Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 296: Hám Sơn tiền bối

Chương 296: Hám Sơn tiền bối
Người của U Vân tông biết chân tướng, nhưng người của những tông môn khác lại không biết.
Nghe được Vương Phàm nói như thế, không ít người đều lộ ra vẻ đề phòng.
Nếu thuật trộm cắp này tu luyện tới cảnh giới cực cao, cũng là chuyện cực kỳ đáng sợ, vượt cấp trộm cắp đồ vật của người khác cũng không phải là việc gì khó khăn.
“Ngươi! Đây là ngươi đang vu oan!” Mai Trăn tức giận đến mức toàn thân phát run.
Bị Vương Phàm nói ra lời như vậy, nếu U Vân tông làm không tốt sẽ trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người, nguy hiểm của chuyến này sẽ gia tăng rất nhiều.
“Vu oan? Vậy ngươi giải thích cho ta nghe một chút thử xem, tên đệ tử Linh Dịch Cảnh của các ngươi lúc trước đã đi đâu? Khi chúng ta gặp nhau, hắn còn ở trong đội ngũ của các ngươi, nhưng mà sau đó, liền không thấy được bóng dáng đâu nữa!” Vương Phàm cười lạnh nói.
“Hắn... Hắn đi làm việc của hắn!” Mai Trăn hơi sững lại, nhưng vẫn mở miệng giải thích.
“Làm việc? Làm việc gì? Trộm đồ hả?” Vương Phàm tiếp tục hùng hổ dọa người.
Mai Trăn lão luyện thành thục, nhưng lại không giỏi ăn nói.
Lúc này bị Vương Phàm hỏi lấn, thì ấp úng không nói ra lời, bộ dáng kia càng giống như là có tật giật mình.
Lúc này, Diệp Viễn đứng ra chắp tay nói với Vương Phàm: “Dám hỏi vị tiền bối này, công pháp chủ tu của Thượng Thanh tông các ngươi có phải là《 Hám Sơn Thần Công 》hay không?”
Vương Phàm sững sờ, chợt khinh bỉ nói: “Không có kiến thức! Ở Nam Vực này, có người nào không biết công pháp chủ tu của Thượng Thanh tông chúng ta chính là 《 Thượng Thanh Ngự Tôn Pháp Quyết 》?”
Diệp Viễn lộ ra vẻ tiếc nuối nói: “Như vậy sao, vậy thì thật sự là quá đáng tiếc, da mặt của tiền bối liền ngay cả Vân Mộng Sơn Mạch này đều có thể rung chuyển, thần công như vậy rõ ràng lại không phải là công pháp chủ tu của Thượng Thanh tông các ngươi?”
“Ha ha ha...”
Lời của Diệp Viễn vừa nói xong, tất cả mọi người đều ôm bụng cười to.
Vừa rồi Vương Phàm nói Diệp Viễn tu luyện công pháp ăn trộm, lúc này Diệp Viễn liền châm biếm lại Thượng Thanh tông có da mặt dày, lần phản kích này thật đúng là quá sắc bén.
Kỳ thật mọi người đều biết rõ đức hạnh của Thượng Thanh tông, là loại lấn thiện sợ ác.
Nói trắng ra, chính là loại không biết xấu hổ.
Sự ví von này của Diệp Viễn, thật sự là quá thích hợp.
Gương mặt của Vương Phàm đen như đáy nồi, trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi muốn chết phải không, lại dám vu oan Thượng Thanh tông ta?”
“Vu oan? Các ngươi thân là một trong tám đại tông môn, rõ ràng lại chặn đường cướp bóc của hai nữ tử yếu nhược, chuyện này đã đủ không biết xấu hổ. Nhưng mà cuối cùng thật giống như là các ngươi cũng không thành công, hoặc là các ngươi đã thành công nhưng vẫn còn muốn lại moi tiếp một nhóm. Mặc kệ là loại tình huống nào, loại《 Hám Sơn Thần Công 》này củacác ngươi quả thật là luyện đến quá cường đại. Vào trong bí cảnh đoán chừng phải kiềm chế lại một chút, chớ làm cho bí cảnh rung đổ sụp mất.” Diệp Viễn từ tốn nói.
Sáu đại tông môn khác đang nhìn về phía bên này, nghe Diệp Viễn nói như thế, không ít người “Phốc xuy” một tiếng cười lớn.
Mấy trưởng lão, đệ tử này đều là kẻ tinh ranh, nguyên lực của Diệp Viễn tinh thâm thuần khiết, căn bản cũng không giống như là loại người đi đường ngang ngõ tắt kia.
Ngược lại thì danh tiếng của Thượng Thanh tông lại không tốt, ai đúng ai sai, trong lòng mọi người đều có cân nhắc.
Vương Phàm nghe xong liền giận dữ nói: “Được, được lắm! U Vân tông thật đúng là ra một khúc xương cứng, để hôm nay ta giúp ngươi thả lỏng gân cốt đi!”
“Dừng tay!” Vương Phàm đang muốn động thủ, một giọng nói lạnh lùng truyền tới.
Mọi người quay đầu nhìn lại, thì ra là đoàn người Thiên Càn tông tới.
Thiên Càn tông quả nhiên không hổ là đệ nhất tông môn ở Nam Vực, chuyến này phái ra gần hai mươi người, chỉ riêng trưởng lão Hóa Hải Cảnh đã có ba người!
Đội hình này, trong trường hợp này có thể nói là rất phô trương rồi!
Bất ngờ là Lý Trường Vũ đi U Vân tông trước đó, lúc này cũng ở trong đội ngũ Thiên Càn tông.
Lý Trường Vũ liếc nhìn Diệp Viễn đang giằng co với Vương Phàm, không khỏi hiện ra sát cơ.
Nhưng mà bây giờ tám đại tông môn đang tề tụ, chính là thời điểm để Thiên Càn tông thể hiện ra phong phạm của một đại tông, tự nhiên không phải là cơ hội tốt để xuất thủ.
Một khi tiến vào bí cảnh, hắn chắc chắn phải giết Diệp Viễn!
Trải qua chuyện lần trước, Diệp Viễn đã thành tâm ma của Lý Trường Vũ!
Tâm ma theo cả đời, đối với việc tu hành của võ giả sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn.
Mặc dù đã trải qua qua một đoạn thời gian nghỉ ngơi, thực lực của Lý Trường Vũ đã khôi phục lại mức độ ban đầu, nhưng mà độ khó khi đột phá lên Ngưng Tinh tầng năm đã tăng lên rất nhiều.
Đương nhiên, thiên phú của Lý Trường Vũ xuất chúng, Ngưng Tinh tầng năm không làm khó được hắn, nhưng vấn đề là mục tiêu của Lý Trường Vũ lại là Hồn Hải Cảnh!
Nếu như không diệt trừ Diệp Viễn, trừ bỏ cái tâm ma này đi, sau này lúc hắn đột phá Hồn Hải Cảnh, căn bản là không chống nổi thiên kiếp!
Cho nên mặc kệ là như thế nào, Diệp Viễn đều phải chết!
Đám người Thiên Càn Tông lục tục đi tới trước mặt mọi người, một tên trưởng lão trong đó đứng lại, mở miệng nói: “Hai tông các ngươi đến Vân Mộng Sơn Mạch là để thăm dò bí cảnh, bây giờ còn chưa vào bí cảnh đã tiêu hao lẫn nhau, chuyện này có vẻ không tốt lắm đâu? Cho lão phu chút mặt mũi, mặc kệ giữa Thượng Thanh tông và U Vân tông có chuyện gì, vẫn là chờ xong chuyện chỗ này đã đi.”
Người này là trưởng lão có tư lịch lâu nhất của Thiên Càn tông trong chuyến này, tên là Ngô Chiêu. Vừa rồi tiếng “Dừng tay” kia, chính là do hắn hô lên.
Không phải hắn muốn quản việc vớ vẩn này, mà là hắn không muốn nhìn thấy mọi người còn chưa đi vào bí cảnh đã hao tổn lẫn nhau.
Tìm nhiều tinh anh của những tông môn khác tới như vậy, chính là để làm pháo hôi. Nếu như ở bên ngoài đã đánh nhau chết sống rồi, há chẳng phải là đã ít đi vài con cờ thí rồi sao?
Nếu cứ như vậy, tính nguy hiểm của đệ tử trong tông môn bọn họ sẽ gia tăng lớn hơn một chút.
Trong thế hệ thanh niên, thực lực và tiềm lực của đệ tử Thiên Càn tông tuyệt đối là mạnh nhất. Chỉ cần có đám pháo hôi kia ở đó, Thiên Càn tông bọn họ sẽ có thể lấy được chỗ tốt lớn nhất ở bên trong bí cảnh, há có thể để cho bọn chúng tự hao tổn lẫn nhau?
Vương Phàm vừa thấy được Ngô Chiêu, khuôn mặt lập tức thay đổi, nở nụ cười chân thành nói: “Thì ra chuyến này do Ngô huynh phụ trách dẫn đội của Thiên Càn tông, dĩ nhiên là phải cấp cho Ngô huynh mặt mũi rồi!”
Vừa nói xong, Vương Phàm lại quay về phía Diệp Viễn hừ lạnh nói: “Xem như tiểu tử ngươi may mắn, đợi tới lúc từ trong bí cảnh đi ra, xem ta có xé cái miệng của ngươi ra không! Ừm... Nhưng mà, cũng phải xem ngươi có thể từ bên trong đi ra hay không mới được!”
Diệp Viễn ôm quyền cười nói: “Vậy thì phải cám ơn Hám Sơn tiền bối hạ thủ lưu tình rồi! Ta có ra được hay không thì ta không biết, nhưng mà... Tiền bối lại thật sự là không nhất định có thể đi ra được.”
Vương Phàm không thèm để ý, mỉm cười nói: “Không biết từ lúc nào U Vân tông lại có thêm một tiểu tử có miệng lưỡi bén nhọn như vậy, ta ngược lại còn thật sự hy vọng ngươi có thể đi ra, bằng không ta phải tìm ai để trút cơn giận này đây?”
Ngô Chiêu nhìn nụ cười cao thâm mạt trắc kia của Diệp Viễn, trong lòng không khỏi cả kinh: Chẳng lẽ tiểu tử này biết chút chuyện gì hay sao?
“Trường Vũ, lúc ngươi đi tới U Vân tông, không nói ra lời gì không nên nói đấy chứ? Tại sao ta cảm giác, dường như tiểu tử này biết chút ít chuyện gì đó?” Ngô Chiêu truyền âm cho Lý Trường Vũ nói.
Lý Trường Vũ trả lời: “Làm sao có thể? Ta ở U Vân tông đều chỉ truyền lời dặn dò của tông chủ, một chữ cũng không kém!”
“Ừm, có lẽ là ta đa tâm rồi!” Ngô Chiêu trả lời.
Bên trong bí cảnh này không cho phép lực lượng vượt qua Ngưng Tinh Cảnh tồn tại, đây cũng là bí mật mà Thiên Càn tông phải hy sinh một tên trưởng lão mới biết được, làm sao những tông môn khác có thể biết?
Thiên Càn tông hy sinh một tên trưởng lão Hóa Hải Cảnh, lại cũng không muốn những tông môn khác được dễ chịu, vì vậy liền giấu diếm tin tức này, hơn nữa còn dẫn dụ những tông môn khác phái trưởng lão Hóa Hải Cảnh đi ra.
Chỉ cần những thứ trưởng lão Hóa Hải Cảnh này vận dụng thực lực vượt qua Ngưng Tinh Cảnh ở bên trong bí cảnh, bọn họ chắc chắn phải chết không có chỗ chôn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất