Từ Ngạo Tuyết cũng quay đầu dùng một loại ánh mắt khiêu khích nhìn Hướng Đông Tinh nói: “Không phải là Sở Vô Đạo thấy thế trận quá lớn nên không dám tới đó chứ?”
“Sở Vô Đạo!”
“Tên của tổng giám đốc thần bí đó là Sở Vô Đạo phải không?”
Hai người Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng liếc mắt nhìn nhau một cái, từ trong đoạn đối thoại nọ nắm bắt được không ít thông tin.
Cảm xúc của Kiều Thu Mộng hơi kích động, cuối cùng cũng biết được tên họ thật sự của vị tổng giám đốc thần bí đó rồi!
“Sở Vô Đạo? Anh ta là ai thế, vốn dĩ tôi cũng chẳng quen biết gì anh ta.” Khoé miệng Hướng Đông Tinh hiện lên một mạt ý cười lạnh, nhàn nhạt trả lời.
“Đừng có mà ở đây giả ngu giả ngơ, người có thể chống đỡ cho cô đến hiện tại vẫn chưa đầu hàng còn không phải là anh ta sao? Nhưng cô cảm thấy rằng anh ta có thể cứu được cô không?” Từ Ngạo Tuyết hỏi.
Ngay lúc này, một chiếc Maybach chậm rãi dừng lại ở cửa lớn khách sạn.
Cửa xe mở ra, người đi xuống mặc một thân tây trang màu đen, một người đàn ông có khuôn mặt hơi tái nhợt hơn ba mươi tuổi.
Người đàn ông này đúng là Sở Vô Đạo vừa mới ra tù cách đây không lâu!
Ánh mắt Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nhìn qua, trầm giọng nói: “Sở Vô Đạo tới rồi!”
Từ Ngạo Tuyết cũng quay đầu lại nhìn Sở Vô Đạo mới từ trên xe bước xuống.
Sở Vô Đạo mang theo một loại khí chất bệnh tật đầy người, cười cười nói: “Thật ngại quá, kẻ hèn Sở Vô Đạo không mời tự tới, xin lỗi vì đã làm phiền lòng mọi người!”
Mọi người sau khi nhìn thấy Sở Vô Đạo thì lập tức bùng nổ!
“Anh ta chính là tổng giám đốc thần bí Sở Vô Đạo vẫn luôn duy trì mối quan hệ liên minh với Hướng Đông Tinh sao?”
“Tôi đã từng nghe nói qua về Sở Vô Đạo này rồi, trước kia nhập ngũ, sau khi xuất ngũ thì tự mình thành lập lên một tổ chức cường đại một thành viên, yên lặng bảo vệ Hoa quốc chúng ta!”
“Anh ta chính là vua trong thế giới ngầm ở Hoa quốc, dùng lực lượng hắc đạo để bảo vệ quốc gia, chuyên môn làm những việc mà chính phủ không tiện ra mặt!”
“Hoá ra tổng giám đốc thần bí thật sự là anh ta, Sở Vô Đạo! Nhưng cứ cho là anh ta đứng về phe tập đoàn Hướng thị thì thế nào, hiện giờ cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ.”
Kiều Thu Mộng thấy Sở Vô Đạo đến thì trong lòng càng thêm rạo rực, cuối cùng cũng gặp được tổng giám đốc thần bí mà cô ta ảo tưởng đã lâu!
Dương Quan Quan cũng ngẩn ngơ theo, sau đó cảm xúc cũng lâng lâng, nếu vị này thật sự chính là vị sếp lớn đằng sau Tianlai Capital, như vậy….
Nếu anh ta nguyện ý giúp kéo mình lên địa vị cao hơn, vậy chính mình trong tương lai trở lại Dương gia với những người có địa vị ngang hàng kia cũng không phải là không có khả năng!
Sở Vô Đạo có danh hiệu “Vĩnh Dạ Quân vương”, hô mưa gọi gió ở thế giới ngầm ở Hoa quốc, ai thấy anh ta cũng phải cho anh ta thêm vài phần mặt mũi.
Huống hồ gì anh ta còn là quân nhân xuất ngũ, ở trong quân đội cũng có chỗ dựa và bối cảnh rất cao.
Hướng Đông Tinh thấy Sở Vô Đạo đến thì cũng hơi hơi ngẩn ra, không nghĩ tới anh ta lại xuất hiện ở chỗ này, nhưng thế thì cũng chẳng sao cả.
“Rất tốt, quả nhiên là anh sẽ xuất hiện!” Ngọc Tiểu Long nhìn Sở Vô Đạo, lạnh lùng nói.
“Cô chính là Ngọc Tiểu Long gần đây đang như sao sáng trên trời của Hoa quốc chúng ta đúng không? Nữ chiến thần toàn năng? Quả nhiên là không tồi!” Sở Vô Đạo cười cười nói.
Ngọc Tiểu Long nhíu nhíu mày, sao Sở Vô Đạo này lại làm như là lần đầu tiên thấy cô ấy vậy, theo lý mà nói thì cô tới “Vân Đỉnh Thiên Cung” gõ cửa không ít lần, hẳn là Sở Vô Đạo đã từng thấy cô rồi mới đúng.
Từ Ngạo Tuyết bình tĩnh đáp: “Sở tiên sinh không mời mà tới cũng không biết là có chuyện gì hay không?”
Sở Vô Đạo ho khan hai tiếng, cười cười: “Lần này tôi tới đây là dự định đầu tư vào tập đoàn Hướng thị.”
Mọi người nghe vậy thì ngẩn ra!
Từ Ngạo Tuyết nhìn về phía Hướng Đông Tinh, ánh mắt lạnh nhạt hờ hững nói: “Sở tiên sinh có thể lấy ra bao nhiêu tiền để đầu tư đây?”
“Không nhiều lắm, mấy năm nay tích góp tổng cộng cũng chỉ có tám tỷ, toàn bộ đầu tư cho tập đoàn Hướng thị, còn mong Hướng tổng không chê ít là được.” Sở Vô Đạo ho khan nói.
Lời này vừa ra đã khiến Từ Ngạo Tuyết yên tâm hẳn, trên mặt cũng lộ ra ý cười khinh miệt.
Ngọc Tiểu Long cũng hơi nhướng lông mi lên, tám tỷ này nếu đặt ở trong tình huống bình thường thì nhất định sẽ là một số tiền khổng lồ, thậm chí đủ để mua đứt một công ty đã niêm yết thị trường!
Nhưng nếu đặt trong trận chiến thương nghiệp chưa từng có từ trước tới nay này thì tám tỷ nhiều lắm cũng chỉ có thể nhấc lên được một ít bọt sóng mà thôi!
Tập đoàn Hướng thị không có trăm tỷ tiền đổ vào thì không thể nào cứu được!
Cái này gần như đã là nhận thức chung giữa các doanh nhân!
Át chủ bài của Hướng Đông Tinh chỉ có chút xíu năng lực này thôi sao?
“Tám tỷ cũng không đủ để cứu tập đoàn Hướng thị đâu, nhiều lắm là duy trì thêm được mấy ngày mà thôi!”
“Đúng vậy, quăng tám tỷ vào đó rất có thể sẽ thành ném đá xuống sông, cuối cùng cũng sẽ bị liên minh kinh tế Từ thị ăn đứt như tằm ăn dâu thôi.”
“Sở Vô Đạo này vẫn chưa thấy rõ thế cục sao, còn muốn bỏ ra tám tỷ đầu tư vào lúc này?”
“Anh ta nói tám tỷ chính là toàn bộ gia sản của anh ta, phỏng chừng cũng là thật sự hữu tâm vô lực rồi đúng không?”
Mọi người thấp giọng thảo luận, tám tỷ này của Sở Vô Đạo làm sao có thể cứu được khốn cảnh trước mắt của tập đoàn Hướng thị đâu.
Từ Ngạo Tuyết quay đầu cười nói với Vương Vạn Kim: “Hiện tại Vương tổng hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần xin lỗi tôi một câu là được, tôi chấp nhận để ngài góp vốn một lần nữa!”
Lời này vừa ra khiến mọi người đều dừng ánh mắt ở trên người của Vương Vạn Kim, chờ xem ông ta đáp lại như nào.
“Quả nhiên Từ tổng rất rộng lượng, không tiếc so đo với việc bị nhà giàu số một Vương Vạn Kim phản bội, hiện tại còn nguyện ý cho nhà giàu số một Vương Vạn Kim thêm một cơ hội!”
“Đúng vậy, Từ tổng không hổ là nhân vật lớn tới từ Đế Đô, thủ đoạn so với chúng ta hào phóng hơn rất nhiều, bội phục bội phục!”
“Khả năng là lúc trước Vương Vạn Kim thay đổi quyết định là vì Sở Vô Đạo, nhưng hiện giờ Sở Vô Đạo cũng chỉ có thể lấy ra được tám tỷ, dù sao cũng không đủ được, khẳng định ông ta sẽ hồi tâm chuyển ý….”
Mọi người đều cảm thấy lúc trước Vương Vạn Kim đổi ý là vì Sở Vô Đạo vẫn luôn không xuất hiện, nhưng hiện giờ Sở Vô Đạo xuất hiện rồi lại chỉ có thể lấy ra được tám tỷ tới để đầu tư vào tập đoàn Hướng thị.
Tám tỷ này thì sao có thể đủ, nếu Vương Vạn Kim vẫn khăng khăng cầm ba tỷ của mình đầu tư cho tập đoàn Hướng thị thì cuối cùng vẫn là kết quả ném đá xuống sông mà thôi!
Mọi người đều đang cho rằng đây chính là thời điểm Vương Vạn Kim sẽ cúi đầu với Từ Ngạo Tuyết nhưng ông ta lại chỉ mỉm cười lắc đầu: “Từ tổng, tôi tự có phán đoán của bản thân mình, cô không cần phải nói thêm gì đâu. Lần đầu tư này tôi sẽ không hối hận!”
Mà Vương Đông, con trai của ông ta ở một bên lại vò đầu bứt tai, cũng đã tới nước này rồi mà ba còn tin vào dăm ba cái chuyện ma quỷ kia của tên nhãi Tề Đẳng Nhàn nữa hả?
Hay là ba không biết Tề Đẳng Nhàn chẳng qua cũng chỉ là con rối mà Hướng Đông Tinh và Sở Vô Đạo đẩy ra mà thôi? Sếp lớn thật sự đứng đằng sau của Tianlai Capital vẫn luôn là Sở Vô Đạo!
Hướng Đông Tinh lại cười cười ngay lúc này: “Cảm ơn Sở tiên sinh và Vương tổng vẫn luôn ủng hộ tập đoàn Hướng thị, tôi hứa tôi nhất định sẽ không khiến mọi người thất vọng.”
“Thật không thể hiểu nổi Hướng tổng lấy đâu ra tự tin được như vậy?”
“Có lẽ là đang cố chống đỡ mạnh mẽ thôi, ai mà chẳng thấy được tập đoàn Hướng thị dưới áp lực như vậy đã có chút chống đỡ không nổi rồi cơ chứ!”
“Hướng tổng kiên cường thật, cha mẹ vừa qua đời mà cô ấy đã có thể tiếp nhận luôn cái gậy tiếp sức của tập đoàn Hướng thị rồi, chỉ sợ là hiện giờ cô ấy cũng chỉ đang miễn cưỡng cố nở nụ cười mà thôi.”
Mọi người đều cảm thấy dáng vẻ này của Hướng Đông Tinh chỉ là đang cố chống đỡ mà thôi.
Ngọc Tiểu Long nhìn Sở Vô Đạo đang liên tục ho khan, ánh mắt lạnh xuống nói: “Anh gi ết chết Vladimir cũng phải trả một cái giá không nhỏ đúng không?”
Sở Vô Đạo ngẩn người nói: “Vua chiến tranh? Anh ta không phải do tôi giết, tình trạng hiện giờ của tôi ai cũng đánh không lại được.”
Ngọc Tiểu Long nghe thấy lời này thì ngẩn ra một lúc, duỗi tay tóm lấy cánh tay Sở Vô Đạo tìm mạch của anh ta, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cô dựa vào mạch đập của Sở Vô Đạo mà biết được tình huống hiện giờ của Sở Vô Đạo, phổi bị thương nghiêm trọng, hơn nữa thời gian bị tổn thương còn không ngắn!