Chương 493: tử hà thiên kinh
Thời điểm Tử Hà tông khí thế hừng hực tiến hành đại thanh tẩy. Phương Lâm lại không đếm xỉa đến, giống như trận đại thanh tẩy này cùng hắn không có chút quan hệ nào.
Phương Lâm đã bắt đầu chuẩn bị tiến về Huyền quốc. Dù sao hắn ở trên đại hội luyện đan sư lực áp quần hùng, lấy được danh đầu, có được tư cách ở Đan Minh Huyền quốc bồi dưỡng một năm.
Mặc dù Phương Lâm cảm thấy mình không cần phải bồi dưỡng. Nhưng nếu tiến về Huyền quốc, sẽ được kiến thức thiên địa càng rộng lớn hơn, tiếp xúc càng nhiều người và sự việc, đối với mình vẫn rất có ích lợi.
Hắc Đỉnh thành Gia Cát Thương đã đưa tin thúc giục mấy lần, để Phương Lâm sớm làm chuẩn bị. Nửa tháng sau, hắn sẽ đi đến Tử Hà tông, mang Phương Lâm tiến về Huyền quốc.
Trước lúc này, Phương Lâm muốn ở cùng cha mẹ chờ đợi mấy ngày, đồng thời nắm chặt thời gian luyện chế ra mấy lô đan dược.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt khoảng cách đến thời gian Gia Cát thương ước định đã chỉ còn lại ba ngày.
Một ngày này, Phương Lâm nhận được Hàn Lạc Vân đơn độc triệu kiến.
- Sư tôn.
Phương Lâm đứng ở trong đại điện, ôm quyền hành lễ với Hàn Lạc Vân.
Hàn Lạc Vân mỉm cười nói:
- Ba ngày sau con sẽ phải đi Huyền quốc, vi sư có nhiều thứ cho con.
Nói xong, Hàn Lạc Vân vung tay lên, một viên ngọc giản bay ra, Phương Lâm đưa tay ra, chuẩn xác cầm được ngọc giản.
- Sư tôn, đây là?
Phương Lâm không lập tức xem xét, mà là mở miệng hỏi.
Hàn Lạc Vân nói:
- Đây là Tử Hà Thiên Kinh, chính là bí điển trân quý nhất của Tử Hà tông ta.
Nghe vậy, Phương Lâm nhất thời kinh ngạc, trong ngọc giản này lại là Tử Hà ThiênKkinh.
Phương Lâm đương nhiên có nghe nói qua Tử Hà Thiên Kinh, thân là đệ tử chân truyền của Tử Hà tông. Đại danh của bộ bí điển này, hắn không chỉ nghe nói qua một lần.
Toàn bộ Tử Hà tông, người có tư cách tu luyện Tử Hà Thiên Kinh, chỉ có Hàn Lạc Vân một người mà thôi. Mà những người khác muốn học, thì phải đạt được Hàn Lạc Vân cho phép mới có thể.
Theo Phương Lâm biết, ngoại trừ Hàn Lạc Vân ra. Người thứ hai trong Tử Hà tông tu luyện Tử Hà Thiên Kinh, chính là Hàn Hiểu Tinh.
Cũng chính bởi vì Hàn Hiểu Tinh tu luyện Tử Hà Thiên Kinh. Cho nên ở thời điểm cuộc thi đấu ba nước, nàng đã đạt đến cảnh giới nửa bước Thiên Nguyên, đồng thời mở ra đồng thuật, lực áp Triệu Thần Cơ.
Hiện tại, Hàn Lạc Vân lại truyền Tử Hà Thiên Kinh này cho Phương Lâm. Hiển nhiên là chân tâm thật ý coi Phương Lâm là đệ tử của mình, không có giữ lại chút nào.
Điều này cũng khiến cho Phương Lâm có phần cảm động. Mặc dù hắn cũng sẽ không quan tâm có tu luyện Tử Hà Thiên Kinh hay không. Nhưng thái độ của Hàn Lạc Vân, vẫn khiến Phương Lâm cảm thấy ấm áp.
- Đa tạ sư tôn.
Phương Lâm cung kính hành lễ, trịnh trọng thu Tử Hà Thiên Kinh lại.
Hàn Lạc Vân gật gật đầu:
- Lần này đi đến Huyền quốc, nhất định phải hành sự cẩn thận. Huyền quốc không giống với Càn quốc. Ở Càn quốc còn có Tử Hà tông làm chỗ dựa cho con, đi đến Huyền quốc, tất cả mọi việc đều phải dựa vào mình con.
Phương Lâm vâng một tiếng, những đạo lý này hắn đương nhiên rất rõ ràng. Huyền quốc chính là một trong trung tam quốc, đương nhiên không cùng đẳng cấp với Càn quốc, nói trắng ra là, mười Càn quốc so ra còn kém một Huyền quốc.
Không chỉ là thể hiện ở quốc thổ lớn nhỏ, càng thể hiện ở phương diện quốc lực, cùng số lượng cường giả.
Đơn giản mà nói, Hàn Lạc Vân, Dương Kiến Nghiệp bọn người ở Càn quốc xem như cường giả đỉnh cao. Nhưng nếu đi tới Huyền quốc, vậy chỉ có thể xem như trung đẳng mà thôi, xa xa không đạt đến nhất lưu.
Mà thế lực ở Huyền quốc cũng cực kì khủng bố, Phương Lâm cũng chỉ biết duy nhất một Độc Cô gia.
Độc Cô gia là thế lực mạnh bao nhiêu, Phương Lâm cũng không rõ ràng lắm. Nhưng hiển nhiên Độc Cô gia so với Tử Hà tông thì cường đại hơn nhiều lần.
Ở Càn quốc, phía sau Phương Lâm còn có Tử Hà tông làm chỗ dựa, thực lực bản thân cũng không yếu, chỉ cần không đối đầu với cường giả Thiên Nguyên, thì sẽ không có vấn đề.
Nhưng ở Huyền quốc, ở trước khi không có lực lượng, Phương Lâm sẽ phải cụp đuôi lại mà đối nhân xử thế.
Mặc dù rất biệt khuất, nhưng đây chính là hiện thực, Phương Lâm cũng đã sớm dự định tốt chuyện đi đến Huyền quốc sẽ điệu thấp làm việc.
- Mặt khác, đi đến Huyền quốc có một số chuyện phải chú ý. Gần đây Độc Cô gia phong ba không ngừng, ngươi tốt nhất đừng cùng với Độc Cô gia có bao nhiêu tiếp xúc, nghe nói ngươi đã từng cùng một vị đại sư đan đạo họ Tề ở Đan Minh Huyền quốc phát sinh xung đột?
Hàn Lạc Vân nói.
Phương Lâm nghe vậy, lập tức nghĩ đến Tề đại sư trước đó ở Đan Minh Càn quốc làm mưa làm gió, lập tức nhẹ gật đầu nói:
- Thật sự có việc này.
Lúc trước, Tề đại sư kia ở Đan Minh Huyền quốc vô cùng ngang ngược càn rỡ. Hai người đệ tử của gã cũng có đức hạnh giống như gã. Đã chọc giận Phương Lâm, nên hắn tàn nhẫn hố ba sư đồ Tề đại sư một lần.
Nhưng cũng bởi vậy, Phương Lâm cũng đã kết thù oán với Tề đại sư. Tề đại sư kia còn tuyên bố, muốn chừng trị Phương Lâm.
Mặc dù Phương Lâm không có để Tề đại sư kia vào mắt. Nhưng hiện tại thật đúng là phải suy nghĩ thật tốt một chút. Khi đến huyền nước, đây chính là địa bàn của Tề đại sư, sợ là sẽ nhắm vào mình.
- Ta cũng có một người bạn cũ ở Đan Minh Huyền quốc. Sau khi con đến Đan Minh Huyền quốc thì đi tìm người này, hắn hẳn là sẽ che chở con một hai. Tề đại sư kia muốn nhằm vào con cũng sẽ không quá dễ dàng.
Hàn Lạc Vân nói.
Trong lúc nói chuyện, Hàn Lạc Vân cũng nói cho Phương Lâm biết danh tính của người bạn cũ kia. Phương Lâm thầm ghi nhớ lại, đợi khi đến Đan Minh Huyền quốc thì sẽ đi gặp một lần. Dù sao cũng là đến địa bàn của người ta, vẫn là phải tìm một người có quan hệ quen thuộc.
- Tốt, con đi chuẩn bị đi. Nếu như có chuyện gì phát sinh, kịp thời liên hệ, ta sẽ nghĩ biện pháp tương trợ.
Hàn Lạc Vân phất tay nói.
Phương Lâm ôm quyền, lui xuống.
Bên trong đại điện chỉ còn lại Hàn Lạc Vân. Rất nhanh, lại thấy thân hình Hàn Ngâm Nguyệt đi từ bên ngoài vào.
- Phương Lâm phải đi Huyền quốc, có cần phái người âm thầm bảo hộ hay không?
Hàn Ngâm Nguyệt hỏi.
Hàn Lạc Vân suy tư một lát, nói:
- Cũng không cần thiết phải âm thầm bảo hộ, phái mấy người đi Huyền quốc. Nếu như Phương Lâm xảy ra việc gì ngoài ý muốn, kịp thời cứu Phương Lâm đi.
- Vâng.
Hàn Ngâm Nguyệt lên tiếng, lập tức đi an bài.
Sau khi Phương Lâm trở lại chỗ ở, lập tức lấy ra ngọc giản, nghiên cứu một chút Tử Hà Thiên Kinh này .
Sau khi xem, Phương Lâm không thể không cảm thán, Tử Hà Thiên Kinh đích thật được xưng tụng là một bộ bí điển, tu luyện quyển kinh này, sẽ giúp thực lực của võ giả tăng lên cực lớn.
Còn lại ba ngày, Phương Lâm không làm những chuyện khác, vẫn luôn tu luyện Tử Hà Thiên Kinh. Nhưng bởi vì thời gian quá ngắn, cũng không có tiến triển gì.
Ba ngày sau, một chiếc phi thuyền cổ xưa từ từ đi đến bên ngoài Tử Hà tông, cũng không có lái vào trên bầu trời của Tử Hà tông.
Đây là lễ phép cơ bản nhất, nếu như chiếc phi thuyền này bay thẳng đến phía trên Tử Hà tông, vậy thì đồng nghĩa với việc đang gây hấn Tử Hà tông.
Chiếc phi thuyền này hiển nhiên là đến từ Hắc Đỉnh thành, Gia Cát thương đứng ở đầu thuyền của phi thuyền. Phía dưới, Hàn Lạc Vân tự mình mang theo Phương Lâm nghênh đón.
- Làm phiền Gia Cát thành chủ tự mình đi một chuyến.
Hàn Lạc Vân ôm quyền, nhìn Gia Cát Thương nói.
Gia Cát Thương khoát khoát tay:
- Chỉ là chức trách mà thôi, Hàn Tông chủ không cần khách khí.
Nói xong, Gia Cát Thương lại nhìn Phương Lâm một chút, trong mắt đầy vẻ tán thưởng.
Tin tức về cuộc thi đấu ba nước, Gia Cát Thương ở Hắc Đỉnh thành tự nhiên cũng biết đến, đối với biểu hiện của Phương Lâm ở trên cuộc thi đấu ba nước, Gia Cát Thương vô cùng chấn kinh, hắn hoàn toàn không ngờ, Phương Lâm lại là một thiên tài Đan Vũ song toàn.
Trang 247# 2