Tức Tử - Instant Death

Chương 21: Không thể giết thứ không thể chết

Chương 21: Không thể giết thứ không thể chết


-------------
Một con chim bồ câu đang nói bằng giọng của Edelgard
Bồ câu truyền tin, một quyến tộc đóng vai trò quan trọng trong mạng lưới thông tin ở thế giới này. Không như những phép truyền tin đường dài khác, bồ câu đưa tin không yêu cầu bất kì phép thuật cấp cao nào để sử dụng và rất phổ biến trong đời sống hằng ngày.
Ở nhà của Lain.
Trong phòng khách, hai vị Hiền Giả đang ngồi đối diện nhau qua một chiếc bàn, một người là chủ nhân của căn biệt thự, Hiền Giả Lain. Người kia là người chịu trách nhiệm cho việc triệu hồi Yogiri Takatou và Tomochika Dannoura đến thế giới này, Hiền Giả Sion. Chỉ nghe giọng của Edelgard thôi cũng đủ hình dung cô đã sợ hãi đến thế nào khi thấy làm báo cáo này, nhưng tin nhắn này chỉ nhằm thông báo một điều: Hiền Giả Santarou đã chết, và đó là do hai người vô năng kia làm.
“Đó là lí do mà tôi gọi cô đến đây.”
Hiền Giả phải chịu trách nhiệm cho những việc mà ứng cử viên mà họ triệu hồi đã làm, cũng có nghĩa là không Hiền Giả nào khác được phép can thiệp hay chiếm đoạt họ.
“Một Hiền Giả đã chết, chúng ta không thể để bọn chúng đi loanh quanh như vậy được, họ đã vượt quá giới hạn của một ứng cử viên rồi đấy. Và thậm chí đám bọ đó còn gây rắc rối trong lãnh địa của tôi nữa đấy, cô tính sao đây?”
Lãnh thổ của Santarou là thuộc địa phận vương quốc Mani, nhưng khi theo bắt Kẻ Xâm Lăng kia thì cậu đã vô tình lọt vào chỗ của Lain. Việc một Hiền Giả xâm nhập vào lãnh địa của người khác khi tiêu diệt Kẻ Xâm Lược cũng không đáng để Lain phải bận tâm, nhưng việc một Hiền Giả vô tình chết trong lãnh thổ của cô thì đó không chỉ là vài câu hỏi nhỏ về ai làm đâu.
“Bằng chứng đâu mà cô nói vậy? Chẳng phải Santarou-san đã chiến đấu với một con robot khổng lồ sao, bộ không phải do thứ đó à?”
“Có thể. Nhưng chỉ riêng việc xuất hiện khả năng một ứng cử viên có thể giết được Hiền Giả cũng đủ lí do để xử lí chúng ngay lập tức rồi.”
Lain cảm thấy hứng thú về sức mạnh của hai người vô năng đó và định sẽ quan sát chúng lâu thêm chút, nhưng giờ tình hình không cho phép, cô buộc phải thay đổi kế hoạch. Không quan tâm đến sự bất mãn của Lain, Sion trả lời.
“Nếu như chúng thực sự có thể giết được Hiền Giả thì chúng sẽ không thực sự còn là ứng cử viên nữa phải chứ? Giờ cô nên xem chúng là Hiền Giả thì hơn đấy. Nhưng mà tôi cũng từng thấy hai đứa nó rồi và bọn đó chả có tiềm năng gì cả.”
“Thế cô nghĩ Santarou chết thế nào?”
“Thì Santarou-san có khả năng điều khiển mọi loại ma thuật đúng không? Số lượng ma pháp mà cậu ta có thể dùng dễ dàng là người nhiều nhất trong số Hiền Giả chúng ta. Và chắc chắn một điều là cậu ta cũng rất thành thạo những phép đó, nhưng nó cũng chẳng phải toàn năng gì. Thế nào cũng phải có cái giá nào đó cho những thứ đó. Cách cậu ta chết giống như đã tính nhầm cái gì đó thôi.”
“Đúng là không phải là không thể, nhưng Santarou lại chết không một chút thương tổn gì cô hiểu không? Cậu ta có bị gãy cổ nhưng đó là sau khi chết. Nguyên nhân gây ra cái chết lại không rõ, và theo những gì tôi đã nghe được từ người hầu của cô thì hai tên ứng cử viên đó có khả năng dùng ma pháp tức tử đúng không?”
“Nah, chỉ có Yogiri-kun mới đáng lo thôi.”
Sion thở dài, cô như muốn nói ‘cô đang mong chờ cái gì cơ chứ?’ và tiếp tục
“Cứ coi như chúng là thủ phạm đi, thế thì sao? Trên người Santarou-kun không có thương tích gì đúng không? Thế mục đích của chúng chắc chắn không phải đá triết gia rồi.”
“Đúng vậy, báo cáo không nói gì về việc bụng cậu ta bị khoét cả. Và chắc chắn sẽ rất lạ nếu như chỉ giết một Hiền Giả rồi để đó cho vui, không chút manh mối gì về mục đích của chúng cả. Tôi sẽ xử lí chúng trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn. Không phải là tôi đang nhờ cô giúp, tôi chỉ muốn thông báo cho cô trước cho đỡ sốc thôi.”
“Xử lí chúng á? Chẳng phải cô là người không thích giết người sao?”
“Tôi không nhớ là mình đã nói vậy. Tôi khác những Hiền Giả khác ở chỗ là không giết người nếu như không có lí do. Nhưng thế cũng không có nghĩa là tôi sẽ ngần ngại nếu như tôi đã có lí do.”
“Được rồi, cô thích làm gì với bọn nó thì làm. Mà chắc cô không gọi tôi tới đây chỉ để bàn chuyện này đâu nhỉ.”
“Tại sao cô lại nghĩ vậy?”
“Là về Santarou-san, tất nhiên rồi. Tôi đang nói về Kurayami. Dù Santarou-san nói là đã lái nó đi nơi khác, nhưng nó vẫn nằm đâu đó trên thế giới này. Đó là cái mà tôi đang muốn nói đấy.”
“Vậy ai sẽ là người chịu trách nhiệm quản lí nó à?”
Santarou đã chết nên giờ đang có một chỗ trống trong bộ phận quản lí lãnh thổ của hiền giả đó. Người duy nhất phải chịu trách nhiệm về việc quản lí nó chỉ có Sion hoặc Lain. Lãnh thổ của hai người đều tiếp giáp với cái của Santarou.
“Ah phải rồi! Chẳng phải cô đang nợ tôi sao?”
Vui sướng với ý tưởng của mình, Sion vỗ tay mỉm cười. Không cần nói Lain cũng biết ý cô là gì.
“Được rồi, để tôi.”
Ai đó cần phải chịu trách nhiệm và Lain không có lí do gì để mà thoái thoát. Hơn nữa, nếu như chỉ có vậy thì mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
“Vậy tôi đi nhé.”
Như vậy, Sion đã xong việc của mình và rời đi.
*****
"Masayuki."
Trong căn phòng trống, Lain đột nhiên gọi tên ai đó.
“Ngài gọi tôi ư?”
Và đột nhiên, một giọng nam từ phía sau cô đáp lại.
“Chuẩn bị quân đoàn bất tử và lập tức hướng đến Hayabusa. Ngươi hãy tìm hai người tên Yogiri Takatou và Tomochika Dannoura và xử lí chúng.”
“Khoan, cái gì cơ? Ngài muốn tôi phải tới đó chỉ vì hai tên Nhật Bản thôi à? Giỡn mặt nhau à?”
“Dù chỉ có hai tên, nhưng chúng lại rất nguy hiểm. Chúng có thứ gì đó như ma pháp tức tử, một quân đoàn bình thường sẽ chẳng có cơ hội đâu.”
“Ahh, được rồi, tôi hiểu. Vậy nên chỉ có bọn tôi là thích hợp nhất thôi nhỉ? Không thể giết thứ gì đã chết.”
Quân đoàn bất tử chỉ có khoảng 100 đơn vị, nhưng tất cả chúng đều là undead hoặc golem cả, một đội quân miễn nhiễm với ma thuật tức tử.”
“Mà này, cần gì đến cả một quân đoàn? Để mình tôi cân hết cho.”
Masayuki là một trong những thân cận của Lain-- một huyết tộc vampire-- và cũng là một undead cấp cao.
“Mình ngươi không đủ bắt chúng đâu. Thật ra, nếu ngươi cần thêm người thì cứ nói.”
“Oioioi! Này, này, nói nè nhé, ngài đang nói rằng tôi có thể toàn quyền xử lí cái Hayabusa gì đó nếu cần thiết đúng không, ý ngài là vậy đúng không?”
Masayuki nói với giọng đầy hạnh phúc, và chỉ một giây sau, hắn nhanh chóng nở nụ cười tàn ác.
“Nếu cần thiết thì cứ làm. Đừng có mà tự tiện làm gì đó đấy, ngươi nghe rõ không?”
“Ngài chớ lo! Tôi sẽ làm tốt mà, ngài cứ đi nghỉ và chờ đợi tin tốt đi!”
Lain cảnh cáo hắn nhưng Masayuki dường như không còn nghe được gì.
“Ta tính tự mình làm cơ, mà buồn thay còn vấn đề về cái Kẻ Xâm Lược kia nữa chứ.”
Xử lí kẻ giết hiền giả không phải là chuyện nhỏ, nhưng Kẻ Xâm Lược quan trọng hơn.
“Yeahhh, ngài sẽ không phải thất vọng đâu. Mấy việc như hút máu, giết người, xé xác là chuyên môn của tôi mà, ngài hãy cứ tin ở tôi..”
Masayuki và quân đoàn của chắc chắn đủ thông minh để làm việc này. Nếu hai người vô năng kia thực sự hoàn toàn lệ thuộc vào ma pháp tức tử của mình thì chúng chắc chắn sẽ chẳng thể làm gì nếu đối đầu với bọn họ.
--Tuy nhiên, nếu như đến cả quân đoàn bất tử cũng không thể xử lí được…
Đó chỉ là một phần triệu phần trăm cơ hội và cũng là hi vọng của Lain .



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất