Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 468: Kế thành không.

Chương 468: Kế thành không.
"Tông… tông chủ đại nhân, xảy ra chuyện gì vậy?" Chu Minh Vũ run rẩy hỏi Hà Minh Đức.
Tình huống này quá mức quỷ dị, dưới ban ngày ban mặt, mấy ngàn cặp mắt đang canh chừng, vậy mà phạm nhân lại không cánh mà bay.
"Cút! Đồ vô dụng!" Hà Minh Đức gầm lên giận dữ, một chưởng đánh bay Chu Minh Vũ.
Đương nhiên là hắn biết chuyện này không thể trách Chu Minh Vũ, ngay cả một cường giả Hồn hải Cảnh hậu kỳ như hắn cũng bất tri bất giác rơi vào trong đại trận, chứ đừng nói chi tới võ giả Hóa Hải Cảnh như Chu Minh Vũ.
Chỉ là, hiện tại Hà Minh Đức đang cực kỳ phiền muộn, chính là cần một cái cớ để phát tiết, Chu Minh Vũ lại không thức thời xông tới, đáng đời hắn xui xẻo.
Hơn nữa dù sao thì loại chuyện này cũng cần một người đến chịu trận, lần này là Chu Minh Vũ phụ trách trông coi phạm nhân, hiện tại phạm nhân mất tích không thấy đâu, tự nhiên hắn thành người thế tội tốt nhất.
"Cái đồ ngu xuẩn nhà ngươi, trông phạm nhân cũng trông không được, còn cần ngươi làm gì nữa?" Hà Minh Đức trầm giọng nói.
Lần này hắn trực tiếp đánh Chu Minh Vũ thành trọng thương, đến nỗi không nói nổi một lời nào.
Hà Minh Đức nhìn đại trận hộ tông trước mặt, trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi phun ra mấy chữ: "Toàn quân rút lui!"
Diệp Viễn thật sự là quá quỷ dị, hắn không có dũng khí khiêu chiến đại trận này.
Kết cục của Mã Nghĩa, Hạ Quân, Liêu Văn Quang còn rõ mồn một trước mắt, nếu như ngay cả tông chủ hắn cũng tống táng đi vào, Tử Thần Tông sẽ hoàn toàn lộn xộn.
Cho nên, cuối cùng Hà Minh Đức lựa chọn rút lui!
Chỉ là Hà Minh Đức không biết, hắn đã bỏ qua cơ hội duy nhất công phá đại trận hộ tông của U Vân Tông.

Lúc đám người Thiên Phong được tộc Thạch Viên cõng vào U Vân Tông, bọn họ cảm thấy đây giống như là một giấc mơ!
"Sư thúc, có phải chúng ta… đang nằm mơ hay không? Vậy mà chúng ta… lại có thể trở về U Vân Tông!" Lạc Thanh Phong run giọng nói.
Mặt mũi Thiên Phong cũng tràn đầy cả kinh nói: "Đúng vậy, thật giống như là đang nằm mơ! Ta còn tưởng rằng lần này chúng ta sẽ chết không yên lành, không ngờ trong nháy mắt vậy mà chúng ta lại trở về U Vân Tông!"
"Rốt cuộc… rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Sao chúng ta lại được mang đi ra mà đám người người Tử Thần Tông kia không có một chút phản ứng nào? Chuyện này… chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi!" Đến bây giờ Tiêu Kiếm còn không dám tin tưởng.
"Còn nữa, rốt cuộc những con Thạch Viên này… là xảy ra chuyện gì?"
Không bao lâu sau, bọn họ đi vào chỗ trận khu, thời điểm Mạc Vân Thiên và một đám đệ tử nhìn thấy Thiên Phong thì lập tức hóa đá.
"Thái… Thái Thượng trưởng lão, tông chủ, sư phụ… mọi người… mọi người…" Mạc Vân Thiên không thể tin được vào mắt mình, lắp bắp nói.
Bọn hắn ai cũng đều đang lo lắng cho Diệp Viễn, vậy mà ai ngờ chỉ chớp mắt mấy người Thiên Phong lại hiện ra trước mắt bọn hắn, cái này cho bọn hắn một loại cảm giác thật không chân thực.
"Vân Thiên… ngươi… ngươi vẫn còn sống!"
Tiêu Kiếm nhìn thấy tên đại đệ tử này, hốc mắt không khỏi đỏ lên, thật sự muốn rơi lệ.
Mấy người Thiên Phong cũng là rung động không hiểu, vốn dĩ bọn hắn cho rằng mấy người Mạc Vân Thiên đều chết ở bên trong bí cảnh, bây giờ lại yên lành trở về, hơn nữa thực lực càng tiến bộ hơn trước một bậc.
"Vân Thiên, lẽ nào là ngươi đã cứu chúng ta?" Tiêu Kiếm kinh ngạc nói.
Mạc Vân Thiên lắc đầu cười khổ đáp: "Chúng đệ tử làm gì có bản lĩnh này? Hơn một tháng qua, là một mình Diệp Viễn cực khổ chống đỡ đại cục!"
“Diệp… Diệp Viễn? Hắn ở đâu?" Tiêu Kiếm kinh ngạc nói.
Thiên Phong và Lạc Thanh Phong liếc nhau một cái, thầm nghĩ quả đúng là như vậy!
Kỳ thật lúc ở Trùng Thiên Phong, trong lòng hai người bọn họ đã có suy đoán. Nhưng hiện tại chính tai nghe được Mạc Vân Thiên trả lời chắc chắn, bọn hắn vẫn cảm thấy chấn động không thôi.
"Diệp Viễn hắn…" Mạc Vân Thiên có chút chần chờ nói.
Hắn thật không biết Diệp Viễn đi đâu, theo lý thuyết thì sau khi cứu được mấy người Thiên Phong ra rồi thì Diệp Viễn hẳn là nên trở về mới phải, thế nhưng Diệp Viễn lại không hề lộ diện.
"Diệp Viễn cưỡng ép thôi động Đại Mê Huyễn Trận, lúc này nguyên lực và hồn lực tiêu hao rất lớn, đã lâm vào hôn mê."
Lúc này, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, đó chính là Nguyệt Mộng Ly.
Mặc dù tướng mạo của Nguyệt Mộng Ly xấu xí, nhưng tiếp xúc nhiều hơn rồi mới thấy, nhất cử nhất động của nàng đều mang phong thái đại gia, vì thế đệ tử U Vân Tông không sinh ra chán ghét với nàng một chút nào.
"Cái gì! Diệp Viễn hắn… hắn không sao chứ?" Thiên Phong kinh ngạc nói.
Nguyệt Mộng Ly lắc đầu trả lời: “Diệp Viễn đã sớm chuẩn bị, không có gì đáng trở ngại, có điều mấy ngày này sợ là không gặp được các vị. Huynh ấy để cho các vị thu xếp ổn thỏa chuyện trong tông môn trước, đợi huynh ấy xuất quan, tự sẽ đến gặp mặt các vị. Đúng rồi, Tử Thần Tông đã rút lui, U Vân tông tạm thời an toàn rồi."
Trong lúc nói chuyện, trong lòng Nguyệt Mộng Ly cũng kinh ngạc không thôi.
Dường như Diệp Viễn đã tính toán đến tất cả mọi chuyện, nếu như lúc này Hà Minh Đức đích thân phá trận, không có Diệp Viễn chủ trì, đại trận căn bản là không chống đỡ nổi.
Thế nhưng sau khi thấy thủ đoạn quỷ dị của Diệp Viễn, Hà Minh Đức lại cũng không dám tuỳ tiện phá trận mà soái lĩnh đệ tử Tử Thần Tông rút lui!
Chiêu thành không nhà trống này, diễn quả thực là vô tiền khoáng hậu!
Mấy ngày nay nàng luôn bồi tiếp Diệp Viễn bày trận, cũng trao đổi rất nhiều với Diệp Viễn.
Nguyệt Mộng Ly kinh ngạc phát hiện, Diệp Viễn quả thực là một thiên tài!
Từ ngày hắn bổ toàn đại trận hộ tông tử thủ U Vân Tông đó, cũng đã dự liệu được đến cục diện hôm nay.
Trước đó cường thế chém giết hai tên cường giả Hồn Hải Cảnh trung kỳ chính là vì muốn chấn nhiếp Hà Minh Đức, khiến hắn hôm nay không dám tùy tiện xuất thủ!
Đẳng cấp tính kế này, quả thực là nghịch thiên!
Nói xong, Nguyệt Mộng Ly nhẹ nhàng uyển chuyển cúi đầu với đám người rồi lui xuống.
Đại Mê Huyễn Trận là thoát thai từ Tu La Mê Huyễn Trận, nhưng so với Tiểu Mê Huyễn Trận mà Diệp Viễn sử dụng ở Cuồng Phong giới thì lợi hại hơn rất nhiều.
Chỉ riêng bố trí đại trận này, Diệp Viễn đã mất tới năm ngày, đây cũng là kết quả của việc lợi dụng sức mạnh của Huyền khí Huyền Thủy Kỳ.
Từ sau khi Diệp Viễn xuất quan, mỗi ngày đều mất tích một khoảng thời gian, chính là để ra trước sơn môn bố trí Đại Mê Huyễn Trận này!
Diệp Viễn xảo diệu lồng đại trận hộ tông với Tiểu Mê Huyễn Trận vào với nhau, hơn nữa còn bố trí một phạm vi cực lớn.
Huyền Thủy Kỳ này đúng thật là một chí bảo dùng cho trận đạo, chính là bảo vật mà trước khi Lục Lâm Phong phi thăng để lại cho tông môn, dùng để bố trí đại trận thật đúng là làm ít công to.
Cũng chính bởi vì có Huyền Thủy Kỳ trợ giúp nên Diệp Viễn mới có thể bố trí xong Đại Mê Huyễn Trận, đồng thời thúc động khởi động.
Huyền Thủy Kỳ và Tu La Mê Huyễn Trận không hổ là chí bảo Đại Diễn Thần Vương lưu lại hạ giới, hơn nữa hai thứ đồ này kết hợp lại với nhau, đúng là cường đại không nói ra được, có thể để cường giả như Hà Minh Đức cũng bất tri bất giác lâm vào bên trong đại trận.
Dựa vào thực lực bây giờ của Diệp Viễn, thôi động và duy trì đại trận này vẫn là quá miễn cưỡng.
Lại thêm vào thời khắc sống còn cuối cùng, hắn còn gắng gượng thôi động Thiên Lưu Phi Hoa đánh trọng thương Lâm Phong, điều này khiến cho hắn bị tiêu hao nguyên lực càng lớn hơn.
Nguyệt Mộng Ly đi rồi, Thiên Phong nói với Mạc Vân Thiên: “Nào, Vân Thiên, nói cho ta nghe một chút những gì các ngươi đã trải qua mấy tháng này.”
Mạc Vân Thiên gật đầu đồng ý, kể lại một lượt hàng tá chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này cho đám người Thiên Phong.
Đám người Thiên Phong giờ mới biết, thời gian mấy tháng này, rốt cuộc đã xảy ra những chuyện kinh thiên động địa như thế nào.
Mặc dù những ngày này bị nhốt ở Thiên Càn Tông, nhưng bọn họ vẫn luôn rất buồn bực, không biết Tử Thần Tông đã lấy đâu ra được thực lực như vậy.
Bây giờ mới nghe được vậy mà lại có sự tồn tại của Cuồng Phong giới, mới bừng tỉnh hiểu ra.
Lại nghe được Diệp Viễn vậy mà lại dùng đại trận hộ tông liên tiếp chém giết được ba tên cường giả Hồn Hải Cảnh, kinh ngạc đến nỗi xuýt chút nữa rớt cả cằm xuống.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất