Điều này khiến cho những người nắm giữ chức vụ cao của tập đoàn Gukoo đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ không hiểu được rốt cuộc Hướng Đông Tinh muốn mua tập đoàn này về để làm gì.
Cho tới tận hôm nay thì bọn họ mới được biết danh tính của ông chủ thực sự, Tề Đẳng Nhàn!
“Đây là bản sao của hợp đồng thu mua đi kèm với tuyên bố của ông chủ tiền nhiệm của các vị, các vị có thể xem qua.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.
Dương Quan Quan lấy giấy tờ ra khỏi túi công văn mà mình đã tiện tay mang theo, lần lượt phát cho những người nắm giữ chức vụ cao đang có mặt ở trong phòng.
Sắc mặt của Vương Khai Vũ chuyển thành màu trắng bệch trong nháy mắt, ông ta nhìn những tờ giấy trong tay, không dám tin vào chính mắt mình…
“Ặc. vậy ngài chính là Tề tổng sao…” Tổng giám đốc đương nhiệm đang nắm quyền quản lý tập đoàn Gukoo là Phó Minh Tinh hắng giọng một cái rồi cất lời.
Advertisement
Tề Đẳng Nhàn hờ hững gật gật đầu rồi nói: “Lẽ ra tôi cũng không muốn tới đây cho lắm, nhưng vì tập đoàn xảy ra chút việc nên tôi mới bắt buộc phải tới đây. Về phần buổi hội nghị mà tôi mời mọi người đến hôm nay, rất đơn giản thôi, tôi chỉ muốn thực hiện một số việc liên quan đến vấn đề thăng chức và giáng chức.”
Sắc mặt của Vương Khai Vũ lại càng thêm khó coi, vừa rồi khi ở ngoài kia Tề Đẳng Nhàn cũng đã nói rằng ông ta sẽ bị sa thải!
Vì thế ông ta cắn một bên thịt má thật mạnh.
Những người nắm giữ chức vụ cao đều quay sang nhìn nhau, nhất thời tất cả đều bàng hoàng hoảng loạn, không biết vị cấp trên mới nhậm chức này sẽ trút giận lên kẻ xấu số nào đây?
Kim Thần Hi nhìn Tề Đẳng Nhàn đang ngồi trên vị trí của ông chủ với vẻ mặt không dám tin vào mắt mình, cằm của cô ta đã sắp rơi xuống đất rồi, thì ra cái tên đàn ông mà cô ta vừa gặp đã thấy không hề xứng đôi với người chị họ Dương Quan Quan của mình lại là ông chủ vừa mới thu mua cả tập đoàn Gukoo này sao?
Chẳng trách ban nãy hắn một mực nói là hắn sẽ giải quyết chuyện này… Với hắn mà nói, giải quyết chuyện này quả thực là một việc quá sức dễ dàng!
“Tôi sẽ hủy bỏ tất cả những chức vụ mà phó tổng giám đốc Vương Khai Vũ đang nắm giữ, đồng thời chuyển giao vị trí này cho cô Kim Thần Hi đảm nhận.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Chỉ vừa mới bắt đầu mà hắn đã khiến hiện trường nổ tung!
Vương Khai Vũ thì nở một nụ cười lạnh rồi nói: “Tề tổng này, cậu muốn cách chức tôi thì tôi không có ý kiến gì đâu, nhưng cậu cũng phải cho tôi một lý do đã mới được! Dĩ nhiên cậu là ông chủ của tập đoàn Gukoo chúng tôi, nhưng tập đoàn Gukoo không chỉ thuộc về một mình cậu, mọi người ở đây ít nhiều gì cũng nắm quyền sở hữu một chút cổ phần của tập đoàn, cậu không thể tùy ý thích làm gì thì làm được, nhỡ đâu tập đoàn sụp đổ thì chúng tôi biết tìm ai chịu trách nhiệm đây?”
Phó Minh Tinh cũng nhíu mày nói thêm: “Tề tổng à, tôi đồng ý với những lời mà Vương tổng vừa nói, nếu ngài muốn sa thải ông ta thì ngài phải cho chúng tôi một lý do thuyết phục mới được.”
Dương Quan Quan thấp giọng nói: “Anh không được phép quá nóng vội, nếu không có thể sẽ tạo ra hiệu quả trái chiều. Nếu mọi người đồng loạt bãi công vì bất bình thì chắc chắn tập đoàn sẽ chịu lỗ rất nặng cho coi…”
Đương nhiên là Tề Đẳng Nhàn hiểu rõ đạo lý đơn giản này, tập đoàn Gukoo không phải do Thiên Lai rót vốn đầu tư nên những gì hắn nói không thể trở thành ưu tiên số một ở nơi này.
Đây dù sao cũng là một tập đoàn mà hắn vừa mới thu mua được, nếu hắn muốn tiếp tục duy trì hoạt động của tập đoàn như bình thường thì hắn còn phải trông cậy vào những người đang nắm giữ chức vụ cao hiện tại, cũng vì thế nên nếu như hắn muốn thay thế tất cả bọn họ thì phải tìm được nhân tài để thay thế trước đã.
Tuy Tề Đẳng Nhàn chỉ là một tổng giám đốc gà mờ vừa mới nhậm chức được hơn nửa năm nhưng hắn vẫn có thể hiểu được những chuyện đơn giản như thế này.
“Cậu muốn sa thải tôi, cậu muốn cho Kim Thần Hi nhậm chức, được thôi, nhưng cậu phải khiến tất cả mọi người ở đây tâm phục khẩu phục đến mức họ không thể nói thêm được bất cứ lời nào!” Vương Khai Vũ cười lạnh tuyên bố.
“Kim Thần Hi thì có gì giỏi giang hơn tôi cơ chứ? Lần hợp tác vừa rồi rối tung rối mù nên chúng ta không thể triển khai được những kế hoạch tiếp theo được nữa, hiện giờ chúng ta đang phải chịu nhiều tổn thất, Tề tổng muốn mọi người nghe theo cậu rồi uống gió tây bắc mà sống hay sao?”
“Tề tổng à, cậu là người làm ăn lớn, cậu vẫn còn tài sản tích trữ là tập đoàn Thiên Lai. Nhưng nếu mất đi tập đoàn Gukoo thì những người ngồi ở đây là chúng tôi sẽ chỉ còn lại hai bàn tay trắng!”
Vương Khai Vũ có cảm giác như thể ông ta đã giành được thế chủ động, ít nhất cũng là Tề Đẳng Nhàn đã phạm sai lầm, vì thế ông ta trở thành người nắm giữ đằng chuôi.
Những người nắm giữ chức vụ cao có mặt tại đây đều đã làm việc ở tập đoàn Gukoo nhiều năm, lời nói của ai cũng đều có trọng lượng, nếu vừa bắt đầu mà Tề Đẳng Nhàn đã sử dụng những thủ đoạn thô bạo như vậy thì rất dễ khiến mọi người mất thiện cảm.
Huống chi người đầu tiên hắn muốn sa thải là một vị phó tổng giám đốc, mà người được hắn chọn để thay thế vào vị trí ấy lại là Kim Thần Hi, hắn căn bản không thể khiến mọi người tin phục mình!