Chương 378: Hắn nói không sai!
Nghe Dương Tu tuyên bố kết quả, sắc mặt của cha con Tiêu Trường Phong đều rất khó nhìn.
Ra quân bất lợi, trận đầu đã thua, hiển nhiên là đả kích đối với Tiêu gia sẽ rất lớn.
Hơn nữa Tiêu Như Yên chỉ yếu thế hơn một chút mà thua trận, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng tới trận tỷ thí phía sau của nàng.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Diệp Viễn bỗng nhiên đứng lên.
"Khoan đã!"
Dương Tu nhướng mày một cái, không vui nói: "Có chuyện gì, chờ ta tuyên bố kết quả xong rồi lại nói, ngồi xuống cho ta!"
Diệp Viễn chắp tay: "Đại nhân, hẳn là Tiêu gia đã thắng trận này!"
Sắc mặt của Dương Tu trầm xuống, lạnh giọng nói: "Đây là ngươi đang chất vấn bảy người chúng ta thiên vị Đồng gia sao?"
Diệp Viễn lại chỉ cười nói: "Ta chỉ luận sự mà thôi, Đồng Văn Huy trả lời sai bốn câu cho nên vòng này là hắn thua."
"Hừ! Nói bậy nói bạ cái gì thế! Vừa rồi ta dựa theo câu trả lời tiêu chuẩn để đối chiếu từng loại, làm sao có thể nhầm lẫn? Tiêu gia chủ còn không nói gì, lại để cho một tiểu bối như ngươi ở chỗ này nói ẩu nói tả?" Dương Tu hừ lạnh nói.
Tiêu Trường Phong cũng khẽ nhíu mày, không hiểu vì sao Diệp Viễn lại quá khích như thế, không khỏi khuyên nhủ: "Cơ tiểu huynh đệ, ta biết ngươi hy vọng Tiêu gia thắng, nhưng mà lời như vậy cũng không nên nói."
Đương nhiên là hắn hy vọng Tiêu gia thắng. Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, công hội luyện dược sư không thể nào làm việc thiên vị, Diệp Viễn làm như vậy không khỏi có chút hơi cố tình gây sự.
Diệp Viễn lại không để ý, nhàn nhạt nói: "Đạo luyện đan thiên biến vạn hóa, cho dù mấy người các vị là cường giả Đan Vương, thì cũng sao có thể nói câu trả lời do mình suy diễn ra chính là tiêu chuẩn được? Ngay cả quyền lợi nói ra ý kiến bản thân ta cũng không có sao?"
Lời này của Diệp Viễn vừa nói ra, mấy vị Đan Vương của công hội luyện dược sư đều biến sắc, trên mặt lộ ra vẻ không vui.
Mà Tinh Uyên hoàng giả ở bên kia, mí mắt hơi hơi run lên, sau đó lại khôi phục như thường.
"Tiêu Trường Phong, người mà ngươi tìm đến này, là cố ý tới để quấy rối hay sao? Chẳng lẽ bảy Đan Vương chúng ta cộng lại, còn so ra kém tiểu tử đại Đan sư này? Như vậy lần đại hội đấu đan này còn so cái gì nữa, Tiêu gia các ngươi trực tiếp thắng là được rồi!" Dương Tu lại không để ý tới Diệp Viễn nữa, trực tiếp chất vấn Tiêu Trường Phong.
Tiêu Trường Phong biến sắc, lời này của Diệp Viễn, đã đắc tội tất cả mấy vị trọng tài rồi, sau đó còn so tài cái gì nữa?
"Cơ Thanh! Chớ có tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ! Ngồi xuống cho ta!" Tiêu Trường Phong trầm giọng nói.
Hiện tại hắn không khỏi bắt đầu hoài nghi động cơ của Diệp Viễn. Nhảy ra gây sự với trọng tài vào lúc này, đây không phải là đang cố ý muốn phá hủy Tiêu gia hay sao?
Diệp Viễn nhướng mày một cái, quay đầu nhìn về phía Tiêu Trường Phong, thần sắc trở nên lạnh nhạt.
Không biết tại sao, Tiêu Trường Phong thấy ánh mắt này của Diệp Viễn, đáy lòng hơi run lên, lại có loại ảo giác không dám nhìn thẳng.
"Tên tiểu tử này..." Tiêu Trường Phong âm thầm lau mồ hôi.
"Dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi người thì đừng dùng người! Nếu như gia chủ cảm thấy là ta đang quấy rối, ta đây có thể lập tức rút lui!" Diệp Viễn nhàn nhạt nói, giọng điệu đã trở nên lạnh lùng.
Hắn thì đang giúp Tiêu gia tranh thủ lợi ích, Tiêu Trường Phong lại giúp người ngoài quát mình.
Cho dù biết rõ là Tiêu Trường Phong đang lo lắng, Diệp Viễn cũng không khỏi có một loại cảm giác thất vọng.
Tiêu Trường Phong đường đường là một Đan Vương, vậy mà nhất thời lại bị khí thế của Diệp Viễn lấn át.
"Ha ha ha, Tiêu Trường Phong, ngươi thật là càng sống càng thụt lùi, tìm một tên tiểu tử như vậy đến đây, là muốn chọc cười mọi người sao? Đáp án mà bảy vị trưởng lão Đan Vương có thực lực mạnh nhất trong công hội nghiên cứu ra còn không phải là câu trả lời chính xác, có chuyện gì càng thêm gây cười hơn so với chuyện này không?" Đồng Phương Thạc cũng ở một bên châm lửa nói.
Lúc thế cục bắt đầu trở nên căng thẳng, một giọng nói yếu ớt truyền tới: "Phụ thân đại nhân, Nhi nữ tin tưởng Cơ Thanh, hắn sẽ không ăn nói linh tinh! Con muốn… con muốn nghe một lời giải thích!"
Chính là Tiêu Như Yên!
Diệp Viễn có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Tiêu Như Yên, không ngờ vào lúc này nha đầu kia lại đứng ra bảo vệ mình.
Cho dù Tiêu Như Yên là thiên tài khó gặp, nhưng mà ở trước mặt một đám Đan Vương vây quanh, trong lòng nàng vẫn có một chút khẩn trương.
Nhưng mà trải qua mọi chuyện trong mấy ngày nay, đặc biệt là biểu hiện của Diệp Viễn trong lúc nàng luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan, Tiêu Như Yên lại có một loại cảm giác, có lẽ là Diệp Viễn nói không sai!
Vốn Diệp Viễn cũng đã định buông tay rời đi, lúc này lại bỏ đi loại ý niệm này.
Nhưng mà lời nói của Tiêu Như Yên một lần nữa đưa tới sóng to gió lớn, hai đại Đan sư lại nghi ngờ bảy đại trưởng lão Đan Vương của công hội luyện dược sư. Chuyện này… quá giống trò cười rồi.
Không ít người lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Tiêu Như Yên, chẳng lẽ là nha đầu này đã bị tên tiểu tử Cơ Thanh kia thu phục?
"Ha ha, đại hội đấu đan này được tổ chức đã bao lâu nay rồi, dựa theo chỉ thị của Phong Hoàng bệ hạ, vẫn luôn là công hội luyện dược sư chúng ta chủ trì, cho tới bây giờ vẫn chưa từng xảy ra chuyện rắc rối, không ngờ lần này lại đụng phải hai hậu bối không biết trời cao đất rộng! Trận này là Đồng Văn Huy thắng, nếu như các ngươi không phục, có thể đi tới chỗ Phong Hoàng bệ hạ để tố cáo! Bây giờ, tiến hành cuộc tỷ thí kế tiếp!" Dương Tu rất bá đạo tuyên bố kết quả.
Công hội luyện dược sư chủ trì đại hội đấu đan là chỉ thị của Phong Hoàng bệ hạ, Dương Tu có quyền lực để phán quyết thắng bại.
Huống chi hắn tự nhận là đã làm việc không thể bắt bẻ, không sợ Tiêu gia đến trước mặt Phong Hoàng tố cáo.
Hơn nữa, Tiêu gia còn có thể tồn tại được ở trong Vương Thành qua hôm nay hay không, vẫn còn chưa thể biết trước được.
Diệp Viễn chỉ cười lạnh không thôi, đám hàng tự cao tự đại này, đúng là hết thuốc chữa.
Nhưng mà để cho hắn không ngờ tới chính là, đúng lúc đó, Tinh Uyên hoàng giả vốn giống như đang ngủ lại không nhanh không chậm lên tiếng: "Dương Tu, cứ nghe tiểu bối này nói thử một chút đi."
Dương Tu biến sắc, nhưng cũng không dám ngỗ nghịch, cung kính đáp: "Vâng."
Nói xong, hắn quay về phía Diệp Viễn nói: "Nếu như Tinh Uyên đại nhân để cho ngươi nói, vậy ngươi nói một chút thử xem. Nếu như không nói rõ ràng được thì sẽ không chỉ đơn giản là xử Tiêu gia thua, mà ngươi cũng sẽ bị đuổi ra khỏi đại hội đấu đan!"
Diệp Viễn cảm thấy khá là ngoài ý muốn, cũng lười để ý tới Dương Tu, nhàn nhạt nói: "Hoán Tinh Thảo, Chu Linh Quả làm dược liệu chính, Thiên Nam Tinh, Liệt Viêm Sa, Thu Tùng Tử là dược liệu phụ, tổ hợp này không thể nào luyện chế ra đan dược, cho nên căn bản là không thể tính được đây là câu trả lời chính xác."
Nghe Diệp Viễn nói xong, ánh mắt của mọi người không khỏi nhìn lại về phía màn sáng, rất nhanh tìm được câu trả lời của Đồng Văn Huy và các trưởng lão, quả nhiên là giống nhau như đúc.
"Tiểu tử ngu dốt! Năm loại dược liệu này đều đã được chúng ta phân tích qua, nếu như tiến hành lượng lớn thí nghiệm, tuyệt đối có thể tạo thành đan phương, ngươi dựa vào cái gì mà nói không được?" Dương Tu hừ lạnh nói.
Diệp Viễn làm như không thấy sự nghi ngờ của hắn, tiếp tục nói: "Nhìn từ bề ngoài thì dược lý của mấy loại dược liệu này cũng không có chỗ nào mâu thuẫn, có thể tạo thành đan phương. Nhưng trong quá trình luyện chế đan dược, ba loại dược liệu phụ này ở chung một chỗ sẽ sinh ra một loạt biến hóa, từ đó phá hoại dược tính của Hoán Tinh Thảo và Chu Linh Quả, căn bản là không có khả năng thành đan."
Diệp Viễn thấy Dương Tu muốn phản bác, lại mở miệng nói: "Đừng vội phản bác ta, nếu không tin, bây giờ chúng ta có thể nghiệm chứng một chút."
Dương Tu đang muốn nói, Tinh Uyên Hoàng giả đột nhiên mở miệng nói: "Không cần chứng thực, hắn nói không sai."