Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 245: Phó đường chủ Đan đường!

Chương 245: Phó đường chủ Đan đường!
Luyện chế Thất Huyền Ngự Hồn Đan tương đối thuận lợi!
Để trợ giúp Thiên Phong luyện chế viên đan dược kia, Diệp Viễn đã làm chuẩn bị vạn toàn, ngay cả Tịnh Đàn Thánh Hỏa cũng vận dụng đến.
Nếu là như vậy Thiên Phong còn không luyện chế ra được, thì một Đan Vương như hắn cũng có thể tìm khối đậu hũ đâm đầu vào chết được rồi.
Khi Thiên Phong cầm Thất Huyền Ngự Hồn Đan trong tay, kích động đến nỗi toàn thân run rẩy lên, suýt nữa trượt tay làm rơi đan dược xuống mặt đất.
"Ha ha ha..., cuối cùng ta cũng luyện thành Thất Huyền Ngự Hồn Đan rồi! Thật sự là trời phù hộ Thiên Phong ta, trời phù hộ U Vân tông ta mà!"
Lúc Thiên Phong nói chuyện, toàn bộ da mặt đều run rẩy lên.
Mười mấy năm qua, Thiên Phong đặt toàn bộ tâm thần lên viên đan dược kia, nhưng lại chẳng làm nên trò trống gì.
Lúc này tự nhiên Thiên Phong hiểu ra, nếu Diệp Viễn không xuất hiện, chắc chắn Thất Huyền Ngự Hồn Đan cũng không được luyện chế ra tới, đời này của hắn cũng khó tiến thêm nữa!
Hiện tại đan dược đã được luyện chế ra, làm sao Thiên Phong có thể không kích động đây?
"Chúc mừng sư tôn, tâm nguyện mười ba năm cuối cùng cũng được hoàn thành!" Trong lời nói của Vương Cật cũng mang theo thanh âm rung động, thậm chí có chút nghẹn ngào, hiển nhiên hắn cũng có rất nhiều cảm xúc.
Vương Cật đi theo Thiên Phong đã năm, sáu năm rồi, thời gian năm, sáu năm này đại bộ phận cũng là hắn hao phí trên Thất Huyền Ngự Hồn Đan này!
Trong đó ngậm bao nhiêu đắng, bị bao nhiêu mắng, chỉ có chính hắn rõ ràng.
Đương nhiên, Vương Cật là người hiểu chuyện, hắn biết trong lòng Thiên Phong có bao nhiêu khổ sở và áp lực, cho nên mới một mực chịu mệt nhọc.
Hiện tại, cuối cùng Thất Huyền Ngự Hồn Đan cũng được luyện chế ra, trong lòng Vương Cật dâng lên một loại cảm giác khổ tận cam lai, nếm đến quả ngọt sau bao nhiêu cay đắng.
Hắn nhịn không được nhìn thoáng qua Diệp Viễn, trong lòng tràn đầy kính sợ.
Đúng vậy, chính là lòng kính sợ!
Loại cảm giác này, trước kia chỉ có khi hắn đối diện với Thiên Phong!
Diệp Viễn mới bằng chừng ấy tuổi mà đã có kiến thức, thủ đoạn như vậy, thật là quá nghịch thiên rồi!
Vốn dĩ trong tông môn Vương Cật vẫn còn có chút đắc chí, hôm nay phần ngạo khí kia ở trong lòng của hắn bị giày vò đến thương tích đầy mình.
Đây mới thật sự là thiên tài!
Diệp Viễn cũng tiến lên chúc mừng: "Chúc mừng Thái Thượng trưởng lão đạt được ước muốn!"
Lúc này Thiên Phong mới từ trong kích động trở lại hiện thực, nhìn Diệp Viễn một chút rồi cảm thán nói: "Diệp Viễn, bản tọa có thể luyện ra Thất Huyền Ngự Hồn Đan, hoàn toàn là công lao của ngươi!"
Diệp Viễn cười nói: "Dược liệu là tông môn chuẩn bị, đan dược là Thái Thượng trưởng lão tự tay luyện chế, Diệp Viễn nào dám tranh công? Muốn nói thật có công lao, cũng chỉ là công lao cho mượn nguyên hỏa mà thôi, ha ha."
Ngoài mặt Thiên Phong không biểu thị cái gì, nhưng trong lòng thì âm thầm khen ngợi.
Diệp Viễn hoàn toàn không có cao ngạo vốn có của người trẻ tuổi, có công mà không tự kiêu. Nhìn biểu lộ của Diệp Viễn, chỉ giống như làm một chuyện nhỏ không có ý nghĩa vậy, lòng dạ này cũng không phải người trẻ tuổi nào cũng có thể có!
Đương nhiên Thiên Phong không biết, chuyện này đối với Diệp Viễn mà nói, thật đúng là chỉ là một chuyện nhỏ không có ý nghĩa gì.
"Ha ha, Diệp Viễn ngươi không cần khiêm tốn! Ngươi có công lao hay không, trong lòng bản tọa hiểu rõ hết! Chuyện này, là ngươi có ân với lão phu, cũng có ân với U Vân tông ta, lão phu sẽ ghi nhớ ở trong lòng! Vương Cật, triệu tập các đường chủ, trưởng lão trở lên đến đại điện nghị sự, ta có chuyện quan trọng cần tuyên bố!" Thiên Phong bỗng nhiên quay sang nói với Vương Cật.
...
Đại điện nghị sự chính là nơi tiến hành tam đường hội thẩm với Diệp Viễn.
Lúc này bên trong đại điện nghị luận ầm ĩ, giống như một quán trà.
"Tôn trưởng lão, ngươi biết Thái Thượng trưởng lão bỗng nhiên triệu tập chúng ta, là có chuyện gì không?"
Tôn trưởng lão cũng mờ mịt, lắc đầu nói: "Làm sao ta biết? Đã nhiều năm Thái Thượng trưởng lão không hỏi chuyện trong tông môn, một lòng nghiên cứu Thất Huyền Ngự Hồn Đan. Ai, ngươi nói ngài triệu tập chúng ta tới, có phải bởi vì đã luyện chế ra Thất Huyền Ngự Hồn Đan hay không?"
"Ha ha, làm sao có thể? Thất Huyền Ngự Hồn Đan kia ngươi và ta đều nghiên cứu qua, thử qua bao nhiêu dược liệu cũng không thể luyện thành! Hơn nữa đan phương này chính là năm đó u Dương sư tổ ngẫu nhiên đoạt được, lão nhân gia dù gì cũng là Đan Hoàng cao cấp, ngay cả người cũng không bổ sung được, Thái Thượng trưởng lão làm sao có thể chứ?"
"Nói cũng đúng. Có điều ta nghe nói hình như gần đây Thái Thượng trưởng lão lại nghiên cứu ra một loại dược liệu đến bổ sung đan phương, có vẻ như rất có lòng tin, nói không chừng ngài ấy thật sự có thể luyện chế thành công thì sao?"
Một vị trưởng lão khác nhịn không được cười lên nói: "Ha ha, lão Tôn ngươi thật đúng là không để ý đến chuyện bên ngoài! Chuyện mà ngươi nói ta cũng nghe nói, có điều bên chỗ Thái Thượng trưởng lão đã liên tiếp nổ lô nhiều lần rồi, ngươi nói xem ngài ấy có thể luyện chế ra được hay không?"
Nói xong, Tôn trưởng lão cũng vô cùng ngạc nhiên, chợt cười khổ lắc đầu.
Kỳ thật, những trưởng lão này đối với chuyện Thiên Phong đặt hết tâm trí lên trên Thất Huyền Ngự Hồn Đan cũng có ít nhiều bất mãn, chỉ là địa vị của Thiên Phong tại tông môn quá cao, cộng thêm tông chủ dốc hết sức ủng hộ, mới không có người dám nói cái gì.
Phải biết, vì luyện chế Thất Huyền Ngự Hồn Đan mà Thiên Phong hao phí rất nhiều vật liệu cấp bốn!
Vật liệu cấp bốn đối với U Vân tông mà nói, cũng là cực kỳ trân quý. Những năm gần đây, vì luyện chế đan dược này, Thiên Phong đã hao phí vô số nhân lực vật lực, thế nhưng vẫn mãi không thành công.
Nếu nói mấy trưởng lão này không có chút oán giận nào, đó là chuyện không thực tế.
Cũng chính vì vậy, trước đó Thiên Phong mới cứ lo được lo mất mãi, từ đầu đến cuối cứ do dự không dám ra tay luyện chế.
Khi đầu óc đám người còn đang mơ hồ, thì Thiên Phong và Lạc Thanh Phong vừa nói vừa cười đi vào đại điện, phía sau bọn họ còn có hai người trẻ tuổi đi theo.
Một người là Vương Cật, một người khác thì lại là Diệp Viễn.
Khi một đám trưởng lão nhìn thấy Diệp Viễn, tất cả vô cùng ngạc nhiên.
Làm sao mà mấy ngày không thấy, Diệp Viễn và Thái Thượng trưởng lão lại đi cùng với nhau rồi?
Nhất là Diêu Thiên, lúc đầu hắn còn đang muốn gây khó dễ cho Diệp Viễn, lại không nghĩ rằng Diệp Viễn có thể tiếp cận với Thái Thượng trưởng lão.
Nếu là quan hệ bình thường còn tốt, nếu Diệp Viễn bị Thái Thượng trưởng lão nhìn trúng thu làm đệ tử, về sau hắn càng không dễ hạ thủ!
Nghĩ tới đây, Diêu Thiên không khỏi bực bội trong lòng một trận.
Chuyện của hắn đã thành trò cười cho đám trưởng lão, lại ngay cả khẩu khí cũng không ra được, thật sự là biệt khuất mà!
Hiện tại hắn chỉ cầu nguyện, Diệp Viễn và Thái Thượng trưởng lão không có liên quan quá nhiều.
Bốn người tới trong đại điện, Thiên Phong ngồi chủ vị, Lạc Thanh Phong ngồi kế bên, Diệp Viễn và Vương Cật thì đứng ở phía sau.
"Hôm nay triệu tập chư vị đến đây, là có hai chuyện quan trọng cần tuyên bố! Chuyện thứ nhất, chính là bắt đầu từ ngày mai, ta muốn bế tử quan!"
Thiên Phong vừa mới nói xong, lại là một trận châu đầu ghé tai.
Có điều u Dương Vũ phản ứng cực nhanh, khom người nói: "Sư thúc, hẳn là..."
"Ha ha ha..., vẫn là tiểu hầu tử u Dương nhà ngươi phản ứng nhanh!"
Thiên Phong cởi mở nở nụ cười, chỉ là xưng hô của hắn với u Dương Vũ, để tất cả trưởng lão buồn cười, u Dương Vũ thì vô cùng xấu hổ.
Địa vị của u Dương Vũ tại tông môn cực cao, cũng chỉ có Thiên Phong mới dám gọi hắn là "tiểu hầu tử".
"Không sai! Chắc hẳn mọi người đều biết, mười mấy năm qua bản tọa vẫn luôn dốc lòng nghiên cứu Thất Huyền Ngự Hồn Đan. Trời không phụ người có lòng, hôm nay rốt cục để bản tọa đạt được ước muốn, luyện chế ra Thất Huyền Ngự Hồn Đan này!" Hiển nhiên tâm tình của Thiên Phong vô cùng tốt, nói chuyện cực kỳ thoải mái.
Lời này vừa nói ra, phía dưới đều là kinh hỉ, tiếng chúc mừng vang lên một mảnh.
Thiên Phong cười nhẹ nhàng, nhận lấy lời chúc mừng của đám người.
Đợi đám người bình tĩnh trở lại, hắn lại nói ra: "Bản tọa tuyên bố chuyện thứ hai, chính là lập Diệp Viễn làm phó đường chủ Đan đường!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất