Chương 84 - Bảng Hiệu
"Có việc gì?"
Tô An Lâm nghiêng đầu lắc cái cổ qua lại, oa oa oa…Một trận tiếng xương cốt giòn vang phát ra từ cái cổ của hắn.
Lão đại cầm đầu hai tay ôm quyền, thái độ của hắn trở nên lễ phép, nói:
"Chào huynh đài, chúng ta là bạn bè của nhà họ Trương vừa bị giết lúc trước, cho nên ta muốn hỏi một chút là ngươi gần đây có thấy bang phái nào tới đây hay không?"
“Có thấy, là Cái Bang.”
Tô An Lâm nói.
"Ngoài Cái Bang ra thì sao?"
"Vậy thì không còn nữa."
"Ồ."
“Ta muốn đi ăn cơm.”
Vẻ mặt của Tô An Lâm không kiên nhẫn lấy tay móc móc lỗ tai và nói.
"Cảm ơn huynh đài, chúng ta đã làm phiền rồi."
"Ầm!"
Cánh cửa đóng mạnh vào.
Ba người bên ngoài không dám nói nhiều nữa, vẻ mặt của họ thất vọng rồi rời đi.
Sau khi ăn cơm xong, Tô An Lâm tụ họp với Mã Lực và Mã Đông rồi cùng nhau đi về phía bãi câu ven sông.
Trên đường đi, theo lời của Mã Lực giải thích, gần đây vì có rất nhiều giặc cướp và tà ma xuất hiện cho nên một ít tiểu phú thương mời rất nhiều võ giả để giúp đỡ họ.
Vài ngày trước, hắn còn nhận nhiệm vụ giúp một phú thương thương lượng với đại ca của một đám lưu manh. Cuối cùng, hắn thương lượng thành công và kiếm được hai mươi lượng bạc.
Tô An Lâm nghe vậy thì ngạc nhiên nói:
"Ngươi thương lượng như thế nào vậy? Ngươi không sợ đám lưu manh kia giả vờ đồng ý rồi sau này quay lại gây phiền phức sao?"
"Điều này còn phải xem thủ đoạn của ngươi nữa, thông thường thì võ giả như chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ người ta cũng phải xem nhiệm vụ trước ngươi làm tốt như thế nào, nếu ngươi làm càng tốt thì sau này ngươi càng có giá trị, đến lúc đó ra đường làm nhiệm vụ thì mặt mũi của ngươi càng lớn."
"Cho nên, nếu có vài lưu manh quay lại gây phiền phức, chúng ta chắc chắn phải cho họ thấy chút máu tươi, nếu không sau này chúng ta sẽ không có cách nào lăn lộn để kiếm sống được, tới lúc đó ai mà dám giao nhiệm vụ cho ngươi nữa, phải không?"
Tô An Lâm nghe xong cũng đồng ý như vậy.
Cũng giống như là bán hàng vậy, nếu chất lượng hàng hóa của ngươi không tốt, sẽ không có ai mà thèm mua hàng của ngươi nữa.
"Cho nên, trước khi làm nhiệm vụ, chúng ta phải nhìn xem nhiệm vụ đó có thể nhận lấy hay không, không nhận được thì không nên nhận, để tránh việc làm giảm đi độ tin cậy của mình."
"Ngươi tuy thấy Trấn Hoàng Kê của chúng ta lớn như vậy, nhưng thật ra là vòng tròn người có tiền cũng chỉ lớn bấy nhiêu đó mà thôi, họ đều biết nếu ngươi tự mình hủy đi bảng hiệu làm ăn của chính ngươi, sau này sẽ không có ai dám đầu tư cho ngươi nữa."
Tô An Lâm gật đầu đồng ý về điều này.
…
Bãi câu ven sông ở phía đông trấn Hoàng Kê, nơi đây là nơi một cái thương hội để người dân đánh cá, bắt tôm.
Lúc này tại phía bắc của một ngôi nhà, ở bên trong chỗ này là nơi các võ giả nhận nhiệm vụ.
Vào thời điểm này, có rất nhiều tiểu phú thương và ngay cả những thủ lĩnh bang phái mới nổi lên cũng tới đây đi dạo.
Tất cả họ đều có chung một mục tiêu, đó là tìm một cao thủ mới nổi giá rẻ để giúp đỡ họ.
Nếu làm tốt thậm chí có thể tăng đầu tư.
Dù sao, những cao thủ nổi tiếng bên ngoài lấy giả cả đều quá đắt.
Hơn nữa, những mối quan hệ làm ăn phía sau của những người đó có rất nhiều cho nên những tiểu nhân vật như họ hoàn toàn là không thể mời nổi.
Ban tổ chức của ở nơi này là do hàng chục tiểu phú thương kết hợp lại với nhau cùng làm trong những ngày đầu hoạt động, theo thời gian trôi qua tổ chức này càng ngày càng có nhiều phú thương và bang phái tham gia vào rồi lâu dần hình thành quy mô như ngày hôm nay.
Dù sao, giữa phú thương và võ giả đều có nhu cầu riêng của họ.
Những phú thương đến đây sẽ không phải lo lắng về việc bị lừa bởi những võ giả không đáng tin cậy.
Đầu tiên, ban tổ chức có một cơ chế kiểm tra đánh giá các võ giả về độ tin cậy của họ.
Nếu một võ giả nào đó có tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ thấp, thì độ tin cậy của hắn ta cũng sẽ thấp, và hắn ta sẽ bị ghi chép lại, sau này nếu các phú thương có thấy người như vậy thì có lẽ họ sẽ phải suy tính một chút xem người đó có phù hợp với họ hay không.
Tiếp theo, ban tổ chức sẽ ghi chép lại những người bạn bè xung quanh của võ giả đó, rồi võ giả đó tập luyện ở võ quán nào và họ sống ở đâu.
Đây là những chỉ tiêu để đánh giá độ tin cậy của một người võ giả.
Ví dụ, nếu bạn bè xung quanh của võ giả đó đều là người có chức quan to và người sang quý, thì võ giả này sẽ có độ tin cậy cao và khả năng hoàn thành nhiệm vụ của họ cũng cao.
Lúc này, bên trong một căn phòng tràn đầy phong cách cổ xưa. Từng làn khói lượn lờ mùi thơm của gỗ đàn hương lan tràn khắp cả căn phòng, trên hai bức tường của căn phòng này đang treo từng tấm bảng hiệu.
Bức tường bên trái thì treo ít bảng hiệu hơn, ở đây là nơi ghi tên của các võ giả đã hoàn thành nhiệm vụ hơn năm lần mà mức độ hoàn thành của họ còn đạt tới trăm phần trăm, họ là những người có độ tin cậy cao nhất.