Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 517: Lập quy củ.

Chương 517: Lập quy củ.
Trong phòng luyện đan của Ngũ Huyền lúc này đã đầy ắp người.
Tiêu Như Yên nghe nói Diệp Viễn muốn kiểm tra Nhậm Đông thì cực kỳ không muốn, sống chết nhất định phải theo tới.
Mà Tào Phương cũng hết sức hiếu kỳ, quỷ thần xui khiến thế nào cũng cùng theo đến.
Tất nhiên Diệp Viễn thấy nhưng không nói thêm gì.
Ngũ Huyền thấy những nguyên liệu mà Nhậm Đông lựa chọn thì không khỏi kinh ngạc: “Diệp lão đệ, sao hắn lại chọn toàn nguyên liệu cấp một vậy? Cửa vào khảo hạch nhập môn này của ngươi cũng quá thấp đi?”
Diệp Viễn cười nói: “Lão ca cứ nhìn trước, một lát nữa sẽ biết. Nhậm Đông này đúng thật là có chút ngộ tính, không ngờ nhanh như vậy đã có thể làm được. Nhìn hai mắt hắn toàn tơ máu, có lẽ mấy ngày này đều không chợp mắt.”
Khảo hạch nhập môn mà Diệp Viễn bố trí, sao có thể dễ dàng đạt được như vậy?
Cho dù là Tiểu Vô Tướng Thuật cấp thấp nhất, muốn đạt đến trình độ luyện chế được đan dược cấp một siêu phẩm, người tư chất tốt một chút cũng phải khổ luyện thời gian nửa tháng. Thậm chí nếu tư chất kém thì còn không tìm được bí quyết luyện chế.
Đúng như Diệp Viễn dự liệu, mấy ngày này một khắc Nhậm Đông cũng không nghỉ ngơi, từ sớm tới tối đều nhốt mình trong phòng luyện đan, chính là để nhanh chóng hoàn thành khảo hạch nhập môn.
Hơn nữa muốn đạt đến trình độ dùng Tiểu Vô Tướng Thuật này luyện chế được đan dược siêu phẩm, cũng không phải là cứ khổ luyện là có thể thành công.
Nếu như không có Diệp Viễn làm mẫu thì Nhậm Đông không thể nào tìm ra được bí quyết nhanh như vậy. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn nhớ lại cảnh lúc Diệp Viễn tay không luyện đan, không ngừng đối chiếu mới có thể lĩnh ngộ được.
Chỉ là bởi vì Tiểu Vô Tướng Thuật quá đơn giản, dường như không hàm chứa bao nhiêu kỹ thuật, Nhậm Đông mới có thể đạt được đến trình độ này trong mấy ngày.
Thế nhưng Nhậm Đông có thể đạt tới trình độ này, cũng cho thấy thiên phú của hắn hơn người.
Theo Diệp Viễn thấy, thiên phú đan đạo của Nhậm Đông hẳn là vượt qua cả Tiêu Như Yên.
Đám người đều vô cùng hiếu kỳ nhìn Nhậm Đông, muốn xem rốt cuộc khảo hạch nhập môn này là thứ gì.
Mặc dù Nhậm Đông rất mệt, nhưng lúc này lại đang trong trạng thái vô cùng hưng phấn.
Diệp Viễn mở ra cho hắn một cánh cửa khác, khiến hắn nhìn thấy một con đường thông thiên đại đạo. Đối với luyện dược sư mà nói, không có thứ gì có thể khiến người ta phấn khích hơn điều này.
Tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Nhậm Đông vẻ mặt hưng phấn nói với Diệp Viễn: “Sư phụ, người quan sát kỹ vào nhé!”
Nhậm Đông vừa ra tay, tất cả mọi người đều không khỏi mở to mắt nhìn hắn.
“Tiểu Vô Tướng Thuật? Lão đệ, rốt cuộc trong hồ lô của ngươi bán thuốc gì?” Ngũ Huyền hoàn toàn bị làm cho mê muội đi rồi.
Dùng Tiểu Vô Tướng Thuật để làm khảo hạch nhập môn, sao cửa ải này của Diệp Viễn lại thấp như thế chứ?
Cho dù là đại Đan sư thu nhận đồ đệ, cũng không thể dùng cái này để kiểm tra được.
“Ha ha, lão ca cứ tiếp tục xem đi. Tên tiểu tử này có chút thú vị.” Diệp Viễn như ông cụ non đánh giá.
Đương nhiên là có chút thú vị, Nhậm Đông chỉ tốn thời gian ba ngày, đã có thể mò tới cánh cửa của cảnh giới truyền thuyết. Xem ra điều kiện của hắn đúng thật là không tệ.
Cảnh giới truyền thuyết đối với Diệp Viễn mà nói thì không là gì nhưng đối với những người khác mà nói, lại là việc không hề đễ dàng như thế.
Huống hồ, căn bản cũng không có khả năng có người sẽ bỏ công sức vào luyện Tiểu Vô Tướng Thuật đạt tới cảnh giới truyền thuyết.
Bất kỳ một môn thủ pháp luyện chế nào, sau khi đạt tới cảnh giới truyền thuyết đều có hiệu quả vô cùng ghê gớm. Tiểu Vô Tướng Thuật cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên, hiệu quả kia chỉ đúng với đan dược cấp một.
Tào Phương nhìn Nhậm Đông, vẻ mặt cực kỳ khinh thường.
“Tên gia hỏa này không phải là rơi mất não rồi chứ? Rõ ràng là tên Diệp Viễn kia đang đùa hắn, vậy mà hắn lại còn coi là thật! Chuẩn Đan Vương bái chuẩn Đan Vương làm sư phụ, ha ha, đúng thật là nực cười!” Trong lòng Tào Phương oán thầm.
Tào Phương không hoài nghi trình độ luyện đan của Diệp Viễn, bởi vì biểu hiện của hắn ở Thiên Vấn Tường đã nói rõ tất cả.
Chí ít, trình độ lý thuyết của Diệp Viễn là tương đối cao.
Thế nhưng dùng đan dược cấp một và thuật luyện dược cấp một để khảo hạch đồ đệ nhập môn, đây không phải khôi hài thì là cái gì?
Luyện chế đan dược cấp một không tốn bao nhiêu thời gian, rất nhanh Nhậm Đông đã luyện chế xong.
“Ngưng!”
Nhậm Đông quát nhẹ một tiếng, đan dược đã thành.
“Ha ha, sư phụ, người đến đánh giá một chút chứ?” Nhậm Đông đến trước mặt Diệp Viễn, lấy lòng nói.
Diệp Viễn gật đầu cười đáp: “Cũng không tệ. Có điều Tiểu Vô Tướng Thuật chỉ là thuật luyện dược cấp nhập môn, những thứ ngươi phải học vẫn còn rất nhiều. Tiếp theo, nhiệm vụ của ngươi chính là dùng Đại Vô Tướng Thuật luyện chế ra đan dược siêu phẩm.”
“Hả? Đại… Đại Vô Tướng Thuật?” Nhất thời Nhậm Đông không kịp phản ứng lại.
Tiêu Như Yên ở một bên không nhịn được yêu kiều nói: “Ngươi cái đồ ngu xuẩn này, còn không mau lại đây bái sư đi!”
Nhậm Đông chợt bừng tỉnh, trên mặt lộ ra vẻ mui mừng khôn xiết, bụp một tiếng quỳ xuống mặt đất: “Sư phụ tại thượng, xin nhận của đồ nhi một lạy!”
“Đứng lên đi. Sau này Như Yên chính là đại sư tỷ của ngươi. Môn hạ của ta cũng không có nhiều quy tắc, nhưng có mấy điểm ngươi phải nhớ.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“Xin sư phụ cứ nói!”
Diệp Viễn gật gật đầu nói tiếp: “Không được ngỗ nghịch phạm thượng, không được vi phạm pháp lệnh! Những thứ còn lại thì tùy ý. Nếu như ta phát hiện các ngươi làm những việc thương thiên hại lý, đích thân ta sẽ phế các ngươi! Như Yên, ngươi cũng như vậy!”
“Vâng, sư phụ, đồ nhi nhất định nhớ kỹ trong lòng!” Nhậm Đông vội vàng đáp lời.
“Đồ nhi biết rồi!” Tiêu Như Yên thấy Diệp Viễn trịnh trọng nói, cũng không dám cười đùa cợt nhả.
Thời gian ở cùng Diệp Viễn đã lâu, ít nhiều gì Tiêu Như Yên cũng biết rõ một chút tính tình của Diệp Viễn.
Ở đa số thời điểm, bất luận nàng có nói đùa như thế nào cũng không sao, nhưng một khi Diệp Viễn đã nghiêm túc, thì không thể đùa cợt như vậy nữa.
Có điều trong lòng Tiêu Như Yên cũng không có tà ác gì, cho nên loại quy tắc này đối với nàng mà nói thì có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nàng không quá để tâm.
“Diệp lão đệ, lúc nãy ngươi vừa nói là… dùng Tiểu Vô Tướng Thuật luyện chế ra đan dược siêu phẩm?” Thấy bọn họ đã bái sư xong, Ngũ Huyền mới kinh ngạc hỏi Diệp Viễn.
“Không sai, đây chính là khảo hạch nhập môn ta giao cho Nhậm Đông.” Diệp Viễn cười đáp.
“Hít… ta đến xem thử.”
Ngũ Huyền mở dược đỉnh ra, lấy ra viên đan dược kia, quả nhiên là đan dược siêu phẩm hàng thật giá thật.
“Dùng Tiểu Vô Tướng Thuật lại có thể luyện chế ra được đan dược siêu phẩm! Chỉ là… cái này thì có lợi ích gì?” Ngũ Huyền nghi hoặc hỏi.
Đan dược siêu phẩm cấp một, dùng thuật luyện dược cấp cao cũng có thể luyện chế ra được, không có gì là ghê gớm hết.
Mặc dù dùng Tiểu Vô Tướng Thuật luyện chế đan dược siêu phẩm đã vượt quá dự liệu của Ngũ Huyền, nhưng hắn lại thấy cái này quá là vô dụng không có ích gì.
Mất nhiều thời gian như vậy để nghiên cứu thuật luyện dược cấp một thì còn không bằng đem thời gian dành cho thuật luyện dược cấp cao đi.
Trong lòng Tào Phương cũng vô cùng khinh thường, chỉ là hắn không dám lên tiếng mà thôi. Lúc này nghe Ngũ Huyền chất vấn, hắn cũng vểnh lỗ tai lên muốn nghe xem Diệp Viễn giải thích thế nào.
Diệp Viễn cười nói: “Bất tích khuê bộ, vô dĩ chí thiên lý. Ta quan trọng nhất không phải là thuật luyện dược hoa lệ, mà là phải làm vững chắc căn cơ! Đừng coi thường thuật luyện dược cấp một cấp hai, cho dù là thuật luyện dược cấp cao cũng là từ những thuật luyện dược cấp thấp này diễn sinh mà thành. Nghiên cứu thấu đáo thuật luyện dược cấp thấp rồi, mới tu luyện đến thuật luyện dược cấp cao thì sẽ có hiệu quả làm ít mà hiệu quả cao.”
Ngũ Huyền lắc đầu nói: “Nếu chỉ là như vậy, sẽ hao phí tinh lực cực lớn, cái được không bằng cái mất!”
Diệp Viễn không trả lời câu nói của Ngũ Huyền, mà quay qua hỏi Nhậm Đông: “Ngươi có cảm thấy được không bằng mất không?”
Nhậm Đông lắc đầu vô cùng dứt khoát nói: “Tuyệt đối không!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất