Chương 463: Song hỉ lâm môn.
“Khoảng… chừng một trượng vuông!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“Cái gì? Một… một trượng vuông!” Trong ánh mắt Bạch Quang và Viên Phi cùng lộ ra thần sắc vô cùng chấn động.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Ừm, lần đột phá này coi như không tệ, tốt hơn một chút so với tưởng tượng.”
Không tệ?
Là quá nghịch thiên rồi mới đúng!
Một trượng vuông là cái khái niệm gì? Hải nguyên lực của võ giả Hóa Hải tầng ba cũng chưa chắc đã được một trượng vuông!
Sau khi tiến vào Hóa Hải Cảnh, trọng tâm tu luyện của võ giả chính là trên Hải nguyên lực.
Võ giả cần không ngừng mở rộng Hải nguyên lực, để Hải nguyên lực trong không gian đan điền càng ngày càng nhiều.
Dù cho là một số võ giả Hóa Hải tầng ba lợi hại thì cũng có rất ít người có thể có được Hải nguyên lực lớn một trượng vuông!
Một trượng vuông, là trạng thái cực hạn mà Hóa Hải tầng ba có thể đạt tới. Chỉ có những thiên tài có thiên phú tuyệt đỉnh, mới có thể đạt được một trượng vuông.
Mà vấn đề là, Diệp Viễn mới là Hóa Hải tầng một!
Cũng chính là nói, nguyên lực dự trữ trong cơ thể Diệp Viễn bây giờ, còn ghê gớm hơn đại đa số võ giả Hóa Hải tầng ba!
Đã thấy yêu nghiệt, nhưng chưa từng thấy yêu nghiệt đến mức độ này!
Nếu điều này truyền ra ngoài, thì những võ giả khác còn biết sống thế nào đây?
“Đại… đại ca, huynh thật sự quá biến thái rồi! Thiên tài tột đỉnh ở Thần Vực cũng chỉ là trình độ như huynh mà thôi!”
Trong ký ức truyền thừa của Bạch Quang, có một số ghi chép liên quan đến Thần Vực, cho nên hắn biết lần đột phá này của Diệp Viễn đã đạt đến trình độ yêu nghiệt như thế nào.
Một võ giả ở hạ giới, lại cùng một trình độ với thiên tài tột đỉnh của Thần Vực, đây phải cần đến thiên phú yêu nghiệt như thế nào đây!
Tất nhiên Diệp Viễn biết trình độ của Thần Vực, Hải nguyên lực một trượng vuông đặt vào trong những đồng bối ở Thần Vực, cũng tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất.
Thế hệ trẻ của những đại thế lực đó, lúc đột phá Hóa Hải Cảnh, người có thể đạt đến một trượng vuông, tuyệt đối không vượt quá năm đầu ngón tay.
Mà võ giả Ngưng Tinh Cảnh của Thần Vực đâu chỉ có hàng tỉ?
Không vượt quá năm đầu ngón tay, có thể nói nó khó khăn đến thế nào rồi.
Diệp Viễn cũng là có Linh Dịch hoàn mĩ, cộng thêm tác dụng của Thác Hải Đan nên mới đạt đến được bước này.
Cho nên đối với lần đột phá này, Diệp Viễn cũng coi như là đã hài lòng.
Chí ít hắn biết, năm đó lúc Cơ Thương Lan đột phá Hóa Hải Cảnh cũng không đạt đến mức hoàn mĩ như vậy.
Có điều Diệp Viễn cũng biết, nhân tố ảnh hưởng đến sự trưởng thành của một võ giả quá nhiều, cho dù hắn có vượt qua Cơ Thương Lan thời Hóa Hải Cảnh, thì cũng không có gì đáng để kiêu ngạo.
Bởi vì cái mà hắn phải đối mặt, là Cơ Thương Lan cảnh giới Thần Vương!
Nhưng cho dù nói như thế nào thì đây cũng coi như là một khởi đầu rất tốt.
Dựa vào trạng thái bây giờ của hắn, cơ bản là có thể quét sạch võ giả Hóa Hải Cảnh ở hạ giới rồi!
Cho dù là đối mặt với cường giả Hồn Hải Cảnh tầng một, thì hắn cũng có lực đánh một trận!
“Ha Ha, Hóa Hải Cảnh chỉ là bắt đầu, ngay cả tam cảnh còn chưa đạt tới. Con đường phía sau vẫn còn dài lắm, không có gì to tát cả. Trước tiên chúng ta hãy ra ngoài xem một chút.” Đối với đột phá như thế này, bản thân Diệp Viễn lại như rất dửng dưng.
Hắn bây giờ cần thực lực mạnh mẽ, chứ không phải nghiền ép đồng bối.
Ánh mắt của Diệp Viễn, trước giờ đều không nằm trên người đồng bối, bởi vì hắn và những người đó vốn dĩ đã không cùng một thế giới.
Vừa ra khỏi cửa, Mạc Vân Thiên đã tiến lên đón.
Hắn vừa nhìn thấy Diệp Viễn, ánh mắt không khỏi ngưng tụ, kinh ngạc nói: “Diệp… Diệp sư đệ, vậy mà đệ đã đột phá lên Hóa Hải Cảnh rồi!”
Thực ra, Diệp Viễn đột phá Hóa Hải Cảnh không phải là điểm khiến hắn kinh ngạc nhất.
Điều mà Mạc Vân Thiên kinh ngạc nhất là, lúc hắn đối mặt với Diệp Viễn, vậy mà lại có loại cảm giác ngưỡng mộ núi cao!
Loại cảm giác này, trước nay hắn chỉ cảm nhận được trên người tông chủ Lạc Thanh Phong!
Sao lại có thể như vậy được?
Lẽ nào Diệp Viễn đã đạt được đến trình độ như tông chủ rồi?
Nhưng mà hắn mới chỉ là võ giả Hóa Hải tầng một thôi mà!
Diệp Viễn cười nói: “Ừm, lần này bế quan chính là để đột phá Hóa Hải Cảnh, cũng may là quá trình tương đối thuận lợi. Mạc sư huynh tìm ta, có phải là có chuyện gì không?”
Mạc Vân Thiên gật đầu, sắc mặt ngưng trọng: “Mấy người đám Triệu Tín truyền tin tức tới, tông chủ Hà Minh Đức của Tử Thần Tông đích thân thống soái mấy ngàn đệ tử, đang ồ ạt kéo về phía U Vân Tông, khoảng năm ngày sau sẽ đến U Vân Tông!”
Diệp Viễn nói: “Chắc phải có cả tin tức khác nữa chứ?”
Mạc Vân Thiên sững sờ, kinh ngạc hỏi: “Diệp sư đệ, làm sao đệ biết? Hà Minh Đức lần này… là áp giải Thái Thượng trưởng lão Thiên Phong, tông chủ và các sư tôn, Lăng đường chủ tới! Xem ra… bọn hắn là muốn ép chúng ta ra khỏi đại trận!”
Diệp Viễn lại không hề lộ ra vẻ kinh ngạc nào, giống như việc này hắn sớm đã dự liệu từ lâu.
Hắn cũng không tiếp tục hỏi theo chuyện Mạc Vân Thiên nói nữa mà nói sang chuyện khác: “Thiên Vũ sư huynh mấy ngày nay tiến triển thế nào?”
Mạc Vân Thiên có chút không theo kịp tư duy của Diệp Viễn, vào lúc này lại hỏi tới Thiên Vũ là có ý gì?
Lẽ nào nói, việc Thiên Vũ đột phá cảnh giới, có ảnh hưởng gì tới chiến cục hay sao?
Mạc Vân Thiên đang muốn nói, bỗng nhiên một đạo kiếm ý phóng thẳng lên trời, cả U Vân Tông đều nhìn thấy rõ ràng!
Nhìn phương hướng, chính là từ phía Đắc Thắng Phong!
Hai mắt Diệp Viễn tỏa sáng, cười nói: “Xem ra Thiên Vũ sư huynh đột phá rồi, đi, Mạc sư huynh, chúng ta cùng lên Đắc Thắng Phong xem.”
…
Trên Đắc Thắng Phong, kiếm ý tràn ngập khắp nơi, một số đệ tử còn không dám tới gần.
Quần áo Thiên Vũ bay phần phật, cả người giống như thiên thần hạ phàm vậy!
Một lúc lâu sau, toàn bộ những kiếm ý vô tận kia đều tập trung trên người Thiên Vũ.
Thiên Vũ lúc đó giống như một thanh kiếm được tuốt ra khỏi vỏ, sắc bén vô cùng.
“Bốp bốp bốp…”
Tiếng vỗ tay đột ngột vang lên, sau đó là một giọng nói truyền tới: “Ha ha, chúc mừng Thiên Vũ sư huynh đã lĩnh ngộ được kiếm ý, U Vân Tông ta có hi vọng phục hưng rồi!”
Toàn thân Thiên Vũ run lên, thân hình khẽ động đã đến trước mặt Diệp Viễn, thi đại lễ với Diệp Viễn nói: “Thiên Vũ có được ngày hôm nay, đều là công lao của Diệp sư đệ! Từ hôm nay trở đi, Thiên Vũ ta nguyện đi theo Diệp sư đệ, lấy đó báo ân này!”
Diệp Viễn lại khoát tay: “Đùa gì vậy! Huynh là tương lai của tông môn, còn là cháu đích tôn của Thái Thượng trưởng lão Thiên Phong, sao có thể theo bên cạnh ta được?”
“Đợi tông môn vượt qua được cửa ải khó khăn này, Thiên Vũ nguyện hầu hạ bên cạnh Diệp sư đệ, cho đến khi nào Diệp sư đệ phi thăng Thần Vực!” Thiên Vũ vẫn kiên định nói.
Bây giờ Thiên Vũ đã hiểu thấu đáo được chân ý, song cũng chính vì thế mà hắn biết được Diệp Viễn mạnh đến cỡ nào!
Cho nên, ngày Diệp Viễn phi thăng Thần Vực sẽ không còn xa xôi nữa, mà chắc chắn là ở ngay tương lai gần đây thôi!
Ngược lại Diệp Viễn lại không hề nghĩ đến Thiên Vũ sẽ nghĩ như vậy, không khỏi cười nói: “Ha ha, vậy thì đợi tông môn vượt qua kiếp nạn lần này rồi nói.”
Thiên Vũ đột nhiên sững sờ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn lộ ra thần sắc không thể tin được.
“Diệp sư đệ, ngươi đã đột phá đến Hóa Hải Cảnh rồi?” Thiên Vũ kinh ngạc nói.
Cũng giống như Mạc Vân Thiên, cái hắn kinh ngạc không phải là việc Diệp Viễn đột phá cảnh giới.
Thiên Vũ vừa mới lĩnh ngộ chân ý, kiếm ý của hắn vẫn chưa thể thu phát tùy ý, nhưng hắn kinh ngạc phát hiện, kiếm ý “lộ” ra từ người hắn, lúc đến gần Diệp Viễn, vậy mà lại tự động tiêu tán, phảng phất giống như gặp phải một thứ gì đó vô cùng đáng sợ vậy!
Thiên Vũ vốn cho rằng bản thân đã lĩnh ngộ được chân ý, ít nhiều cũng có thể rút ngắn khoảng cách giữa hắn và Diệp Viễn.
Nhưng mà bây giờ, hắn lại thấy khoảng cách giữa hắn và Diệp Viễn lại càng cách xa hơn!