Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 452: Chém giết võ giả Hồn Hải Cảnh.

Chương 452: Chém giết võ giả Hồn Hải Cảnh.
“Thái Thượng trưởng lão thật là lợi hại, chiêu này nếu là ta tới nhận thì có một trăm một nghìn ta cũng chết hết sạch!”
“Đúng vậy, dưới Hồn Hải thì đều coi như người phàm, vốn dĩ Thái Thượng trưởng lão và chúng ta không phải là cùng một cấp độ!”
"Cũng may là có Thái Thượng trưởng lão ở đây, nếu không chúng ta không có chút biện pháp nào với đại trận này hết. Hiện giờ Thái Thượng trưởng lão đích thân ra tay, đại trận này chắc chắn bị phá không thể nghi ngờ!”
“U Vân Tông cái bọn rác rưởi này, vậy mà lại làm rùa đen rụt đầu! Lát nữa đánh vào, ta nhất định sẽ lôi đầu bọn chúng từ mai rùa ra!”

Mã Nghĩa không hổ là cường giả Hồn Hải Cảnh, một chiêu Cực Nguyên Thiên Tâm Chưởng này thật vô cùng đáng sợ.
Chỉ riêng cỗ uy lực đó cũng đủ để khiến cho các võ giả khác lòng đầy sợ hãi.
Sức công kích của võ giả Hồn Hải Cảnh chỉ có võ giả Hồn Hải Cảnh mới có thể gánh chịu được, đây chính là thường thức của võ giả.
Kỳ tài ngút trời như Triệu Thừa Càn, chiến đấu vượt cấp dễ như uống nước, nhưng nếu như bảo hắn đối chiến với võ giả Hồn Hải Cảnh, thì cũng vẫn là hữu tử vô sinh.
Cho dù là võ giả Hồn Hải Cảnh bình thường nhất thì sức mạnh của bọn họ cũng không phải là võ giả Hóa Hải Cảnh có thể sánh được.
So với thân thể thì hiển nhiên là thần hồn càng gần gũi với thiên địa tự nhiên hơn.
Võ giả Hồn Hải Cảnh dùng thần hồn để giao tiếp với nguyên lực thiên địa, tốc độ và chất lượng triệu tập nguyên lực vĩnh viễn võ giả Hóa Hải Cảnh cũng không thể so được.
Mà chính là loại ưu thế này, kết hợp càng sâu với mấy loại võ kỹ cấp bốn thì thực lực của võ giả Hồn Hải Cảnh càng cường đại, khiến cho những võ giả dưới cảnh giới Hồn Hải Cảnh dường như cảm thấy tuyệt vọng.
Đệ tử Tử Thần Tông đối với cường giả Hồn Hải Cảnh như Mã Nghĩa tồn tại lòng tin tưởng mù quáng, cho rằng một đòn này có thể oanh phá đại trận.
Hồn Hải Cảnh trong suy nghĩ của đệ tử tông môn nam vực cùng với cảm nhận của võ giả ở Cuồng Phong Giới về Phong Hoàng cũng không khác là bao.
Nhưng mà mọi chuyện trước mắt lại hoàn toàn không hề phát triển theo kỳ vọng trong lòng bọn họ.
Ngay lúc chưởng lực của Mã Nghĩa sắp đến đại trận, đại trận lại phát nổ lần nữa!
Đột nhiên, từ trong đại trận truyền ra mấy chục đạo lưu quang, lao thẳng về phía chưởng lực của Mã Nghĩa.
Mã Nghĩa đánh ra một chưởng, trên mặt mang theo một nụ cười tự tin. Vậy nhưng lúc này, sắc mặt hắn đại biến.
Mấy chục đạo lưu quang đó lại chặn đứng được trưởng lực của hắn dễ như trở bàn tay!
Nhưng mà cái này vẫn còn chưa kết thúc, những đạo lưu quang đó sau khi chặn đứng chưởng lực của Mã Nghĩa lại còn tiếp tục lao đến chỗ hắn.
Mã Nghĩa không ngờ tới đột nhiên lại xảy ra biến cố như vậy, lập tức sắc mặt đại biến!
Có thể chặn đứng tám thành công lực của hắn chỉ trong nháy mắt, uy lực của đại trận này tuyệt đối không phải hắn có thể chống đỡ được!
Không kịp nghĩ ngợi nhiều, trước mắt bao nhiêu người Mã Nghĩa lập tức quay đầu chạy.
Nhưng mà tốc độ của lưu quang cũng cực nhanh, Mã Nghĩa vừa mới chạy không xa, lưu quang đã đuổi kịp hắn.
“Ầm!”
Một tiếng vang thật lớn truyền tới, trong ánh mắt kinh ngạc của đệ tử Tử Thần Tông, một bóng người vô lực rơi xuống từ trên không.
“Bịch!”
Thi thể của Mã Nghĩa nặng nề rơi trên mặt đất làm một đám tro bụi bay lên.
Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, cũng không có ai dám đưa tay ra đón lấy hắn!
Mãi cho đến khi đám tro bụi kia dần dần tản đi, mọi người mới đột nhiên giật mình.
“Xảy… xảy ra chuyện gì rồi hả?”
“Không… không biết! Thái… Thái Thượng trưởng lão sao rồi? Sẽ không…”
“Ta nhổ vào! Thái Thượng trưởng lão là cường giả Hồn Hải Cảnh, làm sao có thể bị đại trận giết chết dễ dàng như vậy được? Ngài ấy… ngài ấy nhất định chỉ là ngất đi thôi!”
Lúc này Chu Minh Vũ từ đám người đi ra.
Hắn vừa lúc nãy bị lực phản chấn của đại trận làm trọng thương, bây giờ vẫn còn phải ôm lấy ngực, bước đi lảo đảo.
Sắc mặt Chu Minh Vũ ngưng trọng, lông mày nhíu lại, cũng không biết là vì thương thế hay là vì Mã Nghĩa.
Lúc Chu Minh Vũ tới gần không khỏi sững người lại.
“Thái… Thái Thượng trưởng lão ngài ấy… đi rồi!”
Bản thân Chu Minh Vũ cũng không hề biết làm thế nào có thể nói ra những lời đó, hắn cảm giác não của mình không quá đủ dùng.
Mã Nghĩa đã hoàn toàn không có hơi thở, hiển nhiên là đã chết rồi.
Trước sơn môn U Vân Tông giống như một tử địa tĩnh mịch, chỉ có âm thanh của từng đợt gió nhè nhẹ thổi.
Đệ nhất cường giả Hồn Hải Cảnh, vậy mà lại bị đại trận hộ tông của U Vân Tông đánh chết!
Toàn bộ nam vực, đã bao lâu rồi không có cường giả Hồn Hải Cảnh chết?
Kết quả này, Chu Minh Vũ và những đệ tử Tử Thần Tông khác đều không thể chấp nhận được.
Nhưng mà, thi thể của Mã Nghĩa lại không ngừng nói cho bọn hắn biết đây chính là sự thật!

Ở nơi then chốt bên trong đại trận của U Vân Tông, tất cả các đệ tử đều toàn thân mồ hôi nhễ nhại, biểu hiện rõ có chút mệt lả, nhưng biểu tình trên mặt bọt họ đều vô cùng phấn khích, giống như điên cuồng vậy.
Sắc mặt ai nấy trướng hồng nhìn về thân ảnh phía trước, trong ánh mắt lộ rõ sự sùng bái cuồng nhiệt.
Hiển nhiên tất cả đều rất muốn nói chuyện, nhưng lại cố gắng đè nén sự kích động của mình, chỉ sợ quấy rầy đến Diệp Viễn đang chủ trì đại trận.
Đột nhiên Diệp Viễn chậm rãi quay người lại, nhàn nhạt nói: “Tử Thần Tông đã rút lui, trận này chúng ta thắng rồi!”
“Oa!...”
Những đệ tử U Vân Tông này lập tức vang lên tiếng cười như sấm rền!
Từ lúc Thiên Phong và Lạc Thanh Phong bị giam giữ, trong U Vân Tông chưa từng có tiếng cười nói vui vẻ như vậy.
Một trận này, thật quá sảng khoái lâm ly rồi!
“Diệp Viễn vạn tuế!”
“Diệp Viễn vạn tuế!”

Diệp Viễn cũng cười, hắn biết những đồng môn này đã bị đè nén quá lâu, nên rất cần một chiến thắng để giải tỏa ra hết những cảm xúc bị đè nén trong lòng.
Diệp Viễn đã nhờ vào uy lực của đại trận mà chém giết một cường giả Hồn Hải Cảnh, đây là một thắng lợi có ý nghĩa phi phàm!
Nhất thời, cả U Vân Tông đều sục sôi!
“Cảm giác này thật quá tuyệt vời! Chúng ta đã làm gì, vậy mà chúng ta đã giết chết một tên cường giả Hồn Hải Cảnh!”
“Ha ha ha… Có thể giết chết một tên cường giả Hồn Hải Cảnh, đời này của ta vậy là cũng đủ rồi! Sau này nếu có phải chết vì tông môn, ta cũng chết không hối tiếc!”
“y! Ngươi biết không? Đó là một tên cường giả Hồn Hải Cảnh! Cường giả Hồn Hải Cảnh đấy! Ta con mẹ nó giết được một tên cường giả Hồn Hải Cảnh! Ha ha ha…”
"Ha ha, sau này ta muốn nói với con trai ta, cha của nó đã từng giết chết một tên cường giả Hồn Hải Cảnh!”
“Thật quá đã rồi! Ta còn cho rằng Diệp Viễn khởi động đại trận hộ tông chỉ để làm con rùa rụt đầu, ai biết rằng vậy mà lại chủ động xuất kích, một kích chém chết luôn một tên cường giả Hồn Hải Cảnh!”
Những đệ tử U Vân Tông này ai ai cũng đều giống như điên cuồng, thỏa thích giải tỏa hết cảm xúc của mình ra.
Mấy ngày này Diệp Viễn tiến hành cải tạo hoàn toàn Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận, không những bổ sung phần thiếu sót, mà còn liên kết mấy trăm trận pháp nhỏ ở nơi then chốt của đại trận.
Mấy trăm trận pháp nhỏ này do mấy trăm đệ tử U Vân Tông chủ trì, Diệp Viễn có thể thông qua trận pháp mà sử dụng nguyên lực của mấy trăm người này để không ngừng cung cấp nguyên lực liên tục chống đỡ cho Lưỡng Nghi Hồn Thiên Đại Trận!
Một tên võ giả Hồn Hải Cảnh có thể giết mấy trăm đệ tử U Vân Tông này chỉ trong một chiêu, nhưng nguyên lực của mấy trăm đệ tử này đã được đại trận phóng thích ra ngoài, hình thành một lực công kích vô cùng đáng sợ, trực tiếp chém giết cường giả Hồn Hải Cảnh!
Mặc dù đây là việc mà mọi người cùng hợp lực hoàn thành, nhưng những đệ tử U Vân Tông này tự cảm thấy kích động! Chém giết cường giả Hồn Hải Cảnh, đây là việc mà bọn họ trước đây ngay cả nghĩ thôi cũng không dám nghĩ!
Lúc này, ánh mắt các đệ tử U Vân Tông nhìn về phía Diệp Viễn đã tràn đầy sùng bái cuồng nhiệt.
Thắng lợi này, là Diệp Viễn mang tới cho bọn họ!
Không có Diệp Viễn thì ngay cả võ giả Hóa Hải Cảnh bọn hắn cũng không thể đối phó nổi. Có Diệp Viễn, bọn họ lại chém giết được cả cường giả Hồn Hải Cảnh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất