Chương 878. Thiên Hải Lưu Linh Đan
Dứt lời, rốt cuộc Diệp Viễn cũng hiểu ý đồ của gia hoả này.
Không ngờ rằng hành động của hắn ở Tu La Tràng thế mà khiến những người này hứng thú.
Nhưng mà, Diệp Viễn không có định tham gia.
“Ý của ngươi là, kêu ta tham gia?” Diệp Viễn nói.
Tiêu Trùng nhìn ra suy nghĩ của Diệp Viễn, cười nói: “Ta biết thực lực ngươi không tồi, chỉ là hoàn cảnh tầng thứ hai, khác xa tầng thứ nhất. Không có một đại nhân vật che chở, ngươi sẽ chết rất khó coi!”
Diệp Viễn cười nói: “Muốn ta tham gia không phải không thể, nhưng mà...”
Tiêu Trùng vừa nghe có điều kiện, không khỏi âm thầm vui vẻ. Thực lực tiểu tử này không yếu, chỉ sợ là không ở dưới mình, lần này có thể chiêu mộ hắn, chắc chắn Tông Thác đại nhân sẽ có thưởng lớn.
Còn nghĩ rằng tiểu tử này rất là kiêu ngạo, nhìn dáng vẻ cũng chỉ vậy thôi.
Đến nỗi Diệp Viễn muốn điều kiện gì, cũng là điều bình thường, nâng giá trị con người lên một chút, đây là việc không có gì đáng trách cả.
“Nhưng mà cái gì?” Tiêu Trùng hỏi.
“Nhưng mà phải cho ta làm lão đại mới được. Ta không có thói quen nghe lời kẻ khác, từ trước đến nay đều là ta sai bảo người.” Bộ dạng lúc này của Diệp Viễn như lão già cậy quyền khắp nơi.
Tiêu Trùng nghe vậy khuôn mặt biến sắc, còn nghĩ rằng gia hỏa này biết điều, không nghĩ tới rằng hắn lại không biết điều đến vậy!
“Ngươi muốn làm lão đại? Thật là buồn cười! Tiểu tử, đừng tưởng rằng chính mình có chút thực lực là ghê gớm! Ta nói cho ngươi biết, không có lão đại Tông Thác chiếu cố, ngươi ở tầng thứ hai sẽ bị ăn đến miếng thịt cũng không còn! Hơn nữa ngươi có thể suy nghĩ rõ ràng, ngươi giết Đồ Cương, buổi tối đắc tội Lỗ Lễ Thành. Rồi đắc tội chúng ta, ngươi ở tầng thứ hai một bước cũng khó đi!” Khuôn mặt Tiêu Trùng trầm xuống nói.
Diệp Viễn nhìn hắn một cái, tiếc nuối nói: “Thì sao vậy? Nhìn dáng vẻ của ngươi có lẽ không đồng ý, vậy không còn gì để nói nữa. Nhường đường một chút, đừng chặn đường ta.”
Diệp Viễn duỗi tay một cái, lúc này đây Tiêu Trùng có điều chuẩn bị, nghĩ rằng cho Diệp Viễn khó chịu một chút.
Chính là hắn không nghĩ tới được rằng, chỉ một cái duỗi tay nhẹ nhàng của Diệp Viễn mà lực đạo cũng rất mạnh, thân hình của hắn chỉ có thể đứng đó không làm được gì.
Nhìn bóng dáng Diệp Viễn rời đi, sắc mặt Tiêu Trùng cực kỳ khó coi.
Nhưng mà Diệp Viễn đi chưa được mấy bước, hắn lại bị một người khác chặn đường đi. Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Tiêu Trùng lộ ra đầy vẻ đắc ý.
Lỗ Lễ Thành thế mà tự thân đi tới!
“Tiểu tử, cuối cùng ngươi cũng lên đây, Lỗ đại gia ta đây đợi ngươi đã lâu rồi!”
Lỗ Lễ Thành hung hăng nhìn Tiêu Trùng, hiển nhiên không ngờ hắn ta còn tới trước mình.
“Chó ngoan không cản đường, cút ngay!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“Ha, thật là một tiểu tử cao ngạo! Ở tầng thứ hai này, còn không có người dám nói như vậy với Lỗ đại gia ta! Ta nghĩ rằng, nếu đã đến tầng thứ hai, chắc ngươi đã biết hết rồi?”
Lỗ Lễ Thành đều nghĩ Diệp Viễn như thế, căn bản không để Diệp Viễn vào mắt.
Diệp Viễn nghe vậy không khỏi buồn cười một trận, thật là tên gia hỏa nào cũng tìm mình, cảm giác tốt đẹp gì đây.
“Đương nhiên, sự hiểu biết của ta luôn rất cao.” Vẻ mặt Diệp Viễn vô tội nói.
“Rất tốt! Ngày mai, đấu võ trường, chúng ta hai người đánh cuộc điểm tích lũy! Ngươi mà không đồng ý, bây giờ ta lập tức giết ngươi!” Lỗ Lễ Thành khí thế vô song nói.
Diệp Viễn nghe vậy mày nhíu lại, nói: “Đánh cuộc điểm tích lũy?”
Đàm Tứ ở một bên ghé sát vào giải thích nói: “Đánh cuộc tích lũy là đánh cuộc điểm tích lũy của hai bên, tiến hành trận đấu sinh tử, nhất định phải ở đấu võ trường quyết định sống chết! Người thắng, có thể đạt được điểm tích lũy của đối phương.”
Diệp Viễn vừa nghe, không khỏi cảm thấy hứng thú, hỏi Lỗ Lễ Thành nói: “Ngươi có bao nhiêu điểm tích lũy?”
Bộ dáng hưng phấn của Diệp Viễn, khiến cho Lỗ Lễ Thành ngạc nhiên một trận.
“Ta có bao nhiêu điểm tích lũy, không cần ngươi xen vào! Ngươi ở cửa hàng Tu La dùng mười lăm điểm tích lũy, hiện tại trong tay chỉ có năm tích lũy, chúng ta liền đánh cuộc năm điểm tích lũy!”
Diệp Viễn nghe vậy lắc đầu nói: “Quá ít, ta hiện tại rất thiếu điểm tích lũy. Còn không thì, ta nói thêm, đánh cuộc toàn bộ điểm tích lũy của ngươi!”
Lời nói này của Diệp Viễn nói ra, những người xung quanh không khỏi một trận im lặng.
“Gia hỏa này, là ngốc tử sao ? Bằng việc chút thực lực của hắn, muốn đánh cuộc toàn bộ điểm tích lũy của Lỗ Lễ Thành?”
“Cho dù là Tông Thác, cùng Lỗ Lễ Thành đấu một trận sinh tử, cũng không dám nói được có thể toàn thân sống mà lui. Tiểu tử này sẽ không cho rằng ở tầng thứ nhất cường đại, đến tầng thứ hai cũng có thể như vậy đấy chứ? Võ giả tầng thứ hai, tùy tiện đi tới tầng một, cũng là cường giả!”
“Ha ha, có lẽ người ta cho rằng như vậy! Tầng thứ nhất đều yếu đến vậy, tầng thứ hai còn có thể mạnh đi tới nơi nào? Kẻ ngu năm nào cũng có, năm nay lại đặc biệt nhiều.”
Tiêu Trùng ở không xa, nghe được lời nói của Diệp Viễn không khỏi lấy tay đỡ trán.
Rốt cuộc hắn đã lý giải được vừa rồi vì cái gì Diệp Viễn sẽ nói cái loại lời cuồng vọng tự đại này, hoá ra tiểu tử này căn bản chính là tên ngốc?
Thực lực của Tiêu Trùng và Đồ Cương không kém nhau lắm, cùng xếp hạng khoảng 400 trên Địa Sát Bảng.
Nhưng mà hạng bốn trăm cùng hạng hai trăm thì lại chênh lệch đến mức lệch trời!
Dù đều là Thiên Khải Cảnh, thực lực của hai người căn bản là không thể so sánh. Bằng không, là cao thủ Địa Sát Bảng như hắn, vì cái gì phải uỷ thân ở võ giả cùng cảnh giới?
“Ha ha ha, các ngươi có nghe hay không? Hắn nói muốn đánh cuộc toàn bộ điểm tích lũy với ta! Tiểu tử, Lỗ đại gia ta có 35 điểm tích luỹ, ngươi nói thử xem, ngươi lấy cái gì đền bù! Ngươi đừng nói cho ta, ngươi không biết rằng 30 điểm tích lũy đáng giá bao nhiêu!”
Lỗ Lễ Thành cười lớn, một viên đan dược đặt tới trước mặt hắn, tươi cười của hắn chợt tắt, biểu tình trên mặt dần dần trở nên ngưng trọng.
“Đây là Thiên Hải Lưu Linh Đan siêu phẩm?”
Nhận ra đan dược trong tay Diệp Viễn, Lỗ Lễ Thành không khỏi mất bình tĩnh!
Thiên Hải Lưu Linh Đan là đan dược cấp bảy cực phẩm, đối với võ giả Thiên Khải Cảnh có thể nói rất là mê người, bởi vì nó có thể trợ giúp võ giả Thiên Khải Cảnh thoát khỏi gông cùm bước vào đột phá Vô Tướng Cảnh!
Đương nhiên, lấy thực lực của cao thủ Địa Sát Bảng, đột phá Vô Tướng Cảnh cũng không khó lắm.
Đối với bọn họ tới nói, điều khó là về sau đột phá Đạo Huyền, đạt đến Đế Cảnh!
Cái gọi là vô pháp vô tướng, không riêng gì võ giả lĩnh ngộ được thiên đạo, ở thân thể cũng thế.
Đột phá Vô Tướng Cảnh, có một quá trình tẩy tinh phạt tủy. Làm thân thể thoát thai hoán cốt, làm nền cho tương lai đột phá Đạo Huyền Cảnh.
Vậy nên người ta vô cùng chú ý cái tẩy tinh phạt tủy này đạt tới mức độ nào.
Có thể nói, quá trình này có thể quyết định sau này người võ giả sẽ đi tới đâu.
Thiên Hải Lưu Linh Đan, so với đan dược trên thị trường giúp võ giả đột phá Vô Tướng Cảnh đều cao cấp hơn nhiều! Hơn nữa còn là đan dược cấp bảy rất khó để luyện, luyện dược sư bình thường căn bản không thể luyện được!
Cho nên, tuy rằng nghe tên Thiên Hải Lưu Linh Đan ở bên ngoài, nhưng mà có thể chân chính có được rất hiếm.
Đó cũng là lý do khi Lỗ Lễ Thành nhận ra thì lập tức thất thố như thế.
Đan dược này cực kỳ trân quý, hơn nữa dù ra giá cũng không có người bán, giá trị ba mươi điểm tích lũy, dư dả rồi.
“Nếu như ngươi đã biết đây là gì. Sao, hiện tại có thể đánh cuộc toàn bộ điểm tích lũy của ngươi rồi chứ?” Diệp Viễn thu hồi đan dược rồi nói.
Lỗ Lễ Thành hít sâu một hơi, rốt cuộc bình tĩnh, ngược lại cười lạnh nói: “Nếu chính ngươi muốn tặng cho ta đan dược trân quý như thế, ta còn có lý do nào cự tuyệt ngươi đây?”
...