Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương (Dịch)

Chương 110 Tạ gia muốn bí phương

Tạ thẩm thấy Tống Tân Đồng đồng ý, đáy lòng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Tân Đồng, thẩm còn có một chuyện muốn cầu ngươi.”

Kỳ thực Tống Tân Đồng đoán được Tạ thẩm muốn nói cái gì, hẳn là muốn phương thức chế biến nước sốt nấu món kho.

Đối với cái này, Tống Tân Đồng vẫn còn có chút do dự, nếu như giao cho Tạ gia, sau này có thể sẽ có chỗ khác dùng, nếu không cho, lại có phần quá mức tuyệt tình.

“Thẩm cũng biết chuyện này rất khó khăn cho ngươi, nhưng nếu thiếu nó, sinh ý này của chúng ta dự đoán cũng không làm xuống được.” Tạ thẩm hít sâu một hơi, sau đó bất cứ giá nào nói: “Tân Đồng ngươi ra bí phương món lạ, chúng ta phân lợi tức một nửa, thế nào?”

Tống Tân Đồng rất nhanh ngước mắt nhìn bà một cái, tầm mắt lạ dời xuống gương mặt xấu hổ của Tạ Đại Ngưu, sau đó lại rơi xuống người Thu bà bà, nàng cúi đầu suy nghĩ, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, cuối cùng lại dời đến trên người ba huynh đệ Tạ Nghĩa, Tạ Nghĩa và Tạ Hào cũng đã hiểu chuyện, đều là vẻ mặt xấu hổ.

Tống Tân Đồng thở ra một hơi dài, nhân tính nha…

“Tân Đồng, nếu như ngươi cảm thấy không ổn, vậy ngươi vẫn là sáu, chúng ta bốn.” Tạ thẩm tiếp tục nói.

Tống Tân Đồng do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn lên tiếng, “Thẩm, ta có thể bí phương làm món lạ cho ngươi, có điều cách làm món kho thì không được, sau này ta còn phải dựa vào món kho này mở cửa hàng.”

“Cái này ta biết, ta không muốn.” Tạ thẩm lập tức nói.

“Vậy ta lấy bí phương nhập cổ đi, thẩm cho ta hai thành lợi tức là được, vô luận là sau này các ngươi mở cửa hàng hay thế nào, chỉ cần dùng đến bí phương này thì liền cho ta bấy nhiêu, được không?” Tống Tân Đồng nàng có nguyên tắc của mình, cho nên sẽ không nuôi thói quen các bà, “Nếu thẩm đồng ý, chúng ta trực tiếp ký văn thư.”

“Sao có thể chỉ cho ngươi hai thành a, bốn thành thế nào?” Tạ thẩm nói: “Tân Đồng ngươi đừng từ chối ta, nếu không thẩm cũng không dám muốn.”

Tống Tân Đồng lắc đầu, “Thẩm, sinh ý sau này đều giao cho các ngươi, ta đoán cũng không có thời gian đi giúp các ngươi rửa rau hay làm cái khác, cho nên lấy hai thành cũng đã đủ rồi.”

“Nhưng cái này sao được?” Tạ Đại Ngưu sốt ruột nói.

“Tạ thúc, Tạ thẩm, ta chỉ cần nhiêu đây, nhiều hơn ta không cần.” Tống Tân Đồng nói xong cũng đứng dậy, “Ta đi trước viết văn thư, sau này chúng ta liền ấn văn thư mà phân chia.”

Ký kết khế ước xong, Tống Tân Đồng đưa một phần thuộc về Tạ gia kia đưa cho họ, “Thẩm ngài theo ta đến phòng bếp, ta dạy ngươi cách làm nước sốt món lạ.”

Tạ thẩm vội vuốt vuốt tóc, đứng dậy theo: “Ta đây sẽ tới.”

Sau khi dạy Tạ gia làm sao phối liệu, Tống Tân Đồng lúc này mới chậm rãi nói: “Tạ thẩm, vừa rồi Hứa công tử nói muốn thu mua tôm quy mô lớn ở thôn chúng ta, giá thu mua một văn một cân, các ngươi hai ngày này tốt nhất mua nhiều nhiều chút cất dành đi.”

Tạ thẩm ‘a’ một tiếng, “Vậy nhưng phải làm sao?”

“Tạ thẩm không cần phải lo lắng, từ nay trở đi đã tới rồi, trong thôn mất công bắt cũng chẳng qua chỉ mấy nghìn cân, sông dài như vậy cũng không có khả năng bắt hết sạch được.” Tống Tân Đồng trấn an nói.

“Không có gì, đến lúc đó cho dù chúng ta ấn giá một văn một cân cũng là kiếm.” Tạ thẩm tính toán một chút, sau đó nói với Tạ Đại Ngưu, “Vậy chúng ta bây giờ liền đi bắt?”

“Có thể.” Tạ Đại Ngưu nói xong lại nhìn về phía Tống Tân Đồng, “ Vậy Hứa công tử có thông tri với thôn trưởng bọn họ?”

“Bọn họ lúc rời thôn hẳn sẽ nói.” Kỳ thực Tống Tân Đồng cảm thấy xin lỗi người nhà Tạ gia, vốn nghĩ thay những thôn dân khác trong thôn mưu cầu phúc lợi, không nghĩ đến cuối cùng lại hố một nhà Tạ thẩm.

Thật là có nhân liền có quả.

“Như vậy a, vậy chúng ta bây giờ cũng đi bắt nhiều một ít.” Tạ thẩm đứng dậy, giục mấy tiểu tử, sau đó nói với Tống Tân Đồng, “Tân Đồng, vậy chúng ta đi về trước.”

“Được.” Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Thẩm, các ngươi có cần nồi lớn sắt này không?”

Tạ thẩm lúc này mới nghĩ tới thường ngày làm món lạ đều dùng loại thùng nồi sắt lớn như thùng này, lập tức cao hứng không ngớt, “Vậy hai cái này ta đều lấy về, chờ cuối tháng buôn bán lời tiền trả lại mười lượng mua nồi cho ngươi.”

Tống Tân Đồng cười cười, cũng không cự tuyệt, lại thêm luôn một bộ muỗng đũa trúc cùng cho vào, “Mấy cái thìa này còn có mẹt đều lấy luôn đi, mấy cái này nhưng đều là lúc trước Tạ thúc giúp ta biên đấy.”

Tạ thẩm cũng không cự tuyệt, đem tất cả đông tây đều xếp vào.

Tống Tân Đồng đột nhiên nghĩ đến bên cạnh nhà cỏ còn có ít thùng đánh cốc cùng với một ít chậu gỗ cũ, “Mấy cái thùng đánh cốc bên chỗ nhà tranh kia các ngươi cần không? Cũng cầm lấy hết đi đi, trong viện này chưa dùng tới chúng.”

“Vậy thẩm cũng không khách khí với ngươi.” Tạ thẩm tràn đầy cảm kích nhìn Tống Tân Đồng, “Ta mượn nhà cỏ ngươi dùng trước mấy ngày, chờ nhà thẩm sửa xong thì lại chuyển qua lại.”

“Không sao, người dùng đi.” Tống Tân Đồng dừng một chút, “Sáng sớm mai lão bản hàng thịt còn sẽ qua đây tính tiền, đến lúc đó ta lại nhắn với hắn một câu, khi đó thẩm các ngươi là tiếp tục khế ước hay đổi nhà khác thì tự các ngươi nói, có được không?”

Tạ thẩm gật đầu, “Thành, vậy chúng ta đi bờ sông trước, đừng để đến lúc bị mấy người đó bắt xong hết cả.”

Nói xong hấp tấp dẫn mấy tiểu tử đi.

Thu bà bà áy náy nhìn Tống Tân Đồng, “Tân Đồng, thẩm ngươi chuyện này làm không nói…”

Tống Tân Đồng cắt ngang lời của bà, không cho bà nói tiếp, “Thu bà bà người đừng nói vậy, thẩm bà cũng là vì tốt trong nhà, ta không trách thẩm ấy, hơn nữa ta cái gì cũng không cần làm liền tự nhiên có hai thành thu nhập đâu, ta cao hứng còn không kịp đâu.”

“Thế nhưng bí phương kia ngươi cho chúng ta, sau này ngươi không phải liền bán không được sao?” Thu bà bà lo lắng nói.

“Ta còn bí phương khác đâu, Thu bà bà ngươi chớ để trong lòng.” Tống Tân Đồng dừng một chút lại nói: “Hơn nữa món lạ cũng không quá thích hợp cho người có tiền trong nội thành ăn, chỉ có thể bán cho bách tính phổ thông chắc bụng, nếu thẩm các nàng nghĩ sau này bán trong nội thành thì còn phải ghi nhớ điểm này.”

Thu bà bà nhìn Tống Tân Đồng nửa ngày, “Ân, Tân Đồng ngươi là người tốt.”

“Thu bà bà ngươi tốt với ta, ta cũng nguyện ý đối tốt với Thu bà bà các ngươi.” Tống Tân Đồng nha nha nói, tuyệt đối chân thành.

Nghe lời này của nàng, Thu bà bà không nhịn được lau lau hai đôi mắt đục ngầu, “Là bà bà có lỗi với ngươi.”

“Thu bà bà, ngươi không có lỗi với ta, hơn nữa thẩm bọn họ cũng không phải không chia lợi tức cho ta.” Tống Tân Đồng vội nói: “Thu bà bà ngươi đừng để trong lòng.”

Thu bà bà thấp giọng đáp một tiếng, “Vậy Tân Đồng ngươi sau này có tính toán gì?”

Tống Tân Đồng nghĩ đến chậu ớt đã đổi màu đỏ trong viện kia, đáy lòng đã có tính toán, chẳng qua trên miệng không nói gì, “Chờ Đại Bảo bọn họ đi học đường rồi nói đi, hiện tại trong nhà còn có chút bạc, cũng không thiếu bạc, tạm thời không cần phải gấp.”

“Ân, nghỉ ngơi thật tốt một chút, hai tháng này đã mệt mỏi rồi, phải bảo dưỡng cho thật là tốt.” Thu bà bà nói, “Vậy sau này nếu ngươi có an bài gì, chỉ cần Thu bà bà có thể làm được, bà bà đều giúp ngươi.”

Tống Tân Đồng tiếp lời Thu bà bà nói: “Được a, đến lúc đó thỉnh Thu bà bà tới giúp ta làm ruộng.”

Thu bà bà sảng khoái đáp ứng: “Tốt, làm ruộng ta rất thành thạo.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất