Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 430: Nhất định phải chết?

Chương 430: Nhất định phải chết?
Sắc mặt Triệu Thừa Càn đỏ bừng lên, muốn phản bác nhưng lại không biết nói từ đâu.
Dùng thương quan trọng nhất là phải giữ thế, hắn còn không biết sao?
Thương Ảnh Sát có uy lực mạnh nhất, động tác vung thương lên đó của hắn chính là thế.
Thế nhưng cũng chính vì uy lực của chiêu thức này quá mạnh, Triệu Thừa Càn muốn để “thế” của vô số thương này dùng vào chiêu cuối cùng, nhưng làm thế cách nào cũng không điều chỉnh được.
Điều mà ngay cả người học võ chuyên dùng thương như hắn không làm được, thì kẻ luyện kiếm như Diệp Viễn lại làm được. Nếu nói ra đó không phải là một lời châm biếm hay sao?
Trận đấu ngày hôm nay, đã khiến Triệu Thừa Càn tích luỹ được rất nhiều.
Chỉ cần sau khi quay về hắn tìm hiểu kỹ lưỡng, có lẽ sẽ có ngày có thể đưa “thế” đó vào trong Thương Ảnh Sát.
“Cơ Thanh, lúc này ngươi thích nghĩ sao thì nghĩ, trận đấu của chúng ta vừa mới bắt đầu thôi! Vừa rồi... chỉ mới là khởi động!” Triệu Thừa Càn đen mặt, có thể thấy lần này hắn đã tức giận tới mức nào.
“Ha ha, đương nhiên ta biết vừa rồi mới chỉ là bắt đầu. Chiêu vừa rồi để ngươi tránh được, lần tới… sẽ không may mắn thế nữa đâu.” Diệp Viễn cười nói.
“Hừ! Đây cũng là điều ta muốn nói với ngươi với!” Triệu Thừa Càn hừ lạnh một tiếng đáp trả.
Lời này khiến người khác nghe không biết nên cảm thấy thế nào.
“Đây mới chỉ là khởi động? Nếu đánh thật, chẳng phải sẽ đập nát cả cái quảng trường này sao?”
“Thực lực của thiên tài, quả nhiên không phải những người như chúng ta có thể đoán định được. Đều là võ giả Hoá Hải Cảnh mà một trăm người như ta có cộng lại cũng không phải là đối thủ của Thất Hoàng Tử.”
“Quan trọng nhất là, có một trăm tên như ngươi cộng lại, cũng không bằng một Ngưng Tinh tầng bảy!”
“Hắn đúng là ghê gớm, ta thật sự muốn xem giới hạn cuối cùng của hắn tới đâu!”
Tiềm lực của Diệp Viễn gần như là vô tận, mỗi khi mọi người cho rằng đó là cực hạn của hắn, trong trận tiếp theo hắn lại lần nữa phá vỡ giới hạn, và đạt tới một tầm cao mới.
Lúc này mọi người đứng xem sớm đã không quan tâm ai thắng ai thua, cũng không quan tâm tới cuối cùng Tiêu Như Yên sẽ được gả cho ai.
Điều bọn họ quan tâm nhất lúc này chính là giới hạn của Diệp Viễn! Diệp Viễn có thể thắng được đệ nhất cao thủ Triệu Thừa Càn hay không, tiếp theo đó có thể trở thành tân nhân vương của Cuồng Phong giới hay không!
Trong tương lai gần, nếu hôm nay Diệp Viễn không chết, thì ngôi vị Phong Hoàng này, nhất định sẽ thuộc về hắn!

Dưới sự chứng kiến của mọi người, mũi thương của Triệu Thừa Càn lại lần nữa chĩa về phía Diệp Viễn!
Lần này, hắn lại một tay cần thương giương cao quá đầu, tay còn lại chập ngón tay làm kiếm chỉ về phía Diệp Viễn!
Rất nhanh, không khí quỷ dị nguy hiểm lại bắt đầu xuất hiện.
Mọi người còn chưa hoàn hồn lại sau đòn đánh vừa rồi của Diệp Viễn, lại bị sức ép của bầu không khí nguy hiểm dồn dập này kéo trở về với thực tại.
Triệu Thừa Càn đứng ở đó, tựa như một bức điêu khắc, hồi lâu vẫn không hề cử động.
Diệp Viễn khẽ cau mày, hắn có thể cảm nhận được trận tiếp theo không hề tầm thường chút nào.
Không chỉ riêng Diệp Viễn, tất cả võ giả có mặt tại trường đấu lúc này đều có chung cảm nhận!
“Đây là võ kỹ gì? Tại sao ta lại cảm thấy không khí như đang ngưng đọng lại vậy? Chiêu thức lợi hại nhất của Thất Hoàng Tử điện hạ không phải là Thương Ảnh Sát sao, còn chiêu thức này lại là võ kỹ nào vậy?”
“Ngươi là heo hả? Lần trước Thất Hoàng Tử dụng võ trước mặt tất cả mọi người đã là chuyện từ bao lâu rồi? Thời gian dài như vậy, ngươi cho rằng trình độ của Thất Hoàng Tử điện hạ vẫn dậm chân tại chỗ thôi sao?”
“Đúng vậy! E là cả Thượng Quan Lăng Vân và Thất Hoàng Tử đều không biết thực lực thật sự của đối phương. Nhưng phải thừa nhận rằng thực lực của hai người bọn họ lúc này đã sâu không lường được!”
Trên quảng trường, những võ giả có thực lực yếu hơn dần cảm thấy khó thở, bầu không khí này khiến cho bọn họ thật muốn rời khỏi đây!
Rõ ràng chiêu thức của Triệu Thừa Càn không dùng để đối phó với bọn họ, nhưng bọn họ lại không khống chế nổi sự sợ hãi bỗng chốc dâng lên trong lòng mình.
“Vù!”
Diệp Viễn đột nhiên biến mất!
Triệu Thừa Càn đứng nguyên bất động một lúc lâu, cuối cùng lúc này cũng đã có động tĩnh.
Chỉ nhìn thấy hắn khẽ chuyển động, mũi kiếm lại chuyển sang một vị trí khác.
Ngay khắc sau, Diệp Viễn lại lần nữa xuất hiện, còn thương và kiếm của Triệu Thừa Càn vẫn đang chĩa về phía Diệp Viễn!
Diệp Viễn lại cau mày lần nữa.
Hành động vừa rồi của Diệp Viễn đã khiến hắn khẳng định được hắn đã bị Triệu Thừa Càn khoá chặt!
“Ca ca, chiêu thức này của điện hạ là chiêu gì vậy, làm sao lại khiến mọi người cảm thấy ngột ngạt thế này?” Thượng Quan Lăng Tuyết cũng cau chặt mày, cảm thấy không thích nghi nổi với bầu không khí lúc này trong trường đấu.
Sắc mặt Thượng Quan Lăng Vân trầm xuống: “Lần trước chúng ta giao đấu với nhau cũng đã là chuyện ba năm về trước rồi! Xem ra trong ba năm nay, hắn cũng không hề nhàn rỗi! Cơ Thanh gặp nguy hiểm rồi!”
“Cái gì?” Thượng Quan Lăng Tuyết ngạc nhiên hỏi lại: “Sao huynh lại có thể khẳng định như vậy? Cơ Thanh hắn mạnh như vậy, không thể nào xảy ra chuyện đó được!”
Thượng Quan Lăng Vân lắc đầu nói: “Nếu như Cơ Thanh có sức mạnh của Hoá Hải Cảnh, cho dù mới chỉ là ở tầng một, cũng sẽ không khó gì để phá giải chiêu thức này. Nhưng đáng tiếc, cho dù có sử dụng Nguyên Linh Cửu Biến, hắn cũng chỉ mới có thực lực nửa bước Hoá Hải.”
“Tại sao chứ? Muội thấy cảnh giới với Cơ Thanh mà nói, gần như chẳng quan trọng gì! Nửa bước Hoá Hải Cảnh và Hoá Hải Cảnh thật sự, đối với mọi người khác có thể là khoảng cách rất lớn, nhưng với Cơ Thanh mà nói, dường như chẳng có gì khác biệt cả!” Thượng Quan Lăng Tuyết dùng giọng hoài nghi nói.
Thượng Quan Lăng Vân lắc đầu: “Càng là trận đấu giữa các cao thủ, thì cảnh giới lại càng quan trọng! Cảnh giới giữa ta và Triệu Thừa Càn vẫn luôn ngang ngửa nhau, không ai vượt hẳn khỏi ai, lẽ nào muội không cảm thấy kỳ lạ sao?”
Lời này của Thượng Quan Lăng Vân, thật sự khiến Thượng Quan Lăng Tuyết cảm thấy có chút kỳ lạ.
Tuy thực lực của hai người sàn sàn nhau, nhưng không thể nào tu luyện nguyên lực cũng hoàn toàn giống nhau được!
Những năm nay, hai người bọn họ dường như đồng thời vượt cấp!
Bây giờ nghĩ lại, thật sự có chút kỳ lạ.
Thượng Quan Lăng Vân nói tiếp: “Cảnh giới của võ giả là thứ bên ngoài, mọi người chỉ cần nhìn qua là biết ngay không thể nào che dấu được. Nhưng cảm ngộ của cảnh giới lại là thứ nội tại, nếu một ngày chúng ta không đối đầu, ta không bao giờ có thể biết được hắn lĩnh ngộ được bao nhiêu. Nhưng ta có thể khẳng định, nếu giữa chúng ta có khoảng cách thì cũng chỉ cách nhau gang tấc mà thôi. Cho nên cả hai người chúng ta không ai nói ra, để nhằm duy trì khoảng cách. Chúng ta đều biết, cho nên một khi một bên vượt cấp, bên còn lại cũng phải mau chóng vượt cấp theo, bởi chỉ cần một bên vượt cấp trước, bên còn lại căn bản không thể trở thành đối thủ của người kia nữa!”
“Tuy cảnh giới của Cơ Thanh không cao, nhưng vừa rồi hắn đã chiếm thượng phong mà!” Thượng Quan Lăng Tuyết nghi hoặc.
Thượng Quang Lăng Vân lại nói: “Giữa Cơ Thanh và Triệu Thừa Càn, không ở thế cân bằng như giữa ta và Triệu Thừa Càn. Cơ Thanh có thể duy trì tới lúc này, hoàn toàn dựa vào cảm ngộ ý cảnh siêu việt của hắn! Nhưng điểm yếu của hắn lại chính là cảnh giới!”
Ngừng lại một lát, Thượng Quan Lăng Vân nói tiếp: “Vừa rồi Cơ Thanh cũng đã thử thăm dò, hắn đã không thể thoát khỏi tầm ngắm của Triệu Thừa Càn! Dựa vào giác ngộ cảnh giới của Diệp Viễn, chỉ cần hắn có thực lực của Hoá Hải Cảnh, tuyệt đối có thể thoát khỏi tầm ngắm của Triệu Thừa Càn! Còn bây giờ… dù thế nào thì hắn cũng phải đối mặt trực diện với chiêu này! Hơn nữa nếu đối đầu trực diện, đến ta cũng chết chắc!”
“Cái gì? Đến cả huynh cũng chết chắc sao? Sao có thể như vậy chứ?” Thượng Quan Lăng Tuyết vô cùng ngạc nhiên hỏi lại.
Đến cả Thượng Quan Lăng Vân còn nói chết chắc trước chiêu này của Triệu Thừa Càn, vậy có thể biết được sức mạnh khủng khiếp của chiêu thức này ra sao!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất