Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 572: Tinh huyết của Chân Long.

Chương 572: Tinh huyết của Chân Long.
Diệp Viễn bước vào bên trong không gian truyền thừa, nhưng mặt hắn lúc này lại hiện lên vẻ nghi hoặc.
Vì hắn thấy một người mặc đồ đen chắp tay sau lưng, đứng quay lưng về phía hắn.
“Ngươi khá lắm! Gần cả vạn năm nay, ngươi là thiếu niên thiên tài đầu tiên xuất sắc vượt ải ở cả sáu tầng đầu!”
Người mặc đồ đen này chính là nhân vật thần bí trước đó trong không gian truyền thừa.
Diệp Viễn cảm thấy hết sức ngạc nhiên trước sự xuất hiện của nhân vật thần bí này.
Hắn còn cho rằng người này sẽ giống như lúc trước, chỉ ẩn nấp ở một chỗ nào đó để điều khiển mọi việc.
Xem ra xuất sắc vượt ải liên tiếp hai lần lại khiến người mặc đồ đen này chú ý tới mình.
“Cho nên tiền bối cảm thấy, ta có đủ tư cách để khiến tiền bối phải trực tiếp ra mặt?” Diệp Viễn lãnh đạm cười nói, đồng thời cũng không tỏ vẻ bất ngờ kinh ngạc.
Người mặc đồ đen cảm thấy ngạc nhiên, dường như lúc nào tên tiểu tử này cũng giữ dáng vẻ trấn định giống như chẳng có chuyện gì có thể khiến hắn thay đổi sắc mặt, không hề giống đám thiếu niên chốn hạ giới.
Trước đó tên tiểu tử này lại còn dám lên tiếng mặc cả, khiến nhân vật thần bí đó tức tím mặt.
Bây giờ bản thân hắn trực tiếp xuất hiện mà tên tiểu tử này vẫn lại bày ra cái vẻ thiếu đòn ấy, thật biết cách chọc tức người khác.
Người mặc đồ đen đó không nói gì, chỉ phất tay, một chiếc bình nhỏ lập tức xuất hiện trong tay Diệp Viễn.
“Đây là phần thưởng cho lần thứ hai xuất sắc vượt ải!” Người mặc đồ đen nói.
Diệp Viễn xoè lòng bàn tay ra, tiện tay định lượng chiếc bình nhỏ trong tay.
Chiếc bình trống không, bên trong chỉ có một giọt máu tươi!
Giọt máu này không giống máu thường, nó có màu đỏ tươi, hơn nữa trong màu đỏ ấy lại có chút ánh vàng.
Thấy vậy, Diệp Viễn thay đổi thần sắc!
“Lẽ nào… đây là… tinh huyết của thần thú?” Không ngờ Diệp Viễn lại có thể nhận ra cả thứ này, hắn ngạc nhiên hỏi.
Người mặc đồ đen cảm thấy kinh ngạc liền quay người lại, nhưng hắc bào vẫn che khuất cho nên Diệp Viễn không thể nào nhìn rõ diện mạo của hắn.
Hơn nữa Diệp Viễn lại cảm thấy người mặc đồ đen đứng trước mặt hắn lúc này lại có cảm giác không chân thực, rõ ràng đứng ngay trước mặt hắn, nhưng lại giống như ở cách xa cả vạn dặm.
Điều này dấy lên nỗi sợ hãi trong lòng hắn, bởi e là thực lực của người này không phải mạnh ở mức bình thường!
“Đến cả tinh huyết của thần thú mà ngươi cũng biết sao? Xem ra xuất thân của ngươi không bình thường chút nào!” Người mặc đồ đen kinh ngạc nói.
Diệp Viễn hít một hơi thật sâu, cố kìm nèn nỗi xúc động nói: “Để tiền bối phải chê cười rồi, bởi có ánh kim xuất hiện trong bên trong giọt máu này, đây chính là dấu hiệu của yêu thú bắt đầu tiến hoá lên thần thú!”
Không ngờ phần thưởng cho lần thứ hai xuất sắc vượt ải lại hậu hĩnh tới vậy!
Tim Diệp Viễn cũng run lên khi nhận ra giọt máu này.
Thần thú là gì?
Mỗi một thần thú, đều là cường giả Thần Cảnh!
Thật ra cái gọi là thần thú trong thiên hạ này tới này vẫn chỉ được xem là chuyện hão huyền.
Cùng lắm, bọn chúng cũng chỉ được gọi là hậu duệ của thần thú.
Còn thần thú thật sự đã không còn tồn tại trên thế giới này nữa rồi.
Cho nên giọt máu trong tay Diệp Viễn lúc này không cần nói cũng biết nó quý giá tới mức nào.
Diệp Viễn cũng biết vài loại yêu thú ở Thần Vực có màu máu giống như vậy. Nhưng những con yêu thú đó đều xếp hàng đầu ở Thần Vực.
Trong số võ giả nhân loại, ít nhất phải là võ giả được xếp vào hàng thập đại Thần Vương mới có thể sánh ngang hàng với bọn chúng.
Còn nếu muốn có được linh huyết của bọn chúng thì chẳng khác nào chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
Diệp Viễn cũng không ngờ rằng, hắn lại có thể nhận được một giọt linh huyết như vậy ở trong Hạo Thiên Tháp này.
“Ha ha, tên tiểu tử nhà ngươi đúng là rất thú vị, lại biết cả chuyện này! Không sai, đây chính là tinh huyết của Chân Long. Nếu như ngươi đã biết về tinh huyết của thần thú, vậy cũng không cần ta phải nói nhiều về cách sử dụng của nó nữa chứ?” Người mặc đồ đen đó nói.
Lời nói điềm đạm ban nãy của người mặc đồ đen lại khiến toàn thân Diệp Viễn khẽ run, vô cùng kinh ngạc hỏi lại: “Tiền bối vừa nói gì? Đây là tinh huyết của Chân Long sao? ’
Lần này, Diệp Viễn tỏ ra kinh ngạc vô cùng.
Tuy bây giờ không còn cường giả Thần Cảnh, thế nhưng các võ giả chưa bao giờ dừng lại trên con đường theo đuổi Thần Cảnh, truyền thuyết về cường giả Thần Cảnh vẫn được lưu truyền ở Thần Vực.
Cũng bởi vậy thần thú là hiện thân của sức mạnh tuyệt đỉnh, nhưng thần thú cũng được phân cao thấp, tứ đại thần thú vẫn luôn được coi là sự tồn tại đỉnh cao trong các thần thú.
Bây giờ, Diệp Viễn lại có được một giọt tinh huyết của Chân Long, cho dù giọt máu của con yêu thú này có chưa hoàn toàn tiến hoá thành thần thú thì cũng đã thuộc dạng cực phẩm rồi!
“Ha ha, tiểu tử, bây giờ ngươi còn dám nói thứ bổn toạ đưa cho ngươi không đáng tiền không?" Người mặc đồ đen hả hê nói.
Diệp Viễn cũng chỉ biết câm nín, không ngờ người này vẫn còn nhớ mãi chuyện đó!
Người này có thực lực thâm sâu vô cùng, nào ngờ lòng dạ lại hẹp hòi như vậy, khiến hắn có chút xem thường.
Nhưng dù sao người ta cũng đã ban tặng món đồ quý giá như vậy, Diệp Viễn không thể khích bác lại, chỉ đành chắp tay nói: “Đa tạ tiền bối đã ban tặng!”
Sau khi đã trấn tĩnh lại, Diệp Viễn trở lại dáng vẻ điềm đạm vốn có.
Người mặc đồ đen cũng không khỏi ngạc nhiên khi thấy nhanh như vậy Diệp Viễn đã có thể khôi phục lại dáng vẻ ban đầu như không có chuyện gì xảy ra.
Cho dù là một tên không có mắt nhìn, thì cũng biết tinh huyết của Chân Long đáng giá như thế nào, huống hồ là Diệp Viễn lại có thể nhận biết ra nó.
Tên tiểu tử này có thể bình tĩnh điềm đạm khi nhìn thấy một vật quý giá như vậy, điều này đã khiến người mặc đồ đen đánh giá cao về hắn.
“Không cần cảm ơn ta, đây là quy tắc. Chỉ cần ngươi có thể xuất sắc vượt ải lần thứ hai thì đấy là phần thưởng dành cho ngươi. Nhưng ta cũng cảnh cáo trước với ngươi, giọt tinh huyết của Chân Long này vô cùng bá đạo, cảnh giới hiện giờ của ngươi còn quá thấp, ta khuyên ngươi tốt nhất là nên đợi tới khi đột phá lên Thần Du Cảnh hẵng hấp thụ nó, bằng không ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm nếu uy lực trong giọt long huyết này bạo phát!” Người mặc đồ đen nói.
Tinh huyết của Chân Long vô cùng mãnh liệt bá đạo, cho nên võ giả bình thường sẽ không có cách nào khống chế được nó.
Hơn nữa cho dù võ giả bình thường có được tinh huyết của Chân Long cũng không dám khinh xuất hấp thụ.
Diệp Viễn lại cười nói: “Đợi tới Thần Du Cảnh mới hấp thụ tinh huyết của Chân Long tuy nghe thì hợp lý, nhưng lại không mấy có lợi đối với ta. Lúc này hải nguyên lực của ta vừa được mở rộng, chính là thời điểm thích hợp nhất để hấp thụ.”
Khi Diệp Viễn biết đây là long huyết, hắn đã quyết tâm lập tức phải hấp thụ nó!
Đương nhiên Diệp Viễn biết rõ sự bá đạo của long huyết là như thế nào, nhưng hắn cũng biết trạng thái hiện giờ của hắn chính là thời điểm tốt nhất để hấp thụ tinh huyết của Chân Long.
Hoá Hải Cảnh là khởi điểm, cũng là cảnh giới cơ bản cho tất cả cảnh giới sau này.
Tứ đại thần thú đều là con cưng của thiên địa, tinh huyết của Chân Long càng có công hiệu rất lớn trong việc cải tạo huyết mạch của võ giả, không những khiến võ giả có thể nâng cao cảnh giới trong thời gian ngắn mà còn có thể khiến võ giả bước lên tầng cao mới trong việc tổng hoà nguyên lực thiên địa, từ đó giúp tăng tốc độ tu luyện!
Đối với võ giả mà nói, đây chính là kho báu!
Người mặc áo đen nghe vậy cười lạnh nói: “Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi có thiên phú hơn người, nhưng cũng không cần huênh hoang như thế! Người cuồng vọng sẽ không bao giờ có kết cục tốt đẹp gì đâu! Tuy ngươi biết về huyết mạch thần thú, nhưng cũng chưa từng bao giờ chứng kiến nguồn sức mạnh to lớn của huyết mạch thần thú đúng chứ? Tinh huyết của Chân Long là nguồn sức mạnh lớn nhất trong các loại huyết mạch thần thú. Ngươi sẽ chết chắc nếu dùng cảnh giới hiện tại để hấp thụ nó.”
Diệp Viễn cười nói: “Tiền bối, nếu như tinh huyết của Chân Long đã là phần thưởng của ta, thì ta có quyền tự quyết đúng chứ?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất