Chương 67: Cứ dùng toàn lực đi
Bỗng nhiên, nguyên lực bốn phía đều tụ lại về phía Phong Nhược Tình, tạo thành một vòng xoáy nhỏ ở chung quanh nàng.
Phong Nhược Tình tham lam hấp thụ hết số nguyên lực đó, lần nữa phá tan ràng buộc.
Nàng vốn là Linh Dịch tầng sáu, mượn cơ hội đốn ngộ, chẳng những hồn lực đã đột phá đến cảnh giới đan sư cao cấp mà nguyên lực cũng một phát đột phá tới Linh Dịch tầng sáu, trực tiếp thăng lên Linh Dịch tầng bảy.
Chờ nguyên lực trong đại sảnh trở về trạng thái bình ổn, Phong Nhược Tình mới chậm rãi mở mắt.
“Chúc mừng Phong cô nương đã tiến lên đan sư cao cấp!”
Vương Kim Phúc lập tức bước lên chúc mừng, ngay sau đó những người khác cũng đi lên chúc mừng theo.
Phong Nhược Tình có thể đột phá đến đan sư cao cấp ở độ tuổi như vậy, tương lai trở thành đại đan sư dường như đã là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi.
Một đại nhân vật như thế trong tương lai ở Tần quốc, qua lại thân thiết bây giờ là cần thiết.
Chẳng qua việc xã giao của Phong Nhược Tình có chút qua loa lấy lệ, ánh mắt của nàng đang tìm kiếm trong đám đông, nhưng từ đầu đến cuối lại không tìm thấy người mình muốn gặp.
“Đa tạ lời chúc của các vị, Nhược Tình thật không dám nhận. Nhược Tình hôm nay có thể may mắn đột phá, còn phải cảm tạ Diệp Viễn, không biết hắn bây giờ đã đi đâu rồi?” Phong Nhược Tình hơi nghi hoặc một chút hỏi.
Trong trạng thái đốn ngộ, Phong Nhược Tình căn bản không biết gì bên ngoài chuyện gì đã xảy ra, còn không biết Diệp Viễn đã rời đi.
“Phong cô nương, Diệp Viễn bởi vì luyện chế Cường Hóa đan cấp hai, nguyên lực đã hao hết. Sau khi hắn đi ra từ phòng luyện đan, liền đi về nghỉ ngơi.” Vương Kim Phúc trả lời.
Phong Nhược Tình lúc này mới chợt hiểu: “Vậy đan dược hắn luyện chế...”
Nàng vừa nhắc tới đan dược, sắc mặt của mọi người lại trở nên kỳ dị, Phong Nhược Tình có chút không rõ vì sao, nhưng trong lòng hơi hồi hộp một chút, liền vội vàng hỏi: “Chẳng lẽ Diệp Viễn thất bại rồi sao? Không thể nào!”
“Phong cô nương yên tâm, Diệp Viễn dĩ nhiên là thành công. Chẳng qua là...” Vương Kim Phúc nhất thời có chút khó mà mở miệng.
Kỳ thật, thí nghiệm đan dược do người khác luyện chế có chút lỗ mãng, nhưng Vương Kim Phúc thật sự rất muốn biết viên siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai này rốt cuộc có hiệu quả đặc biệt gì.
“Chỉ là cái gì?” Phong Nhược Tình nghi ngờ nói.
Vương Kim Phúc thở dài nói: “Cũng không sợ Phong cô nương chê cười, Diệp Viễn đó chẳng những luyện chế được đan dược cấp hai, hơn nữa còn là siêu phẩm đan dược cấp hai! Vừa rồi biểu hiện của hắn, có thể nói thần tích! Cho nên...”
Nghe thấy Vương Kim Phúc nói như vậy, Phong Nhược Tình trong lòng nhất thời sáng tỏ.
Sáu chữ “siêu phẩm đan dược cấp hai” này, mang ý nghĩa không tầm thường trong giới luyện dược ở Tần quốc!
Cứ cho là đại đan sư cao cấp, căn bản cũng không luyện chế ra siêu phẩm đan dược cấp hai được!
Dù là viên đan dược kia chỉ là cấp thấp nhất của đan dược cấp hai.
Đan dược cấp hai và đan dược cấp một là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau, đan dược cấp một yêu cầu không cao đối với hồn lực, luyện chế tương đối đơn giản.
Nhưng mức độ phức tạp của đan dược cấp hai lại gấp mấy lần thậm chí gấp mấy chục lần đan dược cấp một!
Chính vì vậy, muốn thăng cấp đan sư cần phải có hồn lực cường đại.
Mà loại chênh lệch này cũng mang đến một loại hiện tượng, đó chính là thỉnh thoảng đan dược cấp một sẽ có siêu phẩm sinh ra, nhưng đan dược cấp hai chưa bao giờ xuất hiện trong giới luyện dược ở Tần quốc!
Cho nên, Vương Kim Phúc rất muốn nhìn một chút, viên đan dược này rốt cuộc có công dụng như thế nào.
Thấy tất cả mọi người đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn mình, Phong Nhược Tình tất nhiên không tiện cự tuyệt. Nhưng trên thực tế, chính nàng cũng rất tò mò về cái gọi là siêu phẩm đan dược cấp hai rốt cuộc thần kỳ tới cỡ nào.
Dù cho Phong Nhược Tình là người duy nhất tin tưởng Diệp Viễn có thể luyện chế ra đan dược cấp hai trong số những người này, lúc này nội tâm nàng chấn động không kém những người khác.
Phong Nhược Tình cảm thấy, Vương Kim Phúc dùng hai chữ “thần tích” để hình dung việc luyện chế vừa rồi của Diệp Viễn, thật là vô cùng thỏa đáng
“Đã như vậy, vậy thì thử một lần đi.”
Thấy Phong Nhược Tình nói như vậy, tất cả mọi người thở dài nhẹ nhõm, ánh mắt lộ rõ thần sắc mong đợi.
“Ha ha ha, cuối cùng ta đã luyện chế ra đan dược cấp hai rồi! Bây giờ ta cũng là đan sư rồi!”
Chính lúc này, một thanh âm có chút điên cuồng vang lên, mọi người ngoái đầu lại nhìn, thì ra là Phong Chỉ Nhu.
Mọi người lúc này mới nhớ tới, còn có hai kẻ tham gia sát hạch chưa ra...
Phong Chỉ Nhu vừa nhìn thấy Phong Nhược Tình, nhất thời cao hứng khua tay múa chân, chạy nhanh tới trước mặt nàng lắc cánh tay của nàng nói: “Cô cô, ta thật sự đã luyện chế ra đan dược cấp hai rồi! Không ngờ tiểu tử Diệp Viễn kia đích thực là có chút tài năng, tùy ý chỉ điểm một cái ta liền luyện chế ra đan dược cấp hai. Bây giờ, ta cũng là một vị đan sư rồi!”
“Cái gì? Diệp Viễn chỉ điểm ngươi?” Phong Nhược Tình hơi kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, hắn nói công pháp của ta khắc chế với hồn lực của ta, cho nên bảo ta không nên dùng toàn lực để luyện chế, ta dựa theo phương pháp của hắn, quả nhiên luyện chế được đan dược cấp hai! Mặc dù chỉ luyện chế được đan dược cấp hai loại kém nhất, nhưng tốt xấu gì ta đã thành công rồi! Ơ, Diệp Viễn đâu? Chẳng lẽ hắn còn chưa đi ra sao?” Phong Chỉ Nhu còn không cảm nhận được sự bất thường của bầu không khí, tự mình nói.
Phong Nhược Tình cùng Vương Kim Phúc, Tôn Kiến Minh liếc nhau một cái, đều thấy được từ trong mắt đối phương sự chấn động không nói lên lời.
Tùy tiện chỉ điểm một chút là có thể khiến Phong Chỉ Nhu thăng lên cấp đan sư?
Diệp Viễn này rốt cuộc là yêu nghiệt nào thế!
...
Trong đại sảnh của Luyện Dược Sư công hội, bây giờ đã đầy ắp người.
Hai gã võ giả Linh Dịch cảnh đang đứng ở vị trí trung tâm trong phòng luyện công, bọn họ là võ giả đến khảo sát viên siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai này.
Khảo sát dược lực của đan dược là một chuyện rất nguy hiểm, bởi vì không ai biết đan dược sau khi ăn vào sẽ sinh ra hậu quả gì.
Nhưng khảo sát đan dược Cường Hóa đan đã rất hoàn thiện như vậy, cũng sẽ không có quá nhiều nguy hiểm, huống chi dược hiệu của siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai có thể mạnh hơn, tất nhiên không thể nào tạo ra tổn thương gì đối với thân thể võ giả.
Hai tên võ giả này sau khi đã trải qua thảo luận kịch liệt mới quyết định, một cái tên là Thành Hóa, một cái tên là Chu Cường.
Thành Hóa là Linh Dịch cảnh tầng một, Chu Cường là Linh Dịch cảnh tầng năm, giữa hai người chênh lệch một bậc thang nhỏ - bốn tiểu cảnh giới.
Loại này chênh lệch là vô cùng lớn.
Linh Dịch cảnh muốn vượt cấp chiến đấu thật là khó khăn vô cùng, bởi vì cho dù là một tầng tiểu cảnh giới, khoảng cách cũng vô cùng lớn, chứ đừng nói là bốn tầng tiểu cảnh giới.
Cường Hóa đan cấp hai, cho dù là thượng phẩm Cường Hóa đan cấp hai sau khi uống vào thì Linh Dịch tầng một cũng không thể cường hóa cục bộ để chiến thắng linh dịch tầng hai, trừ phi Linh Dịch tầng hai đứng ở đó để hắn đánh.
Có điều, dược hiệu của siêu phẩm đan dược cấp hai từ xưa tới nay chưa từng có ai thử qua, cho nên để an toàn, vẫn là nên lựa chọn thực lực mạnh mẽ - Chu Cường đến làm bao cát, để tránh tạo ra ngộ thương.
Chu Cường nhiệm vụ chính là, đứng ở nơi đó cứng rắn chịu một lần công kích của Thành Hóa!
Ngay cả như vậy, Chu Cường cũng không để cho Thành Hóa có thể thương tổn được hắn - sự chênh lệch giữa bọn họ căn bản không phải đan dược có thể bù đắp được!
Cho dù là siêu phẩm đan dược!
Dưới con mắt mọi người, Thành Hóa dùng viên siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai do Diệp Viễn luyện chế kia.
Không ít người đều có chút hâm mộ Thành Hóa, hắn chính là người đầu tiên uống siêu phẩm đan dược cấp hai ở Tần quốc!
“Ha ha, uống vào siêu phẩm đan dược cấp hai cảm giác thế nào?” Chu Cường cười hỏi.
Vốn là nhắm mắt cảm nhận dược lực, Thành Hóa bỗng nhiên mở mắt, cười một tiếng với Chu Cường, nói: “Cảm giác tràn đầy năng lượng! Ta sắp ra tay, Chu huynh cũng nên cẩn thận!”
Chu Cường cũng cười ha ha một tiếng, hào sảng nói: “Đến đây đi, cứ cho là siêu phẩm đan dược cấp hai, cũng không có khả năng bù đắp sự chênh lệch cảnh giới lớn như vậy đâu!”
Thành Hóa không nói thêm, một quyền đánh tới.
Một đấm xuất ra, cả trường thi đấu đều yên tĩnh.