Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 99 - Lợi Hại

Chương 99 - Lợi Hại


"Chờ đã."
Trình Toa Toa vội vàng giữ chặt hắn lại:
"Ta....Ta nói ta không còn nhiều lắm, cũng chưa nói là không cho ngươi mượn mà."
"Sư tỷ, ngươi thật tốt."
"Ngươi muốn mượn bao nhiêu tiền?"
"Ba trăm lượng!"
"Nhiều như vậy!
"Không có thì thôi vậy."
"Có....Có, nhưng ta cũng chỉ còn thừa bằng ấy thôi, ngươi phải trả lại cho ta sớm một chút."
"Yên tâm đi sư đệ, tổng cộng là năm trăm lượng, ta tùy tiện tiếp một nhiệm vụ cũng có thể trả lại toàn bộ cho ngươi, sau đó lại đưa cho ngươi thêm một cái lễ vật!"

Nghe thấy Vương Viêm nói sẽ đưa lễ vật cho mình, trong lòng Trình Toa Toa rất vui vẻ, nhưng nàng vẫn uyển chuyển nói:
"Sư đệ không cần phải tiêu pha, ngươi cứ luyện võ cho tốt, không cần đi đến những nơi quá đắt đỏ với người khác."
"Được được."
Vương Viêm đầy miệng đồng ý, nhưng nhìn dáng vẻ này của hắn, Trình Toa Toa biết là hắn không nghe lời của nàng vào trong đầu, trong lòng không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Nàng còn nhớ rõ lúc Vương Viêm mới đi vào trong võ quán, vẫn rất nghe lời nàng nói, nhưng cũng không biết tại sao hiện giờ lại biến thành như vậy.
"Vậy ngươi luyện công đi, ta về nhà lấy bạc."
Trình Toa Toa buông giẻ lau xuống, đi ra ngoài.
"Sư tỷ đi thong thả."
Tiền đã có chỗ lấy, nỗi sầu lo của Vương Viêm đã được xử lý, ánh mắt hắn không khỏi nhìn về phía Tô Lâm An bên kia, tưởng tượng một nhân vật thiên tài như mình lại phải ăn quả mệt trong tay một tên bụi đời như vậy, hắn không nhịn được mà cảm thấy xấu hổ buồn bực, vì thế cho nên hắn đi thẳng đến chỗ Tô Lâm An và Từ Kim Niên.
"Từ sư huynh."
"À, Vương Viêm sư đệ, vừa nãy ta nghe nói là ngươi lại đột phá rồi, thật đáng chúc mừng mà."
Từ Kim Niên cực kỳ biết hành xử.
Tô Lâm An còn đang kinh ngạc nhin xem, vừa nãy Từ Kim Niên còn đang nói với hắn là Vương Viêm quá mức vênh váo đắc ý, hiện tại lại giống như là thay đổi một người khác vậy.
Có đôi khi hắn cũng rất muốn được làm người giống như vậy, vì như thế sẽ khiến người ta thích hơn.
"Haha, đêm nay ta mời khách tới Diễm Dương Lâu để ăn cơm, sư huynh ngươi cần phải cho ta chút mặt mũi đấy."
Vương Viêm có ý nói to lên.
Từ Kim Niên cũng rất khôn khéo, chỉ đảo mắt qua là biết hắn làm như thế để làm gì, cố ý nói:
"Tô sư đệ gần đây cũng có tiến triển không tồi, nếu không ta và Tô sư đệ cùng nhau qua đi, chuẩn bị cho ngươi cái lễ vật."
Hắn vứt bậc thang cho Vương Viêm.
Vương Viêm cười nói:
"Từ sư huynh, đêm nay đều là các quý công tử của gia tộc đến, Tô sư đệ đi đến đó, chỉ sợ họ...Haha, Tô sư đệ, vậy ngươi muốn đi không? Muốn đi thì ta sẽ đưa ngươi đi, dù sao cũng chỉ là nhiều thêm một cái ghế!"
"Này..."
Từ Kim Niên âm thầm nhíu mày.
"Đa tạ ý tốt của Vương sư huynh, đêm nay ta có việc rồi."
Tô Lâm An nói thẳng.
"Vậy thì thôi đi, nói cũng phải, gần đây ngươi nên luyện công cho tốt, đừng có để đến lúc đi lên trên núi rồi vứt mạng ở trên đó."
"Không làm phiền ngươi lo lắng."
Vương Viêm quay đầu rời đi.
Từ Kim Niên nhanh chóng chạy đến hỏi Tô Lâm An làm sao thế này, Tô Lâm An nói chuyện hôm trước cho hắn nghe một chút, cuối cùng nói:
"Ta đoán là hắn muốn lấy nhiều bạc hơn chút, có điều chuyện này không thể trách ta được, lúc ta đi đến hắn đã từ chối Tưởng tiểu thư rồi."
"Haha, tên Vương Viêm kia ấy mà."
Từ Kim Niên cưới nói:
"Không cần phải để ý tới hắn."
"Ừ."
"Có điều cái tên kia cũng khó đối phó, nếu như ngươi có chuyện khó xử có thể nói với ta, ta cũng có nhận thức một ít người trong giang hồ, có thể thay ngươi đi hỏi chút."
Từ Kim Niên nói.
Trong lòng Tô Lâm An ấm áp, mặc kệ chuyện Từ Kim Niên muốn tiếp cận hắn là vì mục đích gì, chỉ cần chủ động muốn hỗ trợ hắn cũng đã là người đáng kết giao rồi.
Đương nhiên, hắn cũng không hy vọng xa với rằng người khác đối xử tốt với hắn mà không có chút ý đồ nào, vì chỉ khi ngươi có giá trị, mới có thể để cho người khác coi trọng ngươi được.
Cho nên, Tô Lâm An vẫn luôn làm rõ rằng, chỉ khi tự tăng lên thực lực của chính mình, sẽ rất nhanh nhận ra rằng những người bên cạnh đều là người tốt!
"Đa tạ ý tốt của sư huynh, có điều chuyện đó đã giải quyết xong rồi."
"Giải quyết rồi?"
Từ Kim Niên sửng sốt.
"Đúng thế, ngày hôm qua ta đi lên núi đã xử lý tốt, người cũng đã đưa xuống núi an toàn, phỏng chừng hiện giờ Vương Viêm còn chưa biết đâu."
"Haha..lợi hại..lợi hại.."
Từ Kim Niên giơ ngón tay cái lên.
"Sư huynh, nếu không chúng ta lại đến vài chiêu?"
"Á..."
"Đến đây đi."
Tô Lâm An trực tiếp động thủ.
"Thôi thôi thôi!"
Từ Kim Niên quyết đoán ra chiêu.
"Độ thuần thục +4."
"Độ thuần thục +4."
Chỉ một lát sau, độ thuần thục của hắn đã tăng lên thêm 50 điểm nữa.
Tô Lâm An cảm giác được động tác của mình càng ngày càng nhẹ nhàng càng nhanh chóng hơn, vô cùng thành thạo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất