Chương 865: Môn chân ý vô thượng thứ hai
Mấy tầng võ kỹ phía trước, Diệp Viễn luyện thuận buồm xuôi gió, chỉ tốn thời gian không đến hai ngày đã giải quyết xong.
Thế nhưng lúc đến tầng thứ sáu, tốc độ của Diệp Viễn lập tức giảm xuống.
Môn võ kỹ Không Vô Hỏa Ấn này, là chỗ đột phá của chân ý vô thượng, cực kỳ khó luyện.
Diệp Viễn tốn thời gian nửa tháng, miễn cưỡng lắm cũng mới tu luyện tới tiểu thành, vẫn là kém khoảng cách lĩnh ngộ chân ý vô thượng một bước ngắn.
Có điều tu luyện Không Vô Hỏa Ấn, và cảm ngộ lúc trước của bản thân Diệp Viễn kiểm chứng lẫn nhau, vẫn là khiến hắn đối với chân ý vô thượng Chước Nhiệt càng có lý giải sâu hơn.
“Còn có một viên Hỗn Nguyên Tinh cuối cùng, xem ra, không sử dụng viên Hỗn Nguyên Tinh này sợ là trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào cảm ngộ được chân ý vô thượng Chước Nhiệt.” Diệp Viễn cảm thán nói.
Rốt cuộc Diệp Viễn cũng phải dùng hết Hỗn Nguyên Tinh lấy được từ chỗ Long Đằng.
Diệp Viễn cực kỳ quả quyết, cũng chẳng có bao nhiêu do dự đưa thẳng Hỗn Nguyên Tinh vào Hạo Thiên Thạch Bi!
Rèn sắt khi còn nóng, Diệp Viễn cảm giác hắn cách chân ý vô thượng không còn bao xa. Thép tốt cần ở trên lưỡi đao, Hỗn Nguyên Tinh này, không có gì là không nỡ dùng.
Huống hồ Diệp Viễn biết, ở trong Loạn Ma Hải, chỉ có thực lực mạnh mới có thể bảo đảm an toàn của chính mình.
Khác với những nơi khác, loại địa phương Loạn Ma Hải này, chỗ nào cũng có võ giả cảm ngộ chân ý vô thượng. Lúc Diệp Viễn đối mặt với bọn họ, cũng không có quá nhiều ưu thế.
Cho nên, lĩnh ngộ môn chân ý vô thượng thứ hai là bắt buộc phải làm.
Sau đó, chính là tu luyện võ kỹ khô khan.
Mỗi một ngày, Diệp Viễn đều dựa theo phương pháp Không Vô Hỏa Ấn tu luyện, quá trình này cực kỳ khô khan, thế nhưng Diệp Viễn đều là làm không biết mệt.
Có điều hiệu quả tập trung tu luyện cũng là rõ ràng, một tháng sau, cuối cùng Diệp Viễn cũng tu luyện Không Vô Hỏa Ấn tới đại thành!
Nhưng mà khoảng cách cảm ngộ chân ý vô thượng này, vẫn là còn kém một chút.
Diệp Viễn có thể khẳng định, chỉ cần tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn, hắn nhất định có thể đủ để cảm ngộ chân ý vô thượng!
Ba tháng sau, hắn vẫn là không biết mệt mỏi mà tu luyện, dường như Diệp Viễn không có bất luận thời gian nào nghỉ ngơi, giống như là bị điên vậy.
Rốt cuộc, vào một ngày của ba tháng sau, một đạo ấn ký trong suốt bị Diệp Viễn đánh vào trên không!
Trên mặt Diệp Viễn hiện ra vẻ vui mừng, nói: “Rốt cuộc cũng thành rồi! Chân ý vô thượng Chước Nhiệt, quả nhiên là mạnh không ai bằng! Lúc này khó khăn lắm mới đột phá được cấp một, chỉ sợ nếu so với Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm cấp ba của ta còn mạnh hơn!”
Tu luyện được một chiêu Không Vô Hỏa Ấn này, lúc mới bắt đầu là ấn ký màu vàng óng, lúc tu luyện tới cảnh giới đại thành thì là ấn ký màu vàng nhạt.
Mà đánh ra ấn ký trong suốt, chính là Không Vô Hỏa Ấn đã tu luyện đến đại viên mãn!
Diệp Viễn cũng là dựa vào một chiêu này, cuối cùng cũng cảm ngộ được chân ý vô thượng Chước Nhiệt!
Từ lúc bắt đầu bước lên Cửu Thiên Lộ đến bây giờ cũng đã mười năm, cuối cùng Diệp Viễn cũng cảm ngộ được cửa thứ hai của chân ý vô thượng, kích động trong lòng hắn khó có thể tưởng tượng được.
Cảm ngộ chân ý vô thượng Chước Nhiệt này, còn lâu mới nhanh được bằng Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm, Diệp Viễn ở trên một đạo này cũng là phải bỏ ra tâm huyết cực lớn.
Chỉ là ở bên trong không gian Hạo Thiên Thạch Bi này, Diệp Viễn đã bị chết cóng không biết bao nhiêu lần.
Tuy là không thật sự chết, thế nhưng cái loại cảm giác này cũng y như thật. Nếu là người ý chí không được kiên định, chỉ loại đau khổ này cũng đủ khiến cho bọn họ nổi điên, chứ đừng nói chi đến cảm ngộ.
Bây giờ, tâm huyết Diệp Viễn bỏ ra cuối cùng cũng có hồi báo!
Cửa thứ hai chân ý vô thượng này, đối với Diệp Viễn mà nói là thành công cực kỳ quan trọng!
Bởi vì võ giả có thể cảm ngộ được một loại chân ý vô thượng rất nhiều, nhưng mà cảm ngộ được loại chân ý vô thượng thứ hai, cũng là ít lại càng ít.
Tinh lực của một người có hạn, cảm ngộ được một môn chân ý vô thượng đã phải hao phí tinh lực rất lớn, nào còn có người có tinh lực đi cảm ngộ môn thứ hai?
Có thể cảm ngộ được môn chân ý vô thượng thứ hai, đồng thời đạt được thành tựu cảnh giới Thần Vương, đều là những người có uy lực trong thần giới, thực lực vượt xa người cùng cấp.
Nếu như nói bên trong cảm ngộ Thanh Cương Phiêu Linh kiếm còn có nhân tố ăn ý, như vậy thì chân ý vô thượng Chước Nhiệt này, chính là Diệp Viễn từng chút từng chút một cảm ngộ được!
Quá trình này, hắn chỉ tốn thời gian mười năm!
Nếu như Linh Chá Thần Vương biết Diệp Viễn dùng vẻn vẹn thời gian mười năm đã lĩnh ngộ được chân ý vô thượng Chước Nhiệt, chắc chắn sẽ cả kinh đến cằm cũng rơi xuống.
“Còn có hai tháng, không biết kết hợp chân ý vô thượng Chước Nhiệt với Linh Cấp Long Ba có sản sinh ra cái uy lực dạng gì không!” Diệp Viễn hơi có chút hưng phấn nói.
Uy lực của chân ý Chước Nhiệt cấp một tuy là mạnh, nhưng mà hiển nhiên còn chưa đạt được yêu cầu của Diệp Viễn.
Lúc trước Diệp Viễn tiến hành dung hợp chân ý Chước Nhiệt với Long Ba, sáng tạo ra Viêm Động Sát.
Nhưng mà uy lực của Viêm Động Sát, hiện tại đã không đáng chú ý. Bây giờ Diệp Viễn đối địch với kẻ thù, phần lớn tình huống đều là trực tiếp sử dụng linh cấp Bàn Long Phá Thiên Chưởng.
Hiện tại cảm ngộ chân ý vô thượng, đem linh cấp Bàn Long Phá Thiên Chưởng dung hợp với chân ý vô thượng Chước Nhiệt, uy lực nhất định là rất khả quan!
Còn lại hai tháng, Diệp Viễn liền định làm chuyện này.
Không hề nghi ngờ, độ khó dung hợp chân ý vô thượng Chước Nhiệt và linh cấp Bàn Long Phá Thiên Chưởng cao hơn Viêm Động Sát không biết bao nhiêu lần.
Dung hợp lúc trước cũng chỉ có thể tham khảo.
Có điều có kinh nghiệm Viêm Động Sát, Diệp Viễn cũng là có hướng để nỗ lực – đồng cảm!
Lúc trước khi dung hợp chân ý Chước Nhiệt và Bàn Long Phá Thiên Chưởng, Diệp Viễn cũng là sau khi đánh ra vô số quyền, mới tìm được điểm cộng hưởng giữa chân ý và thân thể, mới xuất ra được Viêm Động Sát.
Bầy giờ điều hắn muốn làm chính là tìm ra được điểm cộng hưởng giữa linh cấp Long Ba và chân ý vô thượng!
Diệp Viễn chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ngộ tìm kiếm điểm phù hợp của hai loại thuộc tính hoàn toàn khác biệt này.
Kết hợp chân ý vô thượng với võ kỹ của thân thể, chỉ sợ cũng chỉ có loại biến thái như Diệp Viễn mới có khả năng làm được.
Võ giả Thiên Khải Cảnh bình thường đừng nói chân ý vô thượng, sợ rằng đến thân thể cũng không có mạnh bằng một phần ngàn của Diệp Viễn.
Có điều quá trình tiến triển cũng không thuận lợi, hai tháng sau, Diệp Viễn vẫn không có tìm được điểm cộng hưởng, mà hiệu quả của Hỗn Nguyên Tinh lại đã hết.
Trong khoảng thời gian này, cảnh giới của Diệp Viễn cũng là lặng yên mà đột phá đến Thiên Khải Cảnh tầng hai.
Diệp Viễn không thể không thu xếp lại tâm tình, trở lại giữa hiện thực.
“Diệp dược sư, chúng ta đến Vân Sát Thành!” Bên ngoài xe ngựa, Nghiêm Tuấn rất khách khí gọi Diệp Viễn.
“Ta biết rồi!” Diệp Viễn nhàn nhạt trả lời, giọng nói có chút khàn khàn.
Vừa xuống xe, càng là hù dọa Nghiêm Tuấn nhảy dựng lên: “Diệp dược sư, ngươi đây là làm sao vậy?”
Lúc này hai mắt Diệp Viễn trũng sâu, sắc mặt vàng như nến, có vẻ rất tiều tụy, giống như là vừa qua một hồi bệnh nặng.
Tuy là ở hiện thực trên thực tế tổng cộng cũng chỉ có thời gian hai mươi ngày, thế nhưng đối với Diệp Viễn mà nói, là đã qua hơn nửa năm có thừa.
Thời gian hơn nửa năm này, hắn hầu như đều đang điên cuồng tu luyện, không lúc nào nghỉ ngơi.
Lúc này trầm tĩnh lại, cả người Diệp Viễn là uể oải không nói nên lời.
“Không có gì, ta đang tu luyện một môn công pháp thần hồn, hồn lực tiêu hao quá đột ngột, nghỉ ngơi một chút là được rồi.” Diệp Viễn khoát khoát tay bịa chuyện.
Vân Sát Thành chính là nơi đoàn người này hướng tới, là một tòa thành trì xa xôi nhất của Loạn Ma Hải.