Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 618: Song Sắc Thiên Kiếp!

Chương 618: Song Sắc Thiên Kiếp!
“Phụp phụp phụp...”
Rất nhiều võ giả Cuồng Phong Giới thực lực tương đối yếu không chịu được uy áp từ song kiếp mà cơ thể bị nổ tung, hóa thành một mảnh huyết nhục.
Cho dù ngay cả võ giả Hoá Hải Cảnh cũng phải chịu các vết thương lớn nhỏ.
Áp lực từ song kiếp thực quá kinh khủng.
Sắc mặt Diệp Viễn cũng chùng xuống khi trông thấy cảnh tượng này.
Bởi hắn cũng không ngờ sẽ xảy ra song kiếp.
Ngay sau chưởng pháp phá tan kiếp vân, Diệp Viễn đột nhiên cảm nhận được thần hồn của bản thân cũng đã đột phá lên cảnh giới Đan Vương!
“Xoẹt xoẹt xoẹt!”
Sấm sét giữa trời không rền vang.
Cảnh tượng này càng khiến mọi người cảm thấy ngột ngạt hơn.
“Diệp Viễn, ta thừa nhận ngươi là thiên tài. Nhưng tài năng của ngươi cũng đã khiến ông trời phải đố kỵ! Ta xem xem người sẽ vượt qua Lôi Hồn Song Kiếp như thế nào!” Thượng Quan Vân Dung phấn khích nói.
Ngay cả một cường giả Thần Du Cảnh như hắn cũng sẽ hoá thành tro bụi nếu phải chịu thiên kiếp khủng khiếp như vậy.
Cho dù Diệp Viễn có yêu nghiệt đến mức nào cũng sẽ không thể độ qua được.
Diệp Viễn bên trong thiên kiếp lạnh lùng nhìn Thượng Quan Vân Dung, không mấy vui vẻ nói: “Những kẻ thiếu hiểu biết như ngươi sẽ không bao giờ biết thế nào là thiên tài! Thiên tài thật sự, chính là phải đi ngược lại với mệnh trời! Hôm nay ta sẽ để ngươi biết, thế nào là thiên tài chân chính!”
Đúng lúc này, thiên kiếp ẩn sau những tầng mây hồi lâu, cuối cùng cũng đã giáng xuống!
“Rẹt!”
“Các ngươi xem, lại là Song Sắc Thiên Kiếp! Trời ạ, thiên kiếp này dùng cho con người độ qua sao?” Sở Thạch nói.
“Sự tài giỏi của Diệp công tử cũng khiến ông trời phải đố kỵ! Thiên kiếp màu trắng có lẽ là thiên kiếp của võ giả, thiên kiếp màu tím là hồn kiếp! Ta thấy hồi hộp quá, ừm… Diệp công tử nhất định có thể độ kiếp thành công!” Chu Trường Trị nói.
“Làm sao có thể thất bại được chứ?” Tiền Tứ cũng thêm vào một câu.
Trong khoảnh khắc Song Sắc Thiên Kiếp giáng xuống, Diệp Viễn nhanh chóng tung ra một chưởng, một con hỏa long liền xuất hiện!
“Viêm Động Chân Long Sát!”
Đúng lúc này, thần hồn của Diệp Viễn hoá thành một thanh kiếm sắc, nhô lên từ giữa hải nguyên lực!
“Ngự Hồn Phi Kiếm!”
Một võ kỹ, một hồn kỹ, hai đòn tấn công cùng lúc nghênh chiến với Song Sắc Lôi Kiếp!
“Rầm!”
Một luồng ánh sáng khổng lồ lan toả, đòn tấn công của Diệp Viễn đối đầu trực diện cùng Song Sắc Thiên Kiếp. Dư chấn của nó đã thổi bay các võ giả của Cuồng Phong Giới ra xa.
Diệp Viễn đứng sừng sững bất động giữa tâm bão, chẳng khác nào một vị thần bất khả chiến bại!
Diệp Viễn không chút do dự, ăn thêm một nắm đan dược.
Uy lực của thiên kiếp quá lớn, cho nên hắn phải dốc toàn sức, không được nương tay.
Với mức độ công kích như vậy, hắn cũng không biết có thể cầm cự được trong bao lâu.
Nhưng Diệp Viễn biết, nếu cứ bị động chịu đòn tấn công của song kiếp thì cho dù là cơ thể hay thần hồn của hắn cũng đều sẽ bị tổn thương nghiêm trọng.
Nếu như vậy, cho dù hắn có độ qua song kiếp, thì cũng không còn sức để đối phó lại với với Thượng Quan Vân Dung đang nhìn hắn chằm chằm như hổ đói.
“Rẹt rẹt!”
Song Sắc Thiên Kiếp lại giáng xuống lần nữa, Diệp Viễn liền tung chưởng ứng phó, Viêm Động Chân Long Sát và Ngự Hồn Phi Kiếm cùng lúc xuất trận, và lại lần nữa phá tan hai tia lôi kiếp.
Kiếp vân giữa trời ngày một dày hơn, dường như đang tỏ ra phẫn nộ, nhưng cũng như đang cười nhạo Diệp Viễn không biết tự lượng sức mình.
Lần này, năm tia Song Sắc Thiên Kiếp cùng lúc giáng xuống, ngay cả Thượng Quan Vân Dung ở bên ngoài thiên kiếp cũng cảm thấy không chịu nổi trước áp lực lớn như vậy, bất giác hắn cùng Thượng Quan Lăng Vân lùi ra xa về phía sau.
“Vân thúc, thúc nói Diệp Viễn hắn...”
Thượng Quan Lăng Vân cảm thấy khiếp đảm trước sức mạnh cường hãn của Diệp Viễn, vốn dĩ hắn cho rằng Diệp Viễn sẽ không tài nào độ qua được Song Sắc Lôi Kiếp, bởi chuyện này đã vượt quá khả năng của con người.
Trước uy lực của chín đạo thiên kiếp thứ năm, theo lý mà nói một võ giả Hồn Hải Cảnh sẽ không thể nào vượt qua được, huống hồ còn cộng thêm với hồn kiếp khó đối phó như vậy?
So với lôi kiếp, hồn kiếp còn khó vượt qua hơn nhiều, hơn nữa hồn kiếp này của Diệp Viễn khác hẳn mọi người.
Hồn kiếp tác động trực tiếp tới thần hồn, điểm yếu nhất của võ giả.
Đối với đa số các luyện dược sư mà nói, bọn họ không còn cách nào khác ngoài việc đương đầu với hồn kiếp một cách bị động.
Ai cũng không thể ngờ rằng, Diệp Viễn lại có thần hồn bí kỹ mạnh tới mức có thể đối kháng lại được với hồn kiếp!
Toàn thân Diệp Viễn từ trên xuống dưới gần như không có một điểm yếu, quả đúng là mạnh tới mức khiến người ta phải tuyệt vọng.
Đó gần như là nỗi buồn định mệnh khi phải sống cùng thời với một thiên tài như vậy.
Thời khắc này, cuối cùng Thượng Quan Lăng Vân cũng đã hiểu, cho dù hắn có chọn đi theo con đường nào, cũng không bao giờ là đối thủ của Diệp Viễn.
Chỉ là không biết, Triệu Thừa Càn được Triệu Thiên Dận hết mình bồi dưỡng có thể cản được bước đường trưởng thành của Diệp Viễn hay không.
“Không thể nào! Ngươi hãy nhìn những kiếp vân trên trời xem, sự kiêu ngạo của Diệp Viễn đã khiến thiên đạo phẫn nộ! Đừng nhìn bây giờ Diệp Viễn rất kiêu ngạo, nhưng càng về sau thiên kiếp sẽ càng mạnh, mật độ cũng dày hơn, hắn chắc chắn sẽ không vượt qua được!” Thượng Quan Vân Dung nói.
Quả nhiên đúng như Thượng Quan Vân Dung đã đoán, lôi kiếp từ kiếp vân giáng xuống ngày một dày hơn, dường như không cho Diệp Viễn chút cơ hội nào để trở tay.
Diệp Viễn tung võ kỹ ra như mưa, đương đầu với thiên kiếp dày đặc đang giáng xuống.
Ngay cả Thượng Quan Vân Dung cũng không muốn tin Diệp Viễn có thể độ qua Song Sắc Lôi Kiếp, nhưng hắn vẫn cảm thấy kinh động trước cảnh tượng trước mắt.
Đòn tấn công mạnh như vậy, lại do một võ giả Hoá Hải Cảnh có thể thi triển được trong lúc độ kiếp sao?
Trong chớp mắt, Diệp Viễn đã trải qua được hơn một nửa chín chín tám mốt lôi kiếp, song cả nguyên lực và hồn lực của Diệp Viễn đều đã bị tiêu hao rất nhiều.
Tốc độ tiêu hao nguyên lực quá nhanh, cho dù Diệp Viễn có ăn một lượng lớn đan dược cũng sẽ rất mất sức.
Và điều nguy hiểm nhất chính là sự tiêu hao hồn lực luôn lớn hơn sự tiêu hao nguyên lực. Nếu còn tiếp tục như vậy, một khi thần hồn phải chịu tổn thương thì sẽ gây ra phiền phức rất lớn.
Diệp Viễn cũng không ngờ rằng, bây giờ thần hồn đã trở thành nút thắt lớn nhất gây hạn chế cho bản thân độ kiếp.
“Ha ha ha, ta đã nói rồi mà! Ngươi xem, cách hắn độ kiếp có khác nào tự tìm chỗ chết đâu chứ! Ngươi xem hồn lực của hắn sẽ nhanh chóng bị vắt kiệt thôi, khi thần hồn của hắn bị trúng một tia lôi điện màu tím, thì cũng chính là thời khắc hắn phải thân tẫn đạo vong!” Thượng Quan Vân Dung điên cuồng cười nói.
“Ha ha, vẫn là Dung thúc lợi hại! Có thể thấy hồn lực của Diệp Viễn đã cạn, hơn nữa vẫn còn hơn mười mấy hồn kiếp màu tím đang đợi hắn. Hơn nữa mười mấy tia hồn kiếp màu tím phía sau còn mạnh hơn, hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể chống chọi lại được bảy tám tia là cùng, dù thế nào hắn cũng không đủ sức để chống chọi lại với những tia hồn kiếp cuối cùng kia.” Thượng Quan Lăng Vân phấn khích ra mặt nói.
Lúc này, sự vui mừng sớm đã biến mất trên gương mặt của nhóm người Sở Thạch.
Tuy ở khoảng cách rất xa, thế nhưng bọn họ cũng nhận ra điều bất ổn của Diệp Viễn.
Thi triển võ kỹ với cường độ cao như vậy, thì cho dù nguyên lực của Diệp Viễn có là động không đáy thì có lẽ lúc này cũng đã dần trơ đáy.
Dưới tác động của thiên kiếp, khí thế của Diệp Viễn dần yếu hơn.
Hiển nhiên có thể thấy, độ kiếp đã tới thời khắc quan trọng nhất.
“Diệp… Diệp công tử hắn...” Chu Trường Trị lo lắng nói.
“Ngậm cái miệng thối của ngươi lại! Diệp công tử phúc lớn mạng lớn, làm sao lại không vượt qua được thiên kiếp của Hồn Hải Cảnh?” Sở Thạch quát mắng nói lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất