Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 675: Tiêu diệt Hổ Viêm

Chương 675: Tiêu diệt Hổ Viêm
“Ha ha, không ngờ Hổ Viêm ta đây, lại có một này thua ở trong tay của tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi!”
Hổ Viêm nhìn Diệp Viễn với ánh mắt tràn đầy thù hận.
Mười năm ẩn nhẫn chỉ vì ngày hôm này, ai mà biết được thế mà lại thành sôi hỏng bỏng không.
Sự lăng nhục này, khiến trong lòng hắn tràn ngập không cam lòng!
“Khi ở tộc Ám Ma Hổ ta đã cảnh cáo qua Hổ Nhung, không biết ngươi có nghe thấy không, đó chính là đừng có trêu chọc đại ca ta, bởi vì… căn bản ngươi không chọc vào nổi!” Bạch Quang lạnh lùng nói.
“Ngươi im miệng đi cho lão phu! Đúng là cái đồ ăn cây táo rào cây sung, ngươi có tư cách gì mà ở đây giáo huấn lão phu? Đừng có tưởng rằng ta gọi ngươi một tiếng Hổ chủ là ngươi có thể cho rằng mình rất quan trọng!”
Lúc này Hổ Viêm đã mất đi lý trí, làm sao có thể còn để ý đến thân phận của Bạch Quang?
Bạch Quang cười lạnh nói: “Dám phách lối ở trước mặt tiểu gia ta? Ha ha, không phải là ỷ vào cảnh giới của ngươi cao hơn một chút hay sao, thật sự cho rằng mình rất ghê gớm? Tiểu gia ta nói cho ngươi biết, trong vòng ba năm, tiểu gia ta chỉ cần lật tay cũng có thể tiêu diệt ngươi! Chỉ có điều, ngươi đợi không được đến ngày đó!”
Bạch Quang vô cùng tự tin với thực lực cùng tốc độ tu luyện của mình, chỉ cần hắn đi theo Diệp Viễn, ba năm sau nhất định có thể giết Hổ Viêm như giết một con chó.
Có điều loại cục diện ngày hôm nay, đã căn bản là không có cách nào làm hòa được, Diệp Viễn nhất định sẽ không bỏ qua cho Hổ Viêm.
Thả một cường giả cấp sáu ra ngoài, quá nguy hiểm.
Hổ Viêm đương nhiên biết lời nói của Bạch Quang không phải là đùa giỡn, huyết mạch của hắn quá mạnh mẽ, tu luyện đơn giản giống như chơi.
Sau khi Bạch Quang đi tới Hổ tộc, Hổ Viêm đã từng quan sát qua Bạch Quang, phát hiện tốc độ tu luyện của hắn thật sự quá đáng sợ.
Hổ Viêm kinh ngạc, trong lòng tràn đầy ghen tị.
Đây chính là sự khác biệt của đẳng cấp huyết mạch, hắn không có cách nào có thể bù đắp được.
Trừ khi hắn có thể dựa vào thực lực của mình, chứng đạo thành thần, nếu không hắn vĩnh viễn chỉ có thể ngẩng đầu lên để nhìn Bạch Quang.
Mà trên thế gian này, làm gì có Yêu tộc nào, có thể thành thần thú?
Tự ti, không cam lòng, ghen tị, oán hận, các loại tâm tình tiêu cực lẫn lộn vào nhau, cả người Hổ Viêm như muốn nổ tung.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Coi như ta không đợi được đến ngày đó, hôm nay ta cũng sẽ tiêu diệt hai thằng nhãi con nhà các ngươi!”
Vừa nói, Hổ Viên liền biến thành một con hổ cường tráng, dũng mãnh!
Gia hỏa này, trực tiếp lựa chọn yêu hóa!
Thanh Linh Thụ sau khi biến hình, tự nhiên cũng có thể chiến đấu giống như con người, điều này làm cho lực chiến đấu của hắn gia tăng rất lớn.
Lúc này khi thấy Hổ Viêm yêu hóa, hắn không chút do dự phát động công kích thần hồn!
Hổ Viêm cấp sáu đỉnh phong cũng không phải dạng vừa, hắn lại có thể phán đoán chuẩn xác những công kích này, hơn nữa còn tránh né được.
Mà mục tiêu của Hổ Viêm cũng không phải là Thanh Linh Thụ, mà là Diệp Viễn và Bạch Quang!
Hổ Viêm là cường giả cấp sáu đỉnh phong, thực lực của hắn mạnh hơn Triệu Thiên Dận không biết bao nhiêu lần.
Nhưng mà, đối diện với những công kích của Hổ Viêm căn bản là Diệp Viễn không thèm để ý.
Thành tựu của trận đạo của Diệp Viễn bây giờ so với kiếp trước mạnh hơn nhiều, bây giờ lại có sẵn một trận pháp cho hắn thao túng, Hổ Viêm muốn đánh trúng Diệp Viễn, là một chuyện dễ dàng như thế sao?
“Ầm!”
Công kích mạnh mẽ không gì sánh được của Hổ Viêm trực tiếp xuyên qua chỗ Diệp Viễn nổ tung, mặt đất phía sau lưng Diệp Viễn lập tức xuất hiện một hố lớn.
Nhưng mà, Diệp Viễn và Bạch Quang lại không bị thương chút nào.
Mà lúc này, công kích của Thanh Linh Thụ lại một lần nữa đánh tới.
Chỉ thấy hai tay hắn vẫy một cái, vô số dây leo ở dưới đất chui lên, quấn lấy Hổ Viêm!
Hổ Viêm biến sắc, vừa mới động thân, lại bị nguyên từ lực trường lạnh lùng phòng bị làm cho kinh ngạc.
Cuối cùng, hắn đã tránh được mớ dây leo chằng chịt và nguy hiểm.
Hổ Viêm lúc này cực hận trong lòng, hai thằng nhóc này rõ ràng gần ngay trước mắt, nhưng mà hắn chính là không có cách nào để bắt bọn họ.
Không chỉ như vậy, cái lực trường quỷ dị này đôi khi thực sự rất khủng khiếp.
Ban đầu khi hắn đánh lén Bằng Thiên, cũng không có trông mong mình có thể một kích mà đánh tàn phế Bành Thiên.
Sau khi đắc thủ hắn vẫn có chút nghi ngờ, bây giờ mới biết được, khi đó chính là Diệp Viễn đã giúp hắn một tay.
Chỉ là Hổ Viêm cũng không sao ngờ được, là lực trường quỷ dị này nhanh như vậy sẽ dùng ở trên người của mình.
Diệp Viễn nhìn Hổ Viêm cười nói: “Ở trong Mộc Linh Khốn Long Trận, ngươi muốn giết ta còn khó hơn so với lên trời. Nhưng nếu là ta cùng với Thanh Linh Thụ giết ngươi thì lại dễ như trở bàn tay! Bây giờ sẽ cho ngươi xem uy lực chân chính của Mộc Linh Khốn Long Trận!”
Hổ Viêm nghe xong sắc mặt không khỏi đại biến, nhưng mà hắn còn chưa có kịp hành động, địa trận đã phát động rồi!
Vô số hỏa diễm từ bốn phương tám hướng tràn về phía Hổ Viêm, trực tiếp đem hắn bao vây thật chặt.
Những ngọn lửa này làm thành một cái nhà giam, trực tiếp nhốt Hổ Viêm ở bên trong!
Hổ Viêm nơi nào chịu thua, hắn vận đủ nguyên lực đánh ra một chưởng.
Nhưng vào đúng lúc này, nhà giam hỏa diễm cũng phát ra năng lượng vô cùng cường đại tiêu diệt công kích của Hổ Viêm!
“Không nên uổng phí khí lực, chiếc lồng lửa hỏa diễm này đã điều động toàn bộ năng lượng của trận pháp để bao vây ngươi. Ngươi muốn phá vỡ nó, không mất đến mấy ngày mấy đêm thì căn bản là không làm được! Cho nên, ngươi tốt nhất là ở bên trong ngoan ngoãn chịu chết đi!” Diệp Viễn lãnh đạm ở trong trận địa tuyên Hổ Viêm tử hình.
Cả ngưởi Hổ Viêm đều sắp điên rồi, hắn sao có thể chịu tin, giận dữ hét: “Muốn vây ta, không có cửa đâu! A…!”
Hổ viêm giống như một người điên, xuất ra tất cả công lực của mình, điên cuồng công kích chiếc lồng hỏa diễm.
Nhưng mà vô luận hắn công kích thế nào đi chăng nữa, lồng hỏa diễm này vẫn không nhúc nhích chút nào!
Lời mà Diệp Viễn nói, có khi nào là nói sai?
Diệp Viễn nhìn về phía Thanh Linh Thụ, cười nói: “Còn lại thì phải xem ngươi rồi!”
Thanh Linh Thụ cũng là đầy một bụng oán hận với Hổ Viêm, lúc này thấy dáng vẻ điên cuồng của hắn, trong lòng cũng có vẻ sảng khoái.
Nghe Diệp Viễn nói, hắn có chút hưng phấn: “Đa tạ, lần này tính là ta thiếu ngươi một ân tình! Bằng không nếu ta muốn giết hắn, thật đúng là có chút không dễ dàng!”
Cảnh giới của Hổ Viêm xấp xỉ với Thanh Linh Thụ, mặc dù Thanh Linh Thụ trời sinh vô cùng cường đại, nhưng mà nếu như Hổ Viêm muốn chạy trốn, muốn giết hắn thật đúng là không dễ dàng lắm.
Diệp Viễn cười nói: “Không cần khách khí, ngươi nhìn dáng vẻ của hắn, không tránh khỏi hắn sẽ tìm đến giết ta, ta chỉ là tự vệ thôi.”
Thanh Linh Thụ không dài dòng nữa, ngưng tụ một đạo thần hồn cường đại trực tiếp tấn công!
“Tru Hồn Kiếm!”
Thanh Linh Thụ ngưng tụ một đạo kiếm vô hình, mắt thường căn bản là nhìn không thấy, nhưng mà Diệp Viễn lại có thể cảm giác được sự đáng sợ của đạo kiếm này!
Kiếm vô hình động một cái, trong nháy mắt phá hủy lồng hỏa diễm, phi vào thần hồn của Hổ Viêm!
“A!”
Một tiếng hét thảm truyền tới.
Sau đó, bên trong lồng Hỏa Diễm không còn động tĩnh gì nữa.
Một đời kiêu hùng ở Đông Minh Vực, cuối cùng lại chết dưới sự liên thủ của Diệp Viễn và Thanh Linh Thụ.
Thanh Linh Thụ nhìn về phía Diệp Viễn nói: “Thật là không ngờ được, một nhân loại cấp bốn nho nhỏ, vậy mà lại có thể nắm giữ bản lĩnh nghịch thiên như thế!”
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Nếu như không có bản lĩnh nghịch thiên, làm sao ta dám cam kết giúp ngươi đột phá cấp chín?”
Thanh Linh Thụ nghe thế sững sờ, chợt cười to nói: “Ha ha, nói vậy cũng phải! Vốn là ta còn có chút nghi ngờ về lời nói của ngươi, nhưng mà bây giờ đã hoàn toàn biến mất, ngược lại đã tự tin hơn gấp trăm lần rồi! Diệp Viễn, hy vọng rằng ngươi đừng khiến ta thất vọng!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất