Chương 319: Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận!
Thân hình của mười tám kiếm khôi xê dịch, trong nháy mắt đám người Mai Trăn cũng cảm giác được áp lực cường đại!
Diệp Viễn nhìn thấy một màn này, lập tức biến sắc.
“Diệp Viễn, Đây... Đây là kiếm trận sao? Tại sao ta cảm giác, thật giống như những kiếm khôi này đột nhiên từng cái từng cái mạnh lên không ít? Nhưng nhìn vào khí tức của bọn chúng, vẫn là Ngưng Tinh hậu kỳ mà!” Vẻ mặt Thiên Vũ vô cùng nghi hoặc nói.
Sắc mặt Diệp Viễn ngưng trọng chưa từng thấy, trầm giọng nói: “Kiếm trận cấp ba— Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận!”
Thiên Vũ không phát hiện ra sắc mặt Diệp Viễn biến đổi, nghe được chỉ là trận pháp cấp ba, thì thở phào nhẹ nhõm nói: “Hóa ra chỉ là trận pháp cấp ba, khá tốt khá tốt!”
“Tốt cái rắm!” Diệp Viễn không nhịn được bạo phát một câu thô tục, nói: “Mặc dù thực lực của mười tám kiếm khôi này chỉ có Ngưng Tinh Cảnh hậu kỳ, nhưng là dưới kiếm trận này gia trì xuống, chiến lực tuyệt đối không thua Mai trưởng lão khi triển khai toàn bộ thực lực!”
“Ngươi nói cái gì? Ý của ngươi là, thực lực của mười tám cái kiếm khôi này có thể so với Hóa Hải Cảnh tầng ba? Đây... Điều này sao có thể?” Thiên Vũ không tưởng tượng nổi nói.
Võ giả Hóa Hải Cảnh hoàn toàn nghiền ép võ giả Ngưng Tinh Cảnh, căn bản không phải là dùng số lượng là có thể bù đắp!
Đừng nói mười tám tên Ngưng Tinh tầng chín, cho dù là hai mươi tám, ba mươi tám tên, cũng không thể thắng được võ giả Hóa Hải tầng một.
Mà bây giờ, Diệp Viễn lại nói trận pháp mười tám kiếm khôi này tạo thành, thực lực không thua võ giả Hóa Hải tầng ba.
Tăng đến bậc này, không khỏi có chút quá kinh khủng rồi.
Thế nhưng Diệp Viễn lại cười lạnh nói: “Ha, đối với Tông Sư trận đạo mà nói, như vậy cũng không có cái gì là không thể nào.”
Còn có một nửa mà Diệp Viễn không nói ra, nếu bây giờ để cho Lục Lâm Phong đến bố trí Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận mà nói, mười tám kiếm khôi này trực tiếp vượt qua một cái đại cảnh giới giao đấu với Hóa Hải tầng chín cũng không có trở ngại gì.
Những kiếm khôi trước mắt này, nhiều lắm cũng chỉ là tương đương với trình độ của Lục Lâm Phong lúc mấy ngàn năm trước, yếu đến không cần nghĩ.
Mặc dù Diệp Viễn nhìn Lục Lâm Phong có một trăm cái khó chịu, nhưng ở trên nhất đạo trận pháp, Diệp Viễn đối với Lục Lâm Phong vẫn là tâm phục khẩu không phục.
Ngộ tính trên trận đạo của người này, tuyệt đối là đệ nhất Thần Vực!
《 Trận Đạo Cửu Trát 》hắn tự nghĩ ra, tuyệt đối là bảo điển mà bao trận sư ở Thần Vực tha thiết mơ ước, ngay cả Diệp Viễn cũng đỏ con mắt không dứt. Nếu không phải là như thế, làm sao hắn lại chấp nhận đánh cược với Lục Lâm Phong?
Diệp Viễn không phải người ngu, hắn cũng biết hắn không phải là đối thủ của Lục Lâm Phong, nhưng《 Trận Đạo Cửu Trát 》 có sức dụ dỗ quá lớn đối với hắn.
Đời trước, thành tựu trận đạo của Diệp Viễn chỉ đứng sau đan đạo, nếu như hắn có thể ở trận đạo tiến thêm một bước, nói không chừng cũng có thể tiến thêm một bước trên đan đạo.
“Thế nhưng... Diệp Viễn, trận pháp cấp ba không làm khó được đệ mới phải chứ? Ngay cả đại trận cấp bốn đệ đều dễ dàng đi ra mà.” Mạc Vân Thiên lên tiếng nói.
Diệp Viễn lắc đầu đáp: “Đệ không có hoàn toàn chắc chắn!”
Tất cả mọi người nghe vậy thì lập tức cứng lại, đại trận Tuyệt Diễm Bích Chướng kinh khủng như vậy, Diệp Viễn ở trong đó giống như ở nhà của mình, đối diện một cái trận pháp cấp ba lại nói không có nắm chắc?
Điều này thật sự là một chuyện khó mà tin được!
Dường như là nhận ra được nghi vấn của mọi người, Diệp Viễn nói tiếp: “Cảm ngộ trận đạo cũng có phân chia cao thấp, cùng một trận pháp nhưng ở trong tay người khác nhau, uy lực phát huy ra cũng hoàn toàn bất đồng. Mặc dù cấp bậc của Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận này không cao, nhưng nếu muốn phá giải, thì lại là muôn vàn khó khăn!”
Lúc này mọi người mới chợt hiểu, thì ra cái này có cùng đạo lý với lĩnh ngộ ý cảnh.
Ngay đến cả Diệp Viễn cũng không có nắm chắc có thể phá trận, vậy chẳng phải là tất cả mọi người sẽ nguy hiểm sao?
“Tới!”
Trong lòng mọi người căng thẳng, chỉ thấy những trường kiếm trong tay những kiếm khôi kia run lên, kiếm khí lẫm liệt đâm tới khiến cho mọi người vô cùng khó chịu.
“Sưu sưu sưu...”
Động tác của những kiếm khôi này cực kỳ phiêu hốt, trong nháy mắt làm cho đội hình tám người của U Vân Tông loạn thành một đoàn.
Thân hình Diệp Viễn động một cái, chạy đến bên người Bàng Vạn Niên, đẩy trường kiếm đâm tới sau lưng hắn ra, trong miệng lập tức hô lớn: “Mai trưởng lão, nơi này đã không còn hạn chế cảnh giới nữa, ngài có thể buông tay đối phó với đám kiếm khôi này rồi!”
Mai Trăn nghe thấy thế vô cùng vui mừng, ngay lập tức khí thế tăng ngùn ngụt, tăng thực lực lên đến Hóa Hải tầng ba!
Quả nhiên, trong tòa đại điện này, Thiên Lôi Tỏa Đại Trận đã bị che lại!
Có được sự kiềm chế bởi sức mạnh siêu cường của Mai Trăn, áp lực lên các môn đệ khác đột nhiên giảm đi rất nhiều.
Mặc dù vậy, những người khác bao gồm cả Mặc Vân Thiên vẫn là nguy hiểm trùng trùng!
Cho dù là thực lực Ngưng Tinh Cảnh hậu kỳ như Mặc Vân Thiên thì khi đối mặt với một tên kiếm khôi cũng cảm thấy có chút không đủ dùng.
Mới đánh mấy hiệp đã lập tức không đỡ được.
Mười tám tên kiếm khôi này cứ hai tên một tổ, mỗi đợt công kích đều lồng vào nhau, khiến cho đối thủ không có cả cơ hội mà thở.
Hơn nữa công kích của chín nhóm kiếm khôi này lại có tác dụng gia tăng, lần sau mạnh hơn lần trước, ngay cả Mai cường giả Hóa Hải tầng ba như Mai Trăn cũng không dám đối kháng trực diện.
Tiểu Cửu Chuyển liên hoàn trận này căn bản không có sơ hở, giống như một cỗ máy tấn công liên hoàn trọn vẹn!
Ngay từ đầu, Diệp Viễn đã phải vật lộn để che chở cho các sư huynh đệ.
Nếu không có Diệp Viễn thì sợ rằng lúc này đã có mấy mạng người chết dưới kiếm của kiếm khôi rồi.
Lúc này trong lòng của Diệp Viên đã sớm thăm hỏi tổ tông của Lục Lâm Phong vô số lần.
Tuy nhiên, Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận này huyền diệu vô cùng, với trình độ trận đạo của Diệp Viễn thì cũng có thể tự vệ trong trận pháp này.
Một tên kiếm khôi mặt không biểu cảm xuất hiện sau lưng Thiên Vũ, không chút do dự đâm thanh trường kiếm vào lưng hắn.
Ánh mắt của Diệp Viễn ngưng lại, nghiêng mình liền tiến tới bên cạnh hắn rồi dùng lực kéo một cái, cứ như vậy giúp hắn tránh khỏi một đòn trí mạng!
Mặc dù vậy, nhưng Thiên Vũ vẫn bị kiếm khôi đâm trúng bả vai.
Vì vết thương này, thực lực của Thiên Vũ lập tức giảm đi rất nhiều.
Trong lòng Diệp Viễn rất lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy ắt sẽ có thương vong!
Diệp Viễn biết rằng ứng phó một cách thụ động như thế này không phải là cách. Đột nhiên hắn hét lớn với Mai Trăn: "Mai trưởng lão, người đến hộ pháp cho các sư huynh khác!"
Mặc dù lúc này chiến lực của Mai Trăn đã phát huy đến cực hạn nhưng vẫn không hề chiếm không được ưu thế trong trận pháp này, mà ngược lại càng đánh hắn càng cảm thấy kinh hãi.
Hắn cũng nhận ra rằng nếu để một mình hắn đối mặt với pháp trận này thì kết cục chỉ có con đường chết!
Mười tám con rối Ngưng Tinh hậu kỳ có thể giết chết một cường giả Hóa Hải tầng ba, điều này thật không thể tin được!
Nghe tiếng gầm của Diệp Viễn, Mai Trăn không nói gì, ngay lập tức đảo kiếm về để thay thế vị trí của Diệp Viễn.
Mặc dù hắn không biết nhiều về trận pháp, nhưng rốt cuộc với tình hình trước mắt thì tạm thời vẫn có thể che chắn cho người khác trong thời gian ngắn.
"Diệp Viễn, ngươi nhanh lên một chút, ta sợ là ta không thể kiên trì được bao lâu đâu!" Mai Trăn lo lắng nói.
Sự tấn công của mười tám kiếm khôi khiến cho người ta hoa mắt, Mai Trăn che chắn cho những người khác trong thời gian ngắn thì còn được, nhưng nếu thời gian dài thì khó tránh khỏi sẽ có sơ sót.
Diệp Viễn gập người một cái tránh khỏi sự công kích của kiếm khôi, trầm giọng nói, "Cho ta thời gian mười tức!"
Mai Trăn cắn răng nói: "Được!"
Mười tức, nghĩa là mười hơi thở, muốn tìm ra sơ hở của trận pháp này trong thời gian ngắn như vậy quả thực là rất khó.
Nhưng Diệp Viễn cũng không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể quyết đánh đến cùng!
Hít một hơi thật sâu, Diệp Viễn nhắm mắt lại rồi ngay lập tức tiến vào cảnh giới Tâm Lặng Như Nước!