Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 512: cạnh tranh

Chương 512: cạnh tranh



Đan Minh Huyền quốc có rất nhiều thiên tài. Nhưng chói mắt nhất, cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Ngày đó ở phủ Thái Tử, Phương Lâm cũng thấy được năm thiên tài của Đan Minh, đích thật là cực kì bất phàm.
Mà năm người này, cũng là năm người được chú ý nhất ở trong khảo nghiệm đan đạo lần này. Theo như phỏng đoán của mọi người, Bá Thể đan kia cuối cùng sẽ rơi vào tay một trong năm người bọn họ.
Độc Cô Niệm cũng không tham gia. Mặc dù nàng cũng là thiên tài đan đạo. Nhưng nàng đối với cái gọi là Bá Thể đan không có hứng thú gì, lấy nội tình Độc Cô gia thì đan dược gì mà không có, căn bản không cần đến đây cạnh tranh với một đám người.
Ngược lại, Phương Lâm đối với viên Bá Thể đan kia cảm thấy rất hứng thú. Hiện tại, hắn rất cần tăng thực lực lên, để cho mình đứng vững gót chân tại Huyền quốc. Bá Thể đan này có thể khiến cho nhục thân của Phú Bình trở nên mạnh hơn. Nên hắn đương nhiên sẽ không thể bỏ qua.
Tuy rằng Bá Thể đan rất tốt, nhưng cạnh tranh cũng cực kì kịch liệt. Theo Phương Lâm xem ra, đối thủ mạnh nhất chính là năm thiên tài của Đan Minh kia.
Từng người trong năm người này cũng đều bái vào dưới trướng của một vị đại sư đan đạo, họ đều đã đạt đến trình độ luyện đan sư tứ đỉnh, chính là ngũ đại thiên tài của Đan Minh Huyền quốc danh xứng với thực.
Đương nhiên, ở sau khi Độc Cô Niệm bộc lộ tài năng, dần dần có người đã đặt Độc Cô Niệm vào trong hàng ngũ năm người này, cho nên cũng trở thành lục đại thiên tài.
Chẳng qua bây giờ, Độc Cô Niệm còn không có đạt đến độ cao như năm người này.
Một ngày này, Trần Vĩnh Niên triệu tập tất cả luyện đan sư trẻ tuổi muốn tham gia khảo nghiệm lại một chỗ.
Ngoại trừ ngũ đại thiên tài ra, còn có mười mấy người khác tham dự vào. Ở Huyền quốc, bọn họ đều là luyện đan sư tam đỉnh, hoặc là luyện đan sư tú đỉnh, niên kỷ cũng chưa tới ba mươi tuổi, xem như một nhóm người rất có tiềm lực.
Mặc dù bọn họ biết hi vọng cạnh tranh với ngũ đại thiên tài rất xa vời. Nhưng bọn họ cũng không cam lòng chịu từ bỏ, vô luận như thế nào đều phải đến nếm thử một lần, vạn nhất thành công, vậy coi như một tiếng hót lên làm kinh người.
Ở trong mười mấy người này, Phương Lâm xem như một người rất không đáng chú ý, thậm chí có thể nói là một người không nhận được sự chú ý nào.
Dù sao mười mấy người ở đây đều là hảo thủ luyện đan, không có một ai là người tầm thường. Phương Lâm còn không có biểu hiện ra trình độ đan đạo của mình. Bởi vậy, theo mọi người xem ra, Phương Lâm hẳn là một người yếu nhất trong này.
Đối với đám người khinh thị, thậm chí có thể nói là coi nhẹ. Phương Lâm cũng không thèm để ý chút nào, hắn chỉ để ý đến Bá Thể đan.
- Phương Lâm, ta khuyên ngươi vẫn nên tự lượng sức mình, tranh thủ thời gian rời khỏi đi.
Tôn Khai đi đến chỗ Phương Lâm, cười lạnh nói.
Phương Lâm nhìn gã một cái, khinh thường nói:
- Ngươi còn chả có dũng khí để cạnh tranh, vậy có thể thành đại sự gì? Tranh thủ thời gian trốn qua một bên đi.
Tôn Khai lộ vẻ mặt buồn bực, gã thật sự không có tham gia. Bởi vì theo Tôn Khai nghĩ, cho dù mình có tham gia, cũng chỉ uổng phí công phu, căn bản không cách nào cạnh tranh với ngũ đại thiên tài kia
- Chờ đến thời điểm ngươi mất mặt xấu hổ, ta xem ngươi còn dám phách lối nữa không!
Tôn Khai hung hãn nói, lập tức quay người rời đi.
Phương Lâm cũng chẳng thèm nhìn gã, ánh mắt của hắn nhìn vào năm người thiên tài kia.
Trong năm người này, thì có bốn người là nam tử, chỉ còn một người là nữ tử.
Bọn họ cũng không lớn tuổi, một người nhiều tuổi nhất, cũng chỉ mới hai mươi tám tuổi mà thôi.
Ở trong tất cả người tham gia, Phương Lâm xem như nhỏ nhất. Dù sao Phương Lâm mới vừa vặn mười tám tuổi.
Trần Vĩnh Niên xuất hiện, đứng ở phía trước mọi người, một đôi mắt có vẻ hơi đục ngầu liếc nhìn đám người.
Đối với người chủ sự Đan Minh Huyền quốc này, Phương Lâm cũng không hiểu nhiều. Nhưng Mạc Tử Minh đã nói cho Phương Lâm biết, vị Trần trưởng lão này có thực lực cực sâu, chính là nhân vật đến từ tổng bộ Đan Minh. Hắn đã ở Đan Minh Huyền quốc hơn hai mươi năm. Cho dù là Hoàng đế Huyền quốc đều vô cùng tôn kính hắn, thường xuyên mời hắn vào trong Hoàng thành.
Trần Vĩnh Niên mở miệng nói ra:
- Các ngươi tổng cộng có mười chín người. Trong đó, chỉ có một người có thể đạt được Bá Thể đan, mà khảo nghiệm lần này, chính là xem xét trình độ luyện đan của các ngươi. Cho dù không có người nào trong các ngươi đạt được Bá Thể đan. Nhưng nếu như cho thấy đầy đủ tiêu chuẩn và thiên phú, lão phu cũng sẽ khen thưởng cho thứ khác.
Nghe vậy, không ít luyện đan sư trẻ tuổi vẫn còn có phần lo lắng bất an trong lòng, lập tức lộ ra vẻ vui mừng. Như vậy, cho dù có thất bại, nhưng chỉ cần biểu hiện tốt, cũng có thể đạt được ban thưởng.
Mặc dù phần thưởng đó nhất định không bằng Bá Thể đan, nhưng nghĩ đến cũng sẽ không quá kém.
Phương Lâm bĩu môi, đây chính là ban thưởng an ủi sao? Chỉ có điều hắn cũng không muốn lấy được ban thưởng an ủi gì đó. Đối với hắn, Bá Thể đan có tầm quan trọng quá lớn, tuyệt đối không thể mất đi.
- Khảo nghiệm chỉ có một, ai có thể luyện chế ra Tử Huyền đan có phẩm chất tốt nhất, thì có thể được ban thưởng cho Bá Thể đan, nếu là xuất hiện Tử Huyền đan có phẩm chất ngang nhau, thì sẽ lấy thời gian dài ngắn để quyết định.
Trần Vĩnh Niên nói.
Nghe vậy, trong mười chín người ở đây, ngoại trừ năm vị thiên tài kia ra, những người khác đều hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
Nhất là mấy luyện đan sư tam đỉnh, bọn họ đã cố gắng tới tham gia. Hiện tại, khi bọn họ nghe xong muốn luyện chế Tử Huyền đan, lập tức cảm thấy không ổn.
Bởi vì, Tử Huyền đan chính là đan dược tứ phẩm, mặc dù chỉ là tứ phẩm hạ giai. Nhưng đối với luyện đan sư tam đỉnh mà nói, luyện chế đan dược tứ phẩm sẽ cực kì khó khăn.
Phương Lâm cũng là luyện đan sư tam đỉnh. Nhưng bây giờ, lấy năng lực của hắn, luyện chế tứ phẩm Tử Huyền đan thì cũng không có vấn đề gì cả, vẫn sẽ cảm thấy vô cùng dễ dàng.
Lò luyện đan và dược liệu tự nhiên đều đã sớm được chuẩn bị xong, điều kiện đều giống nhau, chủ yếu là khảo nghiệm bản thân luyện đan sư có năng lực như thế nào.
Phương Lâm đứng ở trước lò luyện đan, liếc mắt nhìn bốn phía, phát hiện kia năm vị thiên tài kia đã bắt đầu động thủ. Hiển nhiên bọn họ có tự tin tuyệt đối vào chính mình, căn bản cũng không suy nghĩ nhiều cái gì.
Trên thực tế, theo năm người này nghĩ, ngoại trừ bốn người khác ra, còn lại những người khác căn bản không đáng là gì.
Trần Vĩnh Niên vẫn luôn nhìn đám người ở dưới. Đương nhiên, ánh mắt của hắn càng tập trung vào trên thân năm người thiên tài nhiều hơn.
Còn những người khác, hắn chỉ hơi liếc nhìn một chút, căn bản cũng không để ở trong lòng.
- Ừm?
Bỗng nhiên, Trần Vĩnh Niên chú ý đến Phương Lâm ở bên cạnh, nhìn thấy Phương Lâm lại một lần đổ hết dược liệu để luyện chế Tử Huyền đan vào trong lò luyện đan, không khỏi hơi kinh ngạc.
- Tiểu tử này muốn làm gì?
Trần Vĩnh Niên không nhớ rõ tên tuổi của Phương Lâm, cảm thấy Phương Lâm rất lạ mặt. Mà đối với hành động của Phương Lâm, hắn càng cảm thấy rất không hiểu.
Không chỉ có Trần Vĩnh Niên, những người khác ở đây cũng đều liếc mắt nhìn Phương Lâm.
- Có phải hắn cảm thấy không có hi vọng, nên đã cam chịu?
- Chắc là phải rồi, nhưng hắn chà đạp dược liệu như thế này, quả thực có chút quá phận.
- Ha hả, ta sớm biết tên Phương Lâm này chỉ tự mất mặt xấu hổ.
Không ít người đều xì xào bàn tán, đều đang châm chọc khiêu khích Phương Lâm.
Đối với những lời nói này, Phương Lâm mắt điếc tai ngơ, sau khi ném loại dược liệu cuối cùng vào lò luyện đan, lập tức đậy nắp lò lên.
Sau một khắc, lò luyện đan bùng lên hỏa diễm, trực tiếp bắt đầu luyện đan.
Trên chủ tọa, Trần Vĩnh Niên cùng với mọi người ở đây đều âm thầm lắc đầu, đây quả thực là hồ nháo.
Phương Lâm khoanh chân ngồi xuống ở bên cạnh lò luyện đan, nhắm mắt dưỡng thần, tựa như hoàn toàn không quan tâm đến lò luyện đan sẽ như thế nào.





Trang 257# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất