Chương 196: Chân tướng phơi bày!
"Nếu là như vậy, không phải Vạn Đông Hải đang hại người sao? Hơn nữa, loại tác dụng phụ này, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện." Diệp Hàng cau mày nói.
"Ừm, thật ra loại tác dụng phụ này đối với con em quý tộc mà nói, cũng không có vấn đề gì. Cùng lắm thì chỉ cần phục dụng một chút đan dược chữa trị kinh mạch, hoàn toàn có thể bù đắp. Hoặc là, khi đang trùng kích Linh Dịch Cảnh phục dụng đan dược gia tăng xác suất thành công cũng có thể. Chỉ cần đột phá Linh Dịch Cảnh, cơ năng của thân thể võ giả sẽ vượt qua một bước dài, những tai hoạ ngầm này tự nhiên bị tiêu trừ. Dù sao cũng chỉ là đan dược cấp một, một chút tác dụng phụ cũng không phải không thể vượt qua." Diệp Viễn giải thích nói.
Diệp Hàng nghe vậy bất đắc dĩ nói: "Ngươi nói nghe thì nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng mà ngoại thương dễ trị, nội thương khó trừ. Đan dược chữa trị kinh mạch không phải là không có, nhưng mỗi một viên đều là giá trị liên thành, chỉ sợ so với Hóa Nguyên Đan tính ra, đó căn bản là được không bù nổi mất. Về phần đan dược gia tăng xác suất xung kích Linh Dịch Cảnh thành công, mặc dù ta biết rất nhiều luyện dược sư hi vọng luyện chế ra đến, nhưng cho đến bây giờ, ta còn chưa thấy qua."
Diệp Viễn cười thần bí nói: "Nếu ta đoán không lầm, loại đan dược thứ ba này, chỉ sợ sẽ là đan dược gia tăng xác suất thành công đột phá Linh Dịch Cảnh. Hê hê, Đan đường này tính toán thật sự là hay lắm."
Diệp Hàng biến sắc, ánh mắt không khỏi nhìn về phía khay ngọc còn lại chưa mở ra ở trên bàn.
Nếu đúng như Diệp Viễn nói, vậy loại đan dược thứ ba này coi như lợi hại.
Loại đan dược này, đủ để dao động căn cơ của hoàng thất rồi.
Không nói võ giả trong thiên hạ, chỉ nói riêng một Tần quốc này, đã có bao nhiêu võ giả kẹt tại Nguyên Khí tầng chín đỉnh phong, mãi vẫn không có cách nào đột phá.
Có thể tưởng tượng, một khi ra mắt đan dược này, sẽ đạt được truy cầu như thế nào.
Chính Diệp Hàng cũng biết, đan dược trợ giúp đột phá Linh Dịch Cảnh chắc chắn có tồn tại, chỉ có điều ở nơi như Tần quốc này, căn bản là không có năng lực khai phát ra loại đan dược đó.
Thế nhưng Diệp Hàng cũng biết, chắc chắn Diệp Viễn biết phương pháp luyện chế loại đan dược này.
Diệp Hàng hít sâu một hơi nói: "Viễn nhi, hôm nay coi như toàn bộ phải dựa vào ngươi rồi."
"Yên tâm đi phụ thân, nếu như ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được, ta đã uổng phí một phen khổ tâm của sư tôn rồi." Diệp Viễn bình tĩnh tự nhiên nói.
Đúng lúc này, trong đại sảnh bỗng nhiên nổi lên một trận nguyên lực phong bạo, tên võ giả thí nghiệm thuốc kia thật sự đột phá đến Nguyên Khí tầng tám.
Trong đại sảnh vang lên một loạt tiếng thán phục.
"Ha ha, mọi người đều đã nhìn thấy dược hiệu, cũng không cần ta nói thêm nữa chứ? Vậy bây giờ ta tới giới thiệu loại đan dược mới thứ ba."
Vạn Đông Hải cũng không giới thiệu nhiều về Hóa Nguyên Đan, hắn tin tưởng tình huống vừa rồi đã mang đến đủ rung động cho đám người ở đây.
Hắn cầm chiếc khay ngọc thứ ba lên, rút tấm lụa đỏ ra giới thiệu: "Loại đan dược mới thứ ba này, chính là đan dược có giá trị nhất ngày hôm nay, tin tưởng mọi người cũng vô cùng chờ mong loại đan dược thứ ba này, tên của nó là Thăng Linh Đan, có thể đề cao xác suất thành công xung kích Linh Dịch Cảnh lên hai thành."
"Cái gì? Đề cao xác suất thành công xung kích Linh Dịch Cảnh lên hai thành? Có lầm hay không?"
"Cái này… Lại có đan dược thần kỳ như thế sao?"
"Vạn lâu chủ, Thăng Linh Đan này bao nhiêu tiền, ta muốn mua mười viên."
"Vạn lâu chủ, ta cũng cần mua càng nhiều càng tốt. Đúng rồi, còn có Hóa Nguyên Đan và Chân Hồi Khí Đan, ta cũng muốn."
Tất cả mọi người ngồi không yên rồi, hôm nay Túy Tinh Lâu đưa ra ba loại đan dược này, thật sự là lật đổ nhận biết của tất cả mọi người đang ngồi ở đây.
Mặc dù không ít người đang ngồi ở đây đều đã chuẩn bị tâm lý, biết đan dược mới hôm nay Túy Tinh Lâu đưa ra không tầm thường, nhưng làm sao bọn hắn cũng không nghĩ ra, lại có thể không tầm thường đến mức độ này.
Những người này nhao nhao rời chỗ ngồi, trùng điệp vây Vạn Đông Hải vào giữa, tranh nhau nói chuyện với Vạn Đông Hải.
Lúc này, căn bản không còn ai đi để ý đến tranh đấu hoàng quyền giữa Tô gia và Nam Phong gia nữa rồi, bọn hắn quan tâm là thế nào mới có thể mua được đan dược của Túy Tinh Lâu.
Bọn họ cũng đều biết, Túy Tinh Lâu chắc chắn sẽ không cung ứng loại đan dược này vô hạn lượng.
Nam Phong Lâu và Nam Phong Nhược Tình liếc nhau một cái, đều nhìn thấy bất đắc dĩ và tuyệt vọng trong mắt đối phương.
Có ba loại đan dược này rồi, Nam Phong gia lấy cái gì đến giữ lại tâm tư của những quý tộc này đây.
Diệp Viễn nhìn tình cảnh này, không khỏi cười lạnh nói: "Thứ mà người ta vứt đi, lại bỏ sức ra tranh giành nhau như thế, một đám gia hỏa chưa thấy qua việc đời."
Giọng nói của hắn không lớn không nhỏ, mấy người ở không quá gần lại đều nghe được rõ ràng.
Nam Phong Lâu và Nam Phong Nhược Tình có chút không hiểu, mà Dương Hạo và Tô Vũ Lâm lại biến sắc.
"Diệp Viễn, ngươi mới vừa nói là có ý gì? Ngươi nói những đan dược này là người khác thải loại đi?" Nam Phong Nhược Tình hiếu kỳ nói.
"Còn không phải? Chỉ bằng cái đồ ngu xuẩn Vạn Đông Hải kia, có thể khai phá ra những đan dược này sao? Rõ ràng là hắn có được những đan phương này từ nơi khác, ngoại trừ thế lực tông môn, chỗ khác làm sao có thể có. Hơn nữa, nếu như không phải đan phương thải loại của tông môn, ngươi cho rằng Vạn Đông Hải có thể thấy được? Dù có được hắn lại dám tiếp nhận sao?" Diệp Viễn khinh thường nói.
Nam Phong Nhược Tình suy nghĩ một chút, thật đúng là có thể có chuyện như vậy.
Có điều, cho dù là đan phương tông môn đào thải xuống, cầm tới trong thế tục cũng đủ để kinh thế hãi tục.
Chỉ dựa vào mấy cái đan phương này là đủ để Tô gia lật đổ hoàng thất rồi.
Nếu như hoàng thất đã mất đi sự ủng hộ của những gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ này, hầu như không cần Tô gia động thủ, cũng có thể không đánh mà thắng Nam Phong gia.
"Hừ! Ngươi lại biết bao nhiêu chuyện trong tông môn? Cho dù là đan phương tông môn đào thải xuống, cũng đủ để thay đổi thế tục rồi." Dương Hạo hừ lạnh nói.
Diệp Viễn nhún nhún vai, giống như lười nhác cãi lại những thứ này.
Dương Hạo một quyền đánh vào trên bịch bông, phiền muộn không thôi.
Mà lúc này, Diệp Hàng cũng ngồi không yên nữa, hắn đang muốn xông xuống phía dưới, lại bị Diệp Viễn kéo lại.
"Phụ thân đừng vội, thủ đoạn của Vạn Đông Hải còn chưa có chơi xong đâu, để hắn chơi trước." Diệp Viễn truyền âm nói.
"Ừm, còn có thủ đoạn gì nữa?" So sánh tâm cơ, hiển nhiên Diệp Hàng kém hơn Vạn Đông Hải.
"Ha ha, phụ thân lại xem tiếp đi là biết rồi." Diệp Viễn cười nói.
Lúc này Vạn Đông Hải bị người vây vào giữa, nhưng lại không có người chân chính dám tới gần hắn.
Dù sao cũng là cường giả Ngưng Tinh Cảnh, dù hắn là một luyện dược sư, những người kia cũng không dám đụng đến hắn.
Có điều đám người này ngươi một câu ta một câu, sắp dùng nước miếng che mất hắn rồi.
"Không được ầm ĩ nữa. Ba loại đan dược này, một viên cũng sẽ không bán cho các ngươi." Vạn Đông Hải bỗng nhiên lớn tiếng nói.
"Cái gì Vạn lâu chủ, đan dược lợi hại như vậy ngươi không bán, chẳng lẽ chỉ để nhìn thôi sao?"
"Đúng vậy đấy, Vạn lâu chủ. Ngươi bày ra đại hội phẩm đan này, không phải chỉ là để chúng ta trông mà thèm chứ?"
Vạn Đông Hải khoát tay áo, nói ra: "Chư vị lại về chỗ ngồi của mình ngồi xuống, Vạn mỗ có đại sự muốn thương lượng với chư vị."
Đám người nghe vậy trong lòng tất cả giật mình, thầm nghĩ tới...
Mới vừa rồi bọn hắn bị Vạn Đông Hải dẫn dắt kích động, chỉ lo tranh đoạt đan dược, đều quên mất cái Hồng Môn Yến của hôm nay. Hiện tại thấy Vạn Đông Hải nói kiểu này, chỉ sợ đã đến lúc cháy nhà ra mặt chuột rồi.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Vạn Đông Hải là đang muốn ép bọn hắn tỏ thái độ.
Đám người trở về chỗ ngồi, sắc mặt cũng không quá dễ nhìn, cân nhắc lấy nên như thế nào ứng đối tình huống ngày hôm nay.