Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 179: Diệp Hàng xuất quan!

Chương 179: Diệp Hàng xuất quan!
Mấy ngày nay hoàng thành Tần quốc tương đối náo nhiệt.
Không gì khác, chính là bởi vì Túy Tinh Lâu phát thiếp mời khắp nơi, cử hành một cái đại hội phẩm đan.
Gần một tháng qua, Túy Tinh Lâu có thể nói là phong quang vô hạn, ẩn ẩn có tư thế người cầm đầu giới đan dược của Tần quốc.
Từ sau khi cho ra Tụ Nguyên Đan, Túy Tinh Lâu vẫn luôn đông như trẩy hội, mỗi ngày đều sẽ có số lớn võ giả tụ tập, chỉ vì cầu mua Tụ Nguyên Đan.
Mà lần này, Vạn Đông Hải càng thả ra đại chiêu, cử hành đại hội phẩm đan, dường như mời tất cả các nhân vật tai to mặt lớn của Tần quốc.
Nghe nói, Túy Tinh Lâu muốn trong lần đại hội phẩm đan này, một lần đẩy ra ba loại đan dược mới, sẽ tiến hành một lần cách mạng triệt để đối với giới đan dược của Tần quốc.
Tin tức bùng nổ như thế đưa tới oanh động cực lớn.
Bởi vì có Tụ Nguyên Đan phía trước, nên tin tức Túy Tinh Lâu thả ra tự nhiên treo lên khẩu vị của tất cả võ giả.
Một cái Tụ Nguyên Đan đã cải biến kết cấu của giới đan dược Tần quốc, nếu là duy nhất một lần đẩy ra ba loại đan dược mới, sẽ dẫn phát biến đổi đến mức nào.
Chỉ sợ, không chỉ đơn giản là muốn lật đổ Dược Hương Các mà thôi.
Bất kể như thế nào, hành động này của Túy Tinh Lâu, chẳng những đưa tới sự chú ý của tất cả nhân sĩ cao tầng ở Tần quốc, cũng đưa tới chú ý của nhóm võ giả bình dân.
Cho dù thanh danh của Túy Tinh Lâu ở trong đám thợ săn yêu thú rất không tốt, vẫn có không ít người mua đan dược ở đây.
Đây là chuyện không có cách nào khác, dù sao võ giả Nguyên Khí Cảnh mới là một quần thể khổng lồ nhất, mà Tụ Nguyên Đan là đan dược độc nhất vô nhị của Túy Tinh Lâu.
Những võ giả này không có lựa chọn nào khác.
Mà trong khoảng thời gian này đến nay, Túy Tinh Lâu còn khai thác một chuỗi các biện pháp đến chèn ép Dược Hương Các, hiện tại đã dường như lũng đoạn thị trường đan dược ở Tần quốc.
Ngoại trừ Thạch Khai Dũng là tử trung ra, tuyệt đại đa số người hoặc bị ép hoặc chủ động đi vào Túy Tinh Lâu mua đan dược.
Tình thế đối với Dược Hương Các mà nói, đã đến mức sinh tử một đường.
Mà lúc này, Diệp Hàng vẫn bế quan ở trong như cũ.
Vạn gia, Vạn Đông Hải đang ngồi đối diện với một trung niên nhân mặc hoa phục.
Hai đầu lông mày của trung niên nhân lộ ra trầm ổn cùng bá khí, khí thế càng không kém Vạn Đông Hải chút nào.
"Vũ Lâm huynh, lần này hai nhà Vạn Tô chúng ta liên thủ, là muốn nhất thống giới đan dược Tần quốc rồi." Lúc này Vạn Đông Hải lộ ra xuân phong vô cùng đắc ý.
Người trung niên ngồi đối diện với hắn chính là gia chủ Tô gia Tô Vũ Lâm. Là một nhân vật mà dậm chân một cái, đế đô Tần quốc cũng phải chấn động.
Tô Vũ Lâm lại không đắc ý như Vạn Đông Hải, chỉ thản nhiên nói: "Nhất thống giới đan dược chỉ là mới bắt đầu, đợi Vạn lâu chủ lên tới vị trí đứng đầu giới đan dược của Tần quốc, cũng đừng quên ước định giữa chúng ta đấy."
"Vũ Lâm huynh nói gì vậy, hai nhà chúng ta đã hợp tác nhiều năm như vậy, chẳng lẽ Vũ Lâm huynh còn không hiểu rõ Vạn Đông Hải ta là người thế nào. Nam Phong gia suy yếu lâu ngày, đã sớm không gánh chịu nổi Tần quốc rồi, Tô gia thay vào đó chính là dân tâm sở hướng, đương nhiên Vạn mỗ sẽ không nghịch thiên mà đi."
"Ha ha, vậy là tốt rồi. Tô mỗ ở đây sớm chúc mừng Vạn lâu chủ hoàn thành tâm nguyện nhiều năm, triệt để phá tan Dược Hương Các."
"Ha ha, cái này còn không phải may mắn mà có Vũ Lâm huynh giúp đỡ sao. Nếu như không có Vũ Lâm huynh cung cấp đan dược mới, Vạn mỗ cũng sẽ không có hôm nay. Vũ Lâm huynh yên tâm, ngày khác Vũ Lâm huynh thay thế Nam Phong Dật, Vạn mỗ chính là luyện dược sư hoàng thất ngự dụng."
"Ừm, Vạn lâu chủ có lòng. Chỉ là hiện tại ta vẫn có chút bận tâm, tin tức đại hội phẩm đan đã thả ra thời gian dài như vậy, Nam Phong Dật lại không có chút động tĩnh nào, chẳng lẽ hắn đang có âm mưu gì."
"Vũ Lâm huynh suy nghĩ nhiều rồi. Nhân tài của hoàng thất đã tàn lụi, ngoại trừ lão già Nam Phong Lâu kia, đâu còn có người nào có thể dùng, còn chưa chúc mừng Vũ Lâm huynh đột phá Ngưng Tinh tầng hai. Hiện tại ngoại trừ hai người Ngô Đạo Phong và Giang Vân Hạc vẫn ở thế trung lập, toàn bộ Tần quốc còn có ai là đối thủ của Vũ Lâm huynh. Vũ Lâm huynh có thể đột phá vào lúc này, không phải cũng là một khía cạnh để chứng minh thiên mệnh sở quy sao?"
"Ha ha, có lẽ đúng là ta nghĩ nhiều rồi. Có điều cũng là mấy ngày nay, Tiếp Dẫn Sứ của thượng tông sẽ đến Học Viện Đan Võ. Có Tiếp Dẫn Sứ ủng hộ, nghĩ đến chuyển quyền lực qua hẳn là sẽ tương đối thuận lợi."
Vạn Đông Hải nghe vậy thì
biến sắc, thức thời không có nói tiếp.
Thì ra ở U Vân tông Tô gia có bối cảnh thâm hậu như thế, khó trách dám làm chuyện nghịch thiên như vậy. Tô Vũ Lâm tiết lộ cho hắn chuyện này cũng là biến tướng cho hắn một cái cảnh cáo, để hắn đừng có quá nhiều ý nghĩ xấu.
"Ha ha ha, xem ra đúng là Vũ Lâm huynh đã vạn sự sẵn sàng. Đúng rồi, ta nghe nói nhi tử của Diệp Hàng tham gia Vô Biên thí luyện, vẫn chưa trở về, sợ là đã chết trong Rừng Sâu Vô Biên rồi. Hiện tại Diệp Hàng ngay cả nhi tử cũng bị mất, chỉ sợ sau khi xuất quan sẽ nổi trận lôi đình." Vạn Đông Hải rất thức thời nói tránh đi.
Ai biết Vạn Đông Hải nói chưa dứt lời, Tô Vũ Lâm lập tức biến sắc.
Mất tích đâu phải chỉ có nhi tử của Diệp Hàng, con của hắn cũng mất tích theo. Tô Vũ Lâm làm sao cũng không nghĩ ra, hắn phái huynh đệ Thường thị hiệp trợ nhi tử, làm sao đến bây giờ lại không có một chút tin tức nào.
Chẳng lẽ nói, sau khi bọn hắn giết chết Diệp Viễn, đụng phải chuyện khác làm chậm trễ.
"Hừ. Đại hội phẩm đan sắp tới rồi, Vạn lâu chủ cũng không cần chú ý chút ít chuyện nhỏ này, vẫn là đem tâm tư đặt lên đại sự đi. Tô mỗ còn có việc, đi trước rồi." Tô Vũ Lâm không vui nói.
Vạn Đông Hải có chút không hiểu thấu, không biết đắc tội Tô Vũ Lâm chỗ nào.
Một gã sai vặt ngạo nghễ đi vào Dược Hương Các, chưởng quỹ Phùng Tam đang phờ phạc chợp mắt một chút, căn bản không thấy được người tiến vào.
"Còn có người sống hay không?" gã sai vặt vô cùng phách lối hô to.
Phùng Tam bừng tỉnh, nhìn quần áo trên người gã sai vặt, không khỏi giận dữ: "Nhãi con từ đâu tới, dám giương oai ở đây? Có biết đây là nơi nào hay không?"
Gã sai vặt liếc mắt nhìn Phùng Tam một chút, ngạo nghễ nói: "Đương nhiên ta biết nơi này là nơi nào, một cái tiệm nát sắp sập mà thôi. Phùng Tam, ta thấy ngươi còn có chút bản lĩnh, hay là đi theo tiểu gia ta đến Túy Tinh Lâu đi."
Phùng Tam nghe vậy giận dữ nói: "Một tên tay chân làm việc vặt, cũng dám để cho Phùng Tam ta theo ngươi lăn lộn? Ngươi cũng không đi tiểu rồi soi gương xem, ngươi tính là cái gì?"
"Hê hê, Phùng chưởng quỹ đừng tức giận. Đúng là ta làm việc vặt, nhưng tình cảnh hiện tại của Phùng chưởng quỹ, sợ là ngay cả tạp vụ cũng không bằng. Bây giờ ta để ngươi cùng ta lăn lộn là cho ngươi cơ hội. Nếu không chờ đại hội phẩm đan vừa mở, Phùng chưởng quỹ lại muốn tìm phần việc để làm, sợ là không dễ dàng như vậy đâu."
Phùng Tam đưa tay chỉ ra cửa lớn, cả giận nói:" Xéo đi cho ta. Còn không xéo đi, lão tử sẽ ném ngươi ra. Cho dù Phùng Tam ta chết đói, cũng sẽ không đi Túy Tinh Lâu liếm giày."
Gã sai vặt cũng không hoảng hốt mà còn thong thả lấy ra một tấm thiệp mời, quơ quơ trước mặt Phùng Tam nói: "Thấy không, lâu chủ nhà ta nể tình cảm ngày xưa, cố ý cho Dược Hương Các các ngươi phát tấm thiếp mời. Nếu Phùng chưởng quỹ đuổi ta ra ngoài, nghĩa là tự tuyệt giao với giới đan dược tại Tần quốc đấy."
Phùng Tam đã giận không kềm được rồi, tiểu tử này là đến đưa thiệp mời để làm Dược Hương Các nhục nhã mà.
Dược Hương Các cũng đã như vậy rồi, còn đi tham gia đại hội phẩm đan gì chứ, mình còn duỗi mặt ra để cho người ta đánh sao.
"Mang theo cái thiệp rách của ngươi cút ngay cho ta, nếu không đừng trách ta động thủ." Vừa nói Phùng Tam vừa xắn tay áo lên, thật sự muốn động thủ đánh người rồi.
Đúng lúc này, một giọng nói trầm ổn vang lên: "Phùng Tam dừng tay. Thiệp mời này, Dược Hương Các chúng ta nhận. Ngươi trở về nói cho Vạn Đông Hải, Diệp Hàng ta nhất định đến đại hội phẩm đan."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất