Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 643: Uy thế của thần thú!

Chương 643: Uy thế của thần thú!
Nguyên Từ Linh Mộc chính là chí bảo của thuộc tính Lôi, nắm giữ uy năng mà người bình thường không thể tưởng tượng được.
Lôi Nguyên Quả cũng chỉ là thứ mà Nguyên Từ Linh Mộc thôi hóa ra, vậy mà đã để những yêu tộc này tranh nhau tới sống chết, thậm chí ngay cả người được cho là mạnh nhất như Lang Nha cũng không nhịn được mà xuất hiện, từ đó có thể thấy bản thân Nguyên Từ Linh Mộc phải cường đại tới mức nào.
Trên phương diện nghiên cứu thực vật, Diệp Viễn đã đạt đến trình độ vô cùng cao, nên hắn không xa lạ gì Nguyên Từ Linh Mộc này.
Mà Nguyên Từ Lực Trường chính là một trong những thuộc tính cực kỳ mạnh mẽ của Nguyên Từ Linh Mộc!
Nguyên Từ Lực Trường là một chủng loại từ trường của trọng lực, thế nhưng lại mạnh hơn từ trường của trọng lực không biết bao nhiêu lần. Trừ phi võ giả có thực lực cao hơn rất nhiều so với đẳng cấp của Nguyên Từ Linh Mộc, bằng không căn bản là không có cách nào thoát khỏi Nguyên Từ Lực Trường.
Rất đáng tiếc, Lang Nha không đạt được tới trình độ như vậy, vì lẽ đó hắn vừa tiến vào Nguyên Từ Lực Trường là chỉ có thể mặc cho Diệp Viễn bày bố.
Nguyên Từ Linh Mộc cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa tính bí mật cũng vô cùng cao.
Đổi lại là những người khác, căn bản là không thể phát hiện ra ở trong mảnh rừng Lôi Nguyên Quả này còn có bảo vật cấp bậc càng cao hơn tồn tại.
Vì lẽ đó, Lang Nha không thể nào hiểu được tại sao bản thân lại bị Diệp Viễn đánh tơi bời cũng là hợp tình hợp lý.
Thật ra vốn là Diệp Viễn cũng không định giết chết Lang Nha, bởi vì hắn không muốn đắc tội lão tổ cấp sáu sau lưng Lang Nha.
Thế nhưng vừa nãy Lang Nha lại suýt chút nữa đã giết chết Ngọc Thư, điều này làm cho Diệp Viễn chân chính động sát cơ.
Khí thế của Diệp Viễn bỗng nhiên bạo phát, lấy tốc độ cực nhanh lướt về phía Lang Nha, Viêm Động Chân Long Sát thủ thế chờ đợi!
Chỉ cần Lang Nha tiến vào Nguyên Từ Lực Trường là mặc cho Diệp Viễn xâu xé.
Nhìn thấy tình cảnh này, tất cả mọi người đều giật nảy cả mình.
Bọn họ không ngờ rằng Diệp Viễn thật sự dám động sát ý. Phải biết, tôn đại thần phía sau Lang Nha kia chính là nhân vật hàng đầu ở Thanh Sơn Vực!
Nếu như giết Lang Nha, Diệp Viễn cũng sẽ cách cái chết không còn xa nữa.
Uy năng của cường giả cấp sáu, căn bản không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.
“Tiểu tử, ngươi dám giết ta, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!”
Nhìn thấy Diệp Viễn lướt tới, lần này Lang Nha thật sự sợ hãi.
Từ trước đến giờ hắn hô mưa gọi gió ở Thanh Sơn Vực, còn chưa từng cách tử vong gần đến như thế bao giờ.
Xưa nay hắn cũng không cho là có người dám giết hắn.
Thế nhưng hiện tại, khi người này thật sự xuất hiện, Lang Nha phát hiện mình lại sợ hãi không nói ra được.
Hắn giẫy giụa bò lên, liều mạng chạy. Thế nhưng lúc này hắn đã bị thương nặng, sao có thể chạy thoát?
“Vậy ngươi thử xem, xem ta có dám giết ngươi hay không!”
Diệp Viễn miệng nói, tay cũng không chậm chút nào, trong chớp mắt lập tức đuổi đến chỗ Lang Nha, nện một quyền tới!
Đúng vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến!
Cự long màu đỏ rực của Diệp Viễn bị dừng ở giữa không trung, không cách nào tiến thêm được nữa!
Một luồng sức mạnh cực kỳ đáng sợ bao trùm lấy Diệp Viễn trong nháy mắt!
“Ca!”
Dưới luồng lực lượng này, Cự Long màu đỏ bị ép tới tan nát!
Diệp Viễn biến sắc: “Cường giả cấp sáu!”
Diệp Viễn đã quá quen thuộc luồng lực lượng này, đây là sức mạnh thuộc về cường giả cấp sáu Vô Lượng Cảnh!
Lúc trước Triệu Thiên Dận dùng chính là một chiêu này, ép tới Diệp Viễn gần như ngã quỵ xuống mặt đất!
Thế nhưng khi đó Diệp Viễn chỉ là một võ giả Ngưng Tinh Cảnh nho nhỏ, căn bản cũng không có sức lực để phản kháng.
Hiện tại Diệp Viễn đã mạnh gấp trăm lần so với lúc trước!
Mặc dù không phải là đối thủ của cường giả cấp sáu, nhưng cũng không đến nỗi ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có.
Chỉ thấy cả người Diệp Viễn chấn động, một luồng khí thế vô cùng cường đại bộc phát ra trong nháy mắt.
Lần này, hắn không tiếc vận dụng nguyên lực vô danh!
“Ca!”
Không gian bốn phía phảng phất như là bị chấn vỡ, vậy mà Diệp Viễn lại cứ thế mà tránh thoát cỗ lực lượng ràng buộc kia!
Đang lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện ở trước người Lang Nha.
“Tiểu tử nhân loại, quả nhiên là có chút bản lĩnh! Mới Hồn Hải Cảnh thôi mà đã có thể tránh thoát nguyên lực trói buộc của cường giả cấp sáu!” Bóng người kia lãnh đạm nói.
Cũng là do Diệp Viễn vô cùng bài xích loại nguyên lực trói buộc này, bởi vì điều này làm cho hắn nhớ tới chuyện bị sỉ nhục lúc trước, vì lẽ đó hắn mới không tiếc gì mà vận dụng tới cả nguyên lực vô danh.
Trước mắt là một nam nhân trung niên mặc đồ đen, lực lượng trên người hắn như có như không tỏa ra, khiến người ta có loại cảm giác không cách nào dự đoán được.
Thế nhưng không nghi ngờ chút nào, hắn chính là tên cường giả cấp sáu kia!
“Xem ra, ngươi chính là lão tổ của tộc Hắc Phong Yêu Lang, Lang Hồn.” Sắc mặt Diệp Viễn hơi trầm xuống nhìn đối phương.
Tên Lang Hồn này, mang tới cho hắn áp lực quá lớn rồi!
Diệp Viễn có thể cảm giác được, tuy rằng tên Lang Hồn này mới chỉ cấp sáu sơ kỳ, thế nhưng hắn lại mạnh hơn Triệu Thiên Dận rất nhiều!
Dường như Lang Hồn cũng không để ý tới sự “Vô lễ” của Diệp Viễn cho lắm, lãnh đạm nói: “Không sai, lão phu chính là Lang Hồn. Vừa nãy ngươi suýt chút nữa giết Lang Nha, món nợ này, chúng ta nên tính thế nào?”
Diệp Viễn cũng tỏ ra không để ý đến Lang Hồn, nhàn nhạt đáp: “Lang Nha đáng chết!”
Hắn đáp lại chỉ có bốn chữ đơn giản, khí thế mạnh mẽ.
Xưa nay Diệp Viễn không hề giải thích chính mình cũng không muốn giết người, như vậy giống như ra vẻ mình kiêng kỵ đối phương.
Đừng nói là đối mặt cường giả cấp sáu, coi như là cường giả cấp chín đứng ở trước mặt Diệp Viễn, hắn cũng sẽ không cúi đầu!
Đây là ngạo khí của một vị Đan Đế đỉnh phong, cũng là sự ngông ngênh của chính Diệp Viễn!
Tự mình muốn giết người nên giết!
Trong mắt Lang Hồn lóe lên một vệt kinh ngạc, thậm chí… còn có cả một tia kiêng kị đối với thái độ giải thích cũng lười của Diệp Viễn.
Điểm này, e là ngay cả chính hắn cũng không phát hiện ra.
Ở Thanh Sơn Vực này ai dám ngang tàng trước mặt hắn như vậy, làm sao thì cũng phải giải thích một chút chứ?
Nhưng tên tiểu tử trước mắt này lại dám ngông cuồng như thế!
Cái tên này là trẻ con miệng còn hôi sữa, vẫn chưa rành thế sự sao?
Có điều bị một tên tiểu bối khinh miệt như vậy, Lang Hồn biết để mặt mũi chỗ nào, nên ngữ khí hắn hơi trầm xuống nói: “Tiểu tử, đừng nói lão phu không cho ngươi cơ hội. Lang Nha là truyền nhân của tộc Hắc Phong Yêu Lang ta, ngươi muốn động đến hắn, nhất định phải trả một cái giá tương ứng!”
Ánh mắt Diệp Viễn ngưng lại, nhàn nhạt nói: “Ra tay đi!”
Diệp Viễn quyết định, cho dù có phải ra hết lá bài tẩy, hắn cũng phải gặm đến một cái chân sói!
Lang Hồn lại sững sờ, tiểu tử này… còn thật là khiến người ta không biết nói gì!
Rõ ràng hắn không có ý muốn giết người, lẽ nào tên tiểu tử này nghe không hiểu?
Nếu hắn thật sự muốn giết người thì sẽ phí nhiều lời với Diệp Viễn như vậy làm gì?
Đương nhiên không phải là Diệp Viễn không thấy được, hắn cũng biết đối phương chờ hắn cho cái bậc thang để bước xuống.
Thế nhưng ở trong mắt Diệp Viễn, đối phương không xứng!
Không có ai có thể làm cho Diệp Viễn hắn cúi đầu!
“Hừ! Tiểu tử, ta biết trên người ngươi mang huyết thống cực kỳ thuần khiết của Long tộc, cũng nhất định lấy đó làm kiêu ngạo. Đã như vậy, ta sẽ lấy huyết thống thần thú đến trừng phạt ngươi! Để ngươi biết, Long tộc chưa trưởng thành lên cũng chẳng là cái thá gì!” Lang Hồn hừ lạnh nói.
Diệp Viễn sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, một luồng uy thế che ngợp bầu trời bao phủ tới chỗ hắn.
Loại uy thế này giống y như lúc trước hắn phóng thích Long uy, thế nhưng không nghi ngờ chút nào, cỗ uy thế của thần thú này mạnh hơn hắn phóng ra quá nhiều quá nhiều!
Đây mới thực sự là uy thế của thần thú!
Huyết thống của Hắc Thiên Thần Lang vừa ra, ai dám cùng so tài!
Sau một khắc, hết thảy yêu tộc ở đây ngay cả dũng khí ngẩng đầu cũng không có!
Mà huyết thống của Chân Long ở trong cơ thể Diệp Viễn lại tự động dâng trào lên dưới cỗ uy thế của thần thú này!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất