Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 236: Phiền phức tới.

Chương 236: Phiền phức tới.
Tất nhiên Diệp Viễn cũng đã nhìn ra, ánh mắt nhìn về phía Bạch Quang lấp loé không yên.
Bạch Quang lắc lắc cái đuôi, giống như là đang khoe khoang.
"Ừm... Chẳng lẽ nói, Bạch Quang có tiềm chất trở thành Thần Thú? Nếu là dưới vùng trời này có thể sinh ra Thần Thú, có phải hay không cũng có thể sinh ra cường giả Thần Cảnh đây?" Diệp Viễn tự lẩm bẩm.
Bạch Quang lại gầm nhẹ một tiếng, Diệp Viễn thấy thế nhịn không được cười lên nói: "Ha ha, Bạch Quang cố lên, chúng ta cùng nhau chứng đạo thành thần!"
Nghe Diệp Viễn nói, đầu hổ của Bạch Quang dụi dụi vào Diệp Viễn, lộ ra rất là thân mật.
Rất hiển nhiên, dã tâm của tiểu gia hỏa này cũng không nhỏ.
...
Hôm sau, Diệp Viễn đi tới Lãm Tinh Các.
Mặc dù điểm tích lũy của Diệp Viễn đủ hắn tiêu xài rất lâu, nhưng hắn vẫn quyết định trước tiên gom góp đủ điểm tích lũy cần để đổi lấy nửa bộ sau của « Tử Ương Hồn Quyết » rồi lại nói.
Muốn kiếm điểm tích lũy, tất nhiên phải đến Lãm Tinh Các nhận nhiệm vụ.
Lãm Tinh Các có thể nói là một nơi vô cùng náo nhiệt trong tông môn. Mỗi ngày đều là ngựa xe như nước, người đến người đi.
Đệ tử tông môn muốn sinh tồn được, thì phải không ngừng nhận lấy nhiệm vụ, nơi này tự nhiên thành nơi ắt phải tới.
Đừng nói là đệ tử ngoại môn, ngay cả một số đệ tử hạch tâm cực kỳ lợi hại, cũng là khách quen của nơi đây.
Nhiệm vụ của tông môn có đủ chủng loại, lại chia làm chín cấp bậc, cấp một đơn giản nhất, cấp chín khó khăn nhất.
Nhiệm vụ cấp ba trở xuống, phần lớn là một chút việc lặt vặt, ví dụ như quản lý dược viên, quét dọn vệ sinh các loại những chuyện đơn giản.
Đương nhiên, những nhiệm vụ đơn giản như vậy cùng những nhiệm vụ khó khăn, điểm tích lũy đạt được là không giống nhau.
Bắt đầu từ cấp bốn, chính là một số nhiệm vụ tương đối nguy hiểm hoặc là tương đối khó. Đương nhiên, những nhiệm vụ này căn cứ vào đẳng cấp, ban thưởng điểm tích lũy cũng khác biệt.
Trong những nhiệm vụ này bao gồm nhiệm vụ Đan đường và nhiệm vụ Võ đường, đệ tử trong tông môn có thể nhận lấy bất kỳ nhiệm vụ gì.
Tất nhiên phần lớn đệ tử Đan đường nhận lấy nhiệm vụ của Đan đường, mà đệ tử Võ đường nhận lấy nhiệm vụ của Võ đường, giao nhau nhận lấy vô cùng hiếm thấy.
Cho dù là giao nhau nhận lấy, đại đa số cũng là đệ tử Đan đường nhận lấy nhiệm vụ của Võ đường, mà đệ tử Võ đường nhìn thấy nhiệm vụ của Đan đường, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Nhiệm vụ của Đan đường phần lớn là có liên quan đến luyện đan, tính chuyên nghiệp cực kỳ lớn, trên cơ bản đệ tử Võ đường chỉ có thể đứng nhìn.
Bên trong Lãm Tinh Các có một cái đại sảnh, trong đại sảnh có một khối ngọc tường cực lớn, bên trong ngọc tường này đã bao hàm tất cả nhiệm vụ. Đệ tử chỉ cần lấy thần thức đến tra, là có thể nhìn thấy nội dung nhiệm vụ. Sau đó ghi nhớ số hiệu và cấp bậc, là có thể đến chỗ đệ tử trực phiên nhận lấy ngọc giản nhiệm vụ.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đệ tử mang ngọc giản nhiệm vụ và ấn tín mà nhiệm vụ quy định đến chỗ đệ tử trực phiên nhận lấy ban thưởng điểm tích lũy.
Diệp Viễn dùng thần thức dò vào ngọc tường, bắt đầu tìm đọc nhiệm vụ.
Hơi dò xét nhiệm vụ cấp một, Diệp Viễn lập tức trực tiếp từ bỏ rồi. Làm những nhiệm vụ này thuần túy chính là lãng phí thời gian, điểm tích lũy ít không nói, còn chậm trễ thời gian tu luyện.
Sau đó hắn lại tra duyệt một phen nhiệm vụ cấp hai và cấp ba, cũng từ bỏ luôn.
Đến khi hắn nhìn thấy nhiệm vụ cấp bốn, mới hơi nhìn kỹ một chút.
Trong nhiệm vụ cấp bốn có nhiệm vụ do Võ đường ban bố, cũng có nhiệm vụ do Đan đường ban bố.
Nhiệm vụ Võ đường ban bố rất nhiều đều là ra ngoài làm việc, có việc là truy sát một số kẻ tội ác tày trời, có việc là trợ giúp quốc gia thế tục các loại, không phải trường hợp cá biệt.
Mà nhiệm vụ Đan đường ban bố phần lớn là luyện đan, một tông môn lớn như thế, mỗi ngày tiêu hao đan dược vô cùng lớn. Nếu như Đan đường thiếu hụt đan dược gì, thì sẽ tuyên bố nhiệm vụ ở chỗ này, để các đệ tử đến luyện chế, cũng lấy điểm tích lũy để ban thưởng.
Diệp Viễn quét một lần nhiệm vụ cấp bốn, cuối cùng cũng không hứng thú lắm.
Điểm tích lũy quá ít!
Một cái nhiệm vụ cấp bốn, thấp một chút chỉ có một ngàn điểm tích lũy, cao một chút cũng mới hai ngàn điểm tích lũy.
Nếu Diệp Viễn làm nhiệm vụ cấp bốn, đến ngày tháng năm nào mới có thể kiếm được ba mươi vạn điểm tích lũy chứ?
"Mau nhìn xem, là Tằng Thành sư huynh trở về!"
"Vậy à! Nghe nói lần này hắn nhận nhiệm vụ cấp sáu, truy sát một tên hái hoa tặc Ngưng Tinh tầng một đấy!"
"Đúng vậy a, ta cũng nghe nói! Nghe nói nhiệm vụ cấp sáu này ban thưởng đến hai vạn điểm tích lũy, xem ra thời gian rất lâu hắn không cần ra khỏi cửa rồi."
"Này, ngươi có nghe nói hay không, đệ đệ của Tằng Thành là Tằng Dự bị một tên đệ tử mới nhập tông môn phản ăn cướp, phải trốn đến tu luyện thất? Lần này Tằng Thành sư huynh trở về, đoán chừng gã đệ tử mới nhập môn kia thảm rồi."
"Hứ, Tằng Dự chính là kẻ lấn thiện sợ ác, đã nên bị dạy dỗ từ sớm! Nếu như không phải có ca ca của hắn, thì hắn sớm bị người đánh thành chó! Ta phải nói, đánh hay lắm!"
"Xuỵt... Nhỏ giọng một chút, đừng để Tằng sư huynh nghe được, hắn là người rất bao che khuyết điểm đấy!"
Suy nghĩ của Diệp Viễn bị tiếng nghị luận của hai người bên cạnh cắt ngang, có chút ngoài ý muốn nhìn về phía thanh niên mặc áo đen đang nhận lấy ban thưởng.
Trách không được Tằng Dự dám phách lối như vậy, thì ra là có một người ca ca như thế làm hậu thuẫn.
Linh Dịch tầng chín đỉnh phong, thực lực cũng không tệ, đoán chừng không chênh lệch lắm với Trương Kính sư huynh đi?
Tằng Thành một mặt ngạo nghễ đem ngọc giản nhiệm vụ và một cái hộp gỗ đưa cho đệ tử trực phiên, nói: "Nhiệm vụ cấp sáu số bảy mươi hai đã hoàn thành, ngươi kiểm tra một chút rồi nhận đi."
Đệ tử trực phiên tỏ ra bội phục nói: "Tằng sư huynh thật là lợi hại, Linh Dịch tầng chín lại có thể chém giết cường giả Ngưng Tinh tầng một! Có lẽ không bao lâu nữa, là Tằng sư huynh có thể tiến vào hàng ngũ đệ tử tinh anh rồi!"
Trong mắt Tằng Thành lóe lên một tia đắc ý, có điều lại che giấu rất tốt, cười nói: "cũng chỉ là võ giả Ngưng Tinh tầng một ở thế tục, căn bản không đáng giá nhắc tới, có không ít sư huynh đệ đều có thực lực này."
"Ha ha, Tằng sư huynh quá là khiêm tốn rồi! Nửa năm trước huynh mới nhận nhiệm vụ cấp năm, bây giờ lại đã hoàn thành nhiệm vụ cấp sáu. Loại tốc độ tiến bộ này, ở trong đám sư huynh cũng là cực kỳ lợi hại! Cứ theo đà này, có lẽ rất nhanh thì Tằng sư huynh có thể hoàn thành nhiệm vụ cấp bảy, đây chính là một cái đường ranh giới a!" Lời dễ nghe của đệ tử trực phiên tuôn ra giống như không cần tiền vậy.
"Ha ha, đâu có đâu có." Tằng Thành không che giấu được đắc ý, cười nói.
Đệ tử trực phiên nói đường ranh giới, kỳ thật chính là đường ranh giới giữa đệ tử tinh anh và đệ tử hạch tâm!
Nhiệm vụ cấp bảy trở lên, trên cơ bản chỉ có đệ tử tinh anh mới có thể hoàn thành.
Nếu như Tằng Thành có thể hoàn thành nhiệm vụ cấp bảy, nói rõ hắn đã bước một chân vào hàng ngũ đệ tử tinh anh. Có điều, muốn vượt qua đường ranh giới này, còn lâu mới dễ dàng được như trong tưởng tượng vậy.
Điểm này, nhìn độ khó của nhiệm vụ cấp bảy là biết rồi.
Không thể không nói, đệ tử trực phiên đã gãi đến đúng chỗ ngứa của Tằng Thành.
"Tằng sư huynh, ban thưởng đã được chuyển vào lệnh bài thân phận của huynh, huynh kiểm tra và nhận một chút." Đệ tử trực phiên cười theo nói.
"Hứ, chẳng phải chỉ là hoàn thành một cái nhiệm vụ cấp sáu thôi sao, đem ngươi đắc ý thành như vậy!" Lúc này, một giọng nói không hài hòa vang lên.
Tằng Thành biến sắc, lạnh lùng nói: "Khâu Bằng, bớt ở chỗ này nói châm chọc! Có bản lĩnh, ngươi cũng hoàn thành một cái nhiệm vụ cấp sáu cho ta xem một chút đi!"
Khâu Bằng cũng là một trong những nhân vật đứng đầu Địa Tự Doanh, so với Tằng Thành không kém nhiều.
Hai người vẫn luôn là cây kim so với cọng râu, trước giờ luôn tranh đấu với nhau. Có điều, Khâu Bằng vẫn luôn hơi kém hơn một chút.
"Ha ha, ta chính là đến nhận nhiệm vụ cấp sáu đây, ngươi nhìn xem là được rồi. A, đúng, ngươi có thời gian ở chỗ này đắc ý, còn không bằng nhanh đi xem đệ đệ bảo bối kia của ngươi kìa." Khâu Bằng cười nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất