Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 570: Hai hỏa ý cảnh.

Chương 570: Hai hỏa ý cảnh.
“Ha ha, Khoái đại ca, ta lên đây!” Diệp Viễn cười lớn nói.
“Tới đi!”
Khoái Lương bày sẵn thế trận để nghênh tiếp Diệp Viễn đang khí thế bừng bừng.
Lúc này Diệp Viễn đã đột phá lên tới Hoá Hải Cảnh hậu kỳ, thực lực càng đáng sợ hơn nữa!
Viêm Động Sát của hắn bây giờ đã không còn ở cùng một cấp bậc với lúc trước.
Nhóm người của Khoái Lương cũng đã dùng tới toàn bộ thực lực, ý cảnh của bọn họ đều thuộc dạng chân ý cấp bậc cao.
Thế nhưng Chước Nhiệt chân ý của Diệp Viễn đã hoàn toàn áp chế chân ý của bọn họ!
Viêm Động Sát vừa mới được sáng chế ra, uy lực của nó đã không hề thua kém Cửu Kiếm Thức và Thiên Lưu Phi Hoa, không cần nói cũng biết uy lực của Chước Nhiệt chân ý này mạnh tới mức nào!
Thậm chí nếu so về khả năng bạo phát trong thời gian ngắn, Viêm Động Sát còn mạnh hơn nhiều so với các chiêu thức được Diệp Viễn tạo ra dựa trên chân ý vô thượng.
Và điều cốt yếu là, Diệp Viễn rất biết cách khống chế nguyên lực. Đừng chỉ nhìn thấy mỗi cú đấm của hắn đều như dùng hết sức lực của bản thân, thực ra chiêu thức này cũng không tiêu hao bao nhiêu nguyên lực.
Với mức độ nguyên lực hiện tại của hắn, thì cho dù có chiến đấu một ngày một đêm, cũng không thể dùng cạn nguyên lực trong cơ thể.
Đương nhiên, tiền đề là Nguyên Linh Cửu Biến có thể hỗ trợ trong thời gian dài.
Chỉ trong thời gian ngắn, cục diện bên trong trận pháp lại hệt như ở tầng thứ năm, Diệp Viễn đã có thể hoàn toàn trấn áp được hoàn toàn đám người Khoái Lương.
“Ha ha, Khoái đại ca, trận pháp này của các huynh đã không còn tác dụng gì với ta nữa rồi. Nếu không muốn thua, mau chóng nghĩ cách khác đi.” Diệp Viễn vừa đánh với nói với Khoái Lương.
Khoái Lương là người chinh chiến nhiều năm, từ biểu hiện của Diệp Viễn ở tầng thứ năm, hắn đã biết trận pháp này không còn tác dụng với Diệp Viễn nữa.
“Rầm!”
Sau tiếng động lớn vừa rồi, cả Khoái Lương và Diệp Viễn cùng tách nhau ra.
“Diệp Viễn, quả nhiên ngươi rất lợi hại! Huynh đệ chúng ta đã phải mất thời gian rất dài mới có thể lĩnh ngộ ra được trận pháp này. Còn ngươi mới vào trận lại đã có thể nhìn thấu được!” Khoái Lương cảm thán nói.
Sự yêu nghiệt của Diệp Viễn hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tưởng của hắn, tên tiểu tử này dường như vẫn còn vô số thủ đoạn.
Khoái Lương đã giữ ải ở đây không biết bao nhiêu năm rồi, chưa bao giờ lại bị một tiểu bối áp chế hoàn toàn như vậy.
Tuy kính nể thiên phú dị bẩm của Diệp Viễn, nhưng Khoái Lương vẫn không cam chịu.
Khi còn sống hắn cũng là cường giả thống trị một phương, cho dù bây giờ trở thành Huyễn Linh giữ ải, nhưng vẫn không làm mất đi sự cao ngạo của hắn.
Lại liên tiếp trong cả ba tầng đều bị Diệp Viễn đánh thảm như vậy, càng khiến lửa giận trong hắn bốc lên ngùn ngụt.
“Thế nhưng… huynh đệ chúng ta cũng không phải người ăn chay! Ta muốn nói với ngươi rằng, không cần tới trận pháp cũng có thể phát huy khả năng chiếu đấu của huynh đệ chúng ta! Các huynh đệ, dốc hết hoả lực!”
Khoái Lương hô vang một tiếng, từng Huyễn Linh lần lượt bùng nổ khí thế!
Tuy cảnh giới của bọn họ vẫn là Hồn Hải Cảnh tầng bốn, nhưng trong chốc lát Diệp Viễn lại có thể cảm thấy những Huyễn Linh này đã không còn giống như lúc trước!
Dường như trong nháy mắt, mỗi Huyễn Linh đều biến thành một chiến thần, khiến người ta có cảm giác không thể địch lại nổi.
“Ha ha ha, bao năm nay không có được cảm giác nhiệt huyết sục sôi như lúc này. Diệp Viễn, cảm ơn ngươi! Không có ngươi, e là chúng ta sẽ mãi chỉ là những cái xác biết đi không có cảm xúc!” Khoái Lương cười lớn nói.
Khoái Lương lúc này như một vị chiến thần, ánh mắt sáng rực, khác hoàn toàn với ánh mắt âm u trước đó.
Trông thấy khí thế sẵn sàng chiếu đấu của Khoái Lương, Diệp Viễn cười nói: “Xem ra trong suốt thời gian vừa rồi Khoái đại ca đã bị những quy định ở đây ràng buộc, xiềng xích tay chân! Nếu đã vậy, ta cũng xin thỉnh giáo thực lực thật sự của Khoái đại ca!”
“Được! Diệp Viễn, ta sẽ dùng toàn lực đấu với ngươi! Cửa này sẽ không dễ dàng đâu! Xông lên!”
Khoái Lương vừa hạ lệnh, hơn ba mươi Huyễn Linh không theo trận tự nào mà bổ nhào về phía Diệp Viễn, cảnh tượng này hoàn toàn trái ngược với khung cảnh nghiêm ngặt đồng nhất lúc trước.
Gương mặt Diệp Viễn lúc này cũng đã đanh lại, bởi những người này đã hoàn toàn khác trước.
Song Diệp Viễn cũng không vì thế mà tỏ ra yếu thế, hắn linh hoạt di chuyển, xông vào tấn công các Huyễn Linh.
Với sức mạnh sau khi đã đột phá lên Hoá Hải hậu kỳ, có sự phối hợp giữa Chước Nhiệt chân ý và Lưu Động chân ý, vì thế cũng sẽ không gặp quá nhiều khó khăn khi phải đương đầu với cường giả Hồn Hải tầng bốn.
Trong chớp mắt Diệp Viễn đã tiến vào trong vòng vây của hơn ba mươi Huyễn Linh này.
Khác với những lần vào trận pháp trước, lần này đòn tấn công của những Huyễn Linh này đều không theo quy luật nhất định, mà hoàn toàn dựa vào sức chiến đấu của bản thân.
Thế nhưng không biết tại sao, chỉ trong thời gian ngắn mà chiến lực của những Huyễn Linh này lại có thể mạnh lên nhiều như vậy!
Hơn nữa tuy rằng bọn họ đều chiến đấu theo bản năng, nhưng phối hợp chiến đấu với nhau vô cùng ăn ý.
Ví như trong lúc cú đấm của Diệp Viễn muốn nhắm tới tấn công một Huyễn Linh, ngay lập tức sẽ có vài Huyễn Linh khác vây lấy tấn công từ hai phía, khiến Diệp Viễn phải chuyển từ thế tấn công sang thế phòng ngự.
Sự phối hợp giữa các Huyễn Linh này không chỉ đơn giản như chuyện một cộng một bằng hai!
Tuy không có sự hỗ trợ của trận pháp, nhưng áp lực mà Diệp Viễn cảm nhận được còn lớn hơn nhiều so với khi bọn hắn dùng trận pháp.
Diệp Viễn tung đòn tấn công đan xen giữa các Huyễn Linh, thi triển Lưu Động chân ý tới cực điểm, song lại không có một chút tác dụng nào!
Điều này khiến Diệp Viễn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với những Huyễn Linh này?
“Ha ha, năm đó chúng ta là một đội quân, trận đấu nào cũng cùng nhau phối hợp tác chiến. Cũng gần cả nghìn năm, chúng ta cũng không nhớ rõ đã sát cánh chiến đấu cùng nhau bao lần! Bản năng chiến đấu sớm đã ăn vào máu của chúng ta! Không có sự ràng buộc của trận pháp, chúng ta lại càng hợp tác ăn ý hơn! Diệp Viễn, nếu như ngay cả trong trạng thái này mà ngươi cũng có thể đánh thắng được bọn ta, thì ngươi mới đủ tư cách nhận thử thách ở ba tầng cuối!” Khoái Lương lớn tiếng nói.
Diệp Viễn chợt bừng tỉnh khi nghe điều này!
Khó trách hắn luôn cảm thấy rất khó ra tay trong mỗi lần tấn công, hoá ra những Huyễn Linh này đã sớm biến khả năng chiếu đấu đồng đội thành bản năng chiến đấu của bản thân.
Sự tín nhiệm lẫn nhau, thậm chí không cần nhìn cũng đã đoán được hành động của nhau!
Chiến đấu theo bản năng là loại chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.
“Hoá ra là như vậy! Các vị đại ca quả nhiên lợi hại, sự tín nhiệm lẫn nhau giữa các huynh thật khiến Diệp Viễn cảm động. Nhưng ta nhất định phải lên được tầng thứ bảy!”
Nói rồi, khí thế của Diệp Viễn đột nhiên bạo phát!
“Nguyên Lực Nhiên Thiêu! Viêm Động Sát!”
Sau tiếng hô này của Diệp Viễn, nguyên lực trong cơ thể hắn đột nhiên được đốt cháy!
Trong nháy mắt, trên cú đấm của hắn lại xuất hiện một luồng sáng màu đỏ chói mắt, khí thế bức người này của hắn không khỏi khiến các Huyễn Linh phải lùi bước!
Ngay sau đó, Diệp Viễn xuất chiêu, cú đấm như cơn sóng lớp ập tới các Huyễn Linh!
“Rầm!”
Không ngờ lần đầu tiên kết hợp hai loại Truyền Dẫn chân ý và Chước Nhiệt chân ý lại có thể giúp cho uy lực của Viêm Động Sát tăng mạnh tới như vậy!
Cho dù trước mặt Diệp Viễn lúc này đều là các cường giả Hồn Hải Cảnh tầng bốn, nhưng chỉ một quyền này lại có thể lập tức thổi bay đối thủ!
Mười mấy Huyễn Linh ở phía trước gần như cùng lúc bị Diệp Viễn giết chết.
Còn những Huyễn Linh ở phía sau cũng bị thương ở mức độ nặng nhẹ khác nhau.
Song Diệp Viễn vẫn chưa có ý định dừng tay, ngay sau đó một quyền khác lại giáng xuống, tiếp tục hạ sát thêm mấy Huyễn Linh khác.
Lúc này chỉ còn lại một vài Huyễn hoặc của Linh sau hai quyền vừa rồi.
Sắc mặt Khoái Lương không khỏi trở nên trắng bệch khi chứng kiến cảnh tượng này...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất