Chương 308: Cuộc chiến ác liệt.
Tiếng hô lúc đó vừa khéo để tất cả người của U Vân tông không còn cơ hội tháo chạy.
Đương nhiên, người không vì mình trời chu đất diệt, Lâm Siêu cố ý kéo U Vân tông xuống nước cũng không phải tội lớn, nhưng lời nhắc nhở cuối cùng của hắn với Mai Trăn lại quá giả tạo.
Thời gian vào trong mật cảnh này đã lâu như vậy, nguy hiểm mà các tông môn gặp phải nhiều vô kể.
Nếu như Diệp Viễn đoán không sai, e rằng trưởng lão Hóa Hải Cảnh của các tông môn cũng đã chết khá nhiều rồi.
Tông môn vẫn giữ được đội hình hoàn chỉnh, e rằng chỉ còn hai tông là Thiên Càn tông và U Vân tông.
Nếu chỉ vì mạng sống, mà giở trò thì cũng khó tránh được, nhưng Diệp Viễn sợ Lâm Siêu vẫn còn che dấu mưu đồ nào đó.
So với đám yêu thú, đương nhiên con người còn đáng sợ hơn nhiều.
Tử Thần tông là đại tông xếp thứ hai sau Thiên Càn tông ở Nam Vực, lần này lại chỉ cử một trưởng lão Hóa Hải Cảnh tới, ít nhiều cũng có vài phần kỳ lạ.
Cho nên, Diệp Viễn vẫn luôn có chút để ý tới hắn.
Thị Huyết Thiên Lang chưa công kích ngay, mà chỉ mới đang bao vây lấy.
Tám người bọn họ bị cả đàn sói trên trăm con vây chặt, sức ép này quả thực quá lớn, khiến không ít đệ tử U Vân tông bất giác cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
“Vây mà không đánh, bọn chúng đang đánh đòn tâm lý với chúng ta, ha ha, bọn yêu thú này cũng thông minh lắm!” Diệp Viễn bình tĩnh nói.
Người của U Vân tông đứng ngây người ra, lúc này mới bừng tỉnh, bất giác thẹn mà toát mồ hôi. Con người suýt chút nữa lại trúng kế của yêu thú, nói ra thật quá mất mặt.
Lâm Siêu đang tĩnh tọa trong vòng nghe vậy bất giác liếc nhìn đánh giá Diệp Viễn, vừa hay đúng lúc đó Diệp Viễn cũng nhìn qua, hai người nhìn nhau cười một cái.
Nụ cười này của hai người đều có ý tứ sâu xa.
Đúng lúc này, đàn sói tự động tách ra, một con Thị Huyết Thiên Lang toàn thân đỏ rực bước từ trong bầy sói ra.
Mọi người vừa nhìn, liền cảm thấy thất kinh!
Đó là Lang Vương, Thị Huyết Lang Vương!
Cấp ba đỉnh phong tồn tại!
Tất cả mọi người đều tin rằng, nếu không phải hạn chế của Thiên Lôi Tỏa Nguyên Đại Trận, thì con Lang Vương này đã đạt tới cấp bốn rồi!
Thị Huyết Lang Vương uy phong lẫm liệt, khí thế trên người nó thậm chí còn mạnh hơn cả Mai Trăn.
Nó còn không thèm để ý tới đám người của U Vân tông, ánh mắt sáng quắc của nó chỉ nhìn chằm chằm về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu dường như không phát hiện ra, vẫn tận dụng thời gian khôi phục thực lực.
Nhưng chúng đệ tử U Vân tông đều nhìn ra, trong lòng bọn họ bất giác nảy sinh suy nghĩ khác thường.
“Các vị sư huynh, chớ nên suy nghĩ lung tung. Thị Huyết Thiên Lang tính tình tàn bạo, bọn chúng sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu. Chuyện của Tử Thần tông, về sau tính tiếp. Nếu như bây giờ không tập trung, e rằng chúng ta sẽ chết trong miệng sói!” Diệp Viễn cao giọng nói.
Nhóm người Mạc Vân Thiên lúc này mới như bừng tỉnh, không khỏi khiếp sợ trong lòng.
Con Lang Vương này còn giảo hoạt hơn cả con người, chỉ một ánh mắt, cũng khiến hai đại tông môn sinh ra hiềm khích!
Nếu như không có Diệp Viễn nhắc nhở, chắc chắn trong lúc đối chiến bọn họ sẽ có rất nhiều đắn đo. Ánh mắt vừa rồi của Lang Vương, quả nhiên đã khiến đệ tử U Vân tông cho rằng, đàn sói tới là vì Tử Thần tông, chứ không liên quan gì tới U Vân tông!
Có ám thị tâm lý như vậy, đệ tử U Vân tông sẽ vì Tử Thần tông mà liều chết bảo vệ sao?
Lang Vương đương nhiên cũng nghe thấy tiếng nói của Diệp Viễn, ánh mắt không chút thiện cảm của nó nhìn về phía võ giả Linh Dịch Cảnh trẻ tuổi này.
Hai lần dùng kế đều là bị người trẻ tuổi này phá hỏng, đương nhiên Lang Vương sẽ tức giận.
Nhìn thấy ánh mặt của Lang Vương, Mai Trăn biết chuyện chẳng lành, liền nói: “Để Lang Vương cho ta, các ngươi tự bảo trọng! Nhãi con của Tử Thần tông, các ngươi tranh thủ thời gian khôi phục thực lực, nếu bên này người của chúng ta không cầm cự được, thì phải lập tức xông lên!”
Lâm Siêu gật đầu nói: “Mai trưởng lão yên tâm!”
Lang Vương thấy mọi mưu kế của nó đều không dùng được liền tử bỏ, nó ngẩng đầu hú lên một tiếng dài.
Giống như đang hiệu triệu bày sói, phát động hiệu lệnh tấn công!
Khi cả bầy Thị Huyết Thiên Lang nghe thấy tiếng hú dài, con nào con nấy hung hăng nhào về phía đám đệ tử U Vân tông.
Mai Trăn vung kiếm, xông tới giao chiến với Lang Vương.
Con Lang Vương này rất hiểu tính người, Mai Trăn lo rằng Lang Vương sẽ báo thù Diệp Viễn.
Cho dù là như vậy, thì bên phía Diệp Viễn cũng được những con Thị Huyết Thiên Lang bình thường chăm sóc kỹ lưỡng!
Rất hiển nhiên, lệnh đầu tiên của Lang Vương là giết chết Diệp Viễn!
Thực ra lúc này, tình trạng của nhóm người U Vân tông cũng không khá hơn là bao, không lâu trước đó bọn họ vừa đánh một trận với Cửu U Băng Sư, một vài đệ tử còn bị thương.
Nhưng trước đó U Vân tông vẫn luôn đánh với thế trận có số lượng áp đảo, cho nên mọi người cũng không tổn hao quá nhiều sức lực.
Lâm Siêu vừa tĩnh tọa khôi phục nguyên lực, vừa lặng lẽ quan sát thực lực của những đệ tử U Vân tông.
Ngoài Diệp Viễn ra, những đệ tử khác của U Vân tông đều thuộc Ngưng Tinh Cảnh.
Tuy rằng Thiên Vũ là người có cảnh giới thấp nhất, nhưng hắn lại lĩnh ngộ được hình thức ban đầu của chân ý, cho nên sau khi đột phá Ngưng Tinh Cảnh lực chiến đấu của hắn rất mạnh, một mình hắn có thể đấu lại bảy tám con Thị Huyết Thiên Lang.
Dịch Vô Cữu cũng chỉ Ngưng Tinh cấp ba, song cảnh giới quyền ý của hắn cũng rất mạnh!
Chỉ nhìn từng quyền mà hắn tung ra, từng đòn chắc nịch, khiến cho Thị Huyết Thiên Lang không thể lại gần!
Mạc Vân Thiên vốn là Ngưng Tinh Cảnh tầng bảy, sức mạnh của hắn càng không cần phải nói.
Ngược lại một vài võ giả Ngưng Tinh Cảnh khác, thì có chút cố sức.
Ánh mắt của hắn cuối cùng dừng lại trên người Diệp Viễn, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Tuy hắn đoán được Diệp Viễn dựa vào thực lực Linh Dịch Cảnh để vào bí cảnh, chắc chắn có chỗ vượt xa người thường, nhưng hắn không thể ngờ rằng, Diệp Viễn lại mạnh như vậy!
Diệp Viễn bị mười mấy con Thị Huyết Thiên Lang bay vây, nhưng một kiếm của hắn lại có thể giết tới mấy con, mười mấy con Thị Huyết Thiên Lang cũng không có cách nào đối phó hắn.
Sau mười mấy hiệp, Diệp Viễn vẫn chưa xây xước chút nào, nhưng bầy Thị Huyết Thiên Lang lại bị thương rất nhiều!
Đây là yêu thú cấp ba đấy!
Con nào con nấy đều có sức mạnh tương đương với võ giả Ngưng Tinh Cảnh!
Một tiểu tử Linh Dịch tầng tám, lại có thể thoát khỏi sự vây đánh của đám yêu thú một cách dễ dàng như vậy!
Nếu nói Linh Dịch tầng tám vượt cấp chiến đấu với một hai con yêu thú cấp ba, cũng đã là nói quá lắm rồi. Nhưng đây lại bị mười mấy con yêu thú bao vây, chắn chắn lượng đổi thì chất đổi, áp lực sẽ tăng lên rất nhiều!
Hơn nữa tốc độ của Thị Huyết Thiên Lang cũng rất nhanh, tốc độ của người luyện võ bình thường khó mà theo kịp. Thế nhưng Diệp Viễn di chuyển vô cùng dễ dàng!
Từ lúc nào U Vân tông lại xuất hiện một yêu nghiệt như vậy?
Thị Huyết Lang Vương đang chiến đấu dữ dội với Mai Trăn, nhưng lại cảm nhận được tình trạng bên phía Diệp Viễn, một lần nữa cất tiếng hú dài.
Lần này, có thêm càng nhiều Thị Huyết Thiên Lang chạy về phía Diệp Viễn!
Chính vì thế, áp lực ở chỗ mấy sư huynh của Diệp Viễn không khỏi buông lỏng được một chút.
Còn phía Diệp Viễn, số lượng Thị Huyết Thiên Lang đã tăng lên tới hai mươi mấy con!
“Diệp Viễn, cẩn thận!” Mạc Vân Thiên nhìn thấy tình huống như vậy thì vô cùng lo lắng.
Bên chỗ hắn bị hai con Thị Huyết Thiên Lang cấp ba trung kỳ và mấy con Thị Huyết Thiên Lang cấp ba sơ kỳ vây chặt, căn bản không thể thoát ra được.
Tình hình bên phía Dịch Vô Cữu và Thiên Vũ cũng tương tự, Thị Huyết Thiên Lang tuy không làm gì được bọn họ, nhưng bọn họ cũng không làm gì được bầy Thị Huyết Thiên Lang này.
Còn Diệp Viễn, đã hoàn toàn bị bầy Thị Huyết Thiên Lang nhấn chìm!
Mai Trăn nhìn thấy tình hình như vậy, cũng toát mồ hôi, hướng về phía Lâm Siêu lớn tiếng gọi: “Lâm Siêu, ngươi còn không ra tay, còn muốn đợi tới khi nào?”