Chương 451: Uy lực của đại trận hộ tông.
Một mảnh trống trải trên bình nguyên, bóng người lay động.
Nơi này là tuyến đầu trận địa của Tử Thần Tông, chuyên phụ trách tiến đánh U Vân Tông và ba tông khác.
Mã Nghĩa là thống soái đội võ giả này, là một cường giả Hồn Hải Cảnh tầng một, cũng là Thái Thượng trưởng lão của Tử Thần Tông.
Lúc này tin thắng trận hai tông đã truyền tới, duy chỉ còn bên phía U Vân Tông là vẫn bặt vô âm tín. Mã Nghĩa nhíu chặt lông mày, hiển nhiên tâm tình đang cực kỳ không tốt.
Thực lực hai tông khác mạnh hơn U Vân Tông rất nhiều đều không xảy ra vấn đề gì, mà phía U Vân Tông thực lức yếu nhất lại dường như đã xảy ra chuyện.
Lần này Tử Thần Tông phái đi ba đường chủ soái, chính là vì muốn diệt trừ sáu đại tông môn, biến nam vực thành nơi cai trị của Tử Thần Tông.
Về cơ bản, cao tầng của sáu đại tông môn đều đã bị khống chế lại, việc tấn công căn bản là không tốn một chút sức lực nào.
Chủ soái ba đường đều là quan hệ cạnh tranh, cũng đều đang tranh thủ từng phút từng giây để giành lấy tiên phong trong việc hạ tam tông.
Nhưng ai ngờ được bản thân lại hết lần này đến lần khác xảy ra chuyện.
“Cái tên ngu xuẩn Đỗ Ngọc Sơn, không biết có thật là ngay cả đến U Vân Tông cũng không giải quyết được không?” Mã Nghĩa tức giận nghiến răng nói.
Chính vào lúc này, một đệ tử tiến vào doanh trướng, khom người nói với Mã Nghĩa: “Bẩm Thái Thượng trưởng lão, bên U Vân Tông truyền tin tức đến, toàn bộ người của Đỗ trưởng lão đều đã bị tiêu diệt, U Vân Tông đã khởi động đại trận hộ tông, phong bế sơn môn!”
Mã Nghĩa đột nhiên đứng lên, lập tức túm lấy cổ áo tên đệ tử kia, vẻ mặt dữ tợn nói: “Ngươi nói cái gì? Toàn bộ người của Đỗ Ngọc San đều đã bị tiêu diệt? Lẽ nào là U Vân Tông vẫn còn võ giả Hóa Hải Cảnh đỉnh phong, hoặc là cường giả Hồn Hải Cảnh sao?”
Thế nhưng Đỗ Ngọc Sơn là võ giả Hóa Hải tầng bảy, trừ phi U Vân Tông vẫn còn võ giả Hóa Hải tầng tám trở lên, nếu không làm sao có thể khiến Đỗ Ngọc Sơn toàn quân bị diệt?
Nhưng mà cái nơi rách nát như U Vân Tông, võ giả Hóa Hải Cảnh tổng cộng cũng chẳng có bao nhiêu, hiện tại cơ bản đều đã bị Tử Thần Tông bắt lại, trong sơn môn làm sao có thể có cường giả như vậy được?
Tên đệ tử đó bị dọa một trận, ấp a ấp úng nói: “Đệ tử… tệ tử cũng không rõ. Hai ngày trước đệ tử dẫn đội dò thám đến U Vân Tông do thám tin tức, kết quả phát hiện Đỗ Trưởng Lão bọn họ… mấy người bọn họ đều bị bêu đầu treo trước cửa sơn môn. Hơn mười… hơn mười vị trưởng lão Hóa Hải Cảnh, đều bị bêu đầu thị chúng.”
“Ầm!”
Một đạo kình phong bay qua bên tai tên đệ tử kia, khiến cho chiếc bàn đá phía sau hắn bị đập vỡ nát.
“Ngươi - nói - cái - gì!” Mã Nghĩa gằn lên từng tiếng.
Tên đệ tử đó sợ hãi đến sắp tè cả ra quần, run rẩy nói: “Thái… Thái Thượng trưởng lão bớt giận.”
“Bớt giận cái rắm! U Vân Tông, ha ha, được lắm! Được lắm! Bêu đầu thị chúng, lá gan của các ngươi cũng thật lớn!” Mã Nghĩa chợt nhìn về phía tên đệ tử kia hỏi: “Còn có tin tức gì nữa?”
Nói rồi Mã Nghĩa buông lỏng cổ áo tên đệ tử kia ra, một phát ném hắn ta ra ngoài.
Tên đệ tử kia vội vàng bò dậy, nói: “U Vân Tông còn dựng một bia đá ngoài sơn môn, bên trên viết… kẻ vượt qua ranh giới này, giết không tha!”
“Ha Ha, giết không tha? Bản tọa lại muốn xem xem, các người làm sao mà giết không tha! Phân phó xuống dưới, toàn quân dỡ trại khởi hành đến U Vân Tông!” Mã Nghĩa ra lệnh.
Tên đệ tử đó như được đặc xá, nhanh như chớp chạy mất.
…
Trước sơn môn U Vân Tông, sắc mặt Mã Nghĩa âm trầm nhìn đầu bọn người Đỗ Ngọc Sơn và chữ trên bia đá viết bằng bút son kia.
“Người đâu, tới thu thủ cấp của bọn họ lại!” Mã Nghĩa phân phó.
Một tiểu đội rất nhanh vọt ra ngoài, muốn tới thu lại thủ cấp của Đỗ Ngọc Sơn.
Nhưng khi bọn họ vừa vượt qua bia đá kia, đột nhiên nhìn thấy vài đạo lưu quang màu vàng nhạt bay tới.
“A!”
“A!”
…
Tiếng hét thảm liên tục vang lên.
Những lưu quang này vô cùng lợi hại, tùy ý tóm lấy tính mạng của những võ giả tiểu đội kia.
Dường như chỉ trong chớp mắt, tiểu đội này đã toàn quân bị diệt.
Sắc mặt Mã Nghĩa vô cùng âm trầm, biết rõ đại trận hộ tông của U Vân Tông đã khởi động rồi.
Dựa vào uy lực của đại trận hộ tông, việc giết chết những võ giả này thật quá dễ dàng rồi.
Có điều Mã Nghĩa lại mơ hồ có một loại cảm giác, uy lực của đại trận này, dường như không phải tầm thường!
“Chu Minh Vũ, ngươi đem vài người đi thăm dò uy lực của đại trận kia một chút. Nhớ kỹ, tuyệt đối không được vượt qua phiến đá kia, chỉ cần thăm dò ra uy lực của nó là được.” Mã Nghĩa dặn dò kĩ lưỡng.
Chu Minh Vũ là viên đại tướng dưới tay hắn, Hóa Hải Cảnh đỉnh phong, phái hắn đi thăm dò uy lực của đại trận thì không có gì thích hợp bằng.
Nếu như U Vân Tông vẫn còn cường giả Hóa Hải Cảnh tọa trấn, nhiều lắm thì cũng chỉ có thể duy trì đại trận ở mức Hóa Hải Cảnh đỉnh phong, Chu Minh Vũ cộng thêm vài tên võ giả Hóa Hải Cảnh khác cũng đủ làm lung lay đại trận rồi.
Chu Minh Vũ nhận lệnh tiến vào, mang theo vài cường giả Hóa Hải Cảnh đến trước đại trận.
“Mọi người không cần nương tay, đều thi triển hết công lực cao nhất của mình ra, chúng ta cùng nhau hợp lực phá đại trận này!” Chu Minh Vũ nói.
“Rõ!”
Đám người đồng thanh đáp lời rồi bắt đầu thôi động nguyên lực thiên địa.
Nhất thời trong không khí lan tràn ra khí tức vô cùng đáng sợ, công kích của võ giả Hóa Hải Cảnh đỉnh phong đã vô cùng cường đại rồi, huống chi còn có thêm mấy võ giả Hóa Hải Cảnh hậu kỳ khác nữa.
Đám người này hợp lực công kích, uy lực căn bản không phải võ giả bình thường có thể gánh chịu được.
“Mọi người nghe khẩu lệnh của ta, tập trung công kích một điểm của đại trận! Đi!” Chu Minh Vũ lớn tiếng nói.
Chỉ nghe hắn vừa hạ lệnh, bảy tám đạo công kích vô cùng mạnh ầm ầm đánh về phía đại trận.
Đám người này hiển nhiên phối hợp hết sức ăn ý, điểm công kích cũng không lệch chút nào, thời gian đánh vào cũng vừa đúng lúc, dường như là đồng loạt tiến tới!
“Ầm!”
Một tiếng vang thật lớn nổ ra!
Thế nhưng đại trận không hề nhúc nhích, ngược lại đám người Chu Minh Vũ lại ngã bay ra ngoài!
“Phụt!”
Mấy người đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, hẳn là bị lực phản chấn của đại trận làm bị thương!
“Đây… đại trận này sao lại có thể mạnh như vậy được, dưới sự hợp lực công kích của mấy người Chu trưởng lão lại không hề nhúc nhích!”
“Ta từng nghe nói về đại trận của U Vân Tông, tên gọi là Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận. Thế nhưng trận pháp này chỉ là trận pháp cấp bốn hạ phẩm, hiện giờ U Vân Tông ngay cả một tên võ giả Hóa Hải Cảnh cũng không có, sao uy lực của đại trận hộ tông này còn có thể mạnh như vậy được?”
“Lẽ nào lại phải do đích thân Thái Thượng trưởng lão ra tay thì mới có thể phá vỡ được đại trận này?”
Sắc mặt của Mã Nghĩa lúc bấy giờ vô cùng khó coi, lẽ nào trong U Vân Tông vẫn còn ẩn giấu một cao thủ Hồn Hải Cảnh?
Mã Nghĩa nghĩ đến nát óc, cũng không thể nghĩ ra được nguyên do vì đâu.
“Hừ! Bất kể ngươi là cái thứ gì, Tử Thần Tông ta đại thế đã thành, chỉ là một U Vân Tông nhỏ nhoi, chẳng lẽ lại có thể lật được trời hay sao? Hôm nay ta lại muốn thử xem rốt cuộc cái trận pháp nát này còn có uy lực như thế nào!”
Mã Nghĩa một cước nhảy vọt lên đến trước đại trận!
Chỉ thấy lòng bàn tay hắn hướng lên trời, miệng nói lẩm bẩm, trong nháy mắt nguyên lực khủng bố đều tụ tập về phía hắn!
Đây chính là sức mạnh của cao thủ Hồn Hải Cảnh, lấy hồn lực kết hợp với hải nguyên lực đến điều động nguyên lực thiên địa, căn bản là không cần tốn nhiều sức lực!
“Cực Nguyên Thiên Tâm Chưởng! Phá cho ta!”
Mã Nghĩa một hơi điều động tám thành nguyên lực, một đạo công kích vô cùng đáng sợ hướng về phía đại trận bay đi!