Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 779: Hắc mã

Chương 779: Hắc mã
“Diệp Viễn thắng! Số trận thắng liên tiếp, 11 trận!” Trọng tài Nghiệp Thành tuyên bố kết quả.
Diệp Viễn chiến thắng Bành Yến đã trực tiếp thu được một nửa trận số thắng lợi của hắn.
Mặc dù Bành Yến thất bại, có điều ngày mai hắn vẫn còn có cơ hội khiêu chiến.
Nhìn dáng vẻ của hắn, dường như ngày mai vẫn còn muốn khiêu chiến Diệp Viễn.
Một cước của Diệp Viễn đã kết thù giữa hai người rồi.
“Một cước vừa rồi của hắn hẳn là đã dùng Chước Nhiệt Chân Ý? Còn một loại khác… lẽ nào là lực lượng của Chân Long? Diệp Viễn này, lại có lĩnh ngộ nghịch thiên đến vậy, có thể có được lực lượng của Chân Long! Đáng sợ hơn là, hắn lại có thể dung hòa được hai loại lực lượng cực đoan này! Chà chà, đối chiến vượt một đại cảnh giới, thế mà tiểu tử kia lại thật sự làm được!” Trong lòng Dương Văn Miểu thầm giật mình nói.
Mặc dù giật mình, nhưng mà Dương Văn Miểu cũng không cho là mình kém Diệp Viễn.
Thực lực của Diệp Viễn nghịch thiên, nhưng mà Dương Văn Miểu cũng cực kỳ có lòng tin với thực lực của mình.
Có điều không thể nghi ngờ, thực lực của Diệp Viễn đã đủ để được bước lên hàng ngũ cường giả, có thực lực cướp được một vị trí trong danh ngạch.
Ngay lúc Dương Văn Miểu đang trầm tư, dưới đài bỗng nhiên lại vang lên một hồi tiếng thán phục.
Dương Văn Miểu hơi sững sờ, lại thấy một người trẻ tuổi đứng trên lôi đài của hắn.
Có người muốn khiêu chiến mình?
Chỉ thấy người trẻ tuổi kia chắp tay nói: “Nghe danh đã lâu, Dương huynh là người đứng đầu ở Nghiệp Thành, tiểu đệ Đường Phàm thành Nam Ốc, muốn khiêu chiến Dương huynh!”
Dương Văn Miểu âm thầm đánh giá người trẻ tuổi tên Đường Phàm này, hình như cũng không có chỗ nào khác thường.
Khiến Dương Văn Miểu có hơi kinh ngạc là, Đường Phàm mới chỉ là Vô Lượng Cảnh tầng năm.
Từ nhỏ đến lớn, đối tượng khiêu chiến Dương Văn Miểu đều có cảnh giới cao hơn hắn, tình huống như hôm nay vẫn là lần đầu tiên hắn gặp.
Mà hành đồng của Đường Phàm, lại khiến cho những người ủng hộ Dương Văn Miểu sôi sùng sục.
“Tiểu tử kia là cái gì, mà lại dám khiêu chiến Dương Văn Miểu! Chỉ có cái trình độ kia, lên đó không phải là mất mặt hay sao?”
“Đúng đó, đúng đó! Người này thật là không biết tự lượng sức mình, lại dám khiêu chiến Dương Văn Miểu! Nhất định là gia hỏa này là vì lấy lòng mọi người rồi!”
“Văn Miểu, đánh hắn nhừ tử đi!”
Trong ý nghĩ của tất cả mọi người, chắc chắn trong hai ngày liên tiếp sẽ không có ai khiêu chiến, từ đó trực tiếp lấy được tư cách thăng cấp.
Nhưng mà bây giờ, lại có người phá vỡ nhận định của tất cả bọn họ, cho nên bọn họ có phản ứng cực kỳ lớn.
Cho dù là Diệp Viễn cũng hết sức bất ngờ đối với hành động của Đường Phàm.
Sau khi Dương Văn Miểu có hơi ngẩn ra, thì nhàn nhạt gật đầu nói: “Ra tay đi!”
“Đắc tội!”
Đường Phàm vừa ra tay, thần sắc Dương Văn Miểu đã trở nên cứng lại.
Thực lực của Đường Phàm này thế mà không phải mạnh bình thường!
Đường Phàm cũng là một cao thủ dùng kiếm, mà kiếm của hắn chỉ chú trọng một chữ, đó chính là “nhanh” !
Kiếm pháp của hắn, nhanh đến mức khó mà tin nổi, dường như hoàn toàn không cho đối thủ cơ hội xuất thủ.
Kiếm đạo ngàn vạn, kiếm đạo mà mỗi một người theo đuổi lại đều không giống nhau.
Có người theo đuổi kiếm chính khí chính trực, lại có người theo đuổi kiếm trầm ổn, mà kiếm đạo Diệp Viễn theo đuổi là linh động mà ác liệt!
Còn kiếm đạo mà Đường Phàm này theo đuổi chính là nhẹ nhàng!
Trong nháy mắt xuất thủ hàng ngàn, hàng vạn lần, đối thủ làm sao có thể kịp phản ứng?
Kiếm của Đường Phàm, khiến tất cả những tiếng chất vất trước đó đều trở lên yên lặng.
Mắt nhìn của những thiên tài này cũng rất cao, bọn họ có thể nhìn ra, nếu như đứng trên lôi đài không phải là Dương Văn Miểu thì đã sớm thua trận rồi!
Vô Lượng Cảnh tầng bảy, cho dù đó là Bành Yến, thì sợ rằng cũng không phải là đối thủ của Đường Phàm!
Đường Phàm này, quá mạnh!
Động tác của Đường Phàm vô cùng nhanh, nhanh đến nỗi khắp nơi trên lôi đài đều là thân ảnh của hắn.
Đây không phải là phân thân thuật như Bành Yến mà thuần túy là tàn ảnh lưu lại do tốc độ quá nhanh!
Dưới thế công của Đường Phàm, nhất thời Dương Văn Miểu chỉ có lực chống đỡ!
Những người ủng hộ Dương Văn Miểu lúc trước, giây phút này cũng trầm mặc lại, từng người từng người bọn họ đều siết chặt nắm đấm, ầm thầm cổ vũ cho Dương Văn Miểu.
“Hay… thật là mạnh! Chẳng lẽ Đường Phàm này lại muốn kéo Dương Văn Miểu xuống đài?” Hạng Hạo nuốt ngụm nước miếng, kinh ngạc nói.
Cuộc so tài này quả thực là khiến hắn được nhìn thấy quá nhiều thiên tài yêu nghiệt.
Cho dù là thiên tài số một số hai ở thành Cổ Phong như Hạng Hạo lúc này mới biết hóa ra mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng!
Chỉ một cái Nghiệp Thành mà đã có nhiều đối thủ cường đại như thế, vậy toàn bộ Thánh Địa Xích Hà thì thế nào đây?
Mục Vân gật đầu nói: “Đúng là rất mạnh! Có điều ta cảm giác, nếu hắn muốn thắng Dương Văn Miểu thì sợ rằng vẫn còn có chút khó khăn.”
“Hả? Dương Văn Miểu đã bị hắn ép tới mức không còn chút sức đánh trả nào rồi, lẽ nào còn có cơ hội chuyển bại thành thắng?” Hạng Hạo kinh ngạc nói.
“Loại đấu pháp này của Đường Phàm, lợi hại thì lợi hại thật, nhưng mà lại cực kỳ hao tổn nguyên lực. Nếu như không bắt được đối thủ trong thời gian ngắn, thì sẽ rất bị động.” Mục Vân bình luận.
Lúc này, Diệp Viễn ở trên lôi đài cũng khẽ thở dài một tiếng.
Cuối cùng thì Đường Phàm này cũng vẫn thua.
Quả nhiên, đột nhiên khí thể Dương Văn Miểu chuyển động, ném cả người Đường Phàm bay ra ngoài.
Dường như Đường Phàm còn không cam lòng thất bại như vậy, còn muốn giãy giụa ở trên không trung, nhưng mà kiếm khí của Dương Văn Miểu không cho hắn mảy may cơ hội thở dốc nào đã trực tiếp ném hắn xuống lôi đài.
Không có bất kỳ âm thanh nào cười nhạo Đường Phàm, có thể ép Dương Văn Miểu tới mức như thế, có thể nói Đường Phàm chính là người đầu tiên!
Thực lực của hắn xứng đáng giành được tôn kính của tất cả mọi người!
Dương Văn Miểu đeo kiếm đứng, hướng về phía Đường Phàm ở dưới đài nói: “Ngươi rất mạnh! Mong đợi lần giao thủ tiếp theo với ngươi!”
Đường Phàm giãy giụa đứng lên, quật cường nói: “Lần sau, ta nhất định có thể đánh bại ngươi!”
Dương Văn Miểu cười cười, không nói gì nhiều.
Hắn cảm nhận được sự uy hiếp của Đường Phàm.
Phải biết Đường Phàm chỉ là Vô Lượng Cảnh tầng năm, thấp hơn hắn ba tiểu cảnh giới mà lại có thể bức hắn đến mức này.
Tiềm lực của Đường Phàm này tuyệt đối cực kỳ mạnh!
Lúc này, ánh mắt Dương Văn Miểu không khỏi nhìn về phía Diệp Viễn lần nữa, sự uy hiếp của người này còn lớn hơn cả Đường Phàm!
Dương Văn Miểu không ngờ được, lần so tài này lại gặp nhiều thiên tài như vậy, khiến hắn cảm nhận được áp lực cực lớn.
Có điều trong lòng hắn, cũng có chiến ý sục sôi đang hừng hực dấy lên.

Trước khi so tài, chẳng ai ngờ được ngày tranh tài thứ hai đã có mấy trận ác liệt như này.
Diệp Viễn và Đường Phàm vốn không có tiếng tăm gì lại bộc lộ tài năng, trở thành tiêu điểm được tất cả mọi người chú ý.
Mặc dù Đường Phàm thất bại, nhưng mà hắn cũng không mất đi cơ hội thăng cấp. Nếu hắn muốn đạt được một vị trí thăng cấp, là chuyện không thành vấn đề.
Mà Diệp Viễn lại liên tiếp đánh bại bốn gã Vô Lượng Cảnh tầng bảy, lúc này không có ai dám lên khiêu chiến hắn nữa.
Lần này, sáu cái lôi đài thì có hai cái lôi đài vô cùng yên tĩnh.
Sau khi Dương Văn Miểu đánh bại Đường Phàm thì tất cả mọi người đều đoán là sẽ không có ai đi khiêu chiến hắn nữa.
Đến lúc này đã không còn có ai dám nghi ngờ thực lực của Diệp Viễn.
Vị trí thăng cấp này nhất định là của Diệp Viễn!
Có điều khiến cho tất cả mọi người bất ngờ là, sau khi Đường Phàm thua Dương Văn Miểu lại không lựa chọn chiếm cứ một lôi đài trong ngày đấu thứ ba mà lại chuyển sang khiêu chiến Diệp Viễn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất