Nhân viên phỏng vấn ở bên cạnh ngay cả thở mạnh cũng không dám thở ra, một người là chủ tịch, một người là giám đốc, hai người đối diện trực tiếp trước mặt.
Ngay khi bọn họ cảm thấy được Tề Đẳng Nhàn nhắm gần Hướng Chính Phi đánh tát, Tề Đẳng Nhàn đã ra tay.
Hắn đưa tay nắm lấy một ngón tay của Hướng Chính Phi bẻ, từng tiếng răng rắc như đứt từng khúc, tiếp đó, hắn đè gáy Hướng Chính Phi xuống, tàn nhẫn dí mặt xuống bàn.
“Phịch!”
Đầu Hướng Chính Phi va chạm với mặt bàn, xương mũi như trực tiếp bị gãy ra, gương mặt đầy máu, miệng phát ra tiếng kêu r3n.
“A…mày mày… mày có can đảm dám đánh tao, lại có thể dám đánh tao?” Hướng Chính Phi không thể tin nổi mà gào thét nói.
“Tao không biết mày lấy từ đâu sự tự tin này, cho rằng tao dựa vào cái gì mà không dám đánh mày?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên hỏi han, còn cầm tóc của Hướng Chính Phi.
Hắn nhấc đầu Hướng Chính Phi lên, sau đó để mặt đối mặt với bàn, lại dữ tợn một chút.
Ngay sau đó, bề ngoài hắn cười nhưng trong không cười hỏi han: “Mày một thằng tổng giám đốc, không hiểu phải tôn trọng cấp trên hả, còn đến trước mặt tao đe dọa, ai cho mày can đảm hả?”
Mặt Hướng Chính Phi đập liên tục hai lần vào mặt bàn, may là không trực tiếp bất tỉnh đi.
Kiều Thanh Vũ thấy một màn như vậy, trực tiếp bị dọa đến ngây người, Tề Đẳng Nhàn cũng quá bạo lực, lại có thể thật sự dám đánh Hướng Chính Phi!
Dương Quan Quan ở một bên cũng vô cùng khiếp sợ, không nghĩ rằng sự việc lại có thể phát triển đến tình trạng như này.
“Kiểu Thu Mộng nói không sai, người này rất thích gây chuyện…” Dương Quan Quan có hơi đau đầu.
Nếu Tề Đẳng Nhàn bởi vì đánh Hướng Chính Phi mà rước lấy Đại Lão bản thần bí Tư Bản Thiên Lai không vừa lòng, hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng.
Tề Đẳng Nhàn buông lỏng đầu Hướng Chính Phi ra, ngồi xuống dưới ghế của mình, thản nhiên nói “Tôi nói phải bổ nhiệm Dương Quan Quan làm giám đốc kín, các vị cổ đông có ý kiến không?”
“Không có, không có…”
Những vị cổ đông đó đều là những công ty cao cấp, dường như đến hơi sớm, cũng chính mắt thấy Tề Đẳng Nhàn trừng trị Triệu Cường như thế nào.
Bây giờ, nhìn Hướng Chính Phi bị Tề Đẳng Nhàn đánh cho giống như con chó, làm sao còn dám nói nửa câu dong dải?
Hơn nữa, bọn họ cũng hiểu được tố chất Dương Quan Quan hơn người một chút, đã từn đi du học, huống hồ, ngực so với Kiều Thanh Vũ lớn hơn rất nhiều, cảnh đẹp ý vui rất thích hợp.
“Họ Tề, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày…” Hướng Chính Phi gượng gạo đứng thẳng dậy, trên mặt là máu, dữ tợn nói.
Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn gã ta một cái, nói: “Nếu đã muốn vậy hạ quyết định, tan họp đi, Dương Quan Quan đến văn phòng của tôi, chính thức tiếp nhận công việc giám đốc bí đi!”
Hướng Chính Phi đập bàn, giận dữ hét: “Ai cũng không được đi!”
“Họ Tề kia, mày chờ tao, tao gọi điện cho Hướng Đông Tinh!”
“Mày chó dữ dán cả gan cắn lại chủ nhân, xem cô ta trừng phạt con chó như mày như nào!”
Kiều Thanh Vũ cũng vội vàn nói: “Đúng vậy, gọi điện thoại cho Hướng tổng! Chẳng qua là Tề Đẳng Nhàn giúp Hướng tổng dạy dỗ một con chó mà thôi, cắn lại chủ nhân, chắc chắn phải bị trừng trị.”
Hiện giờ cô ta cũng bị dọa sợ không nhẹ, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại bạo lực như vậy, đánh Hướng Chính Phi một trận ngay tại chỗ.
Hướng Chính Phi bấm số điện thoại Hướng Đông Tình trước mặt mọi người, mở loa ngoài.
“Tìm tôi có chuyện gì?” m thanh lạnh nhạt của Hướng Đông Tình phát ra từ loa điện thoại truyền ra đến, trước sau như một lạnh như băng.
“Đông Tình, chủ tịch bù nhìn ở Tư Bản Thiên Lại, tôi chủ trì thông báo tuyển dụng lại đánh tôi!”
“Em cho tôi toàn quyền phụ trách thông báo tuyển dụng công tác giám đốc Bí, tôi đã muốn tuyển người tốt, nhưng người này giữa chừng đấu tranh, bãi bỏ phương án của tôi, cố chấp tuyển một người khác.”
“Tôi không đồng ý, hắn ở trước mặt mọi người đánh tôi một trận!”
“Em nói, chuyện này nên xử lí thế nào?”
Hướng Chính Phi không khỏi nghiến răng nghiến lợi hỏi, trong lòng đã muốn căm hận đầy máu.
Hướng Đông Tình nói: “Cậu bị đánh?’
Hướng Chính Phi nói: “Mũi tôi thậm chí còn gãy!”
Hướng Đông Tình nói: “Ồ, vậy cậu còn không đánh lại đi! Cũng không phải trẻ con, đánh không lại còn muốn mách cha mẹ? Huống hồ, tôi cũng không phải người nhà cậu.”
Hướng Đông Tình nói ra những lời này trực tiếp khiến cho Hướng Chính Phi suýt nữa hộc máu.
“Tôi đánh không nổi hắn!” Hướng Chính Phi đuối lý nói.
“Đánh không lại vậy không có cách nào à, người ta là chủ tịch, cậu là tổng giám đốc. Cậu không nghe lời, bị người nhà đánh, còn đánh không lại người ta, vậy còn có cái gì không dám? Hướng Đông Tinh hỏi.
“Không phải…Cô không phải nên làm chủ cho tôi sao? Hắn có thể có ngày hôm nay, tất cả đều là do cô ban ơn, bây giờ hắn trái lại đánh tôi người trong Hướng gia, lấy oán trả ơ, không xử lí một chút sao?” Đầu óc Hướng Chính Phi cũng không đủ dung, khiếp sợ hỏi.
Hướng Đông Tinh nhàn nhạt nói: “Được, tôi xử lí một chút. Cậu lập tức từ chức tổng giám đốc Tiếng trời tư bản đi, quay về làm việc ở trụ sở chính, chức vị này tôi sẽ tìm người khác thế chỗ.”
Đầu Hướng Chính Phi cảm giác như bùng nổ, Hướng Đông Tình rốt cuộc có ý gì, bỗng dưng sắp xếp loại hành vi xấu xa này, lại có thể theo đuổi tự do?
Bản thân bỗng nhiên bị đánh, lại không có gì?!
Hơn nữa, kết quả cuối cùng lại là bản thân bị mất chức? Gọi về công tác ở trụ sở chính?!
Làm việc ở trụ sở chính, đâu phải là giám đốc của một công ty mới, vua một cõi về sau sao sống được?
Lời nói Hướng Đông Tinh, tất cả mọi người từ đầu đến cuối đều nghe lọt vào lỗ tai.
Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn hờ hững ngồi xuống, xem Hướng Đông Tinh có thể xử trí hắn như thế nào?
Hiện giờ, hoàn cảnh tập đoàn Hướng thị vô cùng khó khăn từ từ càng lún sâu, đến lúc đó còn phải dựa vào hắn phá cục.
Nghe nói Ngọc Tiểu Long trở về đế đô, đã tập hợp lượng vốn lớn từ xí nghiệp của Ngọc Gia, để chuẩn bị tất cả đầu tư vốn vào cuộc chiến này để thâu tóm tập đoàn Hướng Thị.
Áp lực lớn như vậy, một mình Hướng Đông Tinh không gánh được, còn phải dựa vào Tề Đẳng Nhàn.
Gương mặt Dương Quan Quan mông lung, làm soa Hướng Đông Tinh lại thiên vị Tề Đẳng Nhàn như vậy? Người thân trong nhà bị đánh, còn chẳng quan tâm, thậm chí còn trực tiếp chuyển người đi nơi khác.
“Đi rồi.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, vẫy vẫy tay với Dương Quan Quan, ung dung nói.
Dương Quan Quan lấy lại tinh thần, sau đó thoáng cúi đầu với các vị cổ đông, đuổi kịp bước chân Tề Đẳng Nhàn.
Hướng Chính Phi ngồi yên tại chỗ hồi lâu, mãi cho đến khi mọi người đã đi hết, lúc này hắn mới hồi phục lại tinh thần.
Kiều Thanh Vũ cũng là có hơi hồn bay phách lạc, nắm chắc giám đốc đổng bí, bỗng nhiên lại thất bại? Mà, Hướng Chính Phi còn bị Tề Đẳng Nhàn đánh thành dáng vẻ như tên rác rưởi?
Cô ta nhớ lại bản thân trước đây ở trước mặt Dương Quan Quan và Tề Đẳng Nhàn thái độ đầy kiêu ngạo trong lời nói, gương mặt không khỏi đỏ bửng!
Thật sự là rất mất mặt!
Trong lời nói vừa mới có bao nhiêu kiêu căng, giờ đây khuôn mặt thì có đau bấy nhiêu!
“Từ giở trở đi cô là ủy viên quản trị của Tư Bản Thiên Lại, nhưng mà, hội đồng quản trị còn chưa thành lập, cho nên, cô tạm thời phụ trách cùng với tôi!”
“Cô dành thời gian tìm hiểu một chút về công ty để đưa vào hoạt động phương, mục tiêu và cách thức triển khai hoạt động, sau đó thử bắt đầu tiến hành làm việc.”
Lúc sau Tề Đẳng Nhàn đưa Dương Quan Quan đến văn phòng của mình, đưa nhiệm vụ mà mình đã sắp xếp cho cô .
Tâm tình Dương Quan Quan còn phải nói cực kì phức tạp, trước đó còn khinh thường người con trai này, trong nháy mát, lại trở thành người lãnh đạo trực tiếp của chính mình!