Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 692: Đánh hết không tha

Chương 692: Đánh hết không tha
Thân hình Diệp Viễn bỗng dưng biến mất khỏi vị trí, đến khi xuất hiện lại thì đã là ngay trước mặt đám người Nhậm Tinh Thuần.
Đại trận hộ thành được Thượng Quan Văn Duệ gửi gắm bao nhiêu hi vọng lại chẳng có chút tác dụng nào!
Đám cường giả Thần Du Cảnh trông coi phạm nhân cứ thế mà bị Diệp Viễn giết sạch.
Sau đó, Diệp Viễn thoáng động tinh thần, thu những người này vào trong Hạo Thiên Tháp.
Tất cả những điều này đều được hoàn thành trong tích tắc, Thượng Quan Văn Duệ còn chưa thoát khỏi nỗi khiếp sợ, cho nên không kịp phản ứng lại.
Cần biết rằng, để phá giải đại trận của Vô Phương Thành này, bọn họ đã phải chuẩn bị rất lâu, hơn nữa trước đó tuyệt không để lộ chút tin tức nào, còn huy động mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh đến tập kích bất ngờ mới có thể công phá đại trận.
Xong xuôi, bọn họ lại điều động hơn chục vị trận sư cấp năm mới có thể khôi phục xong đại trận này.
Tuy không thể đạt đến uy lực cao nhất nhưng chí ít cũng còn lại đến tám phần!
Vậy mà tòa đại trận này, thậm chí còn không thể ngăn cản Diệp Viễn một chớp mắt?
Điều... điều này quá phi thực tế đi?
“Làm người luôn phải trả giá đắt cho sự ngu xuẩn của mình! Thứ ngươi trông cậy vào, chỉ là thứ chẳng đáng một đồng trước mặt ta!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Sao... sao có thể thế được?” Đến lúc này Thượng Quan Văn Duệ vẫn còn khiếp sợ không thôi.
Diệp Viễn nói: “Ngươi biết tòa đại trận này là do Đại Diễn Chân Tông để lại, nhưng không biết truyền thừa của Đại Diễn Chân Tông đều nằm trong tay ta! Một đại trận hộ thành sao có thể ngăn được ta?”
“Cái gì? Ngươi... ngươi chiếm được truyền thừa của Đại Diễn Chân Tông?” Thượng Quan Văn Duệ kinh ngạc thốt lên.
Giờ khắc này, Thượng Quan Văn Duệ tựa như biến thành một tên hề.
Hắn muốn cho Diệp Viễn nhìn thấy bạn bè người thân của mình phải chịu khổ trước mặt mình, lại phát hiện gậy ông đập lưng ông.
Đại trận hộ thành này còn mỏng manh hơn cả giấy!
Thượng Quan Văn Duệ làm sao có thể ngờ đến, tất cả đại trận của Đại Diễn Chân Tông đều được lấy từ ‘Tam thư trận đạo’.
Mặc dù đại trận hộ thành này là đại trận gần với cấp sáu nhưng vẫn chỉ là một phần trong ‘Tam thư trận đạo’ mà thôi.
Thứ như vậy, sao có thể ngăn được bước chân Diệp Viễn?
Thượng Quan Văn Duệ cũng là một kẻ kiêu hùng, kinh ngạc chốc lát liền trấn định lại, hừ lạnh nói: “Hừ! Dù ngươi chiếm được truyền thừa của Đại Diễn Chân Tông thì sao? Hôm nay Vô Phương Thành này sẽ là nơi chôn xác ngươi! Ra cả đi cho ta mau!”
Chín bóng người bỗng nhiên bay từ trong thành ra, mang theo luồng khí thế kinh người.
Chín bóng người này, mỗi kẻ đều đã đến cảnh giới nửa bước Vô Lượng.
Nửa bước Vô Lượng tuyệt đối là một trình độ có thể bễ nghễ thiên hạ ở Vô Biên Giới. Điểm này, có thể ngẫm lại trình độ của Thất Hải trước đây sẽ biết.
Nhưng bây giờ, một lúc có đến mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng xuất hiện, đội hình này thật quá hào nhoáng rồi.
Giờ khắc này, Diệp Viễn mới biết được vì sao ngay cả Thất Hải cũng không trốn được.
Trước hắn có nghe nói mười vị cường giảThần Du Cảnh tầng chín đỉnh phong đánh úp Vô Phương Thành, Diệp Viễn còn hơi nghi ngờ.
Hiện tại xem ra, đúng là lời đồn đãi không đúng!
Vô Phương Thành rơi vào tay địch quá bất ngờ, đầu sỏ trong thành bị tóm gọn, căn bản không có tin tức chính xác có thể truyền ra ngoài.
Tin truyền tới tai người nghe đều đã trải qua vô số lần biến đổi.
Trong mắt các võ giả của Vô Biên Giới, mười vị cường giả Thần Du Cảnh đỉnh phong đã là những nhân vật có sức mạnh tuyệt đối trong thiên hạ này.
Sao bọn họ có thể tưởng tượng ra, Cuồng Phong Giới còn có mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh.
Đội hình cỡ này, những võ giả tung lời đồn căn bản không dám tưởng tượng tới.
Mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng hợp tác phá trận, đại trận hộ thành của Vô Phương Thành này sao có thể không bị phá?
Lịch sử của Vô Phương Thành còn xa xôi hơn cả Đại Diễn Chân Tông, vào thời đại Đại Diễn Chân Tông xưng bá khắp Vô Biên Giới, Vô Phương Thành đã hao tốn một số tiền lớn mời Đại Diễn Chân Tông một lần nữa bố trí đại trận hộ thành.
Nhưng đại trận hộ thành này tuy mạnh lại vẫn không thể chống đỡ nổi mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh.
Dù trong thời đại của Đại Diễn Chân Tông kia, Vô Biên giới cũng kiếm không ra đội hình khủng bố này.
“Diệp Viễn, xem ra đúng là ta đã coi thường ngươi quá rồi! Có điều, cũng chỉ đến đây mà thôi!” Thượng Quan Văn Duệ nói.
Diệp Viễn lắc đầu than: “Ta đã nói rồi, rốt cuộc ngươi sẽ phải trả giá đắt cho sự ngu xuẩn của mình! Ngươi nghĩ rằng ta có thể đứng ở đây chỉ là nhờ vào sức mạnh của hai vị bằng hữu kia thôi ư? Hôm nay sẽ cho ngươi biết, bản thân ngươi không biết lượng sức mình đến cỡ nào!”
“Ha ha ha... Ta cũng muốn xem xem, ngươi làm thế nào để ta thấy mình không biết lượng sức! Ngươi cảm thấy lấy sức mình ngươi là có thể chống lại mười vị nửa bước Vô Lượng như chúng ta sao?”
Mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh, dù ở Cuồng Phong Giới cũng đã là một lực lượng tuyệt mạnh, càng không cần phải nói đứng trước một tiểu tử Hồn Hải Cảnh tầng chín đỉnh phong.
Diệp Viễn huênh hoang như vậy, y chỉ thấy hợp với một câu ‘không biết trời cao đất rộng’.
“Hừ hừ, mấy kẻ nửa bước Vô Lượng dựa vào lực huyết sát đắp lên thì khác gì con hổ giấy?"
Diệp Viễn nhàn nhạt cười một tiếng, thân hình lại biến mất lần thứ hai, sau đó lấy tốc độ cực nhanh phóng về một gã nửa bước Vô Lượng.
Trong lúc di chuyển, Diệp Viễn đã thả ra toàn bộ khí thế, ‘Nguyên Linh Cửu Biến’ nháy mắt đã bạo phát, đột phá đến cảnh giới nửa bước Thần Du Cảnh!
“Viêm Động Chân Long Sát!”
Diệp Viễn quát lớn một tiếng, nắm tay bay tới!
Thanh thế của Diệp Viễn cực lớn, nhưng nửa bước Vô Lượng chính là nửa bước Vô Lượng, tốc độ phản ứng không phải người thường có thể so sánh.
Gã nửa bước Vô Lượng kia cũng đánh ra một quyền, hai đạo công kích trực tiếp va chạm với nhau trong không trung!
“Ầm!”
Thân hình Diệp Viễn hơi ngừng một chút nhưng rất vững vàng, mà gã cường giả nửa bước Vô Lượng kia lại Diệp Viễn đánh bay ra không trung, ngã mạnh xuống đất.
Uy thế của một quyền của hắn đã có thể cường hãn tới trình độ này!
Nhìn thấy một quyền này của Diệp Viễn, sắc mặt Thượng Quan Văn Duệ lập tức biến đổi.
Hắn không thể ngờ tới, thực lực của Diệp Viễn đã mạnh đến mức độ này!
Hiện giờ hắn mới đến Hồn Hải Cảnh tầng chín mà đã có thể đối chiến với cường giả nửa bước Vô Lượng, lại còn có thể chiếm quyền chủ động tuyệt đối!
Giờ khắc này, Thượng Quan Văn Duệ mới ý thức được, người trẻ tuổi trước mắt này, thật sự có thực lực có thể đe dọa đến tính mạng hắn!
Nếu trực tiếp đối đầu với hắn, hậu quả thế nào khó mà nói!
Diệp Viễn nhìn Thượng Quan Văn Duệ, thản nhiên nói: “Thực lực của mấy tên này đều là do cưỡng chế tăng lên, chỉ có nguyên lực đạt đến nửa bước Vô Lượng Cảnh, cảm ngộ ý cảnh hoàn toàn không đạt đến. Làm như vậy không chỉ hao tổn tuổi thọ mà tu vi đời này cũng đến đây là dừng. Nếu ngay cả thứ rác rưởi như vậy còn đánh không lại, thì ta làm sao dám một mình tiến vào đại trận?”
Sắc mặt Thượng Quan Văn Duệ biến đổi khó đoán.
Hắn thật sự không nghĩ đến, thực lực của Diệp Viễn đã vượt qua cả nửa bước Vô Lượng!
Hắn nghĩ, tối đa Diệp Viễn chỉ có thể đối phó với đám võ giả Thần Du Cảnh tầng chín đỉnh phong là cùng, nửa bước Vô Lượng và Thần Du Cảnh tầng chín hoàn toàn là hai khái niệm khác hẳn nhau.
Những chiến tích huy hoàng trước đây của Diệp Viễn đều nhờ thực lực của Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly, căn bản không phải sức mạnh chân chính của hắn.
Hiện tại chính mắt thấy được thực lực của Diệp Viễn, sao hắn có thể không sợ hãi?
“Vậy sao? Nhưng dù thực lực của bọn họ là nhờ cưỡng chế tăng lên thì cũng là cường giả nửa bước Vô Lượng thứ thiệt! Dù một người đánh không lại ngươi, vậy... mười người bọn ta thì sao?” Thượng Quan Văn Duệ cười lạnh, nói.
Diệp Viễn rạng rỡ cười đáp: “Toàn bộ đánh hết không tha!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất