Chương 56: Thất tình thất sắc
Ùm!
Hòa thượng Huệ Thế trực tiếp quỳ xuống, run run rẩy rẩy từ trong lòng ngực móc ra một bộ sách nhỏ thật mỏng, hai tay dâng lên trước mặt Thôi Hằng.
Hắn vô cùng sợ hãi nói: "Tiên sinh, đây, đây chỉ là ta lừa gạt giấu Nghiêm Thịnh, tuyệt không có ý giấu giếm với ngài."
"Phi Hà Kiếm Thủ bí kíp? " Thôi Hằng cầm lên quyển sách nhỏ này nhìn một chút, cười nói: “Đây chính là nguyên nhân các ngươi bố cục trù tính Lý gia?"
"Lòng tham nhất thời, lại bị Nghiêm Thịnh đầu độc, tiểu tăng đã biết sai rồi. " Thái độ của hòa thượng Huệ Thế cung kính cực kỳ "Bí kíp này là kiếm thuật tuyệt thế phái Tiên Hà để lại lúc chưa phong núi, ẩn chứa bí ẩn Nội Cảnh, quả thực trân quý..."
"Truyền thừa phái Tiên Hà... " Ánh mắt Thôi Hằng hơi hơi nheo lại, đem quyển sách nhỏ này thu vào, đột nhiên hỏi: "Huệ Thế, địa vị của Liên Hoa Tự ở toàn bộ giang hồ như thế nào?"
"Rất tốt thưa tiên sinh, Liên Hoa Tự từ 1,700 năm trước khi Pháp Tuệ Thiền Sư sáng tạo, từng xuất ra mấy vị tuyệt đỉnh giang hồ. " Hòa thượng Huệ Thế một mực cung kính nói "Hôm nay ở trên giang hồ cũng coi là đại phái nhất lưu."
"Nói như vậy, truyền thừa của Liên Hoa Tự hẳn không yếu. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói "Đem tất cả võ công ngươi học được trong Liên Hoa Tự đều viết ra."
Hòa thượng Huệ Thế đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức gật đầu "Vâng, toàn bộ nghe tiên sinh sắp xếp."
"Về phần lão Lục ngươi, chuẩn bị cho ta một cái nghi thức hoan nghênh. " Thôi Hằng vỗ nhè nhẹ bả vai Lục Tranh Minh "Tốt nhất để cho người toàn huyện đều biết đổi Huyện lệnh."
Quan mới nhậm chức, dù sao phải để người ta biết mới được.
Nếu không làm sao xử lý vụ án, làm sao thu thập thất tình của chúng sinh?
Cũng nên làm cho tất cả mọi người đều biết, tân Huyện lệnh đến rồi, liền có Thanh Thiên!
...
Đêm đó, Thôi Hằng trực tiếp vào ở trong huyện nha.
Hắn tùy tiện chọn một gian phòng trống, ngồi xếp bằng nhập định, chuẩn bị chỉnh lý lại thu hoạch của chính mình hai ngày này.
Ngồi xếp bằng nhập định, tâm thần trầm xuống.
Một khỏa Kim Đan vĩnh viễn không hư, tràn đầy tinh khiết xuất hiện ở trong nhận thức của Thôi Hằng.
Mặc dù thời gian đi ra khỏi tân thủ không gian cũng không dài, nhưng hắn rõ ràng có thể cảm giác trên Kim Đan đã ôn dưỡng ra linh tính rất nhỏ.
Dường như đang từ vật chết chậm rãi biến thành sinh linh nắm giữ hoạt tính.
Cái này là nhờ vào thất tình hắn thu thập được từ chúng sinh hai ngày nay.
Lần này chỉnh lý lại thu hoạch, Thôi Hằng chính là muốn đem phương pháp cùng phương hướng thu thập thất tình tỉ mỉ tổng kết một chút, để cho con đường tu luyện kế tiếp đi càng trót lọt.
Vui, giận, bi, sợ, yêu, ác, dục.
Mỗi một tình, tình hình thu thập ra sao, làm chuyện gì có thể thu thập, thu thập tới trình độ nào mới tính viên mãn?
Thôi Hằng rơi vào trầm tư.
Cùng lúc đó, cảm giác của hắn bao phủ Kim Đan, tỉ mỉ thể ngộ linh tính rất nhỏ được ôn dưỡng ra, sau đó liền cảm giác được một đoàn ánh sáng bảy màu.
Đỏ, tím, xám, xanh, trắng, đen, vàng.
Những ánh sáng này liền đại biểu thất tình, màu đỏ là vui, màu tím là giận, màu xám là bi, màu xanh là sợ, màu trắng là yêu, màu đen là ác, màu vàng là dục.
Chúng nó có dài có ngắn, cũng không chỉnh tề.
Mà trong lúc cảm giác đến bảy màu thất tình, trong lòng Thôi Hằng liền thật sự hiểu ra.
Chỉ cần thu thập thất tình của chúng sinh, thì có thể làm cho độ dài của bảy màu sắc này tăng trưởng.
Khi từng màu sắc đều tăng trưởng đến bảy thước, chính là Kim Đan viên mãn, đến lúc đó tĩnh tọa bảy bảy bốn chín ngày, liền sẽ dựng dục thành Nguyên Anh, siêu phàm nhập thánh.
Vị trí Kim Đan, giống như Động Thiên trong cơ thể, là ảnh thu nhỏ của không gian ngàn dặm, tiêu chuẩn cùng ngoại giới cũng không giống nhau, sẽ chứa đủ ánh sáng bảy thước.
Bây giờ chùm ánh sáng bảy màu này, màu xanh đại biểu sợ dài nhất, đã đến gần 3 phân, làm tròn lên cũng đã đến gần một tấc.
Chủ yếu chính là bắt nguồn từ sự sợ hãi của người khác đối với thực lực của hắn.
Thứ yếu là màu xám đại biểu bi, có hơn một phân chiều dài, đây là tình cảm tuyệt vọng ai oán hắn thu thập được ở trong địa lao.
Màu đỏ đại biểu vui cũng có một chút, nhưng ngay cả một phân cũng không tới, chỉ có thể coi là mấy cm, là thu hoạch được trong tiệc mừng của Lý gia.
Màu tím đại biểu giận cùng màu đen đại biểu ác cũng đều có một chút, nhưng so với màu đỏ càng ít hơn, đoán chừng là bởi vì tâm tình người khác tức giận cùng chán ghét hắn rất nhanh biến thành sợ hãi.
Tương đối không hợp thói thường là màu vàng đại biểu dục, lại cũng có chút ít!
Chẳng lẽ là vì mình quá đẹp trai, khí chất lại quá xuất chúng, gợi lên dục niệm của một ít tiểu muội muội?