Chương 582: Thời gian mười ngày.
Vẫn là hai con Thanh Long như lúc trước!
Chỉ có điều, hai con rồng này mạnh hơn hẳn so với ba con rồng trước đó.
Hiển nhiên sức mạnh Chân Long ẩn chứa trong đó cũng sẽ cường đại hơn rất nhiều!
Diệp Viễn như dựng tóc gáy khi phải đối diện với bọn chúng.
“Viêm Động Chân Long Sát!”
Hai chưởng của Diệp Viễn như giao long xuất hải, cũng là hai con rồng đỏ rực gầm gừ xuất hiện!
Viêm Động Chân Long Sát này chính là chiêu cuối cùng Diệp Viễn lĩnh ngộ được khi ở tầng thứ bảy!
Chưởng này kết hợp với sức mạnh Chân Long trong cơ thể của Diệp Viễn, giúp cho uy lực trong chiêu thức Viêm Động Sát của Diệp Viễn tăng lên gập bội, và đã đạt tới trình độ tụ nguyên ngưng hình!
Dường như chỉ trong chốc lát, cả bốn con rồng cứ thể đối đầu trực diện với nhau!
“Rầm ầm ầm!”
Pha đối đầu trực diện này đã tạo nên sự chấn động dữ đội trong cả không gian.
Đứng trước cơn địa chấn ấy, người mặc đồ đen vẫn đứng vững như núi, trong khi Diệp Viễn lại bị hất bay ra xa, cố gắng lắm mới có thể trụ vững lại được.
Nhân cơ hội đó, Diệp Viễn dùng toàn lực sử dụng “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” để khôi phục lại nguyên lực.
Hắn biết Viêm Động Chân Long Sát vừa rồi không thể đối phó được với người mặc đồ đen, cho nên hắn nắm bắt tất cả thời gian để khôi phục thực lực, tiếp tục ứng chiến cho chiêu sau!
Dựa vào cường độ nguyên lực hiện tại của Diệp Viễn, kết hợp cùng với Viêm Động Chân Long Sát đã có thể miểu sát được cả cường giả Hồn Hải Cảnh hậu kỳ.
Thế nhưng chiêu thức này lại chẳng thấm vào đâu khi đối diện với người mặc đồ đen!
Hai con rồng của Diệp Viễn cũng chỉ có thể cầm chừng trong một khoảng thời gian ngắn đã bị hai con Thanh Long của người mặc đồ đen nghiền nát.
Ngay sau đó chỉ thấy hai con Thanh Long thừa thắng xông thẳng về phía Diệp Viễn!
“Thiên Lưu Phi Hoa! Bạo!”
Không chút do dự, Diệp Viễn đã chuẩn bị sẵn sàng cho lần tấn công thứ hai!
Ngay từ khi bắt đầu, Diệp Viễn đã không có ý định hứng trọn hai chưởng này của người mặc đồ đen.
Ở tầng thứ bảy, hắn đã cảm nhận được sức mạnh của Bàn Long Phá Thiên Chưởng, hơn nữa ở tầng thứ tám này, nếu như hắn chỉ dùng hai chưởng, thì ắt hẳn độ khó sẽ nâng cao hơn nhiều!
Bằng không thì sao một thiên tài như Lý Phàm Thiên lại có thể thất bại tại tầng thứ tám được chứ?
Viêm Động Chân Long Sát bây giờ đã là một trong những con át chủ bài của Diệp Viễn, thế nhưng vẫn không thể cản được bước tiến của hai con Thanh Long đó.
Nếu như không thể tấn công, thì chỉ còn cách chuyển qua phòng thủ.
Khả năng tấn công của Thiên Lưu Phi Hoa tuy không mạnh, nhưng khả năng phòng thủ của chiêu thức này lại cực tốt.
Sau khi Diệp Viễn đột phá lên Hóa Hải tầng tám, hải nguyên lực cũng đã tăng lên thành bốn mươi trượng. So với những võ giả Hóa Hải tầng tám bình thường, hải nguyên lực của bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng lên khoảng mười lăm trượng.
Có thể thấy nguồn nguyên lực của hắn lúc này đã gấp gần ba lần so với những võ giả bình thường!
Còn hải nguyên lực của những cường giả Hồn Hải bình thường thì chỉ không quá trăm trượng, cũng chỉ nhiều gấp đôi so với Diệp Viễn.
Phải biết rằng, từ Hóa Hải đột phá lên Hồn Hải, có thể giúp tăng diện tích hải nguyên lực tới mười lần!
Đợi tới khi Diệp Viễn đột phá lên Hồn Hải Cảnh, phạm vi của hải nguyên lực sẽ được mở ra tới trình độ đáng sợ như thế nào?
Thiên Lưu Phi Hoa của Diệp Viễn lúc này luận về chất lượng và phạm vi đều đã trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Hàng trăm triệu cánh hoa bay thẳng về phía hai con Thanh Long, những cánh hoa này bay sát xung quanh hai con rồng, đồng thời tạo ra những vụ nổ nhỏ!
Nếu như là tấn công bình thường, chiêu thức này của Diệp Viễn sớm đã tiêu diệt được đối phương.
Thế nhưng hai con rồng này lại quá mạnh!
Bọn chúng đã có thể nhẹ nhàng vượt qua được hai con rồng của Diệp Viễn, thì những cánh hoa này có thể ngăn nổi bước tiến của bọn chúng sao?
Song, Thiên Lưu Phi Hoa vẫn là võ kỹ thành thục nhất của Diệp Viễn, tuy tiêu hao rất nhiều nguyên lực, nhưng lại mang tới tác dụng rất lớn.
“Bùm bùm bùm...”
Trong không gian không ngừng truyền lại những tiếng nổ do cánh hoa tạo ra, lúc này tốc độ của hai con Thanh Long đó cũng đã chậm dần lại.
Lúc này đám cánh hoa chẳng khác nào đầm lầy, khiến hai con Thanh Long đó càng lún càng sâu.
Người mặc đồ đen chứng kiến cảnh tượng này, bất giác cười nói: “Tiểu tử, cũng nhiều thủ đoạn đấy. Tuổi còn nhỏ vậy mà đã có thể cảm ngộ được tới bước này rồi sao, đúng là tài giỏi hơn người! Nếu như có được một loại chân ý vô thượng hoàn chỉnh, thì chắc hẳn hai chưởng này chẳng thể làm khó dễ gì được cho ngươi. Nhưng với trình độ hiện tại của ngươi, thì vẫn chưa đủ!”
Quả nhiên, hai con Thanh Long không bị Thiên Lưu Phi Hoa phá nát, chỉ thấy bọn chúng vùng vẫy một chút rồi tiếp tục lao về phía Diệp Viễn!
Nét mặt Diệp Viễn khẽ nghiêm lại, lấy Huyễn Dĩnh Kiếm ra bày sẵn Vạn Vũ Kiếm Nhận.
“Vạn Vũ Kiếm Nhận!”
Thiên Lưu Phi Hoa tranh thủ thời gian thi triển thành Vạn Vũ Kiếm Nhận, đây cũng là quân át chủ bài cuối cùng của Diệp Viễn!
Lần này, Diệp Viễn không chút nương tay, sử dụng toàn bộ nguyên lực còn lại trong cơ thể tập trung thi triển Vạn Vũ Kiếm Nhận!
Hai con Thanh Long bị bao bọc trong hàng ngàn lớp cánh hoa vẫn đang thẳng tiến tới chỗ Diệp Viễn!
“Rầm rầm rầm...”
“Bùm!”
Cơ thể của Diệp Viễn lại như diều đứt dây gặp gió bay thẳng lên.
Còn hai con Thanh Long lúc này cũng đã tan thành mây khói!
Nhưng chiêu thức này cũng khiến Diệp Viễn bị thương.
Sau một hồi loạng choạng, hắn cũng đã có thể tự đứng dậy được.
Lục phủ ngũ tạng của Diệp Viễn đã bị thương không hề nhẹ.
Người mặc đồ đen lãnh đạm nói: “Quả nhiên ngươi không làm ta thất vọng! Ta nghĩ ngươi cũng đoán ra được, ở tầng thứ chín ta chỉ ra một chưởng duy nhất, cũng là chưởng pháp cuối cùng của Bàn Long Phá Thiên Chưởng! Hạo Thiên Tháp sẽ giúp ngươi điều trị vết thương, ngươi có mười ngày ở đây để bế quan, có lẽ trong thời gian đó có thể ngươi sẽ đạt được điều tâm đắc! Sau mười ngày, có thể trở thành thiên tài đầu tiên vượt qua được tầng thứ chín hay không, chính là nhờ vào biểu hiện của ngươi đấy!”
Vừa dứt lời, người mặc đồ đen cũng không thèm quay mặt lại đã biến mất luôn.
Ngay lúc này, một luồng sáng từ không trung chiếu xuống, bao bọc quanh cơ thể Diệp Viễn.
Luồng sáng này quả đúng có công hiệu trị thương, Diệp Viễn nhanh chóng loại bỏ mọi tạp niệm trong đầu, tĩnh tâm ngồi xếp bằng, tập trung điều trị.
Không tới nửa canh giờ, vết thương của Diệp Viễn đã được chữa trị khỏi hoàn toàn.
“Người mặc đồ đen đó nói cho mình mười ngày, thế nhưng thời gian trị thương cũng chỉ cần tới nửa canh giờ? Hắn lại còn cho mình mười ngày bế quan, và còn nói trong mười ngày này lại có thể đạt được điều tâm đắc? Nếu hắn đã nói như vậy, có lẽ sẽ không đặt điều làm gì? Hình như mình đã dốc toàn sức cho tầng thứ tám này, nhưng với thực lực của mình hiện giờ, cho dù có sử dụng tới năng lượng vô danh, cũng chưa chắc đã vượt qua được tầng thứ chín!”
Vết thương vừa lành, Diệp Viễn liền bắt đầu đắn đo suy nghĩ.
Trong lời nói vừa rồi của người mặc đồ đen đó hình như có ẩn ý, thời gian mười ngày là quá ngắn, không thể giúp ích gì nhiều.
Thế nhưng dựa vào sức mạnh hiện giờ của Diệp Viễn, e rằng không thể nào vượt qua được tầng thứ chín.
Chỉ nghĩ tới chưởng pháp cuối cùng của Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã khiến Diệp Viễn thấy sợ rồi.
Trừ phi lúc này hắn đột phá lên Hồn Hải Cảnh, bằng không sẽ không có cách nào để đối phó lại được với chưởng pháp cuối cùng đó.
Song cho dù Diệp Viễn có đột phá lên Hồn Hải Cảnh thì người mặc đồ đen đó cũng có thể thi triển chiêu thức ở trình độ Hồn Hải, kết cục của hắn vẫn là như vậy.
Nói trắng ra, người giữ ải ở Hạo Thiên Tháp này sẽ luôn khống chế cảnh giới của bọn họ ở mức ngang tầm với người vượt ải, chính là để kiểm tra thực lực của người vượt ải.
Cảnh giới đối với thiên tài mà nói là quá đơn giản, và nó cũng chẳng mang tính chất khiêu chiến.
Thế nhưng cảm ngộ ý cảnh lại không giống như vậy, không thể nào chỉ giải quyết một lần là xong.
“Rốt cuộc nên làm gì trong thời gian mười ngày tới?” Diệp Viễn không thôi đắn đo suy nghĩ về điều này.