Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 693: Huyết Ngục Lao Lung

Chương 693: Huyết Ngục Lao Lung
“Thứ không biết sống chết, để ta cho ngươi xem một chút xem nửa bước Vô Lượng chân chính là như thế nào!”
Thượng Quan Văn Duệ cười lạnh một tiếng, giây lát sau khí thế đã phát ra toàn bộ!
Không như chín người kia, Thượng Quan Văn Duệ là cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh hàng thật giá thật, thực lực ngang với Thất Hải.
Trước đây Thất Hải lẻn vào Nam vực, luôn rất kiêng kỵ Thượng Quan Văn Duệ này.
Cường giả Vô Lượng Cảnh, nắm trong tay một phương tiểu thiên địa!
Nửa bước Vô Lượng tuy không làm được đến trình độ đó nhưng ở trong tiểu thiên địa này cũng có vai trò như một bán thần.
Chỉ cần một cái phất tay, Thượng Quan Văn Duệ đã điều động được lượng nguyên lực mà một vị võ giả Thần Du Cảnh không thể so được!
“Chín người các ngươi, theo ta cùng tiến lên, nghiền chết tên tiểu tử này!” Thượng Quan Văn Duệ trầm giọng hô.
Giờ này khắc này, hắn đâu còn dám khinh thường Diệp Viễn nữa.
Diệp Viễn đã dùng hành động thực tế để chứng minh hắn cường đại cỡ nào.
“Tuân lệnh, thưa Thượng Quan đại nhân!”
Mặc dù chín người kia cũng là cường giả nửa bước Vô Lượng nhưng dường như cực kỳ nghe lời Thượng Quan Văn Duệ.
Thượng Quan Văn Duệ ra lệnh một tiếng, chín người từ các hướng xông lại bao vây Diệp Viễn, chặn tất cả mọi đường chạy trốn của hắn.
Đương nhiên, Diệp Viễn vẫn không động đậy.
Với tốc độ của hắn, muốn thoát khỏi vòng vây của chín người này thì vẫn rất dễ dàng.
Chín người tuy đều đã đạt đến nửa bước Vô Lượng Cảnh nhưng chỉ luận tốc độ thì căn bản không đủ cao. Chỉ có Thượng Quan Văn Duệ này mới tạm thời có thể so tốc độ được với Diệp Viễn.
Đương nhiên, cũng bởi hắn là cường giả nửa bước Vô Lượng thứ thiệt, về phương diện cảnh giới, hắn cao hơn Diệp Viễn tới một đại cảnh giới.
“Ha ha, mấy thứ rác rưởi này, một tên hay chín tên thì có gì khác nhau?” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Bất chợt, thân hình hắn thoáng động, nhanh như chớp đã ra tay.
Động tác của Diệp Viễn kỳ quái vô cùng, chớp mắt đã ra mười quyền.
Chín vị cường giả nửa bước Vô Lượng, bị một mình Diệp Viễn đánh cho tan nát!
Viêm Động Chân Long Sát của Diệp Viễn hung hãn không gì sánh được, mỗi kích đều cực mạnh.
Chín vị cường giả nửa bước Vô Lượng nếu không phải ỷ vào mình có nguyên lực thâm hậu thì đã sớm bị Diệp Viễn đánh thành bãi thịt rồi!
Thấy tình thế này, Thượng Quan Văn Duệ sao có thể nhịn được nữa.
“Hoàng Cực Kiếm Pháp!”
Một kiếm vừa ra, kiếm khí bén nhọn chỉ thẳng về phía sau lưng Diệp Viễn.
Lúc này Diệp Viễn đang chiến đấu kịch liệt với chín vị cường giả nửa bước Vô Lượng kia nhưng vẫn lưu ý động tĩnh của Thượng Quan Văn Duệ.
Thấy hắn đánh lén, Diệp Viễn thầm mắng một tiếng vô sỉ, cũng lập tức rút Huyễn Dĩnh Kiếm ra, quay người đâm tới!
“Vạn Vũ Kiếm Nhận!”
Đã lâu Diệp Viễn chưa sử dụng đến chiêu này, nhưng không có nghĩa là chiêu này không đủ mạnh!
Ngược lại, khi thực lực của hắn tăng lên, uy lực của chiêu Vạn Vũ Kiếm Nhận này càng thêm mạnh mẽ!
“Ầm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai đạo công kích vậy mà lại có lực sàn sàn ngang nhau!
“Ha, đây là điểm đáng kiêu ngạo của nửa bước Vô Lượng ư? Núp sau lưng kẻ khác rồi đánh lén?” Diệp Viễn giễu cợt.
Da mặt Thượng Quan Văn Duệ đã sớm tu luyện đến trình độ dày hơn cả tường thành, nghe vậy chỉ thản nhiên nói: “Thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cần giết được ngươi, thì dùng thủ đoạn gì cũng đâu có vấn đề?”
Diệp Viễn cười nhạo: “Thật đúng là loại rắn chuột chung ổ! Bọn các ngươi với Triệu Thiên Dận quả đúng là quá hợp nhau! Ta nghe nói đời trước của Thượng Quan gia các ngươi từng là Phong Hoàng, hôm nay lại làm chó săn cho người ta mà cũng làm vui vẻ sung sướng cỡ này!”
Sắc mặt Thượng Quan Văn Duệ trầm xuống, lời Diệp Viễn nói hiển nhiên đã đâm trúng chỗ đau của hắn.
Thượng Quan gia là một gia tộc bị vứt bỏ, căn bản hắn không thể phản kháng sự cường thế của Triệu Thiên Dận.
Nếu Thượng Quan gia thật sự có bất cứ điểm nào không nghe lời thì nhất định Triệu Thiên Dận sẽ lấy thủ đoạn độc ác nhất mà diệt toàn tộc Thượng Quan!
Cho nên điều Thượng Quan Văn Duệ có thể làm chính là dốc hết sức lực bồi dưỡng người kế nghiệp, để kẻ đó có thể chiến thắng trong cuộc cạnh tranh Phong Hoàng, đoạt lại hoàng vị.
Ai ngờ, Thượng Quan Lăng Vân do hắn cẩn thận dạy dỗ ra lại chết dưới tay Diệp Viễn, hắn có thể không hận sao?
“Đừng dài dòng! Ngươi cho là chín người bọn họ thực sự không chịu nổi một kích như ngươi tưởng tượng sao? Khà khà, lấy bản lĩnh thực sự của các ngươi ra đi, để cho tiểu tử này thử xem xem!” Thượng Quan Văn Duệ bỗng nhiên cười gằn nói.
Chín vị cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh vừa nhận được lệnh, huyết sát lực trên người lập tức bộc phát.
Quanh thân mỗi người đều tản ra vầng sáng màu đỏ dữ tợn, những quầng sáng màu đỏ này lại liên tục ngưng kết với nhau giữa không trung thành một chỉnh thể, tạo thành một cái chắn hình cầu cực lớn, bao phủ Diệp Viễn vào giữa.
Lực huyết tinh nồng đậm ào ra, ăn mòn về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn lập tức biến sắc, cảm giác nguyên lực trong cơ thể mình bắt đầu vận chuyển trì trệ đi!
“Ha ha ha, hãy ngoan ngoãn hưởng thụ Huyết Ngục Lao Lung đi! Có phải ngươi cảm thấy nguyên lực bắt đầu không nghe sai sử? Huyết Ngục Lao Lung này chẳng những có thể cộng minh với nguyên lực trong cơ thể ngươi và nguyên lực xung quanh mà nó còn có thể khiến cho thực lực của chín người bọn họ tăng mạnh! Có thể buộc bọn họ dùng một chiêu này cũng đủ để ngươi kiêu ngạo rồi đó!” Thượng Quan Văn Duệ cười to nói.
Diệp Viễn trầm mặt xuống, thân hình khẽ động, muốn thoát khỏi khu vực nhuốm màu đỏ máu này.
Nhưng hắn chợt phát hiện, tốc độ của mình đã không thể tăng lên được!
Ba bóng người kia còn nhanh hơn hắn, trực tiếp chặn kín đường đi của hắn!
“Oành!”
Diệp Viễn đánh một kích trực diện với ba người kia, lại bị đánh cho nội phủ cuộn lên!
Thực lực của chín người này hình như đã thực sự tăng lên một khoảng lớn!
Huyết Ngục Lao Lung này, quả nhiên quỷ dị khác thường!
Diệp Viễn cẩn thận cảm thụ một chút, liền phát hiện bản thân mình và nguyên lực của thiên địa xung quanh đã yếu đi rất nhiều.
Điều này cũng có nghĩa là, lực công kích của hắn sẽ giảm mạnh!
Về phần thân pháp, không có nguyên lực duy trì, tất nhiên sẽ yếu đi.
Xem ra chín người này cũng không phải hạng vô dụng, một chiêu này đúng là đặc biệt mạnh. Rơi vào trong đó thì dường như chỉ còn một con đường chết.
“Diệp Viễn, mùi vị chờ chết thế nào?” Thượng Quan Văn Duệ đắc ý nói.
Diệp Viễn lạnh nhạt liếc nhìn hắn rồi đáp: “Các ngươi xâm lấn Vô Biên Giới, thu thập huyết sát lực dùng để tăng cao công lực của mình, loại hành vi táng tận thiên lương này, ông trời không bắt các ngươi thì để Diệp Viễn ta đến xử lý!”
“Hừ! Còn dám mạnh miệng! Ta thật muốn xem xem ngươi dựa vào cái gì mà đòi xử lý chúng ta! Giết hắn cho ta!” Thượng Quan Văn Duệ hô lớn một tiếng.
Chín người tuân lệnh, lần thứ hai xông về phía Diệp Viễn.
Lần này, bọn họ hợp lại, uy lực tăng mạnh, đã ép cho Diệp Viễn phải liên tiếp lùi lại!
Nếu không phải Diệp Viễn đã lĩnh ngộ ý cảnh Phong Chi Lưu Động, chỉ e lúc này đã là một cỗ tử thi.
Chín người này, tựa như chín ma quỷ đội địa ngục chui lên, tràn đầy mùi máu tanh.
Diệp Viễn đã liên tiếp bị đẩy vào hiểm cảnh, nhiều lần suýt thì trúng chiêu.
“Ha ha ha, Diệp Viễn, mùi vị Huyết Ngục Lao Lung này dễ chịu chứ hả? Dù ngươi có thủ đoạn bằng trời mà không thể xuất ra được thì cũng khác gì phế vật? Vân Nhi là hi vọng của Thượng Quan gia chúng ta, ngươi lại dám giết nó! Ngày hôm nay, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường, đưa ngươi đi chôn cùng Vân Nhi!”
Thượng Quan Văn Duệ đứng bên ngoài Huyết Ngục Lao Lung, không do dự vung kiếm lần nữa!
“Hoàng Cực Kiếm Pháp!”
Vẫn là chiêu kiếm kia, nhưng lần này uy lực của nó thật sự không gì sánh được!
Đây là chiêu mạnh nhất của Hoàng Cực Kiếm Pháp, từ tay Thượng Quan Văn Duệ xuất ra, uy lực mạnh đến làm người ta không thở nổi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất