Chương 520: Thanh danh vang xa.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Biểu hiện của Lam Phong đã khiến đám cường giả Thần Du Cảnh kia hoàn toàn chấn động.
Trận quyết đấu vừa rồi ngoại trừ đột ngột tập kích lúc mới bắt đầu, thì không mảy may có chút thủ đoạn bất chính nào.
Mà Tống Phi không tập trung lực chú ý, đây chính là điều đại kị khi chiến đấu, không có ai sẽ cảm thông với người thất bại.
Tống Phi là tinh anh của tông môn có thực lực rất mạnh ở Bắc vực, vậy mà lại bại dưới tay tên võ giả Cuồng Phong giới quê mùa này, chẳng lẽ võ giả Cuồng Phong giới nào cũng có thực lực cường hãn đến như vậy?
Những vị đại lão này ai nấy đều chau mày, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng không nói ra được.
“Ha ha, ngay cả nô lệ của ta cũng không đánh thắng được, rốt cuộc là ai đang khoác lác? Các người dám chắc rằng dựa vào sức của mấy người các ngươi là có thể đánh cho những cường giả Thần Du Cảnh của Cuồng Phong giới kia phải cúp đuôi quay về không?” Diệp Viễn giễu cợt cười nói.
Lần này, đám người lúc trước nói mạnh miệng nhất đều thức thời ngậm miệng lại.
Trước đó bọn họ còn kêu gào ầm ĩ, nói võ giả Cuồng Phong giới không chịu nổi một kích.
Mà bây giờ, cái tát này giáng xuống đúng thật là vang dội!
Ô Vinh vẫn không cam lòng, trầm giọng nói: “Không phải là tên nô lệ này của ngươi đã giở trò gì đó chứ, hoặc hắn là nhân vật cực kỳ lợi hại trong số những võ giả Cuồng Phong giới kia?”
Câu hỏi của Ô Vinh cũng là vấn đề mà tất cả mọi người quan tâm, một võ giả cường đại không đáng sợ, đáng sợ chính là tất cả mọi người đều cường đại như thế!
Nếu như võ giả Cuồng Phong giới đều ghê gớm như vậy, vậy thì đúng thật là Vô Biên giới gặp nguy hiểm rồi.
Diệp Viễn lắc đầu thở dài nói: “Mặc dù tên nô lệ này của ta có chút thực lực, nhưng so với những người trong cảnh giới của hắn thì tuyệt đối không được coi là cường đại, nhiều nhất cũng chỉ được coi là trình độ trung bình mà thôi. Nếu như các người không tin, đái khái có thể dựa theo những cách lúc trước nói, cứ thế xông tới tiêu diệt võ giả Cuồng Phong giới ở Nam vực.”
Lời nói của Diệp Viễn giống như từng tia từng tia sấm sét đánh tan tành toàn bộ hi vọng của tất cả mọi người.
Diệp Viễn cũng không hề nói quá, thực lực của Lam Phong ở Cuồng Phong giới không được tính là ghê gớm gì.
Huynh đệ Lam Thị không chịu nổi một kích của Diệp Viễn, không có nghĩa là bọn họ cũng không chịu nổi một kích của những võ giả Vô Biên giới khác.
Ban đầu lúc ở trong bí cảnh, Mai Trăn và Ngô Chiêu của Thiên Càn Tông đều không phải là đối thủ của huynh đệ Lam Thị.
Mà chiến lực của Mai Trăn và Ngô Chiêu tuyệt đối không thua kém chút nào so với tên Tống Phi này.
Cho nên Tống Phi bại cũng là chuyện hợp tình hợp lí.
“Diệp Viễn, ý của ngươi là… thực lực tổng hợp của võ giả Cuồng Phong giới mạnh hơn một bậc so với võ giả Vô Biên giới chúng ta sao?” Ninh Nhất Hiền trầm giọng hỏi.
Diệp Viễn gật gật đầu trả lời: “Vừa rồi các vị nói đều không sai, tài nguyên ở Cuồng Phong giới cằn cỗi, là nơi cương phong thổi gay gắt, thậm chí ngay cả Phong Hoàng cũng không dám tiến vào. Nhưng cũng chính hoàn cảnh như vậy đã tạo nên sức mạnh của võ giả Cuồng Phong giới...”
Diệp Viễn chậm rãi nói, chọn lấy một số điều mắt thấy tai nghe tại Cuồng Phong giới nói ra, đám người kia nghe vậy càng nhíu mày chặt hơn.
Theo cách nói của Diệp Viễn, cảm ngộ về Phong ý cảnh của võ giả Cuồng Phong giới là thiên tính, dường như mỗi một võ giả Cuồng Phong giới đều có cảm ngộ rất sâu về Phong ý cảnh.
Cho nên thân pháp và tốc độ của võ giả Cuồng Phong giới nhanh hơn rất nhiều so với võ giả Vô Biên giới.
Hơn nữa được sự mài giũa của cương phong nên nguyên lực của võ giả càng thêm tinh thuần, lại thêm việc dân chúng dũng mãnh, thực lực tổng thể của võ giả Cuồng Phong giới mạnh hơn rất nhiều so với võ giả Vô Biên giới.
Dưới tình thế như vậy, nếu như Vô Biên giới lựa chọn liều mạng, căn bản chính là tìm chết, không có chút phần thắng nào.
Bốn người Ninh Nhất Hiền nhìn nhau một cái, đều thấy vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
Hôm qua bọn họ đã nói chuyện sơ qua với Diệp Viễn một chút, biết Cuồng Phong giới thế lớn, nhưng cũng chỉ là có một ấn tượng đại khái, còn xa mới có lực trùng kích lớn như khi xem trận đấu vừa rồi của Lam Phong và Tống Phi.
Chính bởi vì biết thực lực của Cuồng Phong giới cường đại, bọn họ mới cố ý để Diệp Viễn kích mấy lãnh tụ của các tông môn này một chút, để cho bọn họ không được khinh địch.
Ai ngờ, ngay cả bản thân bọn họ cũng bị kinh động.
Tống Phi có thể trở thành tinh anh của tông môn, thực lực không thể coi là yếu, nhưng mà vẫn bại dưới tay Lam Phong.
Lam Phong tinh thông chuẩn xác nắm vững tình thế chiến đấu, khiến cho đáy lòng của mọi người đều phát lạnh.
Tên võ giả này đúng thật là trời sinh để chiến đấu mà tồn tại, nếu như người của Cuồng Phong giới đều như vậy thì...
Những chuyện phía sau, bọn họ không dám tưởng tượng tiếp nữa.
“Chắc hẳn mọi người đều đã có nhận thức vô cùng trực quan về thực lực của võ giả Cuồng Phong giới rồi. Diệp Viễn cũng không lừa gạt mọi người, hắn đích thực là vì cứu sư huynh đệ đồng môn mà đã thâm nhập vào Cuồng Phong giới. Bây giờ cả Vô Biên giới này, muốn nói người hiểu rõ về Cuồng Phong giới nhất, ngoài hắn ra thì cũng không còn ai khác! Hơn nữa ta biết rất nhiều người các ngươi đều coi Nam vực là mảnh đất man di, không quan tâm chút nào về chuyện của bên đó. Nhưng ta nói cho các ngươi biết, Diệp Viễn từng soái lĩnh U Vân Tông ở Nam vực đánh bại Tử Thần Tông ba lần, giết chết ba tên cường giả Hồn Hải Cảnh của Tử Thần Tông, mới tranh thủ được một chút thời gian cho cuộc hội ngộ ở Bắc vực này của chúng ta! Nếu không… e là tông môn của một số người đang ngồi đây đã bị diệt rồi!” Giọng nói của Ninh Nhất Hiền đập vào tâm khảm của mỗi người.
Bây giờ những lãnh tụ của các tông môn này mới biết, vậy mà trong thời gian này lại còn có nhiều khó khăn trắc trở như vậy, cũng đã biết Diệp Viễn là ai.
Có thể bọn họ không quan tâm của chuyện của Nam vực, nhưng trong số bọn họ đương nhiên đã có không ít người từng nghe qua đại danh của U Vân Tông.
U Vân Tông cường thế diệt Thiên Tà Tông, một tên tiểu tử Hóa Hải Cảnh giết chết cường giả Hồn Hải Cảnh Mao Nguyên Cơ, tin tức này đã nhanh chóng lan truyền.
Đang ngồi đây đều là những nhân vật có máu mặt ở Bắc vực, tin tức vô cùng nhanh nhạy, tất nhiên là biết chuyện này.
Chỉ là bọn họ đều không ngờ tới, thiếu niên U Vân Tông kia lại là vị ngồi trước mắt này.
Bọn họ càng không thể ngờ tới, trong khi bọn họ còn không biết gì, Diệp Viễn đã vì Vô Biên giới mà làm được nhiều việc như vậy.
Ba lần đánh bại Tử Thần Tông, tên tiểu tử này làm thế nào mà làm được?
Thật đúng là một nhân vật bí ẩn!
Ô Vinh lại chau mày nói: “Lời này không khỏi nói quá lên rồi? Cho dù là thực lực của võ giả Cuồng Phong giới cường đại, nhưng chúng ta cũng có ưu thế của mình. Những tông môn này như chúng ta đều không phải là quả hồng mềm để cho bọn chúng muốn bóp là có thể bóp được!”
Thật ra những lời này của Ô Vinh cũng không mấy tự tin, nhưng để một tên tiểu tử Hóa Hải Cảnh cưỡi trên đầu của hắn, vẫn khiến cho hắn canh cánh trong lòng.
Mà lần này, Tĩnh Huyền lại lạnh lùng nói: “Nói quá lên? Ô lão đầu, ngươi nói những lời này tự bản thân ngươi tin tưởng hay sao? Theo ta được biết, Cuồng Phong giới đã phái năm cường giả Thần Du Cảnh đỉnh phong vào Nam vực! Có phải nói quá hay không, mọi người tự mình cân nhắc!”
“Cái gì? Năm cường giả Thần Du Cảnh đỉnh phong! Sao có thể có chuyện này?”
Lời của Tĩnh Huyền lập tức làm đám người bùng nổ. Ô Vinh nhìn Tĩnh Huyền, mặt tràn đầy vẻ không tin.
Năm cường giả Thần Du Cảnh đỉnh phong, thực lực như vậy thật quá đáng sợ!
Phải biết, Bắc vực chỉ có lão tổ của tam tông là Thần Du Cảnh đỉnh phong.
Cục diện bây giờ, là ba đấu năm sao?
Ninh Nhất Hiền khinh bỉ nhìn Ô Vinh một cái, nhàn nhạt nói: “Không thể? Ngươi cho rằng những ngày gần đây, ba người chúng ta đều vô dụng bất tài ngồi trong nhà hay sao? Hơn nữa Nam vực cũng không hề phong tỏa tin tức, muốn thăm dò tin tức này không phải khó. Chỉ đáng tiếc, Hải Lão đã mất tích lâu rồi, đến bây giờ cũng không có tin tức. Mà Đoàn lão đầu nhàn vân dã hạc, cũng là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Nếu có hai người bọn họ ở đây, phần thắng của chúng ta cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.”