Ở giữa sàn nhảy, Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Tình Ca khiêu vũ linh động theo âm nhạc.
Lý Thiên Lạc nhìn một màn này, nắm chặt tay, móng tay đều đâm vào trong da thịt, lại hồn nhiên không biết đau đớn.
“Tên này là ai?!” Lý Thiên Lạc quay đầu, hỏi một người.
“Tề Đẳng Nhàn, người của Tề gia ở Đế Đô.”
“Cái gì?!” Lý Thiên Lạc hoảng sợ.
“Có điều đã sớm bị trục xuất khỏi gia tộc rồi, hơn nữa, trước đó cậu ta còn có hôn ước với nữ chiến thần nước ta Ngọc Tiểu Long.”
“Nhưng hôn ước này đã bị Ngọc Tiểu Long đơn phương xé bỏ, bây giờ hình như cậu ta đang ở rể ở Kiều gia, kết hôn với tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị Kiều Thu Mộng.”
“Lý thiếu không cần lo lắng, hiện tại cậu ta không có bối cảnh gì, chẳng qua chỉ là một tên giám ngục nhỏ mà thôi, một cái phế vật mà thôi.”
Lý Thiên Lạc nghe xong lời giải thích mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra hắn chẳng qua chỉ là một thiếu gia hào môn bị bỏ rơi mà thôi, mình đúng thật là không cần phải sợ hãi hắn, mình tùy tiện động ngón tay, là có thể nghiền chết hắn.
Lý gia chính là một gia tộc lớn ở Trung Hải, hơn nữa, nhà anh ta nhiều đời tập võ, võ quán gia truyền đã mở khắp tỉnh Đông Hải.
Lý Gia Quyền, còn được ca ngợi là viên ngọc của dân tộc của toàn bộ tỉnh Đông Hải.
Thấy con gái mình bỏ qua Lý Thiên Lạc mà đi mời một người đã có vợ cùng khiêu vũ, Hoàng Văn Lãng không khỏi khẽ lắc đầu, nhưng mà ông cũng không nói gì thêm.
Chuyện những năm gần đây khiến ông suy nghĩ rất nhiều, chỉ cần con gái vui vẻ là tốt rồi.
Nắm tay ngọc mảnh khảnh nắm lấy Hoàng Tình Ca, chậm rãi đung đưa trên sàn nhảy, điều này khiến không ít người ghen tị.
“Cậu ta có tài đức gì mà lại có thể để cô Hoàng mời cậu ta khiêu vũ?”
“Cậu xem cả người cậu ta nghèo kiết xác, cậu ta xứng với cô Hoàng sao? Ở đây chỉ có Lý thiếu mới có tư cách này!”
“Loại phế vật này cũng xứng khiêu vũ với cô Hoàng sao? Phi!”
Mặc dù Tề Đẳng Nhàn thắng Diệp Kế Hùng, nhưng tất cả mọi người vẫn rất khinh thường hắn, thấy hắn có thể khiêu vũ với Hoàng Tình Ca, tất cả mọi người đều vô cùng khinh thường.
Hoàng Tình Ca nhìn Tề Đẳng Nhàn, nghiêm túc nói, “Thật sự rất cám ơn anh, nếu không có anh, tôi đã không có cách nào đi ra từ quá khứ mờ mịt đó. Có lẽ, cả đời cũng kết thúc như vậy!”
“Không cần khách khí, tôi chỉ tiện tay mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười cười.
Nếu Bàng Tú Vân nghe được những lời này, bà khẳng định sẽ cười nhạt, cảm thấy hắn đang tự phụ.
Nhưng Hoàng Tình Ca lại không cho rằng như vậy, mỉm cười, nói, “Anh cho tôi cuộc đời mới, tôi nên cảm tạ anh thế nào đây?”
Tề Đẳng Nhàn như có điều suy nghĩ nói, "Sống tốt, yêu cuộc sống! ”
Khúc nhạc kết thúc, Hoàng Tình Ca buông tay Tề Đẳng Nhàn ra, nói: “Cho tôi phương thức liên lạc của anh!”
Tề Đẳng Nhàn đưa điện thoại cho cô ấy, cô ấy trực tiếp thêm số điện thoại của mình vào điện thoại của Tề Đẳng Nhàn.
Kiều Thu Mộng đứng từ xa nhìn thấy một màn này, trong lòng càng cảm thấy phiền não, Tề Đẳng Nhàn được Hoàng Tình Ca mời đi khiêu vũ còn chưa tính, hiện tại, hai người thế mà còn trao đổi phương thức liên lạc?
Lý Vân Uyển nhìn thấy cảnh này cũng là không khỏi khẽ nghiến răng —— Ngài Tề là của bà đây, ai cũng không được cướp!
“Ngài Tề, anh cũng quá không phúc hậu, rõ ràng là tôi mời anh khiêu vũ với tôi trước.” Sau khi Tề Đẳng Nhàn quay về, Lý Vân Uyển lập tức oán giận.
Sau khi nói xong lời này, cũng không đợi Tề Đẳng Nhàn nói cái gì, Lý Vân Uyển trực tiếp kéo hắn tới sàn nhảy.
Lý Thiên Lạc vốn muốn tới cảnh cáo hắn một chút, nhưng trong nháy mắt liền nhìn thấy hắn bị một người phụ nữ khác kéo đi, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó là tức giận.
“Thật không ngờ tên phế vật này còn rất có duyên với phụ nữ!” Lý Thiên Lạc hừ lạnh một tiếng, càng thêm bất mãn.
Kiều Thu Mộng ngẩn người, không nghĩ tới Lý Vân Uyển kéo Tề Đẳng Nhàn tiếp tục khiêu vũ, cô ta không khỏi thầm cắn răng.
“Nếu như đợi lát nữa anh ta mời mình lần nữa, mình sẽ cho anh ta chút mặt mũi, nhảy cùng anh ta một điệu.” Trong lòng Kiều Thu Mộng thầm nghĩ, “Mình không ghen, mình chỉ thuần túy thương hại anh ta mà thôi! Dù sao, trên danh nghĩa cũng là vợ chồng, luôn cự tuyệt anh ta, sẽ khiến anh ta rất mất mặt.”
Cả người Lý Vân Uyển gần như dán lên ngực Tề Đẳng Nhàn, bộ ng ực cao vút mềm mại cách một lớp lễ phục dán lên ngực hắn.
“Sau này anh không được khiêu vũ với người phụ nữ khác!” Lý Vân Uyển hung ác nói, hung hăng trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn.
“???” Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng.
Lý Vân Uyển giận dữ nói, “Anh có nghe không?”
“Cô dựa vào cái gì?!” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.
“Dù sao tôi nói không cho phép chính là không cho phép!” Lý Vân Uyển khó chịu nói, bàn tay nhỏ bé bỗng nhiên thu lại, thò xuống, hung hăng nắm lấy đũng qu@n của Tề Đẳng Nhàn.
Động tác này rất mờ ám, hai người lại áp sát vào nhau, căn bản không có ai nhìn thấy cảnh này.
Tề Đẳng Nhàn vừa định nổi giận, Lý Vân Uyển liền buông tay ra, sau đó nũng nịu nói, “Nhìn anh ôm người phụ nữ khác, tôi sẽ ghen!”
Hoàng Tình Ca quay đầu nhìn thoáng qua Tề Đẳng Nhàn đang khiêu vũ với Lý Vân Uyển, vẻ mặt không gợn sóng, người đàn ông này ưu tú như vậy, hấp dẫn phụ nữ là chuyện bình thường.
Vẻ mặt cô ấy không thay đổi xuất phát từ sự tự tin về tố chất của bản thân và bối cảnh gia đình mình.
Thằng nhóc Tề Đẳng Nhàn lớn lên trong ngục giam làm sao thấy qua thủ đoạn này của phụ nữ, hắn hít vào một hơi khí lạnh, nhìn vẻ mặt thẹn thùng cùng bất mãn của Lý Vân Uyển, một bụng lửa nóng, hết lần này tới lần khác lại không xuất ra được.
“Được rồi, chỉ trách mình chưa từng thấy qua việc đời!” Tề Đẳng Nhàn trong lòng mắng một câu, đối với cái bóp vừa rồi, hắn nhịn.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng không phải tên ăn chay, bàn tay to ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn, đột nhiên mò xuống, sau đó tìm được nơi đàn hồi nhất, hung hăng bóp một cái!
“Ai nha...” Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy cả người phảng phất như bị điện giật, cả người không tự chủ được ngã sấp vào trong ngực hắn.
Ôm được ôn hương nhuyễn ngọc vào trong lòng, mũi hắn đều quanh quẩn mùi hương tiêu hồn thực cốt của Chanel số 5 khiến hắn suýt nữa thì nhịn không được, để Lý Vân Uyển đứng vững rồi vội buông cô ấy ra, lui về phía sau một bước.
“Nước hoa này vừa to vừa trắng...” Trong đầu Tề Đẳng Nhàn nhịn không được nghĩ lung tung.
Lý Vân Uyển sắc mặt ửng đỏ, cười nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, nói, “Ngài Tề anh còn rất thẹn thùng nha, có phải anh chưa từng chạm qua phụ nữ chứ?”
Tề Đẳng Nhàn chống nạnh nói: “Nói hươu nói vượn, ông đây là người đi trong bụi vạn hoa nhưng không dính lá vào người.”
“Nhà tù các anh là nam nữ hỗn hợp sao?” Vẻ mặt Lý Vân Uyển khinh bỉ nhìn Tề Đẳng Nhàn, khinh thường hỏi.
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lúng túng, ho khan hai tiếng, nói, “Vậy cũng không có... Tôi từng là con cháu nhà giàu, trêu hoa ghẹo nguyệt không phải là chuyện bình thường sao?”
Lý Vân Uyển vẻ mặt không tin, đánh giá hắn một lúc lâu, sau đó cười nói, “Anh còn rất đáng yêu.”
Đúng lúc này, Lý Thiên Lạc đi về phía Tề Đẳng Nhàn.
“Lý thiếu!” Lý Vân Uyển sau khi nhìn thấy Lý Thiên Lạc, sắc mặt không khỏi trở nên nghiêm túc, khách khí chào hỏi.
“Ừ...” Lý Thiên Lạc chỉ dùng mũi đáp một tiếng, không mặn không nhạt, sau đó đứng ở trước mặt Tề Đẳng Nhàn.
Một người mặc âu phục hàng hiệu, ngọc thụ lâm phong, phong độ nhẹ nhàng; một người mặc quần áo giản dị, không phù hợp với không khí ở đây, đặc biệt lạc quẻ.
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, nói, “Anh có việc gì sao?”
Lý Thiên Lạc mở miệng nói, “Sau này cậu cách cô Hoàng xa một chút, đừng để tôi nhìn thấy cô ấy ở cùng cậu, nếu không đừng trách tôi không khách khí!”
“Tay nào của cậu dám đụng vào cô ấy, tôi sẽ chém tay đó.”