Chương 150: Phong vân đột biến!
"Két..., két..."
Vốn dĩ Rừng Sâu Vô Biên trời quang mây tạnh, đột nhiên phong vân đột biến, bị tầng tầng mây đen che khuất.
Trên bầu trời xẹt qua một vài tia chớp, tiếng sấm ầm ầm từ xa tới gần truyền đến.
"Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi?"
Tô Nhất Sơn quá sợ hãi, hắn chưa bao giờ thấy thời tiết quỷ dị như vậy, bản năng cảm thấy có chút không tốt lắm.
Loại cảm giác phong vân đột biến này, không giống như tự nhiên hình thành, mà giống như hiện tượng bất thường của trời đất kéo tới lúc một ít đại năng đột phá cảnh giới.
Ánh mắt Viên Phi lấp lóe, dường như biết chuyện gì xảy ra, thế là vỗ nhẹ bả vai Nam Phong Chỉ Nhu, một tay khác lại xách Tô Nhất Sơn lên lần nữa, lùi ra càng xa.
Lần này, Viên Phi rời xa khỏi Diệp Viễn khoảng chừng vài dặm!
"Ầm!"
Viên Phi tiện tay ném Tô Nhất Sơn xuống, ánh mắt lại nhìn chằm chặp nơi Diệp Viễn đột phá.
Lúc này Nam Phong Chỉ Nhu cũng theo sau, nhìn Viên Phi tràn đầy nghi hoặc. Nàng rất muốn hỏi Viên Phi xem đến cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng nàng không nói chuyện được với hắn, có hỏi Viên Phi cũng không hiểu.
Có điều nhìn hành động của Viên Phi, chẳng lẽ Diệp Viễn chính là đầu nguồn gây nên hiện tượng trời đất bất thường này?
Chuyện này làm sao có thể?
Hiện tượng trời đất bất thường bậc này, đừng nói là đột phá Linh Dịch Cảnh, xem như đột phá Ngưng Tinh Cảnh cũng không thể có đâu!
Rốt cuộc trên người Diệp Viễn đã xảy ra chuyện gì?
Tô Nhất Sơn có chút chật vật đứng lên, vừa vặn nghênh tiếp ánh mắt nghi hoặc của Nam Phong Chỉ Nhu, không khỏi nổi nóng nói: "Đừng nhìn ta, làm sao ta biết chuyện gì xảy ra? Tên Diệp Viễn này chính là kẻ quái thai! Quái thai! Quái thai!"
Tô Nhất Sơn không dám nổi giận với Viên Phi, đành phải nói ba câu "Quái thai" liên tiếp để biểu đạt bất mãn đồng thời cũng che giấu nội tâm rung động của mình.
Thông qua phản ứng của Viên Phi, Tô Nhất Sơn hiển nhiên cũng ý thức được Diệp Viễn chính là nguyên nhân gây nên hiện tượng trời đất bất thường này rồi.
Nhưng hắn thực sự không nghĩ ra, Diệp Viễn chẳng qua cũng chỉ là đột phá Linh Dịch Cảnh mà thôi, vì sao lại dẫn phát được hiện tượng bất thường khủng bố như thế?
Nam Phong Chỉ Nhu không còn gì để nói đành nói: "Diệp Viễn tụ khí hóa dịch đã hoàn thành, hiện tại chắc hẳn là đang trải qua thần hồn lột xác rồi. Thế nhưng thần hồn lột xác, sẽ dẫn phát hiện tượng trời đất bất thường như thế này hay sao? Chẳng lẽ là bởi vì hắn ngưng tụ bảy giọt Linh Dịch?"
"Đã nói không biết! Thần hồn lột xác chỉ mang tính hình thức, làm sao có thể dẫn phát hiện tượng bất thường đến như thế?" Tô Nhất Sơn tức giận nói.
Nam Phong Chỉ Nhu nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra lý do nào khác, đành phải cẩn thận quan sát động tĩnh của Diệp Viễn.
...
Cùng lúc đó, ngoài vạn dặm U Vân tông, một lão nhân tiên phong đạo cốt phá quan mà ra, nhìn hiện tượng trời đất bất thường phía xa, sắc mặt ngưng trọng.
"Là Rừng Sâu Vô Biên bên kia, xảy ra chuyện gì rồi? Chẳng lẽ lại ra đời một con yêu thú cấp bốn? Thế nhưng yêu thú cấp bốn, cũng không có khả năng dẫn phát bất thường bậc này a?"
...
Một chỗ sâu trong Rừng Sâu Vô Biên, một lão nhân gầy như que củi nhìn xem dị tượng phóng lên tận trời kia, sắc mặt cũng ngưng trọng như thế!
"Là lão yêu quái nào đột phá? Dị tượng bậc này, quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Ta vẫn nên cách xa hắn một chút đi! Gia hỏa này đột phá trong Rừng Sâu Vô Biên, chẳng lẽ không sợ trêu chọc đến lão yêu quái bên trong đó hay sao?"
Lão đầu mặc dù rất hiếu kì chuyện gì xảy ra, nhưng cũng vẫn rời đi không chút do dự.
...
Ở một chỗ khác trong Rừng Sâu Vô Biên, nơi này là Vạn Yêu Cốc, là cấm địa của nhân loại, bên trong có vô số yêu thú cường đại!
Ở một nơi sâu nhất trong một huyệt động tại Vạn Yêu Cốc, vậy mà có một thiếu niên khoanh chân ngồi.
Thiếu niên đang tĩnh tọa tu luyện, bỗng nhiên mở mắt, lẩm bẩm nói: "Là khí tức của nhân loại! Không ngờ trong đám nhân loại lại xuất hiện nhân vật nghịch thiên như vậy! Thật đáng tiếc, lúc này ta cũng đến giai đoạn khẩn yếu nhất, nếu không ngược lại là cũng muốn đi chiếu cố hắn."
Nói xong, thiếu niên lại nhắm mắt lại, phong bế ngũ giác lục thức.
...
Giờ khắc này, vô số cường giả ở Vô Biên giới bị kinh động bởi thiên địa dị tượng mà Diệp Viễn tạo thành.
Chỉ là bọn hắn làm sao cũng sẽ không nghĩ tới, tạo thành dị tượng bậc này, chỉ là một tên Linh Dịch Cảnh nho nhỏ mà thôi.
Thế nhưng, lúc này tình trạng của Diệp Viễn lại không phải quá tốt.
"Hít... thần hồn lột xác lúc đột phá Linh Dịch Cảnh làm sao lại đau nhức như thế?"
Lúc này Diệp Viễn đau đầu muốn nứt, có cảm giác như thần hồn bị xé nát, để hắn đau đến không muốn sống.
Diệp Viễn từng có kinh nghiệm đột phá Linh Dịch Cảnh, đương nhiên biết thần hồn lột xác là chuyện gì xảy ra.
Nhưng bây giờ, loại thống khổ này đã vượt rất xa kinh nghiệm của hắn.
"A!"
Diệp Viễn rốt cục không chịu nổi ôm đầu, thống khổ lăn lộn trên mặt đất.
Nam Phong Chỉ Nhu ở phía xa thấy thế thì kinh hãi, lập tức muốn bổ nhào qua, lại bị Viên Phi ngăn lại.
"Viên Vương, ngươi không thấy Diệp Viễn thống khổ thế nào sao? Nhanh đi cứu hắn đi!" Nam Phong Chỉ Nhu nức nở nói.
Viên Phi chỉ là lắc đầu, cũng không có ý muốn đi qua.
"Viên Phi! Diệp Viễn là chủ nhân của ngươi, nếu như hắn đã xảy ra chuyện gì, ngươi cũng sẽ bị báo ứng!" Nam Phong Chỉ Nhu thấy không nói được Viên Phi, bèn uy hiếp hắn.
Viên Phi lại khoát tay, vẫn không có ý muốn đi qua.
Nam Phong Chỉ Nhu thấy Diệp Viễn không ngừng lăn lộn trên mặt đất càng ngày càng thống khổ, không thể kìm được, liền đưa tay đánh về phía Viên Phi một chưởng.
Thế nhưng tốc độ của Viên Phi còn nhanh hơn nàng, trực tiếp đánh một chưởng vào gáy Nam Phong Chỉ Nhu làm nàng lập tức hôn mê bất tỉnh.
Tô Nhất Sơn ở một bên nhìn thấy thì không rõ ràng cho lắm, chẳng lẽ con Viên Phi này muốn nhìn Diệp Viễn đi chết?
Có điều Viên Phi cũng không cho hắn suy nghĩ bao lâu, lại là một chưởng chém xuống, Tô Nhất Sơn cũng lâm vào hôn mê bất tỉnh.
Làm xong những chuyện này, Viên Phi ngồi trên mặt đất, lẳng lặng mà nhìn Diệp Viễn thống khổ lăn lộn.
Lúc này Diệp Viễn cảm thấy cả người như sắp bị xé nát. Cái loại cảm giác này, dù là hắn làm người hai đời cũng không có thử qua.
Cơ Thanh Vân tu luyện linh hồn mạnh hơn tất cả mọi người, bằng không hắn cũng không có khả năng trở thành Đan Đế trẻ tuổi nhất.
Thế nhưng đời trước hắn đột phá nhiều cảnh giới như vậy, cũng chưa từng trải qua thống khổ như thế.
Đây chẳng qua chỉ là đang đột phá Linh Dịch Cảnh thôi mà!
Khi Diệp Viễn sắp mất đi thần trí, lúc này, là dục vọng cầu sinh chống đỡ lấy hắn, để linh hồn của hắn giữ lấy một tia thanh minh bất diệt!
Hắn - Cơ Thanh Vân muốn báo thù!
Hắn - Cơ Thanh Vân muốn giết trở lại Thần Vực, chính tay đâm tên phản đồ kia!
Cơ Thương Lan còn sống rất tốt ở Thần Vực, Cơ Thanh Vân hắn làm sao có thể chết đi như vậy?
Diệp Viễn không cam tâm!
Dùng đến một tia ý thức cuối cùng, Diệp Viễn vận chuyển « Thiên Diễn Hồn Quyết »!
Đây là lần đầu tiên trong kiếp này hắn vận chuyển « Thiên Diễn Hồn Quyết », bởi vì Linh Dịch Cảnh trở xuống tu luyện hồn lực không có chút ý nghĩa nào.
Dù vậy, Diệp Viễn quen thuộc « Thiên Diễn Hồn Quyết » là từ sâu trong linh hồn!
Ở kiếp trước, hắn tu luyện môn pháp quyết này vô số lần, bộ pháp quyết này giống như là một phần của thân thể hắn vậy!
Khi đó Cơ Thanh Vân không có hứng thú với công pháp, cũng không có hứng thú với võ kỹ, chỉ duy nhất đối với hồn quyết như si như say!
Thân là luyện dược sư, Cơ Thanh Vân không thể rời đi hồn quyết!
Nhưng mà, lần này « Thiên Diễn Hồn Quyết » vậy mà mất đi hiệu lực!
Cái này làm sao có thể? !