Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 215: Đại trận hộ tông.

Chương 215: Đại trận hộ tông.
Ngoài hoàng thành, lúc Diệp Viễn nhìn thấy Nam Phong Nhược Tình và Nam Phong Chỉ Nhu, không khỏi hơi sững sờ.
"Diệp Viễn, ngươi thật sự là cái đồ máu lạnh vô tình, trước khi đi cũng không từ biệt được với chúng ta một tiếng!" Nam Phong Chỉ Nhu tức giận nói.
Diệp Viễn thấy thế cười khổ: "Nam Phong lão sư, sư tỷ, ta là sợ nỗi khổ ly biệt gây nhiều bi thương, mới không chào từ biệt hai vị, không ngờ hai vị lại tới tận đây tiễn đưa."
"Hừ! Ai đến tiễn đưa ngươi? Chúng ta tới đây là để tìm Mạc sư huynh!" Nam Phong Chỉ Nhu nói.
Diệp Viễn mỉm cười, nha đầu này thật đúng là sĩ diện, lại có thể dùng loại lý do này đến qua loa tắc trách, không phải quá ngây thơ rồi sao?
"Là vậy à, không biết sư tỷ tìm Mạc sư huynh có chuyện gì?" Diệp Viễn hỏi.
"Hứ, nhìn như có vẻ ngươi không tin, không tin thì ngươi đi hỏi Mạc sư huynh đi!"
Diệp Viễn sững sờ, thái độ của nha đầu này như vậy, chẳng lẽ thật là đến tìm Mạc Vân Thiên?
Nam Phong Nhược Tình cười nói: "Ngươi cái cô nàng này, còn thích thừa nước đục thả câu! Diệp Viễn, kỳ thật là chúng ta chuẩn bị cùng đi U Vân tông với ngươi!"
"Bằng vào trình độ đan đạo của Nam Phong sư muội, thì đã sớm có tư cách tiến vào tông môn. Nhưng nàng vì hoàng thất Tần quốc, lựa chọn ở lại học viện. Hiện tại chuyện ở Tần quốc đã ổn định, nàng cũng có thể yên tâm rời đi rồi. Còn Nam Phong Chỉ Nhu, thì là lấy thân phận tùy tùng của nàng tiến vào tông môn." Mạc Vân Thiên lên tiếng giải thích với Diệp Viễn.
Diệp Viễn nghe vậy, lúc này mới chợt hiểu.
Ngẫm lại cũng đúng, trình độ đan đạo của Nam Phong Nhược Tình không kém hơn Dương Hạo, nếu Dương Hạo có thể trở thành đệ tử hạch tâm, thì tất nhiên nàng cũng có tư cách này.
Hơn nữa dưới sự chỉ điểm của Diệp Viễn, m Dương Phân Lưu Thuật của Nam Phong Nhược Tình đã nhập môn, bàn về luyện đan, sợ là đã sớm đem Dương Hạo bỏ lại rất xa phía sau rồi.
Diệp Viễn biết, mỗi một đệ tử hạch tâm đều có thể mang theo năm tùy tùng tiến vào tông môn, Lục Nhi chính là lấy thân phận tùy tùng để mang theo bên người của hắn.
Nói đến Lục Nhi, hàn độc trong cơ thể nàng đã bị Nguyên Dương Đan tạm thời ngăn chặn, nhưng trước mắt bằng vào thực lực của Diệp Viễn, còn không có cách nào triệt để trừ tận gốc hàn độc.
Cho nên, tạm thời Lục Nhi còn không thể tu luyện.
"Thì ra là như vậy! Vậy Nam Phong lão sư chẳng phải là biến thành Nam Phong sư tỷ? Ừm, như vậy về sau ta lại có thêm một sư chất, ngẫm lại cũng không tệ." Diệp Viễn cười nói.
"Phốc phốc. Nam Phong tỷ tỷ thật đáng thương mà!" Lục Nhi không nhịn được che miệng cười nói.
Nam Phong Chỉ Nhu tức giận đến mắt hạnh trợn lên, cả giận nói: "Ai là sư điệt của ngươi? Diệp Viễn, ta liều mạng với ngươi!"
Nam Phong Chỉ Nhu lập tức rút kiếm đâm tới, Diệp Viễn lại nhẹ nhàng linh hoạt tránh đi. Bây giờ đừng nói Nam Phong Chỉ Nhu đang nói đùa, cho dù là có toàn lực tấn công, cũng không thể nào đâm trúng Diệp Viễn nữa rồi.
Nam Phong Nhược Tình cười nói: "Được rồi, Chỉ Nhu, Mạc sư huynh còn ở chỗ này đấy, đừng để huynh ấy chê cười! Huống hồ Diệp Viễn nói cũng không sai, dựa theo bối phận để tính, bây giờ ngươi đúng là sư điệt của hắn."
Nam Phong Chỉ Nhu cũng biết đánh không lại Diệp Viễn, cả giận: "Hừ! Ta mới không thèm làm sư điệt của hắn!"
Đùa giỡn một hồi, Nam Phong Chỉ Nhu chết sống cũng không chịu gọi Diệp Viễn là sư thúc.
Mạc Vân Thiên mở miệng nói: "Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta lên đường đi."
Nói xong, Mạc Vân Thiên tiện tay vung lên, một cái phi thuyền cỡ nhỏ xuất hiện ở trước mặt mọi người. Đây là một món Linh khí phi hành, có thể chở khoảng mười người.
Một đoàn người lên phi thuyền, bắt đầu xuất phát về U Vân tông.
...
Hai ngày sau, phi thuyền đáp xuống một dãy núi linh khí dồi dào.
Nơi này đất thiêng nảy sinh hiền tài, núi non trùng điệp, giống như tiên cảnh nhân gian.
Phi thuyền trực tiếp đáp xuống chân núi, Mạc Vân Thiên thu hồi phi thuyền xong mới nói với mọi người: "Nơi này là Linh Phúc Sơn, cũng là địa phận của tông môn. Không có sự cho phép, đệ tử tông môn không được phi hành trên không trong tông môn, cho nên chúng ta chỉ có thể hạ xuống chỗ này rồi đi bộ lên núi."
"Nơi này chính là Linh Phúc Sơn sao, từ nhỏ ta đã mơ ước được tới nơi đây, đây cũng là lần đầu tiên đến đấy! Nguyên lực thiên địa ở đây dồi dào quá, còn tốt hơn rất nhiều so với ở Học Viện Đan Võ!" Nam Phong Chỉ Nhu cảm thụ một chút, kinh ngạc nói.
"Tông môn có đại trận thủ hộ, bên trong đại trận còn có tụ linh pháp trận, nguyên lực thiên địa ở đây đương nhiên dồi dào hơn so với nơi khác rồi." Diệp Viễn thản nhiên nói.
Mạc Vân Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc: "Diệp sư đệ lại còn hiểu được trận pháp? Có thể liếc mắt đã nhìn ra hư thực ở trong đó!"
"Hiểu sơ một hai. Ta có thể cảm nhận được lực lượng của trận pháp, nhưng là trận pháp gì, ta lại không biết." Diệp Viễn nói.
Thật ra Diệp Viễn liếc mắt một cái là thấy ngay, trận pháp này gọi là Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận, chính là trận pháp chuẩn cấp năm. Chỉ có điều trước mặt Mạc Vân Thiên, hắn không muốn biểu hiện ra quá mức yêu nghiệt, mới ra vẻ không biết.
Mạc Vân Thiên nghe Diệp Viễn nói như vậy, vẻ kinh ngạc mới giảm bớt một chút.
Thiên phú võ đạo của Diệp sư đệ kinh người, tạo nghệ đan đạo cực cao, nếu là ngay cả trận pháp cũng hiểu được, vậy cũng quá mức yêu nghiệt rồi.
"Đây là đại trận hộ tông Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận của U Vân tông ta, chính là trận pháp chuẩn cấp năm, uy lực cực mạnh! Cho dù là Cường giả Hồn Hải Cảnh, cũng không thể công phá trận pháp này." Nói đến Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận này, Mạc Vân Thiên cũng có chút tự ngạo.
Nghe Mạc Vân Thiên giới thiệu, hai cô cháu Nam Phong Nhược Tình đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cường giả Hồn Hải Cảnh, đối với bọn họ mà nói chính là tồn tại trong truyền thuyết! Thế nhưng ngay cả cường giả như vậy cũng không công phá được đại trận hộ tông của U Vân tông, có thể thấy được uy lực của đại trận này mạnh đến thế nào!
Sắc mặt của Diệp Viễn lại cực kỳ bình tĩnh, không nói gì thêm, nhưng trong lòng hơi có chút xem thường Mạc Vân Thiên.
Cũng không biết là tên ngớ ngẩn nào bố trí trận pháp này, quả thực là trăm ngàn chỗ hở!
Diệp Viễn hơi quan sát một chút, phát hiện đại trận có ít nhất bảy tám chỗ yếu kém. Nếu như hắn có thực lực Hóa Hải Cảnh, phá giải trận pháp này đã dễ như chơi, đâu cần dùng cường giả Hồn Hải Cảnh đến phá trận?
Cái gọi là trận pháp chuẩn cấp năm, trên cơ bản đại biểu cho thực lực của trận pháp cấp bốn đỉnh phong.
Nói cách khác, dù cho người phá trận có thực lực Hồn Hải Cảnh đỉnh phong, cũng đừng hòng cưỡng ép phá vỡ trận pháp này!
Thế nhưng Diệp Viễn đoán chừng, hiện tại cái đại trận hộ tông này, người phá trận chỉ cần có thực lực Hồn Hải Cảnh trung kỳ, hoàn toàn có thể cưỡng ép phá vỡ!
Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận, trong số trận pháp chuẩn cấp năm, cũng thuộc về đứng đầu. Một cái đại trận hộ tông tốt như vậy lại bị bố trí thành thế này, chỉ có thể nói trình độ của người bày trận quá thấp.
Hiện tại đại trận này, chỉ cần đối phương mang một tên trận sư cấp bốn tới, rất dễ dàng phá giải.
Nếu để Diệp Viễn đến bố trí đại trận này, đừng nói võ giả Hồn Hải Cảnh đỉnh phong, cho dù là cường giả nửa bước Thần Du Cảnh tới, cũng chỉ có thể thất bại tan tác mà quay trở về!
Có điều những lời này, đương nhiên Diệp Viễn sẽ không nói với Mạc Vân Thiên, miễn cho quá mức kinh thế hãi tục.
U Vân tông lập tông ở chỗ này cũng hơn ngàn năm rồi, vẫn luôn bình an vô sự, trận pháp này hơi kém một chút, dường như cũng không phải vấn đề lớn lao gì.
Hơn nữa từ Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận này cũng có thể nhìn ra, nội tình U Vân tông vẫn có chút thâm hậu.
"Được rồi, các ngươi theo ta lên núi đi." Mạc Vân Thiên mang theo mấy người đi lên trên núi.
"Chào Mạc sư huynh!" Đệ tử thủ sơn nhìn thấy Mạc Vân Thiên, chủ động tiến lên hành lễ.
Mạc Vân Thiên gật gật đầu, nói ra: "Ta phụng mệnh của sư tôn, đi đến thế tục tiếp dẫn mấy vị sư đệ sư muội lên núi, đây là thủ lệnh."
Đệ tử thủ vệ nhận lấy thủ lệnh, lấy thần thức quét một lần, mới trả lại cho Mạc Vân Thiên, cũng tránh ra một con đường: "Mời Mạc sư huynh."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất