Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 713: Kế hoạch tích điểm của Diệp Viễn

Chương 713: Kế hoạch tích điểm của Diệp Viễn
Thiên hạ này không có nhiều đạo lý để mà nói như thế.
Thế giới của võ giả vốn dĩ đã tàn khốc, điểm này ở Thần Vực không những không suy giảm mà càng tăng cường thêm.
Võ giả ở hạ giới vốn cũng không có thế lực nào để dựa vào, thực lực lại tương đối yếu, dĩ nhiên sẽ là đối tượng bị bóc lột.
Đối với phi thăng giả không biết nội tình mà nói, bọn họ tràn đầy hi vọng đối với Thần Vực, nghĩ rằng đây là một thế giới tươi đẹp, là thiên đường của võ giả.
Nhưng mà sau khi bọn họ phi thăng mới phát hiện ra hoàn toàn không phải là như vậy.
Cho dù là võ giả bản địa ở Thần Vực cũng sẽ bị những võ giả ở cấp cao hơn bóc lột.
Muốn mở ra một lối thoát, nào có dễ dàng như thế?
Nếu muốn ở Thần Vực tu luyện tới võ giả đỉnh cao, đòi hỏi cần phải có nghị lực và thiên phú xuất chúng nhiều hơn.
Nếu không, chỉ có thể bị mọi người làm lu mờ.
“Này… chẳng lẽ ngoại trừ đào khoáng, thì không còn cách nào khác để có được điểm cống hiến à?” Hoàng Đào không nhịn được hỏi.
“Ha, có, đương nhiên là có. Nhưng mà ngươi cho rằng là ngươi có bản lĩnh để nhận được sao?” Lục quản sự khinh bỉ nói.
Ngày hôm này, Hoàng Đào đã bị đả kích vô số lần, có điều vẫn không nhịn được hỏi: “Lục quản sự, xin hãy cho biết!”
Lục quản sự khoát tay một cái nói: “Tiểu Dư, những cái này ngươi nói cho bọn hắn biết đi. Lão phu cả ngày đi giới thiệu những thứ này, phiền chết đi được!”
Dư Minh nói tiếp nói với Hoàng Đào: “Thân phận của các ngươi bây giờ, chỉ là cư dân tạm thời của Cổ Phong Thành. Chờ đến khi các ngươi tích được một nghìn điểm cống hiến rồi mới có tư cách trở thành cư dân chính của Cổ Phong Thành. Đến lúc đó, các ngươi liền có thể giống như chúng ta, trở thành hộ vệ của Cổ Phong Thành. Đương nhiên, các ngươi cũng có thể tìm những nghề nghiệp khác. Những nghề nghiệp này đều lấy điểm cống hiến làm thù lao, so với đào khoáng dĩ nhiên là sẽ thoải mái hơn. Nếu như các ngươi muốn đạt được điểm cống hiến bây giờ, vậy thì chỉ có thể nhận nhiệm vụ này rồi. Có điều ta nói cho các ngươi biết, tỉ lệ tử vong của nhiệm vụ này vô cùng cao. Cho dù là chúng ta cũng không dám tùy tiện nhận nhiệm vụ, đối với các ngươi mà nói…”
Ý nói chính là các ngươi quá yếu!
“Ha ha, Tiểu Dư ngươi nói kín đáo như vậy làm cái gì? Những võ giả vừa mới phi thăng như các ngươi, ta chưa từng thấy ai nhận xong nhiệm vụ mà có thể quay về!” Lục quản sự ở một bên bồi thêm một câu thật không đúng lúc.
Mọi người vừa nghe thấy, tâm trạng đều căng thẳng.
Tỉ lệ tử vong này, chắc cũng không quá cao chứ?
Lúc này Hoàng Đào đã không còn cách nào khác, nhiệm vụ trăm phần trăm phải chết, hắn dám nhận sao?
Vẫn là nên đi đào khoáng đi!
“Lục quản sự, không biết là có thể nhận nhiệm vụ ở chỗ luyện dược sư hay không?” Diệp Viễn không nói gì suốt từ đầu, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Đối với cách quản lý của Cổ Phong Thành này, Diệp Viễn cũng không có gì ngạc nhiên.
Một thế lực muốn phát triển, đương nhiên là phải bóc lột lợi ích của võ giả ở tầng cuối cùng, để làm cho kẻ mạnh ngày càng mạnh hơn!
Có điều Diệp Viễn cũng biết, địa vị của luyện dược sư ở Thần Vực cũng rất cao. Đã như vậy, tại sao hắn không lấy thân phận của luyện dược sư để xuất hiện?
Lục quản sự có hơi ngoài ý muốn liếc nhìn Diệp Viễn, nói: “Ngươi là luyện dược sư?”
“Không sai!”
Lục quản sự khẽ lắc đầu nói: “Vô dụng thôi! Ngươi mới ở Thần Du Cảnh, không luyện chế ra được đan dược cấp sáu. Nhiệm vụ cấp sáu trở xuống, đều không có điểm cống hiến!”
Diệp Viễn cười nói: “Không sai, cho dù ta không luyện chế ra được đan dược cấp sáu, nhưng mà bản lĩnh cứu người thì vẫn phải có. Có thể làm phiền Lục quản sự giúp ta kiểm tra một chút không, chút quà nhỏ này, coi như là quà ra mắt của ta đối với Lục quản sự.”
Diệp Viễn lấy ra một hộp đan dược cấp sáu, đưa tới trước mặt Lục quản sự.
Lục quản sự kiểm tra linh dược, kinh ngạc nói: “Linh dược cấp sáu ở Thần Vực mặc dù không tính là cái gì, nhưng mà ở hạ giới chính là đồ vật trân quý đấy!”
Diệp Viễn cười nói: “Vãn bối ở hạ giới nhờ vào cơ duyên gặp được một viên, nghĩ rằng chính mình tạm thời cũng không dùng được, chẳng bằng đưa cho tiền bối để có được một ân tình.”
Linh dược này cũng không phải là đồ vật của Vô Biên Giới, mà là Diệp Viễn đe dọa đám người kia ở Thần Cấm Yêu Vực có được.
Kỳ thật trong tay hắn còn có rất nhiều linh dược, tất nhiên là sẽ không lấy ra, đạo lý mang ngọc mắc tội này hắn vẫn hiểu được.
Bây giờ Diệp Viễn đã có thể luyện chế ra đan dược cấp sáu, nhưng mà sau khi tới Thần Vực, hắn cũng không định bộc lộ quá nhiều.
Trước khi vây cánh đầy đủ, bộc lộ mình quá nhiều, sẽ chỉ dẫn tới họa sát thân.
Tuy nói là địa vực Thần Vực rộng rãi, nhưng mà Dược Vương Điện lại là một trong tám thánh địa cao cấp, thế lực vô cùng lớn. Một võ giả bình thường căn bản là không thể nào tưởng tượng được thực lực của thánh địa cao cấp mạnh tới mức nào.
Vạn nhất có tin tức gì tiết lộ đến tai Cơ Thương Lan, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.
Cho dù là ở Thần Vực, người có thể luyện được đan được vượt cấp cũng là cực kỳ hiếm.
Nếu như danh tiếng lọt ra ngoài, dẫn tới có người chú ý, vậy thì sẽ không hay rồi.
Cơ Thương Lan đối với Diệp Viễn quá quen thuộc, nếu để cho hắn nhìn thấy mình luyện chế đan được, khẳng định là chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra ngay!
Có thể nói là sau khi đến Thần Vực, nguy hiểm tứ phía!
Lục quản sự lúc này cũng không khách khí nữa, trực tiếp thu nhận đan dược.
“Ha, tiểu tử này thế mà cũng có nhãn lực. Cũng được, ta biết ngươi không cam tâm đào khoáng, nhiệm vụ luyện dược sư đương nhiên là có, có điều nếu ngươi không hoàn thành được, thì cũng đừng có trách lão phu!” Lục quản sự nói.
Diệp Viễn cười đáp: “Đa ta Lục quản sự.”
Bất luận đi đến nơi nào cũng có người bị bệnh và binh lính bị thương.
Kỹ năng phổ biến nhất của luyện dược sư chính là luyện đan, có điều luyện đan cũng không phải là tất cả đối với luyện dược sư.
Chỉ cần tinh thông dược lý, luyện dược sư cấp thấp cũng có thể chữa trị cho võ giả cấp cao.
Diệp Viễn đường đường là một Đan Đế, nếu mà luân lạc tới mức phải đi đào quặng, vậy thì đúng thật là nên đi đập đầu tử tự luôn đi.
Lục quản sự lấy ra một viên ngọc ném cho Diệp Viễn nói: “Tiểu tử, đây là nhiệm vụ của luyện dược sư. Thấp nhất cũng là cấp sáu, ngươi phải nhìn cho kỹ đấy. Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, ở Thần Vực mơ tưởng xa vời là phải nộp mạng đó!”
Diệp Viễn cười nói: “Đa tạ Lục quản sự nhắc nhở, vãn bối đã nhớ rõ!”
Vừa nói, Diệp Viễn vừa nhận lấy ngọc giản, chìm thần thức đi vào, một chuỗi dài nhiệm vụ liền in vào trong đầu hắn.
Đúng như Lục quản sự nói, tuyệt đại đa số nhiệm vụ của luyện dược sư là cầu đan. Có điều, luôn có một số bệnh nan ý khó điều trị, cần phải có luyện dược sư.
Diệp Viễn nhìn qua một lần nhiệm vụ, sau đó trả ngọc giản lại cho Lục quản sự nói: “Những nhiệm vụ ta muốn nhận đều có ký hiệu, làm phiền Lục quản sự giúp ta nhận nhiệm vụ.”
Lục quản sự nghe Diệp Viễn nói, không khỏi có hơi nghi hoặc một chút.
Ý tứ trong lời nói của Diệp Viễn, hình như là không chỉ nhận một nhiệm vụ?
Chờ hắn chìm thần thức vào trong ngọc giản trên tay thì không khỏi run lên, suýt chút nữa là ném ngọc giản ra ngoài.
“Ngươi… ngươi muốn tìm chết sao! Một lần lại nhận nhiều nhiệm vụ như vậy!” Lục quản sự nhìn Diệp Viễn giống như là nhìn thấy ma vậy.
“Hả… có gì không ổn sao?” Diệp Viễn nghi ngờ nói.
“Ngươi, ngươi, ngươi… thật là làm lão phu tức chết mà! Nếu như không phải là nể mặt đan dược, lão phu lười quản đến ngươi! Mỗi lần ngươi nhận một nhiệm vụ, phủ thành chủ đều sẽ rút ra hai phần điểm cống hiến. Một lần ngươi nhận nhiều nhiệm vụ như vậy, nếu không hoàn thành được, sẽ bị phủ thành chủ trực tiếp xóa bỏ!” Dáng vẻ của Lục quản sự là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Diệp Viễn lúc này mới hiểu ra, nhưng lại cười nói: “Đa tạ Lục quản sự nhắc nhở, có điều… mấy nhiệm vụ này đều rất đơn giản, không sao đâu.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất