Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 731: Phá quán

Chương 731: Phá quán
“Hội trưởng đại nhân thật là cao minh! Mặc dù giá cả của đan dược được hạ xuống, nhưng lại đưa đến nhiều người mua đan dược cấp năm hơn! Cứ theo đà này, sợ rằng lượng tiêu thụ của chúng ta so với trước kia còn cao hơn mấy phần!”
Chưởng quỹ cửa hàng Thiên Duyên thấy người đến như dệt cửi, trong lòng bội phục Tả Hâm không thôi.
Tả Hâm cười nói: “Bình thường giảm giá, đó là tự hạ thấp thân phận. Nhưng mà đã có đối thủ xuất hiện, chúng ta giảm giá là điều đương nhiên. Nhắc tới cái này, chúng ta còn phải cảm tạ Diệp Viễn nữa đó. Có điều loại thủ đoạn này chỉ có thể dùng trong chốc lát, thời gian dài thì sẽ trở thành có hại.”
“Đại nhân anh minh!”
“Ha ha, không cần nịnh hót! Bên này chúng ta đã xuất thủ, bước tiếp theo thì phải xem Hạ Đan Thánh rồi.” Tả Hâm cười nói.
Tả Hâm biết Hạ Thư Mính rất khó chịu với Diệp Viễn, cho nên hôm nay hắn nhất định sẽ khiến cho Diệp Viễn chịu không nổi.
Tất cả những đòn này đều giáng xuống trong một lần, hắn chỉ là một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa thì sao có thể chịu đựng nổi!
Chưởng quỹ Dược Hương Các bên này tức giận nói: “Cửa hàng Thiên Duyên bọn họ thật sự quá không biết liêm sỉ, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta khai trương, bọn họ lại dùng thủ đoạn này, đúng là quá âm hiểm!”
Chưởng quỹ Dược Hương Các, chính là người mà ngày đó Diệp Viễn đi cùng lão giả đến cửa hàng Lưu Tinh đã nhìn thấy.
Lão giả tên là Lý Hội Sinh, là chưởng quỹ lâu đời của cửa hàng Lưu Tinh.
Dược Hương Các của Diệp Viễn lớn như vậy, nhân lực thực sự là có hạn. Mà Thiên Nhi vô cùng coi trọng lần hợp tác này, dường như là dốc hết toàn bộ lực lượng của cửa hàng Lưu Tinh để đầu tư vào trong Dược Hương Các.
Đối với điều này, Diệp Viễn cũng không cự tuyệt.
Loại chuyện kinh doanh này kỳ thật hắn cũng không quá am hiểu.
Y thuật phải có chuyên môn, nên không phải chuyện gì Diệp Viễn cũng thích đào sâu.
Ở phương diện này thì đích xác là Lý Hội Sinh rất có kinh nghiệm, cửa hàng Lưu Tinh kinh doanh không dậy được, không phải là lỗi của hắn.
Đương nhiên, một Dược Hương Các lớn như thế, Diệp Viễn cũng không thể nào để cửa hàng Lưu Tinh đổi khách thành chủ.
Hắn sắp xếp Dư Minh ở bên người Lý Hội Sinh coi như phụ tá, gọi là học tập, kỳ thật thì bên trong cũng có chút ý tứ giám sát.
Dư Minh có nằm mơ cũng không nghĩ tới, có một ngày hắn có thể kinh doanh ở trong một tiệm thuốc lớn như vậy.
Chỉ cần Diệp Viễn có thể đứng vững ở trên đường Cổ Phong này, Dư Minh có thể nói là một bước lên trời, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Ở bên người Lý Hội Sinh, nhưng hắn cũng không cần có trách nhiệm đối với Lý Hội Sinh mà hắn có trách nhiệm đối với Diệp Viễn!
Đối với cái này, cảm kích trong lòng của Dư Minh đối với Diệp Viễn đã không cách nào có thể diễn đạt bằng lời.
Lúc trước đầu tư ở chỗ Diệp Viễn quả thực là quá đáng giá.
Nhân lực của Diệp Viễn không đủ nên hắn còn điều cả huynh đệ của mình là Trình Giang tới.
Hai người từ chức vụ đi trông chừng Phi Thăng Trì đã đổi thành chuyên tâm ở lại chỗ của Diệp Viễn.
Nếu là người khác, muốn thoát khỏi lính hộ vệ đương nhiên là không có dễ dàng như vậy, nhưng mà Diệp Viễn đã đề nghị với La Phương thì việc này chỉ là việc rất nhỏ mà thôi.
Ngoài ra, Diệp Viễn còn giúp cho Nhậm Đông và Tiêu Như Yên lấy được hai lệnh bài thân phận, như vậy thì bọn họ có thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt người khác rồi.
Lúc trước khi phi thăng, Diệp Viễn sợ rước lấy phiền toái, nên đã quyết định đem bọn người Lục Nhi thu vào bên trong Hạo Thiên Tháp.
Bây giờ Diệp Viễn cũng tính là đã đứng vững ở Cổ Phong Thành, muốn chuẩn bị hai lệnh bài thân phận tự nhiên là không có cái gì khó.
Lần này, nhân lực của Diệp Viễn cũng gọi là miễn cưỡng đủ dùng rồi.
Trải qua một đoạn thời gian tu luyện, Tiêu Như Yên và Nhậm Đông cũng đã đột phá cảnh giới Đan Vương.
Dưới sự gợi ý của Diệp Viễn, thực lực hai người bọn họ mạnh hơn cường giả Đan Vương rất nhiều.
Để cho bọn họ luyện chế đan dược cấp bốn cũng được.
Một đám người bận rộn, nhưng mà vẫn vô cùng căm giận hành động của cửa hàng Thiên Duyên.
“Cái lão già Tả Hâm này đúng là cáo già mà, Diệp công tử ở đối diện đấu trực tiếp với bọn họ, bọn họ không thể để mặc cho chúng ta phát triển. Sử dụng loại thủ đoạn đê hèn này cũng vẫn nằm trong dự đoán. Lúc cửa hàng Lưu Tinh chúng ta mới tới Cổ Phong Thành, cũng muốn đặt một chân ở đường Cổ Phong, không phải là cũng bị hắn đè ép đến mức phải đi nơi khác hay sao? Nếu như không phải như vậy thì làm sao chúng ta đến bây giờ vẫn không mở ra được cục diện mới?” Thiên Nhi nói.
Rất hiển nhiên là ngay cả Thiên Nhi cũng thừa nhận Tả Hâm rất lợi hại.
Có thể đem cửa hàng Thiên Duyên phát triển đến mức độ này, cũng không thể nào thiếu được công lao của Tả Hâm.
Diệp Viễn nghe vậy thì cười nói: “Không cần oán trách. Nếu như bọn họ không cần đến thủ đoạn thì đúng là kỳ quái. Loại giảm giá để thúc đẩy tiêu thụ này cũng không thể coi là cái gì cả. Ta sợ rằng là đằng sau cửa hàng Thiên Duyên còn có những thủ đoạn khác đây!”
Thiên Nhi nghe vậy cả kinh nói: “Còn có thủ đoạn khác? Vậy… sẽ là thủ đoạn gì?”
Diệp Viễn đang muốn nói thì lại nhìn ra ngoài, cười nói: “Đây không phải là đã đến rồi sao.”
Mọi người nhìn ra cửa, liền thấy một lúc có bảy, tám người tới Dược Hương Các.
Bảy, tám người này đều mặc quần áo của luyện dược sư, trước ngực có sáu ngôi sao vô cùng chói mắt.
Mà một người trong đó, hung chương có đến bảy sao, không phải Hạ Thư Mính thì là ai?
Bảy, tám người này, thực lực thấp nhất cũng là Đan Tông trung cấp!
“A… Cổ Phong Thành này chỉ có mười mấy cường giả Đan Tông, lần này một lúc liền tới bảy người, Hạ Đan Thánh đúng là thật có thủ đoạn! Diệp Viễn, ta muốn điều mấy cường giả Đan Tông của cửa hàng Lưu Tinh tới, ngươi lại khăng khăng không chịu! Lần này, phải chịu thua thiệt lớn rồi đó?” Thiên Nhi cắn răng nghiến lợi nói.
Cửa hàng Lưu Tinh đương nhiên cũng có cường giả Đan Tông, hơn nũa còn là Đan Tông cao cấp.
Thiên Nhi dự định là sẽ để hắn trấn giữ Dược Hương Các nhưng lại bị Diệp Viễn thẳng thừng từ chối.
Diệp Viễn cười nói: “Mấy tên Đan Tông mà thôi, không là cái gì cả.”
“Mấy tên Đan Tông… mà thôi?”
Thiên Nhi không còn gì để nói, chính ngươi cũng chỉ mới đến cảnh giới Đan Hoàng đó có được không?
Hơn nữa Đan Hoàng này còn không có cả hung chương của luyện dược sư Đan Hoàng!
Không luyện chế ra được đan dược cấp sáu, nhất định sẽ bị những Đan Tông này đè ép, chứ đừng nói là còn có Hạ Đan Thánh như hổ rình mồi ở đây.
“Diệp Viễn, lão phu nghe nói ngươi mới khai trương cửa hàng, nên cố ý mời mấy vị đồng đạo tới đây cổ vũ. Sao hả, chẳng lẽ không hoan nghênh sao?”
Hạ Thư Mính từ xa đã cười lớn chào hỏi Diệp Viễn, giống như là một lão bằng hữu vậy.
Chỉ là đến một kẻ ngu cũng biết, Hạ Thư Mính đây là chồn đến chúc tết gà, căn bản là không có ý tốt!
Hạ Thư Mính là Đan Thánh của cửa hàng Thiên Duyên ở đối diện, làm sau có thể thực sự đến cổ vũ cho Dược Hương Các được?
Nói là đến phá quán còn tạm được!
Thoáng cái võ giả đã vây xem ở bên này rất đông, không nghĩ tới là mới ngày đầu khai trương, mà hai bên đã giương cung bạt kiếm như thế!
Đích thân Hạ Đan Thánh xuất thủ, lần này có trò hay để xem rồi.
Dược Hương Các này sẽ không mới ngày đầu khai trương mà đã đóng cửa đó chứ?
Diệp Viễn cũng cười nghênh đón, cất cao giọng nói: “Có bằng hữu đến chúc mừng Dược Hương Các đương nhiên là sẽ vô cùng hoan nghênh. Nhưng mà nếu như có chó điên đến sủa bậy, tự nhiên chúng ta sẽ có Đả Cẩu Bổng để phục vụ. Không biết, Hạ Đan Thánh ngài là loại nào đây?”
Hạ Thư Mính sớm đã biết Diệp Viễn khéo mồm khéo miệng, lần này đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý để nghe, thấy vậy thì cười to: “Mấy vị đồng đạo nghe nói trên đường Cổ Phong mở một cửa hàng đan dược có thể sánh ngang với cửa hàng Thiên Duyên, tất nhiên là sẽ có dược sư đan đạo kinh người trấn giữ! Hôm nay chúng ta tới, chính là một học hỏi một chút kiến thức của dược sư đan đạo này. Diệp Viễn, không biết vị dược sư đan đạo này là người phương nào?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất