Chương 98 - Nhiệm Vụ
Chỉ là.....Hiện giờ trong túi tiền của hắn hơi eo hẹp một chút, trong lòng càng thêm hối hận hơn, lúc ấy không nên bởi vì phô trương mà không nhận nhiệm vụ kia của Tưởng Tiểu Diệp, nếu không thì dựa vào năm trăm lượng kia cũng đủ cho hắn chi tiêu một đoạn thời gian.
Nhưng cho dù hiện tại không có nhiều tiền, vì để dung nhập vào cái vòng này, hắn cũng chỉ có thể phùng má giả làm người mập, bữa tiệc đêm nay hắn nhất định phải mời khách! Thuận tiện để cho người khác nhìn xem, hắn đã đột phá rồi!
"Khách khí quá, nếu mọi người đã cho mặt mũi như vậy, vậy tiểu đệ đây nhất định phải mời khách, vậy đêm nay chúng ta đi đến Tam Phẩm Hương đi."
"Ài, Tam Phẩm Hương cấp bậc thấp."
Một vị sư huynh nói thẳng:
"Đã là chuyện vui vẻ như vậy, tất nhiên là phải gọi cả Vương thiếu, Tôn thiếu nữa chứ, ta kiến nghị, chúng ta đi Diễm Dương Lâu đi."
Diễm Dương Lâu là tửu lâu tốt nhất ở nơi này. Lúc ăn cơm còn có mỹ nhân ngồi cạnh bên bồi rượu, sau khi xong việc còn cần đưa tiền boa cho mỹ nhân nữa. Nếu nói được trước thì mỹ nhân cũng sẽ ra sân khấu, còn về giá cả lại là chuyện khác nữa. Có người có thể được miễn phí, cũng có người dù có tiêu nhiều nữa cũng chỉ có thể sờ cái tay nhỏ.
Tính toán qua loa thì một bàn cũng phải mất ít nhất là hơn trăm lượng, hắn mời không ít người, thêm lên cũng phải từ hai bàn, Vương Viêm hơi kéo khóe miệng lên, thầm nghĩ có nên cự tuyệt hay không, nhưng còn chưa kịp nói ra lời thì các sư huynh bên cạnh đã sôi nổi phụ họa.
Hắn chỉ có thể nuốt lời nói xuống, ánh mắt xoay chuyển, bỗng nhiên thấy Trình Toa Toa vừa lúc tiến vào.
"Khụ..khụ, vậy được rồi, ta đi luyện công trước đây."
Vương Viêm thuận miệng đáp lời, sau đó đi về phía Trình Toa Toa.
"Sư tỷ."
"Vương sư đệ."
Thấy Vương Viêm chủ động đến tìm mình, Trình Toa Toa cực kỳ vui vẻ, ánh sáng trong đôi mắt đẹp liên tục lóe lên:
"Vương sư đệ muốn cùng luyện công với ta sao?"
"Là như thế này, sư tỷ, đêm qua ta vừa mới đột phá."
Trình Toa Toa vui sướng nói:
"Ta đã nói là ngươi rất lợi hại mà, chúc mừng nhé sư đệ. Nếu không thì buổi tối nay ta làm cơm chúc mừng cho ngươi, để ta về nhà xào vài món ăn..."
"A, cảm ơn sư tỷ, ta tạm thời không nghĩ chúc mừng, ta muốn để mấy ngày nay cùng cố một chút."
"À, hẳn là vậy."
"Chỉ là, hiện tại ta cũng không có nhiều bạc lắm, ngươi biết đấy, gần đây giá thịt bên ngoài lại tăng giá lên, mà ta cũng đã tiêu dùng khá tằn tiện rồi, nếu không ăn tối, ta sợ sẽ có ảnh hưởng đến căn cơ của ta, cho nên muốn hỏi sư tỷ mượn một ít..."
Vương Viêm biết Trình Toa Toa có ý tứ đối với hắn, hắn không phải là ngu ngốc, tất nhiên là cảm giác được, chỉ tiếc là Trình Toa Toa xuất thân nghèo khổ, bộ dáng cũng bình thường, mà hắn lại là nhân vật cấp thiên tài, tự nhiên là chướng mắt nàng. Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng đến chuyện ngày thường hắn kiếm chút tiện nghi từ chỗ nàng.
Trình Toa Toa nghe vậy có chút do dự:
"Sư đệ, lần trước ngươi còn mượn ta hai trăm lượng..."
Võ giả có thu nhập rất cao, nhưng mà Trình Toa Toa không thường nhận nhiệm vụ, toàn bộ chi tiêu đều dựa vào chút tiền công làm việc trong võ quán, ngày thường nàng đã tiêu dùng khá tiết kiệm, cũng mới để dành được mấy trăm lượng, hiện tại Vương Viêm còn chưa trả lại ngân lượng lúc trước, lại muốn mượn thêm...
Vương Viêm nghiêm mặt nói:
"Sư tỷ, số bạc mà ta nợ ngươi ta vẫn nhớ kỹ, vốn dĩ ta đã sắp có tiền trả cho ngươi, có một vị tiểu thư bảo ta đi làm việc, trả cho ta năm trăm lượng."
"Vậy sao ngươi không đi làm đi?"
Năm trăm lương đấy, nàng đã làm việc cực khổ lâu như vậy rồi cũng mới để dành được hơn năm trăm lượng, số bạc này nàng chuẩn bị để làm của hồi môn sau này của chính mình.
Vương Viêm thở dài:
"Vốn là do ta làm, không ngờ tên Tô An Lâm lại đến cướp sinh ý của ta, chỉ cần năm mươi lượng là hắn sẽ nhận, như vậy không phải là động chạm đến ta hay sao!"
Nói đến chuyện này hắn lại tức giận, không có bản linh còn dám đoạt sinh ý của hắn.
Đang nói chuyện, hắn thấy Tô An Lâm và Từ Kim Niên đang đứng nói chuyện phiếm với nhau ở cách đó không xa, hừ một tiếng:
"Chính là hắn!"
"Cái nhiệm vụ kia phải tiếp xúc với đám thổ phr, tên tiểu tử này không có bản lĩnh gì còn muốn thể hiện, hãy chờ xem, hắn nhất định sẽ ăn khổ."
Tô An Lâm còn đứng bình yên vô sự ở đây, Vương Viêm lập tức khẳng định rằng Tô An Lâm còn chưa bắt đầu làm nhiệm vụ.
"Như vậy à..."
Trình Toa Toa có chút không biết phải nói sao.
"Sư tỷ, ngươi cho ta mượn một chút trước đi, ta đi mua chút đồ vật, sau đó đi nhận nhiệm vụ, lấp tức trả tiền lại cho ngươi."
"Cái này....Hiện tại ta cũng không còn nhiều tiền lắm."
Vương Viêm làm ra vẻ mặt thất vọng:
"Thôi, ta biết ngay là sư tỷ ngươi không bỏ được, nói nữa, xác thật là ta đã làm phiền sư tỷ ngươi rồi, thôi thôi, mấy ngày nay ta đành phải đói bụng vậy..."
Hắn quay đâu muốn đi.