Chương 91: Nơi chết? Nơi sống?
Tin tức Diệp Viễn xông Cửu Thiên Lộ, lần nữa làm kinh động cả học viện.
" Này, ngươi nghe nói gì chưa? Diệp Viễn muốn khiêu chiến Cửu Thiên Lộ rồi!"
"Cửu Thiên Lộ? Hắn điên rồi sao? Hắn mới Nguyên Khí tầng sáu, mười phần chết chắc a!"
"Hắn vốn dĩ là người điên! Khiêu chiến viện quy, giết liền hai gã đồng môn; ngay trước mặt Tô trưởng lão mắng hắn là lão già kia, còn tuyên bố trong vòng một năm lấy thủ cấp của hắn, ngươi nói hắn không phải người điên thì là cái gì? Có điều là lần này hắn không điên cũng không được, nếu như không xông Cửu Thiên Lộ, hắn tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết!"
"Điều này cũng đúng. Có điều là, xông vào Cửu Thiên Lộ không phải là tìm cái chết sao?"
"Xông Cửu Thiên Lộ ít nhất có thể đem quyền chủ động nắm giữ ở trong tay mình, nếu như không xông mà nói chính là để mặc người ta chém giết rồi. Nếu là ta, ta cũng sẽ chọn xông Cửu Thiên Lộ."
"Phỏng chừng trong lòng của hắn còn tồn tại một tí ảo tưởng, cho rằng mình có thể xông qua đi? Nếu như cho hắn thêm một ít thời gian, để hắn đạt tới Linh Dịch Cảnh, ta tin tưởng hắn nhất định có thể xông qua đấy! Đáng tiếc a, Nguyên Khí Cảnh từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể xông qua."
Ở Học viện Đan Võ, Cửu Thiên Lộ chính là danh từ đại biểu cho sự tử vong, đã tròn ba năm không có ai khiêu chiến.
Từ khi Học viện Đan Võ của Tần quốc xây viện tới nay, học viên khiêu chiến Cửu Thiên Lộ ai không phải là tư chất thiên phú?
Nhưng trong bọn họ, chỉ có vỏn vẹn năm người xông qua!
Hơn nữa năm người này, không ngoại lệ đều là Linh Dịch Cảnh!
Cho dù Diệp Viễn bây giờ đã có chiến lực có thể so sánh với Linh Dịch Cảnh, cũng không có ai coi trọng hắn.
Suy cho cùng, thực lực thực sự của hắn chỉ có Nguyên Khí tầng sáu.
Mà xông vào Cửu Thiên Lộ, thì không cách nào mượn đan dược để tăng thực lực lên!
Nói cách khác, Diệp Viễn nhất định phải dựa vào thực lực Nguyên Khí tầng sáu, xong vào một con đường tử vong mà Nguyên Khí Cảnh tuyệt vọng.
Học viên Nguyên Khí Cảnh xông vào Cửu Thiên Lộ, đều không có ngoại lệ toàn bộ tử vong.
Nói cách khác, trên Cửu Thiên Lộ, tỷ số sống sót của Nguyên Khí Cảnh là... 0!
Là tỷ số sống sót, mà không phải tỷ số thông qua!
Cho nên, Diệp Viễn không phải là đang khiêu chiến, mà là đang tự sát!
Dường như Diệp Viễn lần trước trúng độc sau khi trở về, vẫn luôn sáng tạo ra kỳ tích.
Nhưng mà lần này, không có ai tin tưởng hắn sẽ lần nữa sáng tạo ra kỳ tích cả.
...
Diệp Viễn không để ý đến nghị luận bên ngoài, hắn điều chỉnh xong thân thể của mình, thì một bước cũng không rời chăm sóc cho Lục Nhi.
Lục Nhi từ khi sau khi hôn mê, vẫn không có tỉnh lại.
Đối với tình trạng của Lục Nhi bây giờ, Diệp Viễn cũng không có biện pháp quá tốt, chỉ có lấy nguyên lực của bản thân áp chế hàn độc trong cơ thể nàng.
Cửu m Tuyệt Mạch cũng không phải là nói chơi, một khi bùng nổ liền giống như là núi lửa phun trào, không thể chống đỡ.
Nếu như Diệp Viễn bây giờ còn là Đan Đế, Cửu m Tuyệt Mạch tự nhiên không làm khó được hắn, nhưng hắn bây giờ cảnh giới quá thấp.
"Diệp Viễn, Lục Nhi cô nương nàng... Chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng không có biện pháp cứu sao?"
Thấy bóng hình Lục Nhi hàng ngày đáng yêu ngoan hiền, Phong Nhược Tình cũng có chút cảm giác khó chịu.
Phong Chỉ Nhu đứng một bên hôm nay cũng an tĩnh khác thường, không có buông những lời nặng nhé với Diệp Viễn.
Diệp Viễn thở dài nói: "Trừ phi sư tôn ta ở chỗ này, nếu không... Ai, dựa vào tình trạng của Lục Nhi bây giờ, ta nhiều nhất chỉ có thể duy trì cho nàng sống được nửa năm. Sau nửa năm hàn độc sẽ hoàn toàn bùng nổ, ta cũng không thể khống chế nổi."
"Trương Hằng đó thật là đáng chết! Nếu đổi lại là ta mà nói, nhất định đem hắn chém thành tám khối!" Phong Chỉ Nhu cũng cắn răng nghiến lợi.
Đối với người như Trương Hằng, Phong Chỉ Nhu một chút hảo cảm cũng không có.
Phong Nhược Tình ngược lại hai mắt tỏa sáng: "Ngươi quả nhiên có một sư tôn phi thường cường đại! Lão nhân gia ông ta ở nơi nào, tại sao không đi mời hắn đến đây? Chỉ cần hắn tới, chẳng những có thể chữa khỏi Lục Nhi, sự tình của ngươi cũng dễ giải quyết a!"
Diệp Viễn cố ý nói ra bản thân có một sư tôn, chính là sợ Phong Nhược Tình bọn họ suy đoán lung tung.
Phong Nhược Tình thông minh tuyệt đỉnh, hắn bây giờ chết đến nơi rồi sư tôn cũng không có ra mặt, khó tránh khỏi dẫn tới cho nàng một vài ý tưởng.
Trên thực tế, Diệp Viễn đã sớm nhìn ra Phong Nhược Tình muốn nói lại thôi, cho nên mới nói như vậy.
Nhưng, hắn lại ở đâu ra có một sư tôn cường đại như vậy chứ?
Diệp Viễn cười khổ nói: "Sư tôn lão nhân gia ông ta lợi hại thì lợi hại thật, nhưng cũng không phải là người yên phận, sau khi truyền thụ cho ta kỹ nghệ liền đi dạo chơi tứ phương, ta bây giờ cũng không biết hắn ở đâu."
Nghe Diệp Viễn nói như vậy, Phong Nhược Tình thất vọng.
Có thể dạy dỗ Diệp Viễn như vậy yêu nghiệt, nhất định là nhân vật cực kỳ lợi hại, thậm chí có thể là Đan Vương nói chung hoặc là Đan Hoàng trong truyền thuyết nói riêng!
Nếu như hắn ở đây, Tô Vũ Bách làm sao dám càn rỡ?
"Nhưng, Cửu Thiên Lộ đối với Nguyên Khí Cảnh chính là tuyệt địa, ngươi xông vào Cửu Thiên Lộ không phải đợi cái chết à?"
Mặc dù Phong Nhược Tình cùng Hô Duyên Dũng đều bị Diệp Viễn thuyết phục, nhưng bọn hắn vẫn như cũ không coi trọng Diệp Viễn.
Không riêng gì bọn họ, toàn bộ Học viện Đan Võ, không người nào coi trọng Diệp Viễn!
"Đúng vậy, ban đầu Mạc Vân Thiên đi vào đều là cửu tử nhất sinh, ngươi mới Nguyên Khí tầng sáu a! Nếu không, ngươi mang theo Lục Nhi trốn đi." Phong Chỉ Nhu cũng ở một bên nói.
Diệp Viễn lắc đầu nói: "Ngươi nghĩ Tô Vũ Bách là người ngu? Làm sao có thể cho ta cơ hội chạy trốn? Bây giờ các lối đi ra học viện, sợ rằng đều đã bị hắn sắp xếp người, thậm chí chỗ ở của ta, khẳng định cũng không thiếu người nhìn chằm chằm. Chỉ cần ta vừa ra phòng này, hết thảy mọi hướng đều nằm trong lòng bàn tay của hắn rồi."
"Điều này..."
"Được rồi, cám ơn các ngươi đã quan tâm tới ta, tự ta có chừng mực. Mặc dù không hoàn toàn chắc chắn, nhưng ta cũng nắm chắc có ba thành có thể thông qua Cửu Thiên Lộ!" Diệp Viễn lòng tin tràn đầy nói.
"Cái gì? Ngươi có nắm chắc ba thành? Đùa gì thế? Cửu Thiên Lộ là tuyệt địa của Nguyên Khí Cảnh a! Ngươi lại nói ngươi nắm chắc có ba thành, ngươi không phải muốn dùng lời này để đuổi chúng ta đi chứ ?" Phong Chỉ Nhu la lên.
Phong Nhược Tình mặc dù không có nói gì, nhưng nhìn thần sắc của hắn, tự cũng là không tin.
Cửu Thiên Lộ đối với Nguyên Khí Cảnh mà nói mười phần chết chắc, Diệp Viễn lại còn nói nắm chắc có ba thành, đây không thể không khiến cho người ta cho rằng là lời nói an ủi.
"Ha ha, các ngươi có thể không tin ta, nhưng không thể không tin sư tôn của ta. Sư tôn cường đại vượt ra khỏi tưởng tượng của các ngươi, cho nên các ngươi cũng nên có lòng tin đối với ta." Diệp Viễn cười nói.
Trên thực tế, Diệp Viễn nắm chắc cũng không quá năm thành, chỉ là sợ quá mức kinh thế hãi tục mới không có nói rõ.
Diệp Viễn sở dĩ dám khiêu chiến Cửu Thiên Lộ, là bởi vì hắn từ chỗ của Hô Duyên Dũng hiểu được, Cửu Thiên Lộ này chính là một trận pháp rất lớn!
Trên con đường trận pháp, ngoại trừ Thần Vương chuyên phá Trận đạo của Thần Vực cùng với phụ thân Chính Dương Tử, không một ai có thể bì kịp!
Lấy thành tựu trận đạo của hắn, một cái Cửu Thiên Lộ nho nhỏ muốn giết chết hắn, chỉ sợ cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Nếu như không phải Diệp Viễn cảnh giới quá thấp, hắn phá trận pháp này với cháu nhỏ đi thăm ông nội cũng không khác biệt nhiều lắm.
Diệp Viễn mặc dù không phá được trận pháp, nhưng nghĩ đến chỉ cần thông qua trận pháp nên vấn đề cũng không lớn lắm.
Đương nhiên, Diệp Viễn cũng không hoàn toàn chắc chắn, có vài trận pháp uy lực cực lớn, không phải cảnh giới này của hắn có thể chống cự.
Cụ thể thế nào, còn phải chờ lên Cửu Thiên Lộ mới có thể biết.
Thấy dáng vẻ của Diệp Viễn tràn đầy lòng tin, Phong Nhược Tình cùng Phong Chỉ Nhu không biết thế nào, vô căn cứ cũng có nhiều hơn một phần lòng tin.
Nói không chừng, Diệp Viễn thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích lần nữa?