Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 791: Lão đầu, đã lâu không gặp!

Chương 791: Lão đầu, đã lâu không gặp!
Thải Nguyệt nói rất kín đáo, nhưng mà trong giọng nói lại có mùi vị không cho cự tuyệt.
Nhìn bộ dạng Diệp Viễn, thế nào cũng không giống người có thể xuất ra một tỷ địa nguyên tinh.
Nếu như Diệp Viễn dám trêu đùa cửa hàng Thiên Duyên, thì kết quả sẽ rất thảm.
Lúc này đã có hai gã Thiên Khải Cảnh hậu kỳ đi tới bên người Diệp Viễn, chỉ cần Diệp Viễn dám nói một chữ “không”, thì sợ rằng bọn họ sẽ lập tức động thủ.
Diệp Viễn ngẩng đầu nhìn Thải Nguyệt một cái, khiến tất cả mọi người bất ngờ, phối hợp nói: “Được, không thành vấn đề.”
Nhìn Diệp Viễn đi vào phía sau màn, trong lòng Ngũ Kiếm Đồng đắc ý.
“Hừ! Để cho ngươi giả bộ này! Để cho cửa hàng Thiên Duyên thu thập tên giả hỏa này, đúng là khiến cho tiểu gia ta tiết kiệm được một lần ra tay!”

Hai gã võ giả đưa Diệp Viễn vào một gian mật thất, rồi không có đi theo nữa.
Mà không biết từ lúc nào Thải Nguyệt đã ở trong mật thất rồi.
Toàn bộ mật thất chỉ còn lại có hai người Diệp Viễn và Thải Nguyệt.
Nhìn thấy Diệp Viễn đi vào, Thải Nguyệt đung đưa cái eo tinh tế đi tới trước mặt Diệp Viễn, mặt mày cười tươi nói: “Tiểu huynh đệ, không phải cửa hàng Thiên Duyên chúng ta không tin ngươi, nhưng ngươi cũng biết rồi đó, cảnh giới của ngươi như vậy rất khó khiến người khác tin rằng ngươi có thể xuất ra nhiều địa nguyên tinh như thế, chúng ta làm như vậy, đều chỉ là vì bảo đảm hội đấu giá được tiến hành thuận lợi, xin tiểu huynh đệ bỏ qua cho.”
Hương thơm tràn ngập, cười tươi như hoa, thêm vào giọng nói rất có từ tính, sức cám dỗ của Thải Nguyệt tuyệt đối có thể khiến huyết mạch người khác phun trào, toàn bộ mật thất tràn ngập một loại không khí mập mờ.
Sự thành thục này của Thải Nguyệt, thật sự không phải loại mà người bình thường có thể cưỡng lại được.
Diệp Viễn thấy vậy cười nhạt nói: “Tỷ tỷ cũng không cần phải thi triển mị thuật này, nói thực cho tỷ tỷ biết, ta thật sự cũng không cầm theo nhiều địa nguyên tinh như vậy.”
Một khắc trước, Thải Nguyệt còn kinh ngạc Diệp Viễn có thể bình tĩnh dưới sự mị hoặc của nàng, thì một khắc sau sắc mặt đã biến đến hết sức khó coi.
Quả nhiên đã để Ngũ Kiếm Đồng nói trúng, tên tiểu tử này căn bản không có nhiều địa nguyên tinh đến vậy!
“Tiểu huynh đệ, ngươi có biết hậu quả của việc trêu đùa cửa hàng Thiên Duyên chúng ta không?”
Thải Nguyệt vẫn còn bộ dạng cười tươi như hoa, nhưng mà ngữ khí đã dần dần trở nên lạnh.
Diệp Viễn cười nói: “Thải Nguyệt tỷ tỷ bình tĩnh chớ nóng. Nói thật, gặp được Tinh Nguyệt Kiếm cũng là nằm ngoài dự liệu của ta, có điều mặc kệ thế nào, ta cũng phải lấy được Tinh Nguyệt Kiếm. A… coi như một tỷ địa nguyên tinh này là ta mượn cửa hàng Thiên Duyên là được rồi.”
“Mượn? Ha ha, tiểu huynh đệ thật biết nói đùa, chẳng lẽ lại coi cửa hàng Thiên Duyên chúng ta là đang mở từ thiện hay sao? Nếu tiểu huynh đệ không lấy ra được địa nguyên tinh, vậy thì cũng đừng trách tỷ tỷ không khách khí.”
Bộ mặt của Thải Nguyệt kia vẫn vô cùng ngọt ngào, nhưng mà lại không chút nào che giấu sát ý trong giọng nói.
Nhưng mà Diệp Viễn lại không thèm để ý chút nào, khoát khoát tay cười nói: “Tỷ tỷ đừng kích động như vậy, cái đồ chơi này, không biết có đáng giá một tỷ hay không?”
“Đồ chơi gì, có thể đáng một… lệnh bài hoàng kim! Ngươi… sao ngươi có thể có lệnh bài hoàng kim!”
Dáng vẻ không đếm xỉa tới của Thải Nguyệt lại biến sắc khi thấy Diệp Viễn lấy ra lệnh bài hoàng kim.
“Ha, lần trước Tả Hâm tới Cổ Phong Thành đưa cho ta, ta nói ta không muốn nhưng hắn cứ nhét cho ta. Ta cho rằng đồ chơi này rất đáng tiền, nhưng hóa ra tên kia lại gạt ta.”
“Không không không, hắn không có lừa ngươi. Lệnh bài này rất đáng tiền… không không không… giá trị của lệnh bài này căn bản là không dùng địa nguyên tinh để tính được!” Lời nói của Thải Nguyệt có chút không mạch lạc.
Nàng lật đi lật lại lệnh bài trong tay để kiểm tra, xác nhận đây là lệnh bài thật, trong lòng kinh hãi.
Trụ sở chính lại không thông qua bọn họ mà trực tiếp đưa lệnh bài hoàng kim cho người thiếu niên trước mặt này, có thể thấy trụ sở chính coi trọng thiếu niên này đến mức nào!
“Tỷ tỷ nói đồ chơi này đáng tiền là tốt rồi, nếu không hôm nay ta còn không biết nên làm gì bây giờ. Ha ha, nếu như vậy thì Tinh Nguyệt Kiếm có thể thuộc về ta không? A… ta sẽ viết giấy nợ một tỷ địa nguyên tinh cho tỷ.” Diệp Viễn nói.

Nhìn thấy một mình Thải Nguyệt trở lại trên đài, khóe miệng Ngũ Kiếm Đồng thoáng qua một tia cười lạnh.
“Hừ hừ, ta biết tên tiểu tử kia giả bộ mà, lần này tự chơi mình rồi chứ gì? Đồ nhà quê chưa từng nhìn thấy cảnh đời, sợ rằng còn không biết cửa hàng Thiên Duyên có bao nhiêu đáng sợ đi?”
Ngũ Kiếm Thanh và Bành Yến ở một bên nhìn thấy tình huống này, cũng là vui mừng như điên.
Hai người bọn họ hận Diệp Viễn tới thấu xương, lần này Diệp Viễn đắc tội cửa hàng Thiên Duyên đúng là tự tìm chết mà, thật là hả lòng hả dạ!
Lúc này Thải Nguyệt đã khôi phục lại bộ dạng quyến rũ, đứng trên đài vẫn động lòng người.
“Để mọi người đợi lâu rồi, thật sự xin lỗi, chúng ta tiếp tục hội đấu giá. Không biết có còn ai ra giá Tinh Nguyệt Kiếm này cao hơn nữa không? Nếu như không có, nó sẽ thuộc về Diệp công tử rồi. Ngoài ta, từ hôm nay trở đi, Diệp công tử chính là khách quý của cửa hàng Thiên Duyên, nếu như hắn ở thánh địa xảy ra chuyện gì, thì cửa hàng Thiên Duyên chúng ta nhất định sẽ truy cứu tới cùng!”
Lời nói của Thải Nguyệt làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội!
Lời nói này của Thải Nguyệt chính là đang cảnh cáo những người có ý đồ xấu kia, không nên có ý định làm chuyện giết người đoạt bảo này.
Đương nhiên, cảnh cáo của cửa hàng Thiên Duyên rất có uy lực.
Ngũ Kiếm Đồng biến sắc, lớn tiếng nói: “Thải Nguyệt, đây là chuyện gì? Ngươi đừng nói với ta là tên tiểu tử kia thực sự có một tỷ địa nguyên tinh đó!”
Thải Nguyệt cười, nói với Ngũ Kiếm Đồng: “Trên người Diệp công tử, đích xác là có một tỷ địa nguyên tinh, không thiếu xu nào! Nếu như Ngũ công tử muốn Tinh Nguyệt Kiếm thì có thể tiếp tục tăng giá, ta lại mời Diệp công tử đi ra. Có điều Diệp công tử vửa nói với ta, hắn nhất định phải có Tinh Nguyệt Kiếm này, cho dù là hai tỷ, hắn cũng sẽ theo tới cùng.”
Sắc mặt Ngũ Kiếm Đồng trở nên cực kỳ khó coi, trên mặt có cảm giác nóng bừng.
Hắn tưởng người ta là dế nhũi, không ngờ được người ta lại là cường hào!
Hai tỷ!
Chà chà, lời nói này thật khí phách!
Cho dù là trưởng lão Vô Tương Cảnh của gia tộc bọn hắn, cũng không dám tùy tiện nói có thể xuất ra hai tỷ địa nguyên tinh!
Một Thần Du Cảnh nho nhỏ, lại có thể xuất ra nhiều địa nguyên tinh như vậy, quá đáng sợ rồi.
“Chúng ta đi!”
Trong phòng đấu giá đều là người có thân phận, làm sao Ngũ Kiếm Đồng có mặt mũi đợi được?
Nghi ngờ người ta không có tiền, kết quả người ta lại có nhiều tiền hơn mình.
“Khoan đã! Ngũ công tử đã mua Tam Sinh Thạch, vậy thì xin hãy để địa nguyên tinh lại đã.” Thải Nguyệt nhàn nhạt nói.
Thân hình Ngũ Kiếm Đồng cứng lại, không thể làm gì khác hơn là dừng lại.
Cửa hàng Thiên Duyên cũng không phải là nơi mà một Ngũ gia nho nhỏ bọn họ có thể chọc nổi.
Chỉ là Thánh Địa Xích Hà chỉ là thánh địa cửu phẩm nên cửa hàng Thiên Duyên mới không có cường giả Đạo Huyền Cảnh trấn giữ.
Đường đường thánh địa nhất phẩm, nên cửa hàng Thiên Duyên cũng có không ít cường giả Đạo Huyền Cảnh.
Bất đắc dĩ, Ngũ Kiếm Đồng đành cắn răng, trả xong số địa nguyên tinh rồi mang theo Tam Sinh Thạch đi.
Có điều Ngũ gia này cũng là người biết hàng, lúc Ngũ Kiếm Đồng đưa Tam Sinh Thạch cho gia chủ Ngũ gia thì lập tức bị mắng ngay tại chỗ.
Sáu mươi triệu địa nguyên tinh, mua một cái hàng dởm như vậy, hắn còn không biết xấu hổ mà lấy ra!
Đương nhiên, đấy là chuyện sau này.
Lúc này, Diệp Viễn đang ở bên trong mật thất, chăm chú nhìn Tinh Nguyệt Kiếm lẳng lặng nằm ở trên kệ, không nói gì thật lâu.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Diệp Viễn bỗng nhiên thở dài, tiến lên khẽ vuốt ve thân kiếm, nhìn về phía Tinh Nguyệt Kiếm thở dài nói: “Lão đầu, đã lâu không gặp, ngươi có còn nhận ra ta không?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất