Từ Ngạo Tuyết thiếu sắp bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức ngất đi, cảm thấy tên này quả thực quá thiếu đánh, được tiện nghi còn muốn khoe mẽ!
Sắc mặt Vương Hổ cũng rất khó coi, vốn tưởng rằng hôm nay có thể mượn cơ hội này đả kích Hướng Đông Tình một chút, nhưng Tề Đẳng Nhàn lại phá hủy toàn bộ.
“Tề Đẳng Nhàn, đừng tưởng rằng vận khí của anh tốt, thắng Diệp Kế Hùng một lần là có thể kiêu ngạo! Anh phải rõ ràng, người chiếm ưu thế, vẫn luôn là tôi.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.
Sắc mặt Hướng Đông Tình bình tĩnh nói, “Tôi hy vọng Từ tổng và Vương tổng có thể tuân thủ hứa hẹn, nguyện đánh cuộc chịu thua.”
Từ Ngạo Tuyết lãnh đạm gật đầu, xoay người rời đi.
Hoàng Kỳ Bân không khỏi âm thầm kinh hãi, bản lĩnh của Tề đại sư này thật đúng là đủ lợi hại nha, lại có thể đánh bài thắng thần bài Diệp Kế Hùng!
“Lúc trước mình thật đúng là có mắt không thấy Thái Sơn, suýt nữa là đã đắc tội một người tài giỏi như vậy.” Hoàng Kỳ Bân không khỏi thầm nghĩ.
Tề Đẳng Nhàn lười biếng đứng dậy, đi ra ngoài sòng bạc, đói bụng, phải tìm chút đồ ăn để lấp đầy bụng.
"Mộng Mộng, thế nào, tôi đã nói với cậu đi, ngài Tề vẫn có chút không tầm thường đó.” Lý Vân Uyển dương dương đắc ý nói với Kiều Thu Mộng.
“Chẳng qua là vận khí tốt mà thôi.” Kiều Thu Mộng lại nói.
Lý Vân Uyển cũng không thèm để ý, cười ha hả lắc đầu, theo Tề Đẳng Nhàn đi ra ngoài.
“Ngài Tề, đại phát thần uy nha! Có thể dạy tôi chơi bài được không, khi tôi đến Đế Đô cũng không cần làm việc.” Lý Vân Uyển cười hì hì nói.
“Dạy cô cô cũng học không được, quên đi.” Tề Đẳng Nhàn cười ha ha, tiện tay cầm đồ ăn tinh xảo bỏ vào miệng.
“Ăn ăn, no chết anh!” Lý Vân Uyển trợn trắng mắt, cầm một miếng bánh ngọt socola nhỏ xinh, trực tiếp nhét vào miệng hắn.
Cả miếng bánh ngọt bị nhét trực tiếp vào miệng Tề Đẳng Nhàn đến nỗi cả hai má hắn phồng lên, Lý Vân Uyển còn lấy ngón tay dính kem bơ bôi lên môi hắn.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Kiều Thu Mộng không khỏi cảm thấy hơi kỳ lạ, có một loại cảm giác chua xót.
“Sao mình lại có thể ghen vì anh ta chứ?” Kiều Thu Mộng cắn chặt răng, nói.
Đúng lúc này, Hoàng Văn Lãng xuất hiện, mọi người đều nhao nhao đi lên tha thiết chào hỏi ông.
Hoàng Văn Lãng cười ha ha một tiếng, nói: “Cảm tạ các vị cổ vũ, đêm nay, là tôi chuẩn bị cho con gái! Bây giờ, cho mời công chúa của tôi lên sân khấu!”
Nhân viên công tác ở hiện trường cũng rất biết việc, xoay đèn sân khấu hướng đến trước một cánh cửa.
Cửa khoang mở ra, bên trong có một bóng người yểu điệu cao gầy xinh đẹp duyên dáng yêu kiều, dưới chân là giày cao gót thủy tinh, trên người là một bộ lễ phục dạ hội lụa mỏng màu hồng phấn, bộ ng ực sữa khép hờ, rất gợi cảm.
“Đây là Hoàng Tình Ca?!”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy một màn này, không khỏi hung hăng trừng mắt.
Tóc Hoàng Tình Ca đã cắt ngắn, lúc trước gặp cô ấy, mái tóc rối bời, thậm chí ố vàng, rõ ràng bị suy dinh dưỡng, bây giờ sau khi cắt đứt lại lộ ra cảm giác rất có tinh thần.
Khí chất, dung mạo của cô ấy dường như đều đổi mới, cả người lộ ra khí chất ưu nhã đoan trang, thật làm cho người ta có loại cảm giác cô ấy chính là công chúa, không hổ là tiểu thư khuê các nhà thị trưởng.
“Cô Hoàng, chúc mừng sinh nhật!”
Sau khi Hoàng Tình Ca xuất hiện, các vị khách đã sớm có chuẩn bị, lập tức đưa lễ vật của mình lên.
Giá trị của những món quà này đều không quá đắt đỏ, nhưng thắng ở chỗ thưa thớt mới lạ, dù sao cũng là tặng quà cho con gái thị trưởng, ít nhiều phải chú ý ảnh hưởng.
Lý Vân Uyển và Kiều Thu Mộng cũng đưa lên món quà của mình, xem như là lộ diện nho nhỏ.
“Tề đại sư, lễ vật của anh đâu?” Hoàng Kỳ Bân đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, cợt nhả hỏi.
“Tôi không chuẩn bị.” Tề Đẳng Nhàn rất thẳng thắn nói.
Hoàng Kỳ Bân nói, “Tôi đùa giỡn với anh thôi, tôi biết rõ Tề đại sư là kiểu người tùy tính tiêu sái.”
Có điều chuyện hắn không tặng quà làm cho một ít người nhìn thấy đều thầm khinh thường chê bai.
“Anh ta ăn mặc như vậy đến tham gia tiệc sinh nhật của người ta còn chưa tính, hơn nữa cả quà tặng hắn cũng không chuẩn bị, thật không biết làm người!”
“Rõ ràng là nghèo kiết xác, không mua được một món quà đàng hoàng!”
“Tôi thấy cũng đúng, thật không biết Hoàng tiểu thư mời tên nghèo như vậy đến dự sinh nhật là có ý gì?”
“Đi với người như vậy, tôi cũng cảm thấy hơi mất mặt.”
Ánh mắt Hoàng Tình Ca đảo qua, ở trong đám người thấy được Tề Đẳng Nhàn ăn mặc bình thường tùy ý nhất, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, định đi lên chào hỏi.
Đúng vào lúc này, một thanh niên đẩy một cái bánh ngọt khổng lồ đi ra, kích cỡ của bánh ngọt đại khái lớn bằng bồn tắm, chiều cao thì khoảng ba mét.
“Tình Ca, chúc mừng sinh nhật!” Dáng vẻ người thanh niên thanh niên này phong độ nhẹ nhàng, một thân âu phục hàng hiệu, nói nói cười cười.
“Cám ơn anh.” Sau khi Hoàng Tình Ca nhìn thấy cái bánh ngọt này, cô ấy cũng chỉ thản nhiên đáp lại một câu.
Nhưng mà, tất cả mọi người đều phát ra tiếng kinh hô.
“Oa, Lý thiếu tặng bánh ngọt khổng lồ, thật sự là quá lãng mạn! Nếu ai nguyện ý dụng tâm với tôi như vậy, tôi sẽ gả cho anh ấy ngay tại chỗ!”
“Lý thiếu thật đúng là nhọc lòng vì cô Hoàng, lại cho người chuẩn bị bánh ngọt như vậy, hơn nữa còn tự mình đẩy ra…”
“Thật hâm mộ cô Hoàng, có người theo đuổi như Lý thiếu, nếu như tôi có người theo đuổi ưu tú như vậy thì tốt rồi!”
Sau khi Lý Thiên Lạc nghe được những lời nói đó, trên mặt anh ta không khỏi hiện lên một nụ cười đắc ý, chỉ có điều, thái độ của Hoàng Tình Ca lại khiến trong lòng anh ta hơi thất vọng nho nhỏ.
“Tình Ca, cô có thể khiêu vũ với tôi được không?” Lý Thiên Lạc vươn một tay ra, vô cùng thân sĩ hỏi.
“Lý thiếu, hôm nay cơ thể của tôi không thoải mái lắm, vẫn là khỏi đi.” Hoàng Tình Ca quyết đoán lắc đầu cự tuyệt.
Trong sân, một vài khách nam đã bắt đầu mời một vài khách nữ mà mình đã sớm đánh giá tốt đi khiêu vũ, toàn bộ du thuyền, mở ra âm nhạc uyển chuyển, bầu không khí thoải mái.
Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Kiều Thu Mộng, sau đó đi tới hỏi, “Cô có muốn nhảy một điệu không? Tôi sẽ dạy cô một chút.”
Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng nhíu mày, lắc đầu nói, “Không cần, tôi sẽ không nhảy.”
Đương nhiên cô ta biết nhảy, nhưng cô ta không muốn.
Lúc này Lý Vân Uyển đi tới, cười nói, “Vậy cậu cho tớ mượn ngài Tề là được rồi, tớ muốn khiêu vũ với ngài Tề!”
Nhưng đúng lúc này Hoàng Tình Ca lại đi tới, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, nói, “Tề tiên sinh, lần trước vội vã tạm biệt, còn chưa kịp cảm ơn anh. Hôm nay là sinh nhật của tôi, rất cảm ơn anh vì đã đến, anh có thể nể mặt mà khiêu vũ với tôi được không?”
Khi cô ấy vừa nói lời này xong, sắc mặt Kiều Thu Mộng không khỏi thay đổi.
Lý Vân Uyển thì có chút buồn bực, Hoàng Tình Ca này không thể đến trễ một chút sao?
“A, chuyện này…” Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút, thoáng nhíu mày.
“Tôi nghĩ, Kiều tổng hẳn là sẽ không để ý phải không?” Hoàng Tình Ca tươi cười nở rộ, hướng về phía Kiều Thu Mộng hỏi.
“Tề Đẳng Nhàn, nếu cô Hoàng đã mời anh, vậy anh đi khiêu vũ với cô ấy đi.” Kiều Thu Mộng chậm rãi nói, lúc nói lời này, chỉ cảm thấy ngực có chút buồn bực, khó chịu lợi hại.
Hoàng Tình Ca nhíu mày với Tề Đẳng Nhàn, nói, “Anh nhận được thánh chỉ rồi đấy, bây giờ anh có thể khiêu vũ với tôi sao?!”
Tề Đẳng Nhàn thấy Kiều Thu Mộng giống như là thật sự không thèm để ý chuyện mình khiêu vũ với người phụ nữ, không khỏi nhún nhún vai, nói, “Vậy xin mời.”
Hoàng Tình Ca đặt tay mình lên lòng bàn tay của Tề Đẳng Nhàn.