Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 647: Muốn bắt phải thả

Chương 647: Muốn bắt phải thả
“Hỏa Nguyên Tinh?” Diệp Viễn nhướng mày nói.
“A! Ta... Ta không hề nói gì!”
Tên đại hán mặt đen kia ý thức được tự mình nói lỡ miệng, vội vã kéo kín miệng mình lại.
Diệp Viễn biết đây là một chuyện hiểu lầm thì cũng sẽ không giết người bừa bãi.
Gã đại hán mặt đen đần độn này, tuy rằng đã hóa thành hình người, nhưng vẫn là một con gấu ngu ngốc như trước.
Diệp Viễn còn chưa làm rõ ràng được tình hình thì con gấu đần độn to xác này đã tự mình nói lộ ra hết.
Chỉ là tên đại đần hùng này nói Hỏa Nguyên Tinh, cũng để cho Diệp Viễn có chút động tâm.
Hỏa Nguyên Tinh là một loại khoáng tinh, chứa đựng hỏa nguyên chi lực cực kỳ nồng đậm, có rất nhiều ích lợi đối với võ giả tu luyện Hỏa thuộc tính.
Thế nhưng thứ mà Diệp Viễn để ý lại không phải là cái này, mà Tịnh Đàn Thánh Hỏa của hắn đã đến lúc lên cấp, Hỏa Nguyên Tinh này vừa vặn có thể trợ giúp Tịnh Đàn Thánh Hỏa tịnh hóa.
Diệp Viễn buông lỏng tay ra, nhàn nhạt nói: “Ta nói rồi, chúng ta chỉ đi ngang qua. Nếu như ngươi lại quấy nhiễu thì ta sẽ không khách khí.”
Đây là hắn đang vờ thả để bắt, con gấu béo này tuy đần, thế nhưng nếu như Diệp Viễn biểu hiện ra hắn có hứng thú đối với Hỏa Nguyên Tinh thì con gấu béo đần này nhất định sẽ nhìn ra cái gì.
Vì lẽ đó hắn tỏ ra mình không có chút hứng thú gì với Hỏa Nguyên Tinh, quả nhiên gã đại hán này liền mắc lừa.
Đại hán kia thấy Diệp Viễn buông tay, đúng là vô cùng bất ngờ nói: “Các ngươi… các ngươi thật sự không đến vì Hỏa Nguyên Tinh?”
Diệp Viễn cau mày hỏi lại: “Cái gì Hỏa Nguyên Tinh với không Hỏa Nguyên Tinh? Ngươi muốn ta phải nói với ngươi bao nhiêu lần, chúng ta chỉ đi ngang qua!”
Đại hán thấy Diệp Viễn không quan tâm đến Hỏa Nguyên Tinh chút nào cũng cảm giác vừa nãy mình quá thất lễ, vội vã cúi mặt bồi lễ nói: “Xin lỗi vị tiểu huynh đệ này, là Hùng Huy ta không làm rõ tình hình, thực sự là... Ồ, không đúng, ngươi là một nhân loại!”
Lúc này đại hán mới phản ứng lại được, không khỏi biến sắc mặt, lần thứ hai mặt mũi đen thui lại.
“Hừ! Trên người Diệp Viễn ca ca mang huyết thống của Chân Long, cao quý hơn đám gấu đần các ngươi bội phần!” Ngọc Thư không phục nói.
Đại hán quay đầu, nghi ngờ nhìn về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn cười nhạt, long uy trên người như có như không lan ra, trong lòng đại hán không khỏi cả kinh.
Long uy này cực kỳ thuần khiết, không phải là đùa.
“Hóa ra là truyền nhân của Long tộc, Hùng Huy thất lễ.” Hùng Huy vội vã chắp tay nói.
“Hừm, xem dáng vẻ nháo nhác lỗ mãng của các ngươi giống như là gặp phải phiền toái gì. Không phải mấy viên Hỏa Nguyên Tinh kia làm đám tiểu quái các ngươi kinh hãi như vậy đấy chứ? Cũng may là gặp phải ta, đổi lại là gặp những người khác thì vừa nãy đã giết toàn bộ các ngươi rồi!” Diệp Viễn hững hờ nói.
“Chuyện này...”
Mặt Hùng Huy lộ rõ vẻ chần chờ, hiển nhiên là xoắn xuýt xem có nên nói với Diệp Viễn hay không.
Diệp Viễn thấy thế, nhàn nhạt nói: “Nếu ngươi có nỗi niềm khó nói, không nói cũng được. Chúng ta còn phải vội đi, vậy thì từ biệt. A... Có điều ta phải nhắc nhở ngươi một câu, mặc dù Hỏa Nguyên Tinh có rất nhiều ích lợi với tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng các ngươi, thế nhưng hỏa độc bên trong Hỏa Nguyên Tinh rất khó trừ, lúc sử dụng phải cẩn thận một chút. Ngọc Hinh, Ngọc Thư, chúng ta đi.”
Hỏa Nguyên Tinh này quả thực vô cùng hiếm có, Hoả thuộc tính cũng hết sức cường đại. Thế nhưng người biết trong đó chứa hỏa độc lại không nhiều.
Bởi vì người bình thường không chịu nổi hỏa nguyên chi lực bên trong Hỏa Nguyên Tinh nên khi hấp thu Hỏa Nguyên Tinh không thể hấp thu lượng lớn.
Thế nhưng tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng thì lại khác, bọn họ là yêu tộc Hoả thuộc tính trời sinh, lực tương tác với hỏa nguyên chi lực cực kỳ mạnh. Bọn hắn hấp thu Hỏa Nguyên Tinh là càng nhiều càng tốt.
Nhưng mà hấp thu hỏa nguyên chi lực bên trong Hỏa Nguyên Tinh trong thời gian ngắn thì không có cảm giác gì. Nhưng khi hấp thu Hỏa Nguyên Tinh càng nhiều thì sẽ tích lũy hỏa độc càng sâu, đợi đến khi phát hiện ra thì đã muộn.
Nói xong, Diệp Viễn cũng không quay đầu lại mà đi về phía trước.
Diệp Viễn đã hoàn toàn công phá phòng tuyến trong lòng Hùng Huy.
Vậy nên hắn mới vừa đi ra không được vài bước, Hùng Huy đã lên tiếng gọi ở phía sau: “Tiểu huynh đệ, xin dừng bước!”
“Hừm, còn có chuyện gì? Chúng ta còn phải vội đi đây, không có thời gian lãng phí với các ngươi.” Diệp Viễn giả vờ vội vàng, hừ lạnh.
Hùng Huy vội nói: “Tiểu huynh đệ kiến thức rộng rãi, vậy mà lại biết tác hại của Hỏa Nguyên Tinh! Chỉ là không biết, tiểu huynh đệ có biết phương pháp trừ độc hay không?”
“Có thì sao, không có thì lại làm sao? Không phải vừa nãy ngươi liên tục không muốn nói sao, vừa hay ta cũng không muốn nghe, không cần dông dài nữa.” Diệp Viễn lại xoay người muốn đi.
Hùng Huy thấy Diệp Viễn như vậy, càng thêm cảm thấy tin chắc rằng hắn không có ý đồ gì với Hỏa Nguyên Tinh, vội vã cản lại nói: “Tiểu huynh đệ, vừa nãy Hùng Huy có nhiều đắc tội! Có nhiều đắc tội! Ta đây liền nói đầu đuôi mọi chuyện cho tiểu huynh đệ nghe, nếu như tiểu huynh đệ có thể cung cấp phương pháp trừ độc, chắc chắn thiếu chủ và tộc trưởng nhất định sẽ vô cùng cảm kích!”
Thực ra qua thái độ của Hùng Huy, Diệp Viễn đã sớm đoán được một vài thứ.
Tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng này chắc chắn là có kẻ không muốn sống luyện hóa hấp thu Hỏa Nguyên Tinh, dẫn đến bị trúng độc.
Có điều chuyện không phải chỉ ở đây, bằng không tên Hùng Huy này cũng không đến nỗi sợ bóng sợ gió như vậy, gặp người liền giết.
Nghe Hùng Huy nói chuyện, Diệp Viễn mới biết tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng phát sinh cái gì.
Thì ra thời gian trước tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng phát hiện một cái mỏ quặng Hỏa Nguyên Tinh ở trong lãnh địa, điều này làm cho hùng tộc vui sướng đến phát rồ.
Khi bọn hắn khai thác được một ít Hỏa Nguyên Tinh lên, tộc trưởng Hùng Chiến liền không thể chờ đợi được nữa mà luyện hóa hấp thu tới.
Hùng Chiến này là cường giả cấp sáu sơ kỳ đỉnh phong, hấp thu chỗ Hỏa Nguyên Tinh này là có thể đột phá lên cấp sáu trung kỳ!
Loại mê hoặc lên cấp này thực sự là quá khó chống lại!
Đương nhiên, sở dĩ Hùng Chiến vội vã tăng cao thực lực, kỳ thực là vì để cho Hùng tộc vượt lên trên Tử Giao tộc ở tiếp giáp.
Mà Hùng Chiến lại không biết luyện hóa Hỏa Nguyên Tinh còn có loại tác dụng phụ này, kết quả chữa lợn lành thành lợn què. Hiện tại không chỉ không cách nào đột phá, trái lại hỏa độc quấn quanh người, căn bản là không có cách nào loại bỏ.
Tuy rằng Hùng tộc lập tức phong tỏa tin tức, thế nhưng hình như Tử Giao tộc đã nhìn ra một chút manh mối gì đó rồi, khoảng thời gian này không ngừng thăm dò Hùng tộc.
Hiện Hùng Chiến đang bế quan, thiếu chủ Hùng Thiết không thể làm gì khác hơn là sai người phong tỏa mỗi một cái cửa ra vào trong lãnh địa, phòng ngừa Tử Giao tộc làm ra chuyện gì.
Kết quả là liền phát sinh tình huống vừa nãy.
Diệp Viễn nghe xong trong lòng không khỏi buồn cười một trận, hắn cũng có chút buồn bực, đám gấu to xác đần độn này làm thế nào mà có thể đối kháng được với Tử Giao tộc đến tận hiện tại đây.
Phái người phong tỏa tất cả cửa ra vào, đây không phải là giấu đầu hở đuôi sao?
Xem như Tử Giao tộc cái gì cũng không biết cũng đoán được chắc chắn Hùng tộc đã xảy ra chuyện gì.
Vào lúc này không thừa dịp cháy nhà hôi của mới là lạ!
Hơn nữa ngay Hùng Huy loại gấu đần này, Diệp Viễn còn chưa có hỏi cái gì, chính hắn đã tự khai ra hết, Diệp Viễn thực sự là không biết nói cái gì cho tốt.
“Tiểu huynh đệ, nếu như ngươi có thể trợ giúp tộc trưởng trừ hỏa độc, tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng ta nhất định cảm tạ hậu hĩnh!” Hùng Huy nói.
Diệp Viễn trầm mặc trong chốc lát rồi mở miệng nói: “Để ta giúp tộc trưởng các ngươi trừ hỏa độc không thành vấn đề, nhưng ta có một điều kiện!”
Hùng Huy nói: “Chỉ cần có thể để tộc trưởng khôi phục như lúc ban đầu, đừng nói là một điều kiện, một trăm điều kiện cũng không có vấn đề gì!”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Hừm, kỳ thực cái điều kiện này cũng là để hỗ trợ cứu tộc trưởng các ngươi, ta muốn năm mươi viên Hỏa Nguyên Tinh!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất