Chương 766: Đơn đặt hàng chất đống
Vốn tưởng rằng nhớ mong Diệp Viễn chỉ là bởi vì hắn và người kia rất giống nhau.
Nhưng mà từ khi Nguyệt Mộng Ly trở về Thần Vực, nàng lại phát hiện hình ảnh của Diệp Viễn lúc nào cũng ở trong đầu mình, muốn không nghĩ đến cũng không được.
Trên mặt Nguyệt Mộng Ly lúc này viết đầy chữ nhớ nhung.
“Dựa vào tốc độ tu luyện của Diệp Viễn, chắc là bây giờ đã phi thăng Thần Vực rồi đi?” Bỗng nhiên Diệp Thanh nói.
Nguyệt Mộng Ly gật gật đầu, lo lắng nói: “Ta lo lắng chính là điểm này! Chu Ngạn đã gieo ấn ký Hạo Nhận Viêm Tâm Đồng trên người Diệp Viễn, nếu như hắn thật sự quyết tâm đối phó với Diệp Viễn, dựa vào thực lực của chàng bây giờ, nhất định không phải là đối thủ của hắn!”
Diệp Thanh cười nói: “Người khác ta không biết, nhưng mà tiên tiểu tử Diệp Viễn kia là một tên quỷ dị! Một đạo ấn ký nho nhỏ, căn bản là không có bao nhiêu tác dụng đối với hắn.”
Hai mắt Nguyệt Mộng Ly tỏa sáng nói: “Thật sao?”
Diệp Thanh gật đầu nói: “Ngươi đã bao giờ thấy tên tiểu tử kia chịu thua thiệt chưa? Hơn nữa nếu như ngươi thật sự hoài nghi Diệp Viễn là người kia, vậy thì sao hắn có thể quan tâm một Chu Ngạn nho nhỏ cơ chứ? Ngươi yên tâm đi, lúc tên tiểu tử kia xuất hiện trước mặt ngươi một lần nữa, nhất định sẽ đem Chu Ngạn dẫm ở dưới chân!”
Thời gian này Diệp Thanh vẫn luôn đi theo Nguyệt Mộng Ly nên cũng đã biết được không ít bí mật liên quan đến Diệp Viễn và cũng bao gồm cả hoài nghi của Nguyệt Mộng Ly về Diệp Viễn.
Nguyệt Mộng Ly nửa tin nửa ngờ hỏi: “Thật?”
“Không tin thì ngươi cứ chờ mà xem!” Diệp Thanh cười nói.
Cùng lúc đó, Chu Ngạn đang kêu la như sấm: “Tên thổ dân đáng chết này, lại dám hủy ấn ký Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng của bổn thiếu gia đi! Đáng chết! Đáng chết! Bổn thiếu gia không tin, một tên thổ dân nhỏ nhỏ, lại có thể chữa được bệnh cho Ly Nhi! Chu Vu, dựa theo tọa độ tên thổ dân đó phi thăng ở Vô Biên Giới, hẳn là mấy vực ở tây nam, bây giờ ngươi phái người đi tìm hắn đến cho ta, nhất định phải tìm được tên tiểu tử này!”
“Vâng, thiếu gia!” Một người trung niên có bộ dáng thị vệ đáp.
Ban đầu khi Chu Ngạn đến Vô Biên Giới là thông qua tọa độ mà người áo đen kia trực tiếp phá vỡ để đi xuống. Còn võ giả Vô Biên Giới có thể phi thăng tới nơi nào thì hắn cũng không biết rõ.
Tiểu thế giới ở hạ giới đâu chỉ có mấy vạn, nếu như muốn tra ra khu vực phi thăng ứng với mỗi một tiểu thế giới thì dường như là chuyện không thể nào.
Chu Ngạn chỉ có thể thông qua tọa độ, đại khái đoán được khu vực phi thăng của Diệp Viễn.
Lúc trước Chu Ngạn để lại ấn ký trên người Diệp Viễn, chính là vì để thuận tiện cho việc tìm Diệp Viễn.
Nhưng ai mà biết được Diệp Viễn trước khi phi thăng đã xóa bỏ đi ấn ký của Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng.
Hôm nay Chu Ngạn dùng hết sức để cảm ứng ấn ký mình để lại, nhưng lại phát hiện không có phản ứng gì, hắn mới biết ấn ký của mình đã bị Diệp Viễn xóa đi từ lúc nào không biết.
Làm sao Chu Ngạn biết được, Cơ Thanh Vân đời trước có chút giao tình với cả Chu gia và Nguyệt gia nên hết sức quen thuộc với phương pháp của Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng.
Dựa vào phương pháp của Diệp Viễn, muốn thần không biết quỷ không ai mà xóa đi ấn ký thì quá dễ dàng.
…
Lúc này Diệp Viễn và đám người Tà Linh Tử đi ra từ động phủ cũng đã được hơn nửa tháng.
Trong thời gian nửa tháng này, toàn bộ Cổ Phong Thành đều có vẻ vô cùng yên bình.
Sau khi Ứng Thiên Nhai trở lại không lâu, liền đem di thể Từ Diễm đi về thánh địa.
Hạ Thư Mính cũng lựa chọn bế tử quan, không bao giờ xuất hiện ở trước mắt người đời nữa.
Diệp Viễn và Quân Thiên Vũ cũng lựa chọn bế quan, Quân Thiên Vũ ở trong Lam Ly Hỏa Trận cũng bị hao tổn không nhỏ nên không thể không bế quan để củng cố cảnh giới.
Thần hồn của Diệp Viễn cũng bị thương không nhẹ, trong thời gian hơn nửa tháng này, Diệp Viễn cũng đã hao phí không ít đan dược, mới có thể hoàn toàn khôi phục thần hồn.
Từ khi Diệp Viễn xuất quan rời khỏi Cổ Phong Thành đến nay cũng mới có gần hai tháng, nhưng mà đơn đặt hàng đan dược cấp sáu trong khoảng thời gian này đã chất đống.
Trước khi Diệp Viễn rời đi đã luyện chế một nhóm đan được cấp sáu, kết quả đương nhiên là giống như hắn đã nói, đại đa số đều là đan dược cực phẩm.
Đến lúc này, danh tiếng Dược Hương Các đã vang dội toàn bộ Cổ Phong Thành.
Võ giả Vô Lượng Cảnh ở Cổ Phong Thành gần như đã sắp dẫm bể bậc cửa Dược Hương Các, mỗi ngày đều có số lượng đơn đặt hàng rất lớn.
Nhưng mà Diệp Viễn không có ở đây, Thiên Nhi và Lý Hội Sinh nhìn số lượng đơn đặt hàng lớn này cũng phải bó tay.
Bọn họ cũng không dám đưa ra loại bảo đảm có thể giao cho mọi người tất cả đều là đan được cực phẩm.
Giữa lúc đó Lý Hội Sinh còn đưa ra cái chủ ý chẳng ra sao, muốn đưa cường giả Đan Tông của cửa hàng Thiên Duyên đến luyện chế, nhưng đã bị Thiên Nhi từ chối luôn.
Loại chuyện bia miệng này, không thể đùa được!
Bất đắc dĩ, Thiên Nhi không thể làm gì khác hơn là đem toàn bộ những đơn đặt hàng này lùi lại chờ sau khi Diệp Viễn trở lại.
Thiên Nhi sao ngờ được, Diệp Viễn vừa trở về đã trực tiếp bế quan, hơn nữa thời gian bế quan này nhất định phải hơn nửa tháng.
Loại võ giả dùng đến đơn đặt hàng này phần lớn đều là võ giả đang vội cần đến đan dược.
Đơn đặt hàng đã lùi đến hai tháng rồi những võ giả kia sao có thể không gấp được chứ?
Đặc biệt là mấy ngày nay, những võ giả kia đều đã gấp đến mức hận không thể phá hủy Dược Hương Các rồi!
Thiên Nhi cũng gấp đến độ ngày nào cũng đến chỗ Diệp Viễn bế quan đi vòng quanh. Không biết bao lâu sau, cuối cùng thì cũng đợi được Diệp Viễn xuất quan!
“Đại lão gia, cuối cùng ngươi cũng xuất quan rồi! Ngươi còn không xuất quan nữa thì Dược Hương Các phải đóng cửa mất thôi!” Thiên Nhi oán giận nói.
Thiên Nhi nói ra lời này, cũng mang theo chút nũng nịu, để người khác không tức giận được.
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Đóng cửa thì mở lại là được, trời cũng không có sập xuống! Nói nghe xem, chuyện gì vậy?”
Thiên Nhi vội la lên: “Ngươi! Con người của ngươi sao lại không có chút chột dạ nào vậy? Lửa đều đã cháy đến nơi rồi, ngươi lại không gấp một chút nào!”
Thiên Nhi đem khốn cảnh của Dược Hương Các nói cho Diệp Viễn nghe, vốn tưởng rằng lòng Diệp Viễn sẽ như lửa đốt, nhưng mà ai biết được hắn chỉ cười nhạt một cái rồi nói: “Ta còn tưởng là chuyện lớn đến mức nào, không phải chỉ là một chút đan dược cấp sáu thôi sao? Cô nương đem đơn đặt hàng tới cho ta, chậm nhất là hai ngày, ta sẽ giao toàn bộ đan dược cho ngươi!”
Thiên Nhi trợn to hai mắt nói: “Hai… hai ngày? Ngươi không có đùa ta đấy chứ? Trên tay ta có đến mấy trăm đơn đặt hàng đan dược cấp sáu, người cao nhân sau lưng kia của ngươi, có thể luyện chế xong tất cả trong hai ngày sao?”
Kỳ thật Thiên Nhi đã sớm đoán rằng, cao nhân sau lưng cái gì, tất cả chỉ là vớ vẩn!
Người luyện chế đan dược cấp sáu này, chắc chắn chính là Diệp Viễn!
Chỉ là có một số lời, Thiên Nhi nói rõ cũng không tốt. Thiên Nhi là một người thông minh, nàng biết có một vài lời khi nói ra, hợp tác của Diệp Viễn và cửa hàng Lưu Tinh bọn họ sẽ chấm dứt ở đây.
Kỳ thật ban đầu lúc Thiên Nhi làm theo cam kết kia của Diệp Viễn cũng là sợ hết hồn.
Chỉ là sau đó nghe nói phía sau Diệp Viễn có cao nhân, Thiên Nhi mới thả lỏng mà ít chú tâm đến.
Nhưng mà nàng cùng Diệp Viễn tiếp xúc càng nhiều thì càng phát hiện ra trước nay chưa từng gặp qua cái mà gọi là cao nhân đó.
Cho nên nàng mới lớn gan suy đoán, người luyện chế đan dược này chính là bản thân Diệp Viễn!
Lúc nàng nghĩ đến sự thật này cũng dọa chính mình giật mình, cảm thấy loại sự thật này không thể nào mà tưởng tưởng được. Một luyện dược sư cảnh giới Đan Hoàng làm sao có thể luyện chế ra được đan dược cấp sáu?
Luyện chế đan được cấp sáu thì cũng thôi đi, nhưng đây lại đều là đan được cực phẩm trở lên, điều này cũng qua kinh người rồi!