Chương 309: Phiền phức rồi!
Chiến lực của Thị Huyết Lang Vương rất mạnh, Mai Trăn đang dùng lực ở mức Ngưng Tinh tầng chín đỉnh phong để chiến đấu với nó, bị rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc!
Tiếng hét vừa rồi, suýt chút để Lang Vương có được cơ hội vồ lấy.
Lâm Siêu lại lãnh đạm cười một tiếng: “Mai trưởng lão không cần vội, vị sư đệ này vẫn còn chưa đến bước đường cùng mà.”
“Lâm Siêu, ngươi…!”
Mai Trăn tức gần hộc máu, lần này không thoát khỏi vuốt sắt của Lang Vương, máu trên cánh tay Mai Trăn không ngừng chảy xuống.
Mai Trăn cắn chặt răng, rất muốn bạo phát thực lực Hóa Hải Cảnh, nhưng vết xe đổ của Vương Phàm trước đó vẫn hiển hiện rõ trước mắt hắn, thật sự không thể sử dụng sức mạnh Hóa Hải Cảnh!
Lần hỗn chiến này, Mai Trăn lập tức bị Lang Vương chế áp, khiến hắn rơi vào thế bất lợi.
Sức mạnh của Thị Huyết Lang Vương này tuy không bằng Cửu U Băng Sư, nhưng so với thực lực của Mai Trăn ở Ngưng Tinh Cảnh thì lại mạnh hơn vài phần.
Đúng lúc này, Diệp Viễn đang bị đàn sói bao vây đột nhiên bạo phát ra một luồng ánh sáng màu vàng nhạt!
“Xoẹt Xoẹt...”
Một loạt tiếng kiếm cắt vào da thịt vang lên, sau đó rất nhiều con Thị Huyết Thiên Lang bị hất văng, vòng vây của đàn sói lập tức bị phá vỡ.
“Diệp Viễn, may quá ngươi không sao!” Mạc Vân Thiên vô cùng vui mừng khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Diệp Viễn lớn tiếng nói: “Mai trưởng lão và sư huynh không cần lo cho ta, ta tự lo cho mình được.”
Nói rồi, Diệp Viễn lại vung kiếm lên, lại thêm một vài con Thị Huyết Thiên Lang bị hất văng ra.
Sự bạo phát bên phía Diệp Viễn cuối cùng cũng đã khơi dậy tinh thần chiến đấu của đệ tử U Vân tông, mọi người dốc hết toàn bộ chiến lực, họ đã áp chế được hàng trăm Thị Huyết Thiên Lang bằng vào sức của tám người bọn họ!
Trong chốc lát, chỉ nghe từng tiếng gầm gừ vang lên, rất nhiều Thị Huyết Thiên Lang đã bị thương.
Thế nhưng, Thị Huyết Thiên Lang có hai đặc tính, một là tốc độ rất nhanh, hai là da dày thịt béo.
Tuy rằng bên phía Thị Huyết Thiên Lang đã bị thương rất nhiều, nhưng con số thương vong thật sự thì cũng chỉ có vài con.
“Ha ha, mọi người tiếp tục bám trụ, những con Thị Huyết Thiên Lang này cũng chỉ có vậy mà thôi!”
“Đúng vậy! Cũng chỉ là một đám súc sinh, hãy tiêu diệt hết bọn chúng! Nội đan của Yêu Lang cấp ba nhiều như vậy, chúng ta sắp phát tài rồi!”
“Tiểu Lang, tiếp tục đi, ông nội mi, ta vẫn còn chưa đánh đã đâu!”
Vì một mình Diệp Viễn khống chế rất nhiều Thị Huyết Thiên Lang, cho nên trận này mọi người đánh vô cùng sung sướng.
Nhìn thấy sức chiến đấu của những con Thị Huyết Thiên Lang ngày càng giảm sút, mọi người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, Lang Vương lại một lần nữa cất tiếng hú!
“Ha ha, vẫn còn hú! Hú nữa cũng vô dụng thôi! Đợi chúng ta xử lý xong đám con cháu của người, sẽ quay ra xử lý nốt ngươi!” Bàng sư huynh lớn tiếng cười nhạo Lang Vương.
Sắc mặt Diệp Viễn vẫn bình tĩnh như cũ, trầm giọng nói: “Các vị sư huynh hãy cẩn thận, những con Thị Huyết Thiên lang này sắp cuồng hóa đấy! Thị Huyết Thiên Lang sau khi cuồng hóa sẽ tăng sức mạnh tốc độ, các sư huynh đừng vui mừng quá sớm!”
Diệp Viễn còn chưa dứt lời, đôi mắt của những con Thị Huyết Thiên Lang đột nhiên chuyển sang màu đỏ tươi, trông vô cùng đáng sợ.
Tiếp đó, vết thương của những con Thị Huyết Thiên Lang đang lành lại một cách nhanh chóng bằng mắt thường có thể nhìn thấy.
Nước dãi trong miệng bọn chúng không ngừng nhỏ xuống, dường như muốn xé nát tất cả mọi thứ!
Bộ dạng của bọn chúng lúc này mới đúng với hai chữ “Thị Huyết” (khát máu).
Diệp Viễn cau mày, tự lẩm bẩm: “Rắc rối rồi đây!”
Bàng sư huynh vừa rồi vẫn còn đang lớn tiếng cười, lúc này cũng ngậm chặt miệng, ngẩn người ra nhìn trạng thái cuồng hóa của bầy Thị Huyết Thiên Lang, hắn bất giác nuốt nước bọt.
Thị Huyết Thiên Lang đã tạm dừng công kích, cả thảo nguyên lúc này rơi vào sự tĩnh lặng chết người, chỉ còn lại những tiếng thở nặng nhọc của đàn sói.
Đây là sự bình yên trước cơn bão, mọi người đều nín thở. Bởi bọn họ đều biết rằng, trận công kích tiếp theo của Thị Huyết Thiên Lang sẽ vô cùng mãnh liệt.
Hơn nữa trải qua trận giáp lá cà vừa rồi, sức lực của đệ tự U Vân tông đã bị tổn hao rất nhiều.
Trạng thái lúc này của Thị Huyết Thiên Lang thì lại đã được phục hồi hoàn toàn và vô cùng hung hăng.
Thị Huyết Lang Vương hú một tiếng dài, hàng trăm con Thị Huyết Thiên Lang đột nhiên xông lên, giống như hàng trăm tia sét lao về phía tám người bọn họ.
Tốc độ này nhanh gấp đôi trước đó!
“Soạt soạt soạt...”
Hình dạng của Thị Huyết Thiên Lang lúc này chỉ còn là những cái bóng mờ mờ.
“Choang choang choang...”
Tiếp theo đó, một loạt những âm thanh kim loại va chạm vào nhau vang lên từng hồi.
Lần tấn công này, mọi người đều cảm nhận rõ áp lực tăng mạnh, trong số tám người bọn họ có hai người bị thương, và một trong số đó là Bàng sư huynh.
Trải qua nhiều trận chiến đấu kịch liệt, không ít đệ tử của U Vân tông đã bị thương, bây giờ có thể nói là vết thương cũ chưa lành đã có thêm vết thương mới.
Lần cuồng hóa này, khiến tỉ lệ thắng lập tức nghiêng về phía Thị Huyết Thiên Lang.
Sau khi cuồng hóa, sức chiến đấu của những con Thị Huyết Thiên Lang bình thường gần như tăng lên gấp đôi!
Hàng trăm con Thị Huyết Thiên Lang cùng nhau tiến lên, cảnh tượng này vô cùng ấn tượng.
Nhất thời, khiến đệ tử của U Vân tông quay vòng vòng, có mấy người sắp không chống đỡ nổi.
Ngược lại Diệp Viễn là người có cảnh giới thất nhất, lại dựa vào Truyền Dẫn Chân Ý, sau khi thi triển Linh Hư Phá Không tốc độ tăng lên rất nhanh, lúc này vẫn giữ được chiến lực như cũ.
“Lâm Siêu, còn không mau ra tay!” Diệp Viễn hét lớn.
Đệ tử U Vân tông đã giúp mấy người của Tử Thần tông có được không ít thời gian, thực lực của bọn họ lúc này cũng đã hồi phục được năm sáu phần.
Nhất là Lâm Siêu người có Ngưng Tinh tầng tám, nếu hắn tham chiến sẽ rất có lợi cho phía U Vân tông.
Lâm Siêu thấy không tránh được nữa, chỉ đành quay người lại nói với các huynh đệ: “Các huynh đệ, các huynh đệ của U Vân tông đã giúp chúng ta có được rất nhiều thời gian, bây giờ đã tới lúc chúng ta giúp lại họ rồi!”
Nếu như đệ tử U Vân tông rời khỏi trận pháp, bầy sói sẽ tấn công bừa, tới lúc đó bọn họ càng khó thoát ra được.
Lúc này muốn bảo toàn mạng sống, chỉ còn cách liều mạng xông lên.
“Bàng sư huynh, Đỗ sư huynh các huynh lùi vào bên trong nghỉ ngơi chút, Lâm Siêu ngươi dẫn theo một người nữa lên đi!” Diệp Viễn gấp gáp nói.
“Được!” Lâm Siêu không nhiều lời, liền nhảy vào luôn vị trí khuyết trống của Đỗ sư huynh để lại.
Nhưng đúng lúc này, lại xảy ra chuyện!
Trong lúc Bàng sư huynh đang định lui xuống, một con Thị Huyết Thiên Lang cấp ba đã cắn trúng cánh tay của hắn!
“A!”
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, tất cả mọi người đều giật mình!
Trên cả đoạn đường, dưới sự dẫn dắt của Diệp Viễn đệ tử của U Vân tông chưa từng có người nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên mọi người đều chưa từng có sự chuẩn bị tâm lý.
Lúc này nhìn thấy Bàng sư huynh rơi vào nguy hiểm, bất giác sơ ý.
Cũng may đệ tử Tử Thần tông cũng biết điều, nhanh chóng xông lên chặn đứng những con sói khác.
Nhưng con Thị Huyết Thiên Lang sau khi chắn chặt lấy cánh tay của Bàng Vạn Niên, giống như phát điên lên, sống chết cũng không buông ra.
Chỉ nghe thấy tiếng gầm gư của nó, Thị Huyết Thiên Lang đang cắn xé cả cánh tay của Bàng Vạn Niên.
“A!”
Bàng Vạn Niên lại kêu lên một tiếng thảm thiết, cánh tay bị đứt lìa máu chảy không ngừng!
“Vạn Niên!”
“Bàng sư huynh!”
Tiếng kêu thảm thiết như cứa vào tim của các đệ tử U Vân tông.
“Đám súc sinh đáng chết các ngươi, ta giết hết các ngươi!” Mạc Vân Thiên hét lớn, khí thế toàn thân đột nhiên bạo phát.
Dịch Vô Cữu không nói tiếng nào, nhưng nắm đấm của hắn cũng mạnh hơn rất nhiều, có thể thấy lúc này hắn đã vô cùng tức giận.
Thiên Vũ cũng có tâm trạng giống như hắn.
Còn Diệp Viễn...