Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 187: Miễn cưỡng chịu đựng.

Chương 187: Miễn cưỡng chịu đựng.
Lúc này Diêu Thiên vô cùng kinh ngạc, bởi vì ngay cả hắn cũng không thấy rõ, mới vừa rồi Diệp Viễn làm thế nào bất tri bất giác dẫn Thông Minh Hỏa tới sau lưng Dương Hạo.
Mức độ yêu nghiệt của Diệp Viễn đã vượt xa tưởng tượng của hắn.
Xem ra cái danh xưng "Ngàn năm đệ nhất nhân" này chưa hẳn là không có đạo lý.
Mười lăm tuổi Linh Dịch tầng hai, tốc độ tu hành này dù cho đặt ở tông môn cũng không chậm rồi. Càng đáng sợ chính là, thuật chế thuốc của hắn chắc chắn vô cùng mạnh.
Đồng thời lấy được thành tựu như thế ở cả võ đạo và đan đạo mà cũng mới chỉ có mười lăm tuổi, thành tựu tương lai không thể đoán trước.
Có điều, tên Diệp Viễn này đắc tội Tô gia, sợ là lần này phải bị Tô gia diệt trừ rồi.
Đúng là lại có chút đáng tiếc.
"Diêu Thiên đại nhân quá khen, ngàn năm đệ nhất nhân cái gì Diệp Viễn không dám nhận, có điều so với một số kẻ tầm thường thì vẫn mạnh hơn một chút." Diệp Viễn thản nhiên nói.
Hiển nhiên lão già này cũng không có ý tốt, cho nên Diệp Viễn cũng không cần thiết phải khách khí.
"Rất nhanh mồm nhanh miệng. Có điều người trẻ tuổi vẫn phải học cách thu liễm một chút, nếu không phải chịu thua thiệt đấy."
"Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Người khác được một tấc lại muốn tiến một thước, ta để hắn không tiến được thước nào. Đây chính là nguyên tắc làm người của ta."
"Ha ha, Vân Hạc à, tên nhóc này thật đúng là có chút thú vị." Diêu Thiên lại không để ý tới Diệp Viễn, chuyển hướng sang nói với Giang Vân Hạc.
Giang Vân Hạc có chút xấu hổ, cười khan nói: "Tính tình của Diệp Viễn chính là như vậy, Diêu Thiên đại nhân không cần chấp nhặt với hắn."
"Làm sao ta lại chấp nhặt với một tên nhóc." Diêu Thiên thản nhiên nói.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới một thanh âm: "Viện trưởng đại nhân, Long Đường cầu kiến."
"Vào đi." Giang Vân Hạc nói.
Long Đường đến làm không khí cũng bớt ngột ngạt đi một chút. Thế nhưng sau khi hắn nhìn thấy Diệp Viễn, trong nháy mắt ánh mắt trở nên ác liệt.
Diệp Viễn này, vậy mà đã đột phá đến Linh Dịch tầng hai rồi.
Vốn dĩ hắn tưởng rằng mình đột phá đến Linh Dịch tầng năm, lần này cuối cùng có thể bỏ xa Diệp Viễn rồi. Nếu như Diệp Viễn không đột phá nổi Linh Dịch Cảnh, vậy ước chiến giữa hắn và Diệp Viễn sẽ không có ý nghĩa.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn so với hắn không chậm chút nào.
Long Đường có thể liên tục đột phá trong vòng một tháng, một là bởi vì hắn đã tích lũy trong thời gian khá dài, hai là bởi vì có được ích lợi không nhỏ trên Cửu Thiên Lộ, ba là bởi vì Nguyên Linh Đan.
Tổng hợp nhiều yếu tố như vậy, hắn mới dám liên tục đột phá hai tầng cảnh giới trong thời gian ngắn như vậy.
Thế nhưng Diệp Viễn đi Rừng Sâu Vô Biên một chuyến, trở về cũng đã là Linh Dịch tầng hai rồi, tốc độ tiến bộ này cũng quá đáng sợ đi.
Phải biết, trước khi Diệp Viễn đi Rừng Sâu Vô Biên, mới vừa vặn đột phá Nguyên Khí tầng chín không lâu đâu.
Lúc này Diệp Viễn cũng nhìn về phía hắn, hai người nhìn nhau cười một tiếng, lại không nói gì thêm.
Giang Vân Hạc giới thiệu một lần nữa, Long Đường chào hỏi xong, Diêu Thiên mới mở miệng nói ra: "lần này ta tới theo lệnh của tông môn, đến ngoại môn tiếp dẫn các ngươi tiến vào tông môn. Hai người các ngươi thông qua được Cửu Thiên Lộ, tự nhiên có được thân phận đệ tử hạch tâm của tông môn. Có điều trước khi nhập môn, hai người các ngươi còn cần tìm hiểu một chút môn quy của U Vân tông ta. Sau khi vào tông môn nhất định phải tuân thủ môn quy một cách nghiêm chỉnh, nếu không tự gánh lấy hậu quả."
Nói xong, Diêu Thiên tiện tay đánh một cái, hai chiếc ngọc giản rơi vào trong tay Diệp Viễn và Long Đường.
Diệp Viễn phóng một tia thần thức vào trong ngọc giản xem nội dung trong đó.
Xem xong nội dung, Diệp Viễn cũng là thổn thức không thôi, từ môn quy có thể thấy được, cạnh tranh trong tông môn còn tàn khốc hơn so với ở Học Viện Đan Võ nhiều lắm.
Đó là chân chính khôn ngoan thì sống dại dột thì chết.
Trong U Vân tông, chia làm đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm và đệ tử ngoại môn.
Tấn thăng bình thường thì có một con đường, học viên đứng đầu đạo trường ở ngoại môn thông qua được khảo hạch tấn thăng Thiên cấp, mới vừa vặn có tư cách trở thành đệ tử ngoại môn.
Mà trở thành đệ tử hạch tâm có ba con đường: thứ nhất là tấn thăng từ đệ tử ngoại môn; thứ hai là thông qua Cửu Thiên Lộ; ngoài ra, chính là đệ tử trải qua cao tầng của tông môn đặc biệt phê chuẩn.
Đệ tử tinh anh, giống như trên võ bảng của Học Viện Đan Võ, nhất định phải là đệ tử có trình độ đan đạo hoặc võ đạo cực mạnh mới có thể tấn thăng.
Hơn nữa, đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm và đệ tử ngoại môn cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi, mỗi hai tháng đều sẽ tiến hành xếp hạng lại một lần, xếp hạng dựa vào biểu hiện của đệ tử cấp tiếp theo, nếu ưu tú thì sẽ tấn thăng lên một cấp, còn nếu không sẽ bị tụt xuống cấp dưới.
Cho nên, số lượng đệ tử tinh anh và đệ tử hạch tâm, trên cơ bản đều là cố định.
Mà ở trong đệ tử ngoại môn nếu khảo hạch không đạt tiêu chuẩn, thì lại trở thành tạp dịch.
Tạp dịch ở U Vân trong tông không có chút địa vị nào, mỗi ngày phải làm lượng lớn công việc, căn bản là không có bao nhiêu thời gian để tu luyện.
Giữa đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm và đệ tử ngoại môn cũng chênh lệch cực lớn về hưởng thụ đãi ngộ.
Ở Học Viện Đan Võ, có rất nhiều con em quý tộc. Đối với bọn hắn mà nói, sử dụng tiêu hao bao nhiêu tài nguyên cũng không quan trọng.
Có tiền có thể tùy hứng.
Nhưng ở U Vân tông lại không được.
U Vân tông, thực hành chính là thể chế điểm tích lũy. Học viên muốn thu được tài nguyên để tu luyện, nhất định phải dùng điểm tích lũy để đổi.
Không có điểm tích lũy, căn bản là nửa bước khó đi ở U Vân tông.
Điểm tích lũy không phải dùng tiền là có thể mua được, chỉ có làm ra cống hiến nhất định cho tông môn, mới có thể thu được điểm tích lũy tương ứng.
Từ chế độ nơi này cũng có thể thấy được, muốn kiếm sống trong U Vân tông là không thể nào, tuyệt đối chỉ có thể không ngừng tu luyện, tu luyện, lại tu luyện, mới có thể đứng vững gót chân trong tông môn.
Tông môn không nuôi phế vật.
Diêu Thiên nhàn nhạt liếc qua hai người, nói ra: "Quy định của tông môn đều xem hết rồi chứ, ta có thể nói cho các ngươi biết, bằng vào thực lực trước mắt của các ngươi, thật ra chỉ có thể xếp ở vị trí trung tầng của đệ tử ngoại môn, cách đệ tử hạch tâm một đoạn chênh lệch. Nhất là Diệp Viễn, ngươi chỉ mới Linh Dịch tầng hai, trong số đệ tử ngoại môn chỉ sợ cũng ở hạng chót. Cho nên, muốn sau khi tiến nhập tông môn thu hoạch được tài nguyên tương đối, các ngươi vẫn là nên nắm chặt thời gian tu luyện nhiều một chút. Nếu không, mới lần đầu tiên tông môn luận võ đã bị rớt xuống hạng dưới, cũng làm cho Vân Hạc không còn mặt mũi nào."
Nghe Diêu Thiên nói như thế, ánh mắt Long Đường có chút quái dị nhìn về phía Diệp Viễn.
Thực lực của Diệp Viễn lại chỉ có thể đứng hạng chót trong đám đệ tử ngoại môn sao? Diêu Thiên này, chắc chắn là không biết chỗ đáng sợ của Diệp Viễn.
Coi như mình hiện tại đã đột phá đến Linh Dịch tầng năm, cũng không dám nói chắc chắn thắng được Diệp Viễn. Mà coi như thực lực của mình chỉ có thể xếp ở trong đám đệ tử ngoại môn thì chắc chắn Diệp Viễn cũng không khác mình là mấy.
Hạng chót, đó là không thể nào.
Hơn nữa bằng vào tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn, chỉ sợ sau khi tiến nhập tông môn rất nhanh thì có thể đứng vững gót chân trong đám đệ tử hạch tâm.
Diêu Thiên thấy ánh mắt của Long Đường, thản nhiên nói: "Các ngươi còn chưa có nhận thức về sự cường đại của đệ tử trong tông môn, ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, đừng ngây thơ cho rằng có thể vượt cấp chiến đấu. Tiến vào U Vân tông, các ngươi mới có thể phát hiện ra các ngươi nhỏ yếu đến cỡ nào."
Long Đường nghe vậy trong lòng run lên, Diệp Viễn lại cười nói: "Diêu Thiên đại nhân thật đúng là thích quan tâm. Có thời gian rảnh rỗi như vậy, còn không bằng dạy dỗ đồ đệ tầm thường kia của ngươi nhiều một chút. Ta thấy so với trình độ của hắn, thì sau khi chúng ta đi tông môn trở thành đệ tử hạch tâm cũng là miễn cưỡng chịu đựng."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất